Trước khi Thẩm Dung tiến vào thân thể Cố Minh Nguyệt lần nữa, hắn hãy còn tin còn thề son sắt cho rằng lúc giao hợp cùng những nữ nhân khác cô thì sự vui sướng sinh lý có được cơ bản là giống lúc quan hệ với cô, dẫu sao lần đầu tiên làm với Triệu Thuần Nhiên hắn cũng sảng khoái đến tận xương tủy, hắn chỉ cần làm chứng nhận cuối cùng cho điều này từ trên người Cố Minh Nguyệt. Nhưng hiện thực lại đánh vào hắn một đòn phủ đầu nặng nề, không chút lưu tình mà phá hủy tất cả những gì hắn đã tự thôi miên chính mình, lúc phân thân tiến vào giữa huyệt thịt mềm ấm căng mịn, được mị thịt lồi lõm ma sát ấn hút nhào nặn, hắn cảm giác mình rõ tinh ý của mình đang ngày càng lên cao, đúng là không cần làm gì cũng khiến thân thể lên tới tận thiên đường.

Người đàn ông này sẽ vĩnh viễn không biết, bởi vì người đàn bà đầu tiên của hắn là Cố Minh Nguyệt, vật phẩm mà hệ thống tạo ra cho tới bây giờ luôn là thứ có một không hai, ngày sau hắn khó có thể nhận được cao trào cỡ này từ trên cơ thể người những người khác. Cũng như người đã quen ăn các món ăn chế biến tinh tế mùi vị tốt đẹp, đã quen ăn những thứ quý báu khó có, lúc có cơ hội nếm thử những thứ cao cấp tầm thường, đương nhiên không khỏi thấy mới mẻ hứng thú, nhưng sau khi dùng qua một lần lại thấy những thứ đó rất khó lọt mắt, trừ phi hắn có thể tìm được một món ngon cùng đẳng cấp với mớn ăn cực phẩm trước đó.

Cố Minh Nguyệt chính là cực phẩm, so với cô thượng phẩm như Triệu Thuần Nhiên không đủ để vừa tầm.

Huống chi bản thân Thẩm Dung vốn đã có sự hứng thú không thể nói rõ cũng không cách nào miêu tả được với Cố Minh Nguyệt, đương nhiên hắn vẫn cố sức phủ nhận và cố tình bỏ qua cảm nhận của bản thân. Nhưng chỉ riêng với chuyện tìm vui trên giường, hắn lại phát hiện bản thân hắn không thể nào rời bỏ Cố Minh Nguyệt được rồi. Cố Minh Nguyệt phản kháng lại hắn từ chối hắn khiến lí trí hắn gần như biến mất hoàn toàn, có lẽ là vì hắn chưa từng bị cự tuyệt mạnh mẽ như vậy, hơn nữa thái độ đêm nay của cô lại dữ dội khác biệt quá xa với ngày trước, trong thoàng chốc hắn không thể chấp nhận được điều này.

Nhìn qua nét mặt của Cố Minh Nguyệt, rất dễ để nhận ra rằng cô đang muốn đoạn tuyệt hết tất các mối quan hệ giữa cô và hắn, có ý muốn tránh xa sự khống chế của hắn, sao Thẩm Dung có thể tha thứ cho được? Sao hắn có thể cho phép điều này xảy ra? "Mày cứ việc phản kháng lại tao, cứ việc kêu to lên cho mọi người cùng biết, nếu quan hệ của chúng ta bị hai người ở lầu dưới phát hiện ra, thì cũng vừa lúc, cái nhà này giải tán luôn thể." Thẩm Dung xốc hai chân thiếu nữ đặt lên trên vai, ba cạn một sâu ra sức đâm vào.

"Anh...!" Hai người ở lầu dưới đương nhiên là ám chỉ cha mẹ Thẩm, Cố Minh Nguyệt biết nếu quan hệ của hai người bọn họ bị phát hiện, làm không tốt thì cha của Thẩm Dung và mẹ của cơ thể này sẽ ly hôn, gia đình nhìn như hạnh phúc mỹ mãn này sẽ vỡ tan trong nháy mắt. Tuy rằng hôn lễ giữa cha mẹ Thẩm ban đầu đúng là vì lợi ích của hai nhà mà thành, mỗi bên đều có được thứ mình muốn, vài năm qua quan hệ giữa họ đều là tương kính như tân, không nóng mà cũng chẳng lạnh, nhưng Cố Minh Nguyệt phát hiện sau một thời chung sống khá lâu giữa hai người bọn họ dường như cũng đang phát sinh tình cảm, mà chuyện xảy ra giữa hai đứa bé, tất ảnh hưởng tồi tệ tới quan hệ hai người.

Thẩm Dung hài lòng nhìn thiếu nữ từ từ ngừng phản kháng lại, hắn biết chỉ cần lấy bà mẹ kế kia ra uy hiếp cô em gái này chắc chắn hắn sẽ nhận được hiệu quả rõ rệt.

Cố Minh Nguyệt không muốn làm hỏng hôn nhân của mẹ thân thể này, bà ấy thật xự rất tốt với cô, thường khiến cô nhớ tới người mẹ kiếp trước... Cô quay đầu sang chỗ khác, nhắm mắt lại không nhìn thêm nữa.

"Kêu lên đi nào!" Động tác của người đàn ông càng lúc càng ác liệt hơn, sức lực của hắn lớn đến nỗi khiến Cố Minh Nguyệt cảm nhận được sự đau đớn vô cùng, nhưng cô vẫn cắn chặt môi, không cho một tiếng rên rỉ thoát ra khỏi miệng.

Thẩm Dung cũng không muốn tiếp tục ép buộc thiếu nữ dưới thân quá mức, thấy cô đau đến sắc mặt tái đi, mồ hôi đầm đìa trong lòng hắn cũng có chút đau đớn, hắn oán hận thầm nghĩ không phải con đĩ nhỏ này thích mình lắm sao, sao bây giờ khi quan hệ với mình cô ta lại cho ra vẻ mặt bài xích lẫn miễn cưỡng... Dù cho hắn và Triệu Thuần Nhiên đã có quan hệ thật, nhưng nếu cô thật lòng yêu thương hắn, không phải cô nên tỏ ra đau lòng khổ sở làm hắn thương tiếc, sau đó thân thể lại cố gắng hơn gấp bội khiến hắn vui thích, rồi giữ hắn lại sao...

Thẩm Dung không bao giờ tự lừa mình dối người cho rằng trái tim Cố Minh Nguyệt vì quá đau nên đã chết lặng, cho tới bây giờ hắn vẫn luôn tin vào phán đoán của mình.

Bởi vậy, Thẩm Dung chỉ có thể cho ra một đáp án mà hắn vô cùng vô cùng và vĩnh viễn không thể tin được —— đó là, thật ra Cố Minh Nguyệt không hề yêu hắn như hắn đã nghĩ. Hắn cảm thấy mình đã bị biểu hiện bề ngoài trước kia của Cố Minh Nguyệt lừa gạt, bây giờ xem lại, cô ta tỏ ra yêu thương mình như vậy rõ ràng là làm trò ứng phó ngoài mặt, bản lĩnh diễn kịch của con ả này quả thật quá cao siêu khiến người khác không thể không kinh ngạc, ngay cả hắn cũng xém tí bị lừa qua.

Khi hắn đang tự đắc vì tình cảm mà cô dành cho hắn, chắc hẳn lúc ấy trong lòng cô ta rất đắc ý vì có thể đùa bỡn hắn trong lòng bàn tay như thế...

Chỉ có một chuyện duy nhất là chân thực, đó là cô ta không muốn mình đụng vào bất kỳ người đàn bà nào khác ngoài cô, chắc là vì mình đang có quan hệ với cô nàng nhưng sau đó lại đi kiếm những người khác, sẽ khiến cô ta cảm thấy nhục nhã chứ gì...

Suy luận ra kết quả như vậy, người đàn ông liền cảm thấy cực kỳ phẫn nộ, chính hắn cũng không biết vì sao những cảm giác ưu tư táo bạo này lại đột nhiên xuất hiện mạnh mẽ tới nỗi không thể kiềm chế được. Khi hắn thấy dáng vẻ không tình nguyện của thiếu nữ trong lòng liền thấy tức giận, ngoại trừ muốn dạy cho cô một bài học sâu sắc, dùng hành động nói cho cô biết làm một món đồ chơi đúng nghĩ thì phải biết ngoan ngoãn nghe lời ra, thì hắn không làm được gì nữa.

Hình như cho tới nay, mong muốn của hắn cũng không chỉ là thân thể của Cố Minh Nguyệt, mà còn có trái tim của cô...

Cố Minh Nguyệt bị tên đàn ông đầu óc điên cuồng tâm tình không bình thường kia cột vào ghế, hai chân của cô bị tách ra cột vào tay vịn ở hai bên thành ghế, mở rộng tạo thành hình chữ M, trên dưới bầu ngực bị dây thừng ép lại thành hình tròn dẹp, miệng nhỏ bị dán keo, trên hạch thịt cũng bị dán băng keo rồi nhét trứng nhảy vào, dưới trứng nhảy là hai cái dương vật giả chạy bằng điện to dài, chúng nó lấp đầy hoa tâm giữa hai đùi và cả cúc huyệt của thiếu nữ, co duỗi khuấy động ở bên trong, tiếng chạy gõ vang lên vang dội.

"Ưm ưm!" Hai vú của thiếu nữ bị người đàn ông dùng sách giáo khoa cuốn lại đánh mạnh lên, phát ra tiếng bốp bốp nặng nề, bắp đùi và mông của cô cũng đồng loạt bị đánh, da thịt trắng noãn trở nên đỏ rực.

Dù trong lòng cô không muốn, nhưng thân thể lại rất thành thực mà bị sự sung sướng chiếm giữ, hai cái dương vật điện và trứng nhảy khiến cả người cô không ngừng vặn vẹo run rẩy vì sướng khoái, càng tỏa ra vẻ đẹp dâm mỹ.

Thẩm Dung cho rằng chơi đùa thân thể cô gái như vậy đã đủ, cũng thưởng thức đủ  hình dáng dâm loạn của cô rồi, bèn rút hai cái côn thịt chạy bằng điện ra, bên trong hai lỗ nhỏ bị làm thành hình tròn liền chảy ra dâm thủy trong suốt. Thân thể Cố Minh Nguyệt căng cứng, cô cảm giác dường như thân thể khung xương của mình sắp bị người đàn ông này va nát, nhũ hoa bị đùa giỡn sưng to như hạt anh đào, một lúc thì cúc huyệt giữa hai chân bị đâm vào căng đầy rồi rút ra, lúc thì huyệt thịt bị cắm vào làm muốn nát. Bụng cô tê dại khó nhịn, khoang tử cung lại liên tục giật giật co rút, lượng dịch lớn bị quấy thành bọt biển cực nhanh, khiến người ta không thấy rõ rốt cuộc cái dương vật kia đang làm trong huyệt thịt nào, bị đàn ông đối xử đê tiện hèn hạ như vậy, thế mà thân thể này còn có thể hưng phấn tới mức này, bản thân cô cũng tự thấy khinh bỉ chính mình.

Thẩm Dung phát tiết trong thân thể thiếu nữ một lần lại một lần, phun tất cả tinh dịch sền sệt nóng hầm hập kia vào trong lỗ nhỏ của thiếu nữ. Trước khi bắn tinh hắn bóp lấy cần cổ mảnh khảnh yếu ớt của thiếu nữ, tới lúc cô gần như không thể hít thở nữa, hai mắt trở nên trắng đã liền nhanh chóng chạy nước rút như động cơ moto đâm giã vào dâm huyệt, qua mấy lần, Cố Minh Nguyệt cũng thấy nhục nhã nhưng lại không thể khống chế được, âm tinh và nước tiểu đồng loạt phun hết lên bụng của Thẩm Dung.

Sau khi tất cả kết thúc, Thẩm Dung nhìn thân thể chật vật xốc xếch không chịu nổi của thiếu nữ, trong lòng cũng hơi hối hận. Hắn biết lần này mình hơi quá đáng rồi, giữa hai chân cô tơ máu đang chảy ra hòa lẫn với nước dịch, nhìn thân thể cô không khác con búp bê vải mềm oặt nằm sụp xuống, đủ để biết màn hoan ái vừa rồi điên cuồng tới cỡ nào.

Lần này hắn không thể quá dịu dàng với cô, Thẩm Dung đè lòng trắc ẩn xuống, tự nói với mình.

Nếu có thể thì lần sau hắn sẽ bù đắp cho cô một chút, sẽ dịu dàng với cô hơn, chỉ cần bọn họ có thể tiếp tục duy trì mối quan hệ ngoài mặt này, chỉ cần Cố Minh Nguyệt chịu ngoan ngoãn chờ bên cạnh hắn, mãi đến khi hắn thấy chán ghét thân thể của cô thì thôi.

Hắn sẽ thử tốt với Cố Minh Nguyệt hơn, có thể hơi cưng chiều cô một tí cũng được, hắn chấp nhận hy sinh hôn nhân của mình một chút chỉ cần cô thật sự thích hắn, có lẽ cô có thể làm tình nhân của hắn...

Đối với suy nghĩ này của mình, Thẩm Dung cảm thấy vừa không thể vứt bỏ, lại vừa đau khổ tuyệt vọng. Hắn căm ghét việc mình quyến luyến thân thể Cố Minh Nguyệt, chuyện này hoàn toàn không công bằng với Triệu Thuần Nhiên, nhưng nếu nói buông tay thì hắn không làm được, hắn hận mình đã biến thành người đàn ông như cha Thẩm năm xưa, thậm chí so với cha của mình hắn còn thấp kém hơn...

Hắn dùng ga trải giường lau sơ thân thể mình, sau đó ném ga trải giường lên trên thân thể Cố Minh Nguyệt.

"Lau dọn cho sạch." Thẩm Dung căm ghét lạnh lùng nói, "Thật bẩn".
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện