Edit & Beta: NiMi

“Ba vừa mới đính, đính hôn cho con.”

Đầu kia điện thoại là giọng một người đang say khướt, nói năng lộn xộn chẳng rõ ràng.

“Ba à, đính cái gì vậy?” Cố Vị xoa xoa đôi mắt, chịu đựng cơn buồn ngủ, ấn sáng màn hình di động, 4h30 phút sáng.

Đầu bên kia điện thoại cười hắc hắc hai tiếng, hẳn là đã say lắm rồi, mơ hồ nói: “Con trai à, ba mới vừa giúp con đính hôn đó, hê hê, mối nhân duyên tốt thế này, phải tích đức tám đời con mới có được đó.”

Cố Vị kéo rèm cửa nhìn bầu trời đêm bên ngoài, cảm giác tám đời của mình trong miệng đối phương hẳn là làm không ít chuyện xấu, “đức” tích được cũng nhiều lắm.

Nhỏ thì trộm cắp, lớn thì đến giết người phóng hỏa.

Nửa đêm nửa hôm, đính đính cái quỷ gì không biết.

“Ba… Ba nói thật cho con, rốt cuộc ba đã uống bao nhiêu rồi?”

Rạng sáng bốn giờ rưỡi, gà còn chưa thèm dậy, Cố Vị không muốn cùng một con ma men nói năng còn mơ hồ thảo luận vấn đề đính với chả hôn.

Ba cậu – Cố Thải là một biên kịch, trong thời gian viết kịch bản thì chẳng khác gì kẻ điên, chỉ biết viết và viết, không quan tâm đến thế giới bên ngoài, bây giờ có thời gian gọi điện cho cậu, chắc là vừa hoàn thành xong một bộ kịch bản nào đó, rồi mới chợt nhớ ra ngoài kịch bản ra thì mình vẫn còn một cậu con trai.

“Không nhiều lắm, không nhiều lắm.” Cố Thải lớn tiếng “Mới có hai bình rượu trắng thì nhằm nhò gì, con trai à, hôm nay ba cao hứng, rốt cuộc ba cũng tìm được người chiếu cố con, con yên tâm, là đồng nghiệp của ba, con trai cô ấy cũng giống con, đều không thích phụ nữ.”

“Ba, tỉnh lại đi ba.” Cố Vị giật giật hoa trên bình đặt đầu giường, giật đến trụi cả cánh, “Con trai ba đang là minh tinh lưu lượng, lưu lượng đó ba có hiểu không? Yêu đương vào là sự nghiệp con tan tành đó.”

Cố Vị cậu đang là đỉnh lưu của nhóm nhạc T.ATW, là main dancer, tiểu minh tinh lưu lượng tuyến 3. Lưu lượng chưa nói đến nhiều bao nhiêu nhưng anti-fan thì đã có cả đống.

Đang lúc này mà bắt cậu yêu đương thì đúng là  ——

Đoạn nhân tài lộc, sát nhân phụ mẫu.*

*ở đây đại khái là yêu đương vào thì khác nào dẹp đường kiếm cơm của ẻm đó.

Ba cậu đính hôn cho cậu, khác nào kêu cậu đi tự sát.

“Mấy người anti fan kia vốn dĩ đều không nói lý, con không cần lo.” Cố Thải tuyệt đối không lung lay. 

“Anti-fan thì cũng là fan, có ai mà khiến con không yêu thích chứ.” Thân là idol lưu lượng tuyến ba, Cố Vị tự biết thân biết phận của mình, “Ba nói thật cho con, con đính hôn với ai?”

Cố Vị hoàn toàn có đầy đủ căn cứ hoài nghi cái hôn sự này vốn dĩ chẳng tồn tại.

“Hmm, hình như là Tầm gì đó…” Cố Thải say ngoắc cần câu, nghĩ mãi không ra từ nào thích hợp, “Hình như là một thằng nhóc lông bông không có công việc đàng hoàng, mẹ cậu ta nói cậu ta mỗi ngày ngoài ăn ngủ ra thì chỉ có chơi game, nhưng mà tuyệt đối là một người tốt.”

Ồ, lông bông chỉ biết chơi game nhưng là người tốt, như kiểu hút thuốc, uống rượu, uốn tóc, nhưng không phải trai hư ấy hả? Cậu thực sự bị logic của con ma men này làm cho cảm động.

“Thôi dừng thôi dừng, tha cho con đi.” Cố Vị vô tình cự tuyệt, “Con nói rồi, con là minh tinh lưu lượng, không thể yêu đương.”

“Quay đầu lại, trước tiên cùng nhau add wechat tâm sự đi, con sẽ thấy tình yêu tốt đẹp đang vẫy tay với con đó con trai~” Thanh âm Cố Thải kéo dài đầy ý tứ, chỉ tiếc con trai cưng của ông đã ngắt tín hiệu, câu này Cố Vị không hề nghe thấy. 

Cố Vị tắt điện thoại, 4h40 phút, nghĩ đến cái duyên phận từ trên trời rơi xuống này, cậu hoàn toàn ngủ không được. 

Gần 5 giờ sáng, Cố Vị click mở WeChat, tìm group chat của nhóm cậu, nhắn mấy tin chào buổi sáng: 

[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Chào buổi sáng nè! 

[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Hôm nay cũng sẽ là một đầy năng lượng nhaaa!!!!

Còn chưa đến 5 giờ sáng, đương nhiên không ai trả lời.

Cố Vị rót chén nước, càng cảm thấy hiếm khi nào mình có thể thức dậy sớm như thế này, vì thế cậu mở vòng bạn bè ra, soạn một bài post buổi sáng tốt lành, kèm theo hình meme: cụng ly.jpg.

Nhóm cậu có mấy thành viên đều thích xem các giải đấu Esport, đều là fans cứng cùng sát cánh bên cạnh đại thần Giang Tầm, còn tổ chức cùng nhau đi xem Giang Tầm thi đấu mấy lần, vài người khi không có gì làm chỉ ngồi chế ảnh làm meme của Giang Tầm với đủ loại biểu cảm khác nhau, Cố Vị đi theo họ cũng cọ được không ít meme hay ho.

Đại khái là độc thân lâu quá rồi, xem mấy cái meme cũng thấy người ta thật là đáng yêu quá đi. 

Cố Vị không thường đi xem thi đấu cho lắm, chỉ có vài lần đi theo mấy anh trong nhóm, đối với Giang Tầm cũng không hiểu biết nhiều, chỉ có thể coi là có biết một người trong giới gamer tên là Giang Tầm, nhưng cậu lại rất thích mấy cái meme của anh, bình thường nhắn tin nói chuyện phiếm hay đăng trạng thái mới cũng thường dùng.

“Sâu dậy sớm sẽ bị chim mổ, hừ.”

Giang Tầm phẫn nộ dỗi người.jpg.

“Em zaiiii.” Có người nhắn tin riêng cho cậu, “Dậy sớm vậy?” 

Là Trì Vân Khai – một thành viên khác trong nhóm. 

[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Ba em bảo là tìm được cho em một mối nhân duyên tốt, tốt quá nên em ngủ không nổi luôn. 

[ Thủ đắc vân khai kiến nguyệt bính* ]: Vậy đừng ngủ, anh cho cậu xem cái này hay lắm, đảm bảo đủ kích thích. 

*”Thủ đắc vân khai kiến nguyệt bính tạm dịch Đợi mây tan thấy bánh trung thu”. Câu gốc của nó là “Thủ đắc vân khai kiến nguyệt minh”tạm dịch Đợi mây tan thấy trăng sáng”. Ở đây tên wechat của Trì Vân Khai là chơi chữ từ câu trên, trong truyện mọi người hay gọi Trì Vân Khai là bánh trung thu.

[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Cái gì kích thích cơ? 

Trì Vân Khai đưa cậu xem ảnh hot search Weibo.

Cố Vị thoát WeChat, mở Weibo, quả nhiên, cậu cùng Trì Vân Khai, tên hai người song song cùng treo ở trên hot search. 

# Cố Vị đi show tống nghệ ## Trì Vân Khai đoạt C vị #

*C vị: vị trí trung tâm (center), người được xếp vị trí này sẽ dễ thu hút sự chú ý nhất trong cả đội hình.

Đúng là đủ kích thích, anh em cùng chung hoạn nạn.

Cố Vị cũng từng bị mắng đoạt C vị, cũng không hiếu kỳ vụ này lắm, cho nên cậu mở cái hot search của mình ra xem, treo cùng hot search là một video, là các đoạn cắt nối biên tập lại của show tống nghệ “Cùng nhau lưu lạc”.

Đó là show tống nghệ gần đây nhất mà Cố Vị tham gia.

Trong video, Đoàn lưu lạc gồm bảy khách mời đến cổ trấn ở Giang Nam, không được mang theo tiền, phải hoàn thành nhiệm vụ tổ tiết mục đưa ra mới lấy được đồ ăn, nhiệm vụ của Cố Vị  là đi theo một bà cụ ở cổ trấn học thêu thùa

Đoạn cut này tập trung vào Cố Vị, cậu lật xem thành phẩm thêu thùa xong, không nói gì  liền chạy vọt ra ngoài trước ánh mắt kinh ngạc của bà cụ.

Hậu kỳ còn ghép thêm dòng chữ: Quá khó khăn, khóc khóc.jpg.

Sau khi tập mới nhất của gameshow này phát sóng, đoạn này lập tức bị antifan của Cố Vị bắt được, tất cả đều tố cậu tố chất thấp, không biết tôn trọng người già, anti fan cùng nhau hợp lực, cần cù lao động, không quản khó khăn, tăng ca suốt đêm đưa cậu lên hot search.

Cư dân mạng 1: Xem xem cái dáng vẻ của cậu ta kìa, chắc từ bé đến lớn chưa từng chịu khổ, thêu thùa khó thế à? Không muốn làm thì đừng có tham gia. Đến đây rồi còn bày vẻ mặt đấy ra cho ai xem!!

Cư dân mạng 2: Tôi khinh, dựa vào show tuyển chọn mà bạo, sớm muộn gì cũng xuống đài thôi!!

Cư dân mạng 3: T.ATW khi nào thì giải tán vậy, trưởng nhóm Phó Chỉ ca ca mau tách ra solo đi, tôi thật sự không muốn cái loại không biết cố gắng như Cố Vị làm liên lụy đến ca ca nhà tôi!!!  

Trong một đống tiếng mắng, thỉnh thoảng có thể thấy được vài lời yếu ớt của fans Cố Vị:

Cư dân mạng 4: Có thể là do quay chụp có vấn đề thôi, hoặc có nguyên nhân đặc biệt nào đó, bình thường cậu ấy là người lễ phép, cắt ghép như vậy rất dễ gây hiểu lầm, đệ đệ nhà tôi thực sự là một cậu bé ngoan, rất ấm áp, mong mọi người đừng cố quy chụp điều xấu cho cậu ấy!!!

Cư dân mạng 5: Em bé nhà tôi mới chỉ vừa tròn 18 tuổi, rất nhiều chuyện còn chưa hiểu, chúng tôi chân thành xin lỗi mọi người, em ấy trước giờ vẫn luôn là cậu bé ngoan, mong mọi người hãy khoan dung với em ấy một chút ạ (┬┬﹏┬┬).

Nhưng mới chỉ một bộ phận fans nhỏ nói giúp cậu, cư dân mạng đã điên cuồng oanh tạc xé họ, sức chiến đấu 100%, khiến các fans nhỏ bé của cậu vừa ra trận đã tan tác, trước khi chết còn không dám trăn trối thêm câu nào.

Cư dân mạng 6: Người qua đường nhưng thấy hành động này của Cố Vị thật đúng là làm người khác không yêu thương nổi, fans nói cậu ta ngoan ngoãn ấy à, thôi đừng cố tẩy trắng nữa, thực sự cho rằng người qua đường chúng tôi mù hết rồi à?

Cư dân mạng 7: Đoàn đội  “Lưu lạc” chắc không phải nhìn trúng nhân khí gần đây của Cố Vị mới mời cậu ta làm khách mời chứ, cuối cùng cũng nhìn ra năng lực của cậu ra rồi đúng không? Đúng thật là thất vọng!

Video này từ lúc được phát ra cứ liên tục được chuyển tiếp không ngừng, bình luận lên đến hàng vạn, hotsearch Cố Vị không có kỹ năng đi show tống nghệ cứ thế là leo lên top.

Cố Vị đóng giao diện Weibo, hoàn toàn tỉnh ngủ, cậu rời giường làm vệ sinh cá nhân, nhìn người trong gương đôi mắt vẫn còn hồng hồng, rõ là dấu hiệu của một đêm ngủ không đủ giấc. Cậu rửa mặt xong, thay quần áo, trở lại giường thì vừa vặn nhận được điện thoại của người đại diện – Chị Triệu. 

“Dậy rồi sao?” Chị Triệu ngắn gọn nói, “Thấy hotsearch rồi à?”

“Vâng ạ, chào buổi sáng chị Triệu.” Thanh âm Cố Vị vẫn còn mang theo giọng mũi, “Thực xin lỗi chị”. 

Giọng cậu mềm mại ngoan ngoãn, cũng không có điểm gì nóng nảy, một bụng lửa giận Triệu Nhã tích cóp từ hôm qua nháy mắt tắt ngóm không bộc phát nổi: “Xe đang đỗ dưới ký túc xá, em mau xuống đi, trước tiên em sẽ chụp ảnh bìa bên tạp chí kia khoảng một giờ, Mục Duyệt ở trên xe chờ em đó.”

“Dạ, em biết rồi ạ, cảm ơn chị Triệu”. Cố Vị soi gương, đơn giản chỉnh chỉnh lại tóc tai một chút, khoác thêm áo khoác rồi phóng xuống tầng. 

*

Địa điểm chụp tạp chí ở một studio gần bờ sông, một chiếc xe bảo mẫu đậu ngay cạnh đó, có hai người bước xuống, cả hai đều mang kính râm, một hàng bảo tiêu đi phía sau hai người.

“Anh, hôm nay anh không cần huấn luyện sao?” Giang Ảnh tháo kính râm.

Giang Tầm lắc đầu: “Không cần, tuần trước mới vừa thi đấu xong, ngày mai chiến đội đi Châu Âu nghỉ phép, hôm nay bên này còn có buổi tuyển chọn tân thủ.” 

Giang Tầm, hiện đang là đội trưởng chiến đội TMW của một tựa game trong dòng FPS tên là 《 Quy tắc 》, đã dẫn dắt chiến đội đạt được nhiều thứ hạng vinh dự trong các giải đấu chuyên nghiệp, đấu pháp xảo quyệt, chỉ huy quyết đoán, được giới gamer gọi một tiếng Tầm Thần.

*FPS (First Person Shooter):  là game bắn súng góc nhìn người thứ nhất. Nói một cách dễ hiểu, trong game FPS người chơi sẽ nhìn “bằng mắt của nhân vật” và chỉ thấy tay và vũ khí của mình chứ không thể nhìn được toàn thân nhân vật do mình điều khiển, tựa như PUBG các bạn hay chơi ấy.

Địa điểm phỏng vấn Giang Tầm phải đi ngang qua studio của đoàn chụp ảnh tạp chí, mọi người đang chuẩn bị cho buổi chụp hình, Giang Tầm vốn tính toán không để ý mà đi qua luôn, kết quả nghe thấy em trai Giang Ảnh nhà mình âm dương quái khí mà chậc một tiếng. 

Giang Tầm: “?” 

“Hướng ba giờ.” Giang Ảnh chỉ vào phía trước, “Thấy không, đối thủ của em đó, tiếng xấu so với em còn nhiều hơn.” 

Giang Ảnh chỉ người đối diện, ngày thường Giang Tầm bận bịu huấn luyện cùng với chiến đội, đối với cái giới giải trí cả ngày xé nhau đến trời đất u ám kia anh cũng không quan tâm lắm. Hôm nay cũng coi như tình cờ, Giang Tầm nhìn theo hướng mà Giang Ảnh chỉ. 

Vừa thấy người nọ, Giang Tầm liền dừng bước. 

“Đối thủ” trong miệng Giang Ảnh đang quay chụp cho một tạp chí, tiểu minh tinh nọ ăn mặc một thân áo ngụy trang, trên mặt quệt hai vệt màu, người dựa ở trên một chiếc xe thiết giáp, trên vai khiêng đạo cụ là một cây súng ngắm, chung quanh các loại camera quay chụp chớp nháy không ngừng. 

Ấn tượng đầu tiên của Giang Tầm là tiểu minh tinh này lông mi thật dài, bên dưới là cặp mắt hoa đào dài đầy mị khí, đẹp mà không tục, môi tinh xảo, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, thoạt nhìn rất ngoan.

Tiểu minh tinh nọ nhìn camera, tay cõng súng trên lưng, đang rất cố gắng thể hiện ra khí thế “sắc bén” mà nhiếp ảnh gia yêu cầu. 

Nhìn thêm một chút, xem ra tiểu minh tinh này không chỉ không sắc bén, khuôn mặt “sắc bén” đó nhìn sao cũng thấy đáng yêu lắm. 

“Xem tí tiền đồ của mày kìa.” Giang Tầm dương khóe môi, “Nhóc con vị thành niên kia mà em cũng coi là đối thủ được à?” 

“18 tuổi linh một tháng rồi đó!?” Giang Ảnh không phục, “Chẳng phải đều như nhau sao, cậu ta nhìn bình thường ngoan ngoãn vậy thôi chứ tiếng xấu còn nhiều hơn cả em.”

Giang Tầm không tỏ ý kiến.

“Cậu ta tên là gì?” Giang Tầm thuận miệng hỏi.

“Cố Vị.” Giang Ảnh nói, “Cũng là đi chụp tạp chí giống nhau, thế mà đem em xếp sau cậu ta.” 

Cố Vị kia có đôi mắt quá quen thuộc, làm Giang Tầm nghĩ tới một lần thi đấu thật lâu trước kia. 

Khi đó chiến đội họ vừa mới giành được bảy chiến thắng liên tiếp, đồng đội chỉ vào phía thính phòng bảo hắn: 

“Bạn nhỏ kia lần nào chúng ta đấu cũng tới xem, lại còn chăm chú xem anh vậy, chắc là fan cứng của anh đó.” 

Bạn nhỏ đeo mũ cùng khẩu trang, bọc kín mít, chỉ lộ ra mỗi đôi mắt, đôi mắt kia vừa vặn lại quá đẹp, làm Giang Tầm nhìn chằm chằm thính phòng lâu thật lâu. 

Cặp mắt kia, Giang Tầm đến bây giờ vẫn không quên được.

Giang Ảnh thấy anh cậu nửa ngày không nhúc nhích, lại lui trở về, chỉ vào mình, tổng kết một câu: “Anh à, nhớ kỹ gương mặt mặt này đi, đây là em trai ruột anh” Giang Ảnh lại chỉ người đối diện “còn người kia là đối thủ của em, từ nay về sau trong cái vòng giới giải trí này, không phải nó chết, chính là em mất mạng.” 

Giang Tầm như có điều suy nghĩ gật gật đầu: “Ờ thế mày cứ chết đi.” 

Giang Ảnh sợ ngây người, chỉ vào chính mình, mặt lộ vẻ hoảng sợ: “Em?” 

Ủa rồi ai mới là em trai anh? 

“Thật không khéo.” Giang Tầm hướng về phía Cố Vị, hơi hơi hất cằm lên, “Bạn nhỏ kia hình như là fan của anh, anh mày phải có nhiệm vụ bảo vệ fan nhỏ của mình chứ.”

******************

Hết chương 1.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện