Editor: Miêu Bàn Tử

Tiết tấu ngày thường từng bước bị đánh vỡ, lại thêm trong nhà còn có một người, làm tinh thần Phó Cẩn Ngôn có chút không tập trung. Trong lúc nhất thời hắn không biết mình nên làm cái gì, sau khi từ phòng tắm đi ra, liền duy trì tư thế đứng ở đó, không hề dao động.

Nhịp tim đập loạn cào cào dần dần trở nên bằng phẳng, đột nhiên hắn mới kịp phản ứng, Tô Mê dạng này, hắn chưa từng thấy qua!

Từ lần thứ nhất bắt đầu nhìn thấy nàng, Tô Mê ở trong mắt hắn chính là nữ minh tinh phong tao gợi cảm, mỗi thời khắc đều đang đùa giỡn người. Vì muốn nổi tiếng, nàng có thể bồi rượu, thậm chí còn ngủ cùng cái chủng loại đầy dầu mỡ kia.

Tóm lại, chính là dựa vào thân thể của mình để đổi lấy lợi ích, hoàn toàn không có ranh giới cuối cùng của đạo đức, không tự trọng cũng không tự ái.

Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu

Thế nhưng, hành vi đêm nay của nàng, làm cho hắn có chút ấn tượng.

Nếu như Tô Mê tự nguyện ngủ cùng như vậy, thì Hoàng Đổng cần gì phải hạ dược cho nàng? Vì sao nàng phải trốn, ngay cả nhà cũng không dám về?

Lại nghĩ tới ánh mắt đề phòng của nàng nhìn mình, đồng thời phản xạ có điều kiện che lấy thân thể khi bị lộ, Phó Cẩn Ngôn xuất thân là kiểm sát trưởng nhạy bén phát hiện dấu vết không thích hợp ở trong đó.

Hắn cẩn thận nhớ lại một chút, những ngày này theo dõi Tô Mê, sinh hoạt mỗi ngày của nàng cực kỳ quy luật. Trừ quay phim dự tiệc, mỗi đêm đều về nhà ngủ, đơn giản cực kỳ. Cũng không có thác loạn hàng đêm như lời đồn đại.

Đều nói tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật, đây đều là Phó Cẩn Ngôn mỗi ngày tự mình nhìn thấy. Nhưng bởi vì thành kiến vững chắc đối với nàng, lúc ấy cũng không có phát hiện không ổn. Lúc này nhớ lại, mới phát giác được khắp nơi đều kỳ quặc.

"Chúc mừng phát tài, chúc mừng phát tài, chúc mừng ngươi phát tài ~ "

Phó Cẩn Ngôn đang lúc thăm dò cẩn thận, một cái tiếng chuông ồn ào đột nhiên vang lên trong phòng khách an tĩnh, không phải điện thoại hắn.

Loay hoay đi theo tiếng nhạc, mới phát hiện âm thanh phát ra trên mặt đất. Trong đống đồ vung đầy trên sàn nhà, là điện thoại di động của nàng vang lên.

Nhặt lên xem xét, trên màn hình điện thoại hiện lên mấy chữ "Chu lột da".

Tiếng nước trong phòng tắm còn đang vang, hắn cầm điện thoại di động đi qua gõ cửa một cái, nhưng đoán chừng là bị tiếng nước che đi, không có đáp lại. Editor: Miêu Bàn Tử

Điện thoại vẫn như cũ không buông tha mà vang lên, thoạt nhìn như là có chuyện đặc biệt khẩn cấp.

Ngay tại lúc Phó Cẩn Ngôn rầu rĩ muốn đẩy cửa vào gọi người, suy nghĩ đây vẫn là thời điểm mình nên hỗ trợ một chút, tiếng chuông rốt cục cũng ngừng.

Không phải lựa chọn giữa đi giúp và không đi giúp, hắn thở dài một hơi, nhưng điện thoại lại "Leng keng leng keng" liên tục mấy cái tin nhắn.

"Cái nha đầu chết tiệt nhà ngươi có phải mình dài cánh cứng rồi không!!! Ngay cả điện thoại của ta cũng dám không tiếp!! Hiện tại ngươi trở về phòng bao cho ta. Ngay lập tức!!!"

"Ta nói cho ngươi biết, nếu như đêm nay ngươi không hầu hạ Hoàng Đổng cho thật tốt, thì ngày mai ta sẽ để công ty tuyết tàng* ngươi!! Ngươi tin hay không!!!"

*Tuyết tàn:

+ Nghĩa đen: che dấu trong tuyết.

+ Nghĩa bóng: đồng nghĩa với phong sát.

"Đến lúc đó ngươi không chỉ một phân tiền cũng không lấy được, ta còn muốn tìm luật sư kiện ngươi!!! Kiện đến khi ngươi táng gia bại sản, cho không ai dám dùng ngươi, về sau vẫn là ra ngoài bán thân!!!"

Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu

Phó Cẩn Ngôn thề, hắn không cố ý nhìn lén tin nhắn của Tô Mê, nhưng sau khi nhìn qua, đáy lòng hắn đối với loại khẩu khí uy hiếp này cảm thấy không thoải mái. Nhìn khẩu khí người này không có kiêng kỵ gì, hắn khẳng định đây không phải lần đầu tiên nói như vậy.

Hắn nhớ tới, người đại diện Tô Mê là họ Chu, lại liên tưởng đến trước khi nàng hôn mê nói rằng tuyệt đối không thể để người đại diện tìm tới nàng, Phó Cẩn Ngôn cảm thấy mình đã đụng chạm đến một bộ phận chân tướng mà mọi người không biết.

"Đương đương coong..."

Đồng hồ gõ báo mười một giờ, cũng gõ tâm hắn giật mình một cái.

Hắn hậu tri hậu giác* phát hiện, bản thân chờ đợi Tô Đát Kỷ điều chỉnh trong phòng tắm đã một canh giờ, tiếng nước từ đầu đến cuối vang động không có ngừng, nhưng cũng không có nghe âm thanh của nàng.

Xảy ra vấn đề rồi!

*Hậu tri hậu giác: quá trình từ nhận thức đến hiểu rõ xảy ra khá chậm.

- ------✡-------

✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:

- Nha, Miêu không ấn định lịch đăng chương nha quý dị, rảnh khi nào thì edit rồi đăng thôi (//▽//)

🌹Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái🌹Mèo méo meo~
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện