Editor: Thiên Lam

—————

Hứa Tâm (*) thật ra cũng là một người thiện lương, lão phu nhân coi trọng nàng, là bởi vì tâm hướng thiện của nàng ta, không những vậy, Cận Bùi đồng ý mối hôn sự này cũng chủ yếu là do tính tình nàng yếu đuối, không tranh không đoạt.

Ngày đại hôn cuối cùng cũng đến, trong phủ phá lệ náo nhiệt, quan viên trong triều tới góp vui nhiều đếm không xuể, đặc biệt là người nhà của tân nương, một đám đều cười đến mức nở hoa, dù sao nói như thế nào cũng là bọn họ trèo quá cao!

Cận phủ có thể coi trọng bọn họ, quả thực chính là phúc ba đời, tổ tiên dưới suối vàng cũng sẽ cảm thấy kinh hỉ!

Tân nương gả tới cửa, Tô Cẩm không tránh được chuyện phòng không gối chiếc, càng không tránh được ánh mắt tìm tòi nghiên cứu cùa người trong phủ, Tô Cẩm cũng đã thành thói quen.

Sau khi đại hôn kết thúc, nghe nói vào đêm tân hôn, tân nương đụng phải hỉ đuốc đã chọc giận Cận Bùi, kể từ hôm đó, hắn liền không trở lại phòng của tân nương mới vào cửa nữa.

Ngày ngày tìm đến sương phòng của Tô Cẩm.

Đã qua gần một tháng từ ngày đại hôn, Cận Bùi cũng không có ý tứ nguôi giận, mà Tô Cẩm cũng chưa từng gặp qua vị tân nương trong lời đồn này.

Nàng ngày đầu tiên tính toán muốn đi thỉnh an, nhưng Cận Bùi nói một câu đã trực tiếp miễn cho nàng, thân thể lão phu nhân ngày càng lụi bại ốm yếu, Cận Bùi chấp thuận thành hôn nhanh như vậy, cũng khiến bà có vài phần vui vẻ. Vả lại, người đã lớn tuổi, xử lý mấy sự tình này khó tránh khỏi lực bất tòng tâm, huống chi người tới tuổi lão niên chỉ muốn hưởng cuộc sống an nhàn, nên cũng lười quản mấy việc này.

Đại phu nhân bận rộn chuẩn bị cho tân hôn, vừa mới được an tĩnh nghỉ ngơi, lại xảy ra chuyện như vậy, nhưng bà cũng không muốn nhúng tay vào, có vẻ là muốn thử xem bản lĩnh của vị con dâu này như thế nào.

Không có người tới tìm Tô Cẩm gây phiền toái, nàng đương nhiên sẽ không vội hành sự, chẳng qua nàng không vội thì có người lại đứng ngồi không yên!

Biết nữ nhân như mình gả vào Cận phủ là trèo cao, Hứa Tâm trong lòng vô cùng tự ti, nhút nhát, nàng cũng không biết vì cái gì, rõ ràng đã rất cẩn thận mà lại chọc hắn không cao hứng!

Trước khi xuất giá nàng cũng đã từng nghe người ta nói, Cận Bùi công tử tính tình cổ quái, âm tình bất định, vừa một giây trước mỉm cười với ngươi, giây tiếp theo liền hận không thể giết ngươi!

Nàng biết rõ cuộc hôn nhân này là nàng trèo cao, nhưng nàng vẫn tin tưởng mình rất may mắn, giống như vì cái gì mà hắn lại chọn trúng nàng giữa bao nhiêu danh viện thục nữ, sau đó người người lại đến tìm nàng lấy lòng!

Đủ loại nịnh hót, nói nàng nhất định là có phúc ba đời nên mới lọt vào mắt xanh của Cận Bùi, bỏ qua bao nhiêu tiểu thư danh gia vọng tộc, chỉ cưới mình nàng, đã nói lên hắn đối với nàng không giống với bình thường!

Nàng lại còn được gả vào cửa với thân phận chính thê, ngày sau cuộc sống chắc chắn sẽ dễ chịu vô cùng, hưởng thụ vinh hoa phú quý bất tận!

Nhưng mà sau khi nàng đến đây mới phát hiện, nó không phải như những gì nàng từng nghĩ. Hứa Tâm nàng không có gì đặc biệt, lại hoàn toàn không nhận được sự yêu mến của người trong phủ, thậm chí bởi vì làm Cận Bùi sinh khí mà ngay cả khi chào hỏi với một bà bà cũng phải cẩn thận.

May mà bà bà này cũng còn từ ái với nàng.

"Phu nhân, nghe bọn hạ nhân nói, đại thiếu gia hôm nay sau khi bãi triều lại đi đến sương phòng của Tố Cẩm cô nương." Nha hoàn hồi môn bên cạnh Hứa Tâm nhẹ giọng nói.

"Tô Cẩm? Bảo ngươi đi hỏi thăm, ngươi nghe được gì rồi?" Hứa Tâm ngồi ở trước gương trang điểm hỏi.

"Ân, Tô Cẩm nguyên là nha hoàn thông phòng Đại phu nhân vì thiếu gia mà mua về, bởi vì diện mạo tuyệt mỹ, lại có dáng múa phi thường động lòng người, cho nên thiếu gia rất thích nàng ta. Trước kia, trong bốn người thông phòng, thiếu gia đi đến phòng của Tô Cẩm nhiều nhất, hơn nữa mấy tháng trước, gần như mỗi lần hồi phủ đều đến phòng của Tô Cẩm cô nương! Đặc biệt là......"

"Đặc biệt là cái gì?"

"Đặc biệt là cách đây không lâu, thiếu gia vì Tô Cẩm cô nương, trực tiếp xử lý một cái nha hoàn thông phòng!" Nha hoàn thấp giọng nói.

Hứa Tâm nghe vậy, cọ kẻ chân mày trong tay bang một tiếng rơi trên bàn trang điểm.

————-

# 28/7/2019

(*) Hứa Tâm: trong nguyên gốc convert là Hứa 婙, với vốn từ tiếng Trung hạn hẹp của mình cộng với google translate thì mình chả biết từ 婙 có nghĩa gì:(, từ này phiên âm là " qing " gần giống với phiên âm " qíng " ( Tình) nhưng ở đầu chương này lại ghi là Tâm Nhi nên mình để tên nữ chính là Hứa Tâm. Nói dài dòng quá, chắc mọi người cũng chẳng quan tâm đâu -_-

————-

Chiều tối nhà tui mất điện, nhá hàng trước cho mọi người hai chương, sang tuần sẽ bạo chương nè, nhớ vote với comment nha, mọi ngườ tương tác với tui ít quá T o T
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện