Không sai.

Từ trước tới nay đều là do Tô Nhiên vu khống Tiểu Bạch, ai bảo chủ nhân của nó lạnh lùng với cô như vậy chứ.

Cô chuyển tới hai tháng, hai tháng! Anh sao lại có thể đối xử dửng dửng tựa như mắt nhìn không thấy với một người hàng xóm xinh đẹp như cô vậy chứ, cô chỉ còn cách giở trò thôi. Ai ngờ lấy cái lý do hoàn toàn không bình thường kia, anh vậy mà lại chẳng giải thích nhiều thêm, cô cứ như vậy liền an tâm thoải mái mà nhận lấy điều kiện bồi thường của anh.

Rõ ràng nhìn thấy tình thế tốt như vậy, cô vậy mà lại bị bắt quả tang trước.

Xong đời rồi.

Hiện tại anh đã biết cô từ trước tới nay đều lừa mình, nhất định sẽ rất ghét cô.

“Huhuhu…”

Tô Nhiên ôm chặt Tiểu Chu Chu: “Làm sao đây, ba ba không cần mày nữa rồi.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện