Edit & Beta: NiMi

Một con cá Koi được mấy idol lưu lượng cùng chuyển tiếp, cư dân mạng vào cổ vũ TMW cố lên ngày càng nhiều.

# Cố Vị cá Koi #

# Giang Ảnh lên tiếng #

# Nhím nhỏ và Tiễn Ảnh hợp tác #

#TMW cố lên #

Mấy tin này đều lần lượt leo lên hot search.

Cư dân mạng quan sát từ đầu đến cuối sôi nổi bình luận góc nhìn của mình——

[ Đột nhiên get được điểm đáng yêu của Giang Ảnh, đáng yêu quá đi mất.]

[ Đù tui và người tui thích cùng chia sẻ cá Koi, có thể coi là tình yêu gián tiếp hông?]

[ Cố Vị tốt quá, thời điểm này lại lên tiếng đầu tiên, phải biết rằng đám não tàn kia đứa này cắn còn ghê hơn đứa kia.]

[ Trước kia cảm giác T.ATW mệnh ai nấy lo, nhưng dạo này phát hiện hình như không phải như tui từng nghĩ.]

[ Không biết vì sao nhưng từ cái ngày thấy Phó Chỉ ca ca ngồi đọc báo trong phòng tập đến giờ, tui thấy Weibo của anh ấy đầy mùi vị của một lão cán bộ về hưu.]

[ Tôi tin tưởng vào năng lực của TMW có thể thắng được, tôi theo họ từ trước đến nay mỗi lần đạt quán quân đều dựa vào thực lực của mình để vượt qua thử thách chứ không phải dựa vào may mắn, không nước nào có thể tẩy đi được thành tích này.]

Cùng lúc đó, idol họ Tưởng nào đó đang bị treo trên hot search để người ta mắng chửi cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm một hơi.

“Giang Tầm thật đúng là người tốt.” Người đại diện của Tưởng Ân Nguyên cảm khái, “Dù sao cũng thành công cho hot search của cậu xuống.”

“Có vẻ là vậy.” Tưởng Ân Nguyên trong khoảng thời gian này bị hắc đến kinh hồn bạt vía.

“Công ty đang cố gắng xoa dịu dư luận, chờ phim mới đi, chờ khi phim mới phát sóng sẽ có thêm không ít fans, vừa hay có thể gỡ lại mấy vụ này, cuối cùng cũng có những fans chỉ nhìn mặt chứ không nhìn nhân phẩm.”

*

Cố Vị biết Giang Tầm đang chuyên tâm thi đấu, sắp tới sẽ không lên Weibo, nhưng cậu vẫn không muốn nhìn thấy những ngôn luận công kích Giang Tầm và TMW.

Trận chung kết mùa đông năm nay của TMW là một trận đánh gian nan nhất trong năm nay, một phần là điểm số cách biệt quá lớn, cộng thêm việc đội đối thủ có phương pháp đánh áp sát mục tiêu, để đuổi được điểm có vẻ sẽ phải trải qua một quá trình gian khổ.

Biểu cảm các thành viên của TMW đều có chút ngưng trọng, ai cũng hết sức chăm chú nhìn màn hình.

Đêm nay T.ATW cũng không ai có tâm trạng luyện tập, thậm chí còn không đến phòng tập, mọi người đều tụ tập tụ ở phòng khách nhìn chằm chằm màn hình xem phát sóng trực tiếp, mỗi lần bắt đầu vào trận còn căng thẳng đến mức không dám thở mạnh, khi Giang Tầm hoặc các đội viên TMW đạt được điểm, trong phòng khách sẽ truyền đến một trận hoan hô.

“Cứ để bọn họ điên đi.” Người đại diện nhìn Mục Duyệt lắc đầu, ý bảo không cần đi quấy rầy, “Bị thế này lâu rồi cũng thành quen, chẳng qua lần này nhiều thêm một Cố Vị.”

Ngày thường đều idol loá mắt trong lòng fans, nhưng thực ra bọn họ cũng chỉ là một đám trẻ lớn xác.

Trận đấu mùa đông này là Cố Vị thực lòng theo dõi, lúc trước cậu vẫn luôn không hiểu lúc bọn Trì Vân Khai xem thi đấu sao lại phấn khích thế, bây giờ cậu hiểu được rồi, chính bản thân cậu còn phấn khích hơn cả nhóm Trì Vân Khai.

“Giang Tầm cố lên!!”

“Giang Tầm cố lên!”

Trên màn hình, Giang Tầm vừa ghi thêm một điểm, ánh mắt anh vẫn dán chặt vào màn hình, đang cùng đồng đội thảo luận gì đó.

“Vị Vị uống nước, đừng để đau họng.” Phó Chỉ xem như là người tỉnh táo nhất nhất ở đây, mấy người khác đã hô đến mức lạc lối không biết mình đang ở đâu.

Trong lúc hầu hết người xem đều từ bỏ hy vọng, thế mà TMW lại đang bám sát điểm số, nhưng mà thời gian thi đấu đã gần kết thúc. Màn hình chuyển sang góc nhìn của Giang Tầm, góc phải màn hình là Giang Tầm đang thao tác trên bàn phím, Cố Vị nhìn mà hoa cả mắt nhưng vẫn luôn nhìn màn hình không rời.

Ở trận đấu cuối cùng, Giang Tầm chỉ huy một chiến lược đặc biệt quan trọng, TMW thay đổi hoàn toàn thủ pháp chiến đấu bình thường, đối thủ hiển nhiên không đoán được bọn họ còn có thể thay đổi chiến lược vào lúc này, nhất thời trở tay không kịp.

Đối thủ đánh lén từ sau lưng lại bị Giang Tầm phát hiện, TMW đã bắt đầu vững vàng tiến lên.

Mà cùng lúc đó, làn sóng ngôn luận trên mạng cũng bắt đầu chuyển hướng.

[ Giang Tầm đã trở lại. ]

[ Hôm qua đã mắng quá sớm, hôm nay xin chân thành xin lỗi, TMW vẫn là đỉnh nhất.]

[ Hôm nay không có ai mắc sai lầm, ngày hôm qua không nên thất vọng, TMW vẫn là chiến đội có bản lĩnh. ]

[ Giang Tầm có thể không giải nghệ được không, trạng thái tốt như vậy có thể đánh thêm hai năm nữa mà. ]

[ Bản thân TMW cũng rất mạnh,đánh thật là một đường lên luôn. ]

[ Cảm giác hôm nay mới là thi đấu, hôm qua chỉ là cái gì thôi.]

Cuối cùng Giang Tầm cũng đánh xong trận đấu cuối cùng, trận đấu mùa đông kết thúc trong tiếng hân hoan của mọi người.

TMW xếp thứ nhất, Giang Tầm giành được MVP.

Người đại diện đang bàn kết hoạch đêm mừng năm mới với Mục Duyệt dưới lầu thì nghe được tiếng ầm ĩ bên trên ký túc xá của T.ATW, lẫn trong đó còn nghe được tiếng khua chiêng gõ trống.

“Chắc là đã xong rồi.” Mục Duyệt chưa từng thấy qua những người theo dõi esport, cảm thấy hơi ngạc nhiên.

“Đánh xong rồi.” Người đại diện thấy nhiều cũng quen, “Hẳn là thắng, nếu thua thì em sẽ không nghe thấy bất cứ tiếng động gì đâu, hơn nữa mấy ngày tới cũng đừng mong họ sẽ phối hợp làm việc.”

Cố Vị xem xong toàn bộ giải đấu mùa đông mới biết được con đường này của Giang Tầm có bao nhiêu gian nan, đằng sau hào quang thì Giang Tầm đã phải chịu biết bao khó khăn, chỉ cần một sai lầm cũng sẽ bị bêu danh, nói đây là trải qua tinh phong huyết vũ giành lấy chiến thắng cũng không ngoa.

“Sẽ phỏng vấn ngay sau khi kết thúc.” Thạch Hân Ngôn xoa xoa cổ, “Giang Tầm muốn giải nghệ, khẳng định sẽ bị hỏi đến chết mới thôi.”

Trên màn hình, bốn thành viên khác của TMW đang ngồi trong phòng chờ phỏng vấn, chỉ riêng Giang Tầm không thấy đâu.

“Giang Tầm đâu?” Lạc Thần Hiên hỏi.

Điện thoại trên bàn Cố Vị vang lên, người gọi là Giang Tầm.

“Vị Vị.” Giọng nói Giang Tầm từ đầu kia truyền đến, “Xem thi đấu sao?”

“Vâng.” Cố Vị muốn nói cậu thấy Giang Tầm đỉnh thế nào, nhưng lúc muốn nói lại phát hiện nói không ra lời, vừa rồi kích động quá kêu khản giọng mất rồi.

“Vị Vị?” Giang Tầm mới vừa thi đấu xong, giọng nói cũng không ổn lắm: “Em đang nghe sao?”

“Đang nghe ạ.” Cố Vị nói chuyện, nhưng Giang Tầm nghe không thấy.

“Tầm Thần?” Trì Vân Khai ở bên cạnh hắng giọng nói, “Vị Vị hô nhiều quá mất cả tiếng rồi, hiện tại không nói được.”

“Hưng phấn đến vậy sao?” Giọng nói Giang Tầm cũng mang ý cười, “Anh đánh hay thế sao?”

“Em thích anh.” Cố Vị không tiếng động mà nói, “Em thực sự rất thích anh”

“Uống nước, nhớ bảo vệ giọng cho tốt, không phải em còn phải hát sao?” Giang Tầm nói, “Thi đấu xong anh thành người thất nghiệp rồi, hai ngày nữa sẽ về tìm em.”

Cố Vị kết thúc trò chuyện, vẫn mất thật lâu mới có thể bình tĩnh, khó trách mọi người thích xem thi đấu esport như thế, bởi chỉ cần vài giây ngắn ngủi cũng có thể khuấy động cảm xúc cậu, huống chi trong thâm tâm cậu còn có một tầng tâm ý khác.

Thi đấu đã xong, bây giờ màn hình trực tiếp đang chiếu cảnh TMW tiếp nhận phỏng vấn, Giang Tầm đứng giữa các đội viên của TMW phát biểu cảm nghĩ của mình trước khi giải nghệ.

“Tầm Thần sau khi giải nghệ muốn làm gì?” Phóng viên hỏi.

Giang Tầm: “Về nhà.”

Phóng viên: “?”

*

“Ngủ đi.” Thi đấu đã xem xong rồi, đồng hồ sinh học của Phó Chỉ cuối cũng đã phát huy tác dụng, đẩy mấy người đang cuộn chăn ra để về phòng.

“Ngủ.” Lạc Thần Hiên đứng dậy cầm ly đi rót nước nóng.

“Mọi người ngủ đi, em đi xem em gái bên TMW livestream.” Trì Vân Khai ôm khoai tây chiên không chịu buông.

“Sunny sao?” Cố Vị hỏi.

“Đúng vậy, Sunny.” Trì Vân Khai nói, “Hình như cô ấy đang phân tích trận đấu vừa rồi cho mọi người.”

Cố Vị lúc không có việc gì thì rất chú trọng thời gian nghỉ ngơi, cậu chúc Trì Vân Khai ngủ ngon xong liền về phòng ngủ, Cố Vị đặt huy chương nhỏ của TMW ở đầu giường, sau đó to hai bức mạn đà la là bắt đầu thấy buồn ngủ.

*

Trong phòng huấn luyện của TMW, Dịch Tình đang livestream, tay trái cầm vải cái kẹo que.

“Khu vực này thực sự rất nguy hiểm, tui bây giờ cũng không đánh được, nhưng sau này có lẽ…” Dịch Tình dựa vào ghế lười biếng giải thích chiến thuật đêm nay cho mọi người.

[ Quả nhiên nghe người trong đội giải thích vẫn lọt tai hơn. ]

[ Thức đêm xem phát sóng trực tiếp vẫn thấy thật thoải mái, trận này đánh đúng là sướng cả người. ]

[ Vòng bán kết quá ức, TMW quả nhiên sẽ không làm mọi người thất vọng. ]

[ Sunny, tui có thể làm fan nhan sắc của cậu không? ]

Một chiếc bình luận bay qua trước mặt Dịch Tình.

“Cảm ơn, nhưng tui còn chưa có chiến tích gì, nhưng idol tui đẹp trai lắm, kiến nghị mọi người nên làm fans của idol tui.” Dịch Tình thuận miệng trả lời.

“Sau đó chạy qua cái cầu độc mộc này… Chờ một lát.” Dịch Tình nhìn icon QQ lập loè ở góc màn hình.

[ Bánh tuyết: Búp bê, ngủ chưa? Nhím nhỏ và đại fans bên Tưởng Ân Nguyện lại battle, chúng ta cần người chửi nhau chuyên nghiệp.]

“Tới luôn.” Dịch Tình nói nhỏ.

Phát sóng trực tiếp với battle, Dịch Tình lựa chọn battle.

Cô mở giao diện weibo ra, hiển thị là tài khoản Búp bê cầu nắng, tài khoản đăng nhập cũng lười đổi, Dịch Tình lập tức xông lên battle với đại fan nhà Tưởng Ân Nguyên, thuần thục đến kinh người.

Bình luận ——

[ Sunny đang làm gì thế? ]

[ Chắc đi chửi nhau ha? Cô ấy hung dữ quá, mấy người trong đội huấn luyện trẻ cũng không ai dám bắt nạt cô ấy. ]

[ Tôi cảm giác là đang đánh nhau trên mạng, chọc ai không chọc đi chọc đến dân esport, chửi nó đi.]

[@ Giang Tầm, đàn em của cậu đi hỗn chiến rồi. ]

[@ Giang Tầm, Sunny đánh nhau rồi. ]

[ Sunny = Búp bê cầu nắng của Nhím nhỏ? Thế mà lại là cô? ]

[ Đờ mờ, thế weibo trước chửi tao là mày hả?]

[Huhu thế mà tui có thể gặp được chị em cùng nhà ở chỗ này ]

Không lâu sau, fan CP kéo về [Nhóm NRXW khiêm tốn ] ——

@ Tưởng Ân Nguyên hôm nay xin lỗi chưa: Tin tức mới, tuyển thủ Sunny của TMW chính là Weibo Búp bê cầu nắng, [Hình ảnh] mọi người nhìn xem có quen không? @ KikiandChuchu: Kinh ngạc, @ Búp bê cầu nắng của Nhím nhỏ, là bồ sao? Doraemon kinh ngạc.jpg

@ Một con cua đồng: Thế mà lại cô ấy. Doraemon kinh ngạc.jpg

@ Tô mè trắng: Tui mò weibo của cô ấy, cô ấy vẫn luôn trong bảng kéo vote, mau xem nè [Hình ảnh ][ Hình ảnh] cười khóc.jpg

@ Tưởng Ân Nguyên hôm nay xin lỗi chưa: Trời moá, Búp bê cầu nắng là người của TMW, nói đến cái này mới nhớ, lúc trước chúng ta còn bảo nàng phải tém lại, người trong nhà còn không tém, chúng ta cần gì phải tém.”

@KikiandChuchu: Đã hiểu đã hiểu, hoá ra là do chúng ta không biết cố gắng!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện