Edit & Beta: NiMi

Bốn vị khách mời đến nhà ăn, Thạch Hân Ngôn thấy mà mừng gớt nước mắt. Ngay sau đó, anh thấy Cố Vị đứng bên cạnh Giang Tầm liền ngây ra như phỗng, đứng hình mất 5s.

Hai người cùng nhau đến đây, đúng là khiến người ta phải sợ hãi mà.

Trong lúc nhất thời anh không biết là tổ tiết tục này với việc Cố Vị like weibo Giang Tầm cái nào ác hơn.

“Tầm Thần.” Thạch Hân Ngôn nhớ tới hot search Weibo ngày đó mà kinh hồn chưa định, “Đừng ức hiếp Vị Vị nhà tui.”

“Giờ tụi em là bạn tốt nha.” Cố Vị tự thấy mình đã tìm được một biện pháp tốt để bồi thường Giang Tầm, cho nên mấy cái chột dạ gì đó đều cho bay hết, không chút đề phòng.

Thạch Hân Ngôn nghe mà mờ mịt.

Đào weibo mười năm trước lên, mối thù này cũng có thể cho qua sao? Cố Vị cuối cùng phải trả giá bao nhiêu không biết.

Còn nữa, Thạch Hân Ngôn vẫn cẩn thận suy nghĩ lại, vì sao mà mình phải rửa thêm 50 cái mâm nữa.

“Anh không muốn quay nữa, anh muốn về nhà xem gameshow còn hơn.” Thạch Hân Ngôn khóc không ra nước mắt.

Anh thật sự rất muốn biết Cố Vị cùng Giang Tầm rốt cuộc đã làm cái gì.

Nhìn tạo hình của bốn người kia, vẻ mặt Thạch Hân Ngôn như đưa đám nói: “Vì sao tui có cảm các người là  tham gia gameshow, còn tui ở đây là để làm công chứ.”

Tập đầu tiên của gameshow này chủ yếu là để cho khách mời gặp mặt làm quen, tạo thành một đội thuận tiện hợp tác trong các tập sau, cho nên độ khó không quá cao, mấy người dần dần đều có được chìa khoá nhiệm vụ.

Trừ bỏ ban đầu hơi có chút khó, mấy phần sau đều khá đơn giản, chủ yếu để tăng tương tác giữa các khách mời, để họ quen thuộc với nhau hơn. Mọi người hoàn thành nhiệm vụ, lấy được chìa khoá mở được cổng trường trong thời hạn quy định, xong còn không quên cùng nhau tặng lại cho đạo diễn một ngón giữa.

Tập thứ nhất của show thực tế kết thúc, khách mời ở lại khách sạn mà chương trình đã chuẩn bị để nghỉ ngơi một đêm, hôm sau mọi người ai về nhà nấy. Bời vì là tập đầu tiên, cho nên đạo diễn quyết định chụp lại hình ảnh mấy người cùng vào khách sạn.

Cùng nhau trải qua một tập, năm người đã quen hơn với nhau, thế nên cùng ngồi ăn nói chuyện không ngừng.

“Lần sau chúng ta đến hố đạo diễn đi.” Bị đạo diễn hố đến mức phải mặc váy ngắn, Tiền Dập Ngưng đề nghị, “Không thể để tổ tiết mục này nắm thóp chúng ta mãi được.”

“Được được.” Cố Vị là người đầu tán thành.

Gameshow này so với mấy gameshow khác không giống nhau, lần này mọi người đều rất tốt, làm cậu có thể buông lỏng phòng bị.

Bối Khả tuy lớn tuổi hơn mọi người chút nhưng lại rất hiền hoà, Tiền Dập Ngưng tuổi không lớn nhưng tính tình hoạt bát, có thể khuấy động không khí, mỗi người đều có những sở trường riêng, nhưng khi ở cùng nhau đều thật sự rất vui vẻ.

“Muốn ăn cái kia sao?” Giang Tầm thấy Cố Vị nhìn con cua trên bàn chằm chằm nhưng lại chưa chịu gắp.

Cố Vị lắc đầu: “Cứ để em tự gắp đi ạ.”

“Em ấy sẽ không chịu lột vỏ đâu.” Thạch Hân Ngôn tàn nhẫn nói ra chân tướng.

Muốn ăn nhưng không chịu bóc vỏ, bạn này càng ngày càng đáng yêu quá đi mất.

Giang Tầm dùng cái kìm gắp cua, kẹp lấy hai càng của nó, đem thịt cua lấy ra bỏ vào bát, anh vốn nghĩ sẽ đưa bát cho Cố Vị, nhưng lại phát hiện ánh mắt cậu bắn đến đây nhìn anh chằm chằm, chủ động há miệng.

Cố Vị nếm được thịt cua thơm ngon, xong mới phát hiện mình vừa làm cái gì—

Cậu còn dám cắn đũa của Giang Tầm.

“Ăn ngon không?” Giang Tầm hỏi cậu.

Cố Vị ngậm đũa gật đầu.

“Biết phải cảm ơn anh thế nào không?” Giang Tầm cố ý hỏi.

“Em biết ạ.” Cố Vị thần sắc đoan chính lên, “Anh cứ yên tâm.”

Đúng rồi, đã ghi hình xong rồi, cậu phải bồi thường cho meme thôi.

Giang Tầm không để ý việc Cố Vị hiểu cái gì, anh một bên nói chuyện phiếm, một lột vỏ cua cho Cố Vị ăn.

Cố Vị lấy di động ra, mở giao diện trò chuyện của rapper Trì Vân Khai.

[ Yêu tui thì cho tui thu tiền]: Có ở đây không, có ở đây không, có việc gấp.

[ Thủ đắc vân khai kiến nguyệt bính ]: Đệt, em trai có thể bình an ra khỏi đó hả? Em không thấy trailer của《 Bỏ trốn 》 kích thích thế nào đâu, bọn họ thế mà mờ cả Giang Tầm, lúc thấy anh ta em có bị doạ không? Vị Vị, anh đúng là nể em quá mà, cái tràng Tu La này mà cũng có thể qua được. Đại thần có đán mông cưng không, anh đúng là không thể được ngày công chiếu mà.

[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Nhờ em nhanh trí mà mọi nguy cơ đều đã được hoá giải rồi.

[ Yêu tui thì cho tui thu tiền]: tự hào.jpg.



[ Yêu tui thì cho tui thu tiền]: Bánh trung thu, em hỏi anh chuyện này.

[ Thủ đắc vân khai kiến nguyệt bính]: Nói, biết thì anh sẽ trả lời.

[ Yêu tui thì cho tui thu tiền }: Anh biết chỗ nào có loại phục vụ này hông? [ Thủ đắc vân khai kiến nguyệt bính]: Loại nào? Hoảng sợ.jpg.



[ Yêu tui thì cho tui thu tiền]: Là cái loại mà chuyên nghiệp, có thể bao theo năm, có thể làm người ta vui vẻ… là loại phục vụ đặc thù í?

Cố Vị buông đũa, đánh giá Giang Tầm một chút, bổ sung thêm một câu.

[ Yêu tui thì cho tui thu tiền]: Là nam.

[ Thủ đắc vân khai kiến nguyệt bính]; Vịt Vịt* sao? Hoảng sợ.jpg.



*Vịt: trai bao =))))))))))

[ Yêu tui thì cho tui thu tiền]: Vâng, chính là loại hình này.

[ Thủ đắc vân khai kiến nguyệt bính]: Em có nhu cầu sao?

[ Yêu tui thì cho tui thu tiền]: Không, là bạn của em, anh ta đang đang cần cái này.

[ Thủ đắc vân khai kiến nguyệt bính ]:…

“Không ăn là nguội đó.” Giọng nói Giang Tầm từ bên cạnh truyền đến: “Ăn cơm còn chơi di động.”

Cố Vị buông di động, nhìn đĩa thịt cua trước mặt, tâm tình sung sướng chuyên tâm đối phó mỹ thực trên bàn.

Di động bên cạnh đột nhiên vang lên, là Trì Vân Khai gọi điện đến.

“Làm gì thế?” Cố Vị cầm lấy di động, “Em làm lén lút đó, nói nhỏ xíu nha, giữ bí mật cho em.”

Trì Vân khai cạn lời: “Anh cứ tưởng em bị hack nick.”

Cố Vị: “Không phải không phải.”

Trì Vân Khai: “Vị Vị, anh thực sự rất tò mò, rốt cục em ở chương trình của Trương đạo đã trải qua chuyện gì thế?”

“Đều không phải, em đã nói là cho một người bạn của em mà.” Cố Vị nói, “Giao cho anh đấy nhá.”

Trì Vân Khai: “Được rồi.”

Trì Vân Khai: “Nhưng còn không rõ… em tại sao lại muốn… không phải ba em nói giới thiệu đối tượng cho em sao?”

Cố Vị: “Không phải em mà!”

Rõ ràng là “Tầm tịch mịch” muốn tìm mà.

Trì Vân Khai không hiểu ra sao, đành phải nói trước: “Anh đi tìm người tìm hiểu trước, hỏi một chút yêu cầu cụ thể thế nào.”

Cố Vị cúp điện thoại, phát hiện Giang Tầm đang nhìn mình.

“Đang tính toán gì đó.” Giang Tầm thuận miệng hỏi, “Sao cười xấu xa vậy.”

“Anh à.” Cố Vị buông di động, nghiêm túc nói, “Em sắp cho anh một bất ngờ siêu lớn!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện