Đêm trước khi đến Thiên Nhất Tông, hai tỷ đệ Ninh Hinh và tỷ đệ Ninh Nguyệt được gọi đến nội viện của tộc trưởng.“Tất cả đều ngồi đi.”“Cảm ơn gia gia.”“Ngày mai sẽ phải đến Thiên Nhất tông rồi, các ngươi đều đã lớn như vậy, thời gian trôi nhanh quá, đây là quà gia gia cho các ngươi, các ngươi ở Thiên Nhất tông phải biết chăm chỉ tu luyện, biết không?" Lão đem bốn túi trữ vật lần lượt cho bốn người."Cảm ơn gia gia, bọn ta sẽ chăm chỉ tu luyện.""Được rồi, Ninh Nguyệt về mặt tu luyện hãy chỉ điểm cho một số đệ tử Mục gia.

Ở nhà có chuyẹn thì trưởng bối sẽ chống đỡ, còn ở ngoài sẽ không có ai làm chỗ dựa, cho nên phải biết yêu thương hỗ trợ lẫn nhau, biết không?"“Đã biết, gia gia.""Ninh Hinh?"“Gia gia, người yên tâm, chỉ cần bọn họ không chọc đến ta, ta sẽ không làm gì.”“Ninh Nguyệt?”“Gia gia yên tâm, ta sẽ làm trưởng tỷ tốt.”“Gia gia, người biết đấy, ta ghét nhất bộ dáng làm tỷ tỷ của nàng, rõ ràng trong nội tâm hận ta muốn chết, bên ngoài còn muốn tỷ muội tình thâm, chỉ cần nàng không ở trước mặt người khác tỷ tỷ muội muội, ta sẽ không náo loạn làm gì.


Nhưng nàng dường như não hơi ngắn.”“Ninh Hinh, ngươi đang nói cái gì vậy? Nếu Ninh nguyệt không phải tỷ tỷ ngươi thì là cái gì?" Mục Dương lớn tiếng nói.“Ta cũng biết tỷ tỷ này, nương chỉ sinh mỗi ta và Ninh ý, ở bên ngoài chúng ta cứ xem như tộc nhân bình thường là tốt rồi, cả nhà đều vui.

"“Ta cũng không biết.” Ninh Ý chen miệng nói.“Làm như thèm lắm." Ninh Hạo ở một bên cũng nói."Được rồi, ngươi đại diện cho Mục gia ở bên ngoài, đừng để người ngoài chê cười, đặt lợi ích của gia tộc lên hàng đầu, những thứ khác tùy các ngươi." Tộc trưởng cảm thấy có chút bất lực, xua tay bọn họ đi xuống.Sau khi tạm biệt La Tĩnh, Ninh Hinh đưa A Ý lên phi thuyền, lần này Mục gia phái 20 đệ tử Mục gia đến Thiên Nhất tông, trong đó có 5 người là Đơn linh căn, còn lại đều là Song linh căn.Trong chuyến đi này, tỷ đệ Ninh Hinh, Ninh Ý và tỷ đệ Ninh nguyệt, Ninh Hạo có thể nous phân biệt rõ ràng, điều này cũng khiến đệ tử Mục gia rất tò mò nhưng không dám tới gần, vì sợ đắc tội một bên.

Trên phi thuyền không ai dám lên tiếng, bầu không khí rất yên tĩnh.Người đứng đầu tộc Mục gia trên thuyền hiện tại cũng đang rất đau đầu, trước đó hắn hy vọng tỷ đệ hai bên sẽ giúp đỡ nhau cạnh tranh, dù sao Tu Chân giới cũng tuân theo quy tắc mạnh thắng yêu thua, hiện tại hắn rất hối hận, lẽ ra ngay từ đầu hắn nên chấm dứt sự thù địch của bọn họ.

Hắn rất hy vọng bọn họ có thể giúp đỡ lẫn nhau, yêu thương nhau ở bên ngoài, bất kể ai thua thì đó đều là sự mất mát của nhà họ Mộ.Nhưng bán thuốc trên đời làm sao có thể hối hận được?"Dù được điểm đến đỉnh nào của Thiên Nhất tông, ngươi cũng phải nhớ rằng mình là hậu duệ của nhà họ Mục, không thể làm điều gì tổn hại đến nhà họ Mục.


Khi gặp phải kẻ thù, con cháu nhà họ Mục phải cùng nhau hỗ trợ lẫn nhau, cá ngươi đã nghe chưa?”“Đã nghe.” Đệ tử Mục gia tranh thủ tỏ thái độ, sau đó thuyền lại rơi vào trầm mặc.Ninh Hinh kéo Ninh Ý sang bên kia thuyền, đứng ở mạn thuyền nhìn phong cảnh phía xa, thật đẹp mắt.Trời xanh mây trắng, thanh sơn lục thủy, Ninh Hinh trong lòng dâng lên một cảm giác hưng phấn khó tả, nàng dang tay ra, cảm giác như đang bay giữa thiên địa, thật là tâm lớn bao nhiêu, thế giới liền lớn bấy nhiêu."A Ý, chúng ta cùng nhau tu luyện thật tốt, sau đó khám phá thế giới thần kỳ này.""Được, ta rất thích đi nhìn xung quanh." Ninh Ý rất vui vẻ, hắn cũng thích đứng trên một nơi cao như thế này, nhìn phong cảnh phía xa, trong lòng có một cảm giác khó tả.Những đệ tử Mục gia nhìn tỷ đệ ninh Nguyệt nói về mộng tưởng của mình, trong lòng tràn đầy kỳ vọng đối với tương lai của mỗi người."Vậy thì ngươi cũng mang ta đi cùng." Mục Thủy Lam nhìn họ đứng ở đuôi tàu, đi theo họ.“Được rồi, vậy ngươi phải chăm chỉ tu luyện, không gặp nguy hiểm bọn ta lại phải cứu ngươi.”“Mục Ninh Ý, ngươi không nói không được à? Ngươi yên tâm về sau gặp nguy hiểm ta nhất định sẽ tìm đến ngươi.”“Đừng nha, tỷ tỷ cứu ta.”Ba người Ninh Hinh vui đùa ầm ĩ làm cho người trên tàu cũng bắt đầu mở lời, dần dần náo nhiệt lên rồi.Chẳng bao lâu sau, phi thuyền đã đến chân núi Thiên Nhất tông.

Lúc Ninh Hinh và những người khác tới, dưới chân núi đã có rất nhiều người chờ đợi.

Tộc trưởng bảo họ sang một bên để lão đến chào hỏi vài trưởng lão."Đây là Băng Tuyết Tiên Tử, Ninh Nguyệt tiểu thư đúng không?" Một vị tu sĩ mười lăm, mười sáu tuổi chạy tới trước mặt Ninh Nguyệt, hưng phấn nói."Ta là Mục Ninh Nguyệt, xin hỏi ngươi là?" Ninh Nguyệt dè dặt nói."Ca, mau tới, Ninh Nguyệt tiểu thư tới rồi." Tu sĩ trẻ tuổi hét lên, sau đó lại có thêm hai người nữa đi tới, một nam một nữ."Tại hạ Hàn Thừa Đào, tiểu đệ mạo phạm tiên tử, hy vọng tiên tử không trách." Tu sĩ lớn tuổi nói xin lỗi."Công tử khách khí.”"Quả nhiên không hổ là người đứng đầu lứa đệ tử Mục gia, đã Luyện khí tầng mười hai, tốc độ tu luyện quả thực đủ nhanh." Hồng y nữ tử đi theo nói.Ninh hinh nhìn thoáng qua nữ tử đang nói."Cô nương chê cười, chẳng phải cô nương cũng đang Luyện khí tầng mười một sao, Ninh Nguyệt chỉ là may mắn đột phá đến tầng mười hai thôi." Mục Ninh Nguyệt khiêm tốn nói."Mục gia có rất nhiều người có tư chất tốt, Ninh Nguyệt không dám xưng đứng đầu lứa đệ tử Mục gia." Mục Ninh Nguyệt vừa nói vừa nhìn về phía Ninh Hinh.Hông y nữ tử quả nhiên nhìn về hướng Ninh Hinh: "Chỉ là luyện khí cấp chín thôi, sao phải khiêm tốn?"“Muội muội nhỏ tuổi hơn ta.”“Hóa ra là đích tiểu thư Mục gia, cũng chỉ thế thôi!" Hồng y nữ tử nhìn Ninh Hinh đầy khiêu khích."Sao miệng ngươi phun đầy phần thế?" A Ý bất mãn nhìn nữ nhân trước mắt."A Ý, người ta ra ngoài quên mang theo não, ngươi cần gì tức giận! Giận một tên ngốc chỉ chứng tỏ ngươi cũng là một kẻ ngốc thôi." Ninh Hinh kéo A Ý sang một bên.Hàn Thừa Đào rất có hứng thú nhìn Ninh Hinh và Ninh Nguyệt, Ninh Hinh liếc hắn một cái, cảm thấy hắn có gì đó không đúng.


Nữ tử hồng y gọi là Hàn Nhu, tiểu đệ là Hàn Thành Dũng, cả một đám gà mờ."Đích tiểu thư Mục gia sao lại thế này, một chút cũng không ôn nhu.” Hàn Thành Dũng phàn nàn: "Vẫn là Băng Tuyết Tiên Tử tốt hơn.""Đừng nói như vậy, muội muội của ta sẽ không vui, kỳ thật nàng chỉ là tính tình không tốt mà thôi." Ninh Nguyệt nói."Nàng tính tình không tốt, ta thấy là rất xấu.

Nếu hôm nay không phải tham gia nhập môn thiên Nhất tông, ta sẽ dạy nàng một bài học." Hàn Nhu gay gắt nói, lúc nãy rõ ràng Mục Ninh Hinh kia mắng nàng ngốc."Ninh Hinh, có người nói muốn dạy ngươi một bài học? Ngươi có thể đánh bại Luyện khí tầng mười một không? Nhưng cũng không sao, ngươi không đánh được, ta sẽ đánh giúp ngươi." Mục Thủy Lam ở một bên có chút hả hê nói."Không nhọc ngươi hao tâm tổn trí!" Ninh Hinh tức giận nói."Ngươi...""A Nhu..." Hàn Thành Đào nhìn nữ tử kia như cho một lời cảnh cáo."Hừm, chờ đó.".


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện