Editor: Thiên Lam

————

Ngồi ở vị trí cao nhất ở chính giữa, chính là lão phu nhân tuổi già sức yếu, bên cạnh là đại phu nhân, tiếp theo là nhị phu nhân.

Giờ phút này ba nữ nhân ai cũng không có ý tứ cho nàng đứng dậy.

Nhưng là mấy ánh mắt đều gắt gao nhìn chằm chằm nàng, trên dưới đánh giá, ánh mắt u ám không rõ, đặc biệt là đương gia lão phu nhân, quả thực là phát ra uy áp cực kì lớn tới chỗ nàng!

Ba nữ nhân ánh mắt đều giống nhau, như hổ rình mồi, nếu là một nữ tử có tinh thần lực yếu ớt, nói không chừng bây giờ đều đã bắt đầu run bần bật!

Tô Cẩm là một nữ tử hiện đại có ý chí kiên cường, cũng đã phải ở trong xã hội lăn lộn nhiều năm, nàng cũng không phải là cái loại nữ tử cổ đại vừa cổ hủ lại vừa nhát gan, tự nhiên sẽ không đến mức run sợ trước khí thế của mấy người trước mặt!

Huống chi, cho dù là nguyên thân, cũng không phải là một nữ nhân cổ hủ, chỉ biết thuận theo tam tòng tứ đức!

Hồi lâu sau, có lẽ là nhìn chằm chằm người Tô Cảm cũng không phải cách hay, lão phu nhân cho đại phu nhân một cái ánh mắt, đại phu nhân hiểu ý, chậm rãi mở miệng nói: "Ngươi kêu Cẩm Nhi đúng không?"

"Nô tỳ Tô Cẩm." Tô Cẩm gằn từng chữ, cho dù là quỳ, sống lưng nàng vẫn thẳng tắp, một thân ngạo cốt, khí chất cao quý như hoa lan!

Lão phu nhân khẽ gật đầu, nói về gan dạ sáng suốt, nữ nhân này, nhưng thật ra so một ít tiểu thư của gia đình khá giả còn hơn vài phần, khí chất này, cũng không phải mới vừa vào phủ liền có thể học được!

"Nghe nói hôm qua, Bùi nhi nửa đêm còn từ chỗ ngươi rời đi?" Đại phu nhân xoa xoa khóm hoa cẩm thục thêu trên ống tay áo, không chút để ý hỏi.

Tới rồi, Tô Cẩm biết đây mới là chính thức bắt đầu thẩm vấn.

"Ân, Tô Cẩm hổ thẹn, thế nhưng lại làm đại thiếu gia không vui, Tô Cẩm đáng chết."

Tô Cẩm vội vàng cúi đầu, trước phải bày ra thái độ hối lỗi, như vậy người khác xem mới cảm thấy thư thái, cũng không đến mức lại tiếp tục chèn ép nàng.

Quả nhiên, đại phu nhân vốn đang có chút tức giân, biểu tình đích xác liền tốt hơn rất nhiều.

"Kia, ngươi rốt cuộc là như thế nào chọc hắn không cao hứng?" Đại phu nhân lại nói.

"Nô tỳ hổ thẹn, đêm qua suy nghĩ suốt một đêm, cũng vẫn là không hiểu được, vì cái gì mà chọc đại thiếu gia không cao hứng!" Tô Cẩm nghẹn đến mức vẻ mặt đỏ bừng, đôi mắt cũng là đỏ rực, hiển nhiên cũng là ủy khuất vạn phần.

Nàng dáng vẻ này tự nhiên là giả vờ, nàng cũng không thể nói là bởi vì chuyện phòng the bất hòa mà chọc giận đại thiếu gia đi?! Hơn nữa đây cũng chỉ là sự tình của nữ nhân hậu trạch, chắc chắn sẽ không có khả năng đi hỏi Cận Bùi, nàng ở chỗ này nói cái gì, các nàng đều không thể đi lấy được bằng chứng.

Ba người nghe vậy quả nhiên bắt đầu tinh tế đánh giá nàng, phát hiện quầng mắt nàng thật sự biến thành màu đen, đáy mắt cũng lộ rõ sự xanh xao, mệt mỏi, hiển nhiên đây chính là dấu hiệu của việc không có giấc ngủ tốt!

"Ngươi tiến phủ vào năm trước đi?" Lão phu nhân hơi hơi giơ tay, nhị phu nhân vội đưa lên một ly trà.

"Hồi lão phu nhân, đúng vậy." Tô Cẩm gật đầu.

"Nhớ rõ lúc đó chính là đại tẩu tự mình tuyển người, lúc ấy đại tẩu còn nói vị Tô Cẩm cô nương này nhìn thanh lệ, diện mạo không tồi, cấp cho đại thiếu gia làm nha hoàn thông phòng cũng coi là xứng đôi." Nhị phu nhân mỉm cười nói.

"Đúng thật là có chuyện như vậy, không nghĩ tới trí nhớ của muội muội tốt như vậy."

Đại phu nhân cũng mỉm cười đáp lại.

"Tẩu tẩu quá khen." Nhị phu nhân lại nói.

Tô Cẩm vẫn cúi đầu như cũ, mắt nhìn thẳng xuống sàn, nghe các nàng mỗi người nói một câu

"Ngẫm lại lúc ấy, khi vừa mới vào phủ, vẫn là một cái tiểu nha đầu chưa rành thế sự, hiện tại đều đã trổ mã, trầm ổn đoan trang, một năm rồi, Bùi nhi chán ghét cũng là bình thường, hai người ở chung đã lâu, sao có thể không xảy ra mâu thuẫn." Nhị phu nhân mỉm cười, lời nói nhưng lại có ý bôi nhọ.

Chính là nhất châm kiến huyết(*), khiến cho ngực Tô Cẩm có chút đau!

(*) Nhất châm kiến huyết: chỉ một châm là thấy máu.

————

#29/06/2019
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện