Editor: Miêu Bàn Tử
Say mê chìm nổi trong bể dục, từ đây quân vương không lâm triều.
Thì Đình đắm mình trong xuân sắc vô biên, hoàn toàn quên đi thời gian. Thẳng đến khi Trần bí thư gọi điện thoại tới, mới làm người mặt đang đỏ tới mang tai, hô hấp khó khăn kia bừng tỉnh.
"Alo?"
Hắn không vui nhận điện thoại, cuống họng mang theo chút điểm từ tính, bên trong giọng nói như cố kìm nén cơn tức giận.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Nếu như Tô Đát Kỷ ở bên cạnh, nhất định có thể nghe ra, đây là dục cầu bất mãn.
Phát ra một chữ, liền để Trần bí thư đối diện cảm thấy phía sau cổ mát lạnh.
Có trời mới biết cậu bỏ ra biết bao dũng khí mới dám gọi cuộc điện thoại này!
Đối với người dị thường khắc nghiệt, phi thường có quan niệm thời gian như Thì Đình, mười mấy năm qua cũng không đến muộn, dù cho có bệnh cũng sẽ hoàn thành hành trình đúng hạn. Nhưng ngày hôm nay người lại không thấy đâu?
Quá khác thường!
Trần bí thư đều đã chuẩn bị tốt lý do cho mình như cậu đột nhiên phát bệnh nên gọi điện, thậm chí chuẩn bị hôn mê, không nghĩ tới trong điện thoại lại truyền tiếp.
"Nói!"
Không có nghe đáp lại, Thì Đình càng bực bội thêm một tầng, nhấn mạnh ra lệnh.
Mặc dù không nhìn thấy người, nhưng cái khí thế cường đại kia như thông qua sóng vô tuyến truyền tới, làm Trần bí thư hoảng sợ đến kém chút nữa làm rơi điện thoại.
"Cái kia, tổng giám đốc, có phải ngày hôm nay thân thể ngài không thoải mái? Buổi sáng có hẹn Phương Đổng nói chuyện hợp tác."
Cậu cẩn thận tìm từ cho phù hợp, sợ làm tổng giám đốc tức giận.
Thì Đình nâng tay trái lên nhìn thoáng qua đồng hồ, đã 9:00 giờ, hắn cùng Phương Đổng hẹn là 8:30.
Mình thế mà vì việc tư làm trễ nải công việc.
Hơn nữa, còn là...
Hắn nhìn thoáng qua hai cái thân ảnh triền miên như cũ, không ngừng nghỉ trên ipad, nghĩ đến vừa rồi mình trầm mê, có chút thẹn quá hoá giận một tay đóng video lại.
Lại cúi đầu liếc qua tiểu đệ đang chào cờ.
Đầu bắt đầu đau.
Thì Đình đưa tay đè đè huyệt Thái Dương, lãnh đạm mở miệng:
"Trì hoãn hai tiếng."
Hắn cần một quãng thời gian để bình phục thân thể của mình. Editor: Miêu Bàn Tử
Trần bí thư ở trong một đoạn trầm mặc của hắn, hoảng sợ đến mức tim nhảy đến cổ họng, bây giờ nghe cái mệnh lệnh không đầu không đuôi này, thở dài một hơi, vội vàng trả lời.
Nhưng điện thoại vẫn chưa có cúp.
Ông chủ không cúp điện thoại, làm sao cậu dám cúp trước?
Trần bí thư vừa thấy kì quái lại thấp thỏm chờ đợi, trong lòng lén lút tự nhủ, ngày hôm nay tổng giám đốc bị cái gì vậy?
Hai người không nói gì, thời gian từng giây từng phút quỷ dị chạy qua.
Ngay tại lúc Trần bí thư bắt đầu hoài nghi có phải điện thoại của mình hỏng rồi hay không, bên kia truyền đến giọng nói băng lãnh đặc thù của Thì Đình,
"Dự án đầu tư cùng Ninh thị, có chút vấn đề. Cậu liên hệ bọn họ, tìm người chuyên nghiệp đến xử lý."
Trần bí thư một mặt ngốc nghếch, miệng nhanh hơn não đáp lại,
"A? Không thể nào! Vừa rồi phòng tài vụ còn nói dự án này đã hoàn thành toàn bộ, cả chữ ký ngài đã ký qua..."
"Tôi nói có vấn đề, liền có vấn đề!"
Giọng điệu Thì Đình cứng rắn, trực tiếp đánh gãy lời cậu ta, trong đó lộ ra một cỗ cường ngạnh, ngang ngược, không giảng đạo lý.
Trần bí thư không khỏi rùng mình một cái, cảm giác có đạo khí lạnh trực tiếp từ trong điện thoại di động xông ra, chặn miệng của cậu lại.
"Trước đó không phải Ninh thị muốn phái người tinh anh Phố Wall tới tham dự sao? Trước buổi chiều tôi muốn gặp được người."
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Nói xong, Thì Đình liền lập tức cúp điện thoại, không cho Trần bí thư một chút cơ hội phản kháng.
Người tinh anh Phố Wall?
Cậu sửng sốt một chút, lập tức kịp phản ứng.
Đó không phải là tiểu thư Ninh gia, phu nhân tương lai sao?
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- Trần bí thư, lặng lẽ thắp cho anh một cây nến:))))))
🌹Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái🌹Meo~
Say mê chìm nổi trong bể dục, từ đây quân vương không lâm triều.
Thì Đình đắm mình trong xuân sắc vô biên, hoàn toàn quên đi thời gian. Thẳng đến khi Trần bí thư gọi điện thoại tới, mới làm người mặt đang đỏ tới mang tai, hô hấp khó khăn kia bừng tỉnh.
"Alo?"
Hắn không vui nhận điện thoại, cuống họng mang theo chút điểm từ tính, bên trong giọng nói như cố kìm nén cơn tức giận.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Nếu như Tô Đát Kỷ ở bên cạnh, nhất định có thể nghe ra, đây là dục cầu bất mãn.
Phát ra một chữ, liền để Trần bí thư đối diện cảm thấy phía sau cổ mát lạnh.
Có trời mới biết cậu bỏ ra biết bao dũng khí mới dám gọi cuộc điện thoại này!
Đối với người dị thường khắc nghiệt, phi thường có quan niệm thời gian như Thì Đình, mười mấy năm qua cũng không đến muộn, dù cho có bệnh cũng sẽ hoàn thành hành trình đúng hạn. Nhưng ngày hôm nay người lại không thấy đâu?
Quá khác thường!
Trần bí thư đều đã chuẩn bị tốt lý do cho mình như cậu đột nhiên phát bệnh nên gọi điện, thậm chí chuẩn bị hôn mê, không nghĩ tới trong điện thoại lại truyền tiếp.
"Nói!"
Không có nghe đáp lại, Thì Đình càng bực bội thêm một tầng, nhấn mạnh ra lệnh.
Mặc dù không nhìn thấy người, nhưng cái khí thế cường đại kia như thông qua sóng vô tuyến truyền tới, làm Trần bí thư hoảng sợ đến kém chút nữa làm rơi điện thoại.
"Cái kia, tổng giám đốc, có phải ngày hôm nay thân thể ngài không thoải mái? Buổi sáng có hẹn Phương Đổng nói chuyện hợp tác."
Cậu cẩn thận tìm từ cho phù hợp, sợ làm tổng giám đốc tức giận.
Thì Đình nâng tay trái lên nhìn thoáng qua đồng hồ, đã 9:00 giờ, hắn cùng Phương Đổng hẹn là 8:30.
Mình thế mà vì việc tư làm trễ nải công việc.
Hơn nữa, còn là...
Hắn nhìn thoáng qua hai cái thân ảnh triền miên như cũ, không ngừng nghỉ trên ipad, nghĩ đến vừa rồi mình trầm mê, có chút thẹn quá hoá giận một tay đóng video lại.
Lại cúi đầu liếc qua tiểu đệ đang chào cờ.
Đầu bắt đầu đau.
Thì Đình đưa tay đè đè huyệt Thái Dương, lãnh đạm mở miệng:
"Trì hoãn hai tiếng."
Hắn cần một quãng thời gian để bình phục thân thể của mình. Editor: Miêu Bàn Tử
Trần bí thư ở trong một đoạn trầm mặc của hắn, hoảng sợ đến mức tim nhảy đến cổ họng, bây giờ nghe cái mệnh lệnh không đầu không đuôi này, thở dài một hơi, vội vàng trả lời.
Nhưng điện thoại vẫn chưa có cúp.
Ông chủ không cúp điện thoại, làm sao cậu dám cúp trước?
Trần bí thư vừa thấy kì quái lại thấp thỏm chờ đợi, trong lòng lén lút tự nhủ, ngày hôm nay tổng giám đốc bị cái gì vậy?
Hai người không nói gì, thời gian từng giây từng phút quỷ dị chạy qua.
Ngay tại lúc Trần bí thư bắt đầu hoài nghi có phải điện thoại của mình hỏng rồi hay không, bên kia truyền đến giọng nói băng lãnh đặc thù của Thì Đình,
"Dự án đầu tư cùng Ninh thị, có chút vấn đề. Cậu liên hệ bọn họ, tìm người chuyên nghiệp đến xử lý."
Trần bí thư một mặt ngốc nghếch, miệng nhanh hơn não đáp lại,
"A? Không thể nào! Vừa rồi phòng tài vụ còn nói dự án này đã hoàn thành toàn bộ, cả chữ ký ngài đã ký qua..."
"Tôi nói có vấn đề, liền có vấn đề!"
Giọng điệu Thì Đình cứng rắn, trực tiếp đánh gãy lời cậu ta, trong đó lộ ra một cỗ cường ngạnh, ngang ngược, không giảng đạo lý.
Trần bí thư không khỏi rùng mình một cái, cảm giác có đạo khí lạnh trực tiếp từ trong điện thoại di động xông ra, chặn miệng của cậu lại.
"Trước đó không phải Ninh thị muốn phái người tinh anh Phố Wall tới tham dự sao? Trước buổi chiều tôi muốn gặp được người."
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Nói xong, Thì Đình liền lập tức cúp điện thoại, không cho Trần bí thư một chút cơ hội phản kháng.
Người tinh anh Phố Wall?
Cậu sửng sốt một chút, lập tức kịp phản ứng.
Đó không phải là tiểu thư Ninh gia, phu nhân tương lai sao?
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- Trần bí thư, lặng lẽ thắp cho anh một cây nến:))))))
🌹Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái🌹Meo~
Danh sách chương