Editor: Thiên Lam

—————

Tô Cẩm khi về đến Hầu phủ phải đến chỗ đại phu nhân để xoát cảm giác tồn tại trước, sau đó xoay người trở về sân viện của mình, vừa mới ngồi xuống chưa được bao lâu, đã nghe có người đến báo vị đang ở tây sương phòng muốn đến cầu kiến.

Tô Cẩm tuy rằng đã hiểu mục đích đến đây của người này, nhưng cũng không cản người ở lại bên ngoài, nhờ nha hoàn thỉnh người tiến vào trong.

Yên Chi cô nương vừa tiến đến, thần sắc bễ nghễ đánh giá một vòng, sau đó mới ngồi xuống ghế. Tử Tình vội vàng đi pha trà.

"Yên Chi cô nương tìm đến chỗ này của ta là có việc gì sao?" Tô Cẩm đi thẳng vào vấn đề, hỏi.

"Không có gì, chỉ là tới nơi này của Cẩm cô nương để hưởng chút không khí vui mừng, muốn nhìn xem rốt cuộc là có cái mị lực gì khiến cho thiếu gia hết mực sủng ái như vậy, chia sẻ cho tỷ muội chúng ta một chút a." Yên Chi nói ra lời này, mang đầy vẻ toan tính, đố kị.

"Ta đâu có mị lực gì, thiếu gia tới nơi này của ta đã thành thói quen, ta sao có thể đuổi hắn đi?" Tô Cẩm buồn cười nói, trong mắt đều là khinh thường.

Ngươi là cái mặt hàng gì mà ta phải nhìn sắc mặt mà đối xử, đối với loại này tới tìm tra, nàng tất nhiên sẽ không giống với đời trước, người nhiều tâm địa gian xảo như vậy, có thể vu hồi (1).

(1) Vu hồi: Từ này thuộc lĩnh vực quân sự, là một trong các chiến lược được sử dụng hiệu quả để trừ khử tận gốc kẻ địch. Trong phương pháp này, quân ta sẽ không đối đầu trực tiếp mà sẽ đánh úp vòng sau lưng địch. Hơn thế, đây cũng là chiến lược chặn đường lui của địch.

Đánh Thái Cực quyền cái gì, nàng không có nhiều kiên nhẫn như vậy.

"Tỷ tỷ như vậy thật ích kỷ a, sao lại phải chiếm độc sủng như vậy, này không phải là ăn mảnh sao?" Phấn mặt (2) hiển nhiên là không tin.

(2) chỉ Yên Chi

Ả xem ra cũng đã nóng nảy, nếu không một người kiêu ngạo như vậy, tự cho mình rất cao quý, khẳng định sẽ không hạ thấp mặt mũi của mình như vậy.

"Thật ngượng ngùng, làm ngươi thất vọng rồi, ta nói rõ cho ngươi hiểu, lưu được nam nhân, là bãn lĩnh của ta, không có bản lĩnh thì phải tìm phương pháp, không có biện pháp ngươi liền phòng không gối chiếc." Tô Cẩm nói xong, vừa lúc Tử Tình bưng trà hoa lài đi lên, tay của nàng ta còn đang run run.

Chắc chắn là bị lời nói của nàng làm kinh sợ rồi, dù là hậu cung hay hậu trạch từ trước đến nay đều là toan tính mưu mô, những người giống như nàng dám nói thẳng thắn không nhiều, cho nên vừa nghe xong làm Tử Tình có chút hoài niệm!

"Ngươi...... Đừng quá đắc ý!" Phấn mặt chỉ thẳng tay còn đang run run vào mặt nàng.

Tô Cẩm cạn lời, nàng đang đắc ý sao? Thật là...... Pha! Li! Tâm! A! ( Hép mi -_-)

Tô Cẩm bưng chén trà hoa lài lên nhấp một ngụm, đi leo núi một ngày nàng còn chưa được uống một giọt nước nào, không bàn tới chuyện nàng có bao nhiêu khát, ngay cả lời nói đều không muốn nhiều lời một câu, cố tình lại có một cái người phiền phức ngồi trước mặt nàng lải nhải!

"Nhưng mà ngươi cũng không đắc ý được lâu đâu!" Phấn mặt đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, dùng tay sửa sửa lại mái tóc của chính mình, dáng vẻ vô cùng bễ nghễ.

Tô Cẩm không nói gì, ngay cả một ánh mắt cũng không cho nàng ta.

Một lúc lâu sau mà Tô Cẩm còn chưa đáp lại, phấn mặt lạnh nhạt nói, "Hôm qua ta nghe được người ta nói, đại phu nhân đã tự chỉ định thiếu phu nhân cho thiếu gia, đến lúc đó ngươi hãy chờ xem tân thiếu nãi nãi cướp đi sự sủng ái của thiếu gia từ tay ngươi như thế nào! Ngươi còn dám kiêu ngạo được sao! Ở trước mặt chủ tử xem ngươi còn có thể kiêu ngạo hay không!"

Tô Cẩm nghe được lời này, chỉ bưng chén trà lên, tay cầm nắp chén, lại tiếp tục uống trà, không chút nào chịu ảnh hưởng, tiếp tục phẩm trà.

Nhưng thật ra tiểu nha đầu Tử Tình ở bên kia, vừa nghe thấy lời này, liền giống như rối loạn đầu trận tuyến, khuôn mặt nhỏ trắng bệch, trên mặt đều là nôn nóng!

Dù sao nàng tuổi còn trẻ, trước đây ổn trọng như thế nào cũng chỉ là một hài tử, khuyết thiếu rèn luyện.

"Thì làm sao, ngươi không nghĩ rằng ngươi cũng sẽ phải rơi vào hoàn cảnh đó? Bất luận là hắn cưới vợ hay là nạp thiếp, ngươi không phải cũng không có được sự sủng ái của hắn sao?" Tô Cẩm đến mí mắt đều lười nâng lên, nói.

"Ngươi!...... Tô Cẩm! Ngươi đừng quá kiêu ngạo! Chúng ta đều là thông phòng, ngươi lại dám đối xử với ta như vậy! Phong thuỷ thay phiên luân chuyển! Hoa đẹp rồi cũng phải tàn! Ngươi còn không phải là chỉ biết dùng mấy thủ đoạn hạ lưu sao?! Còn không phải là cái công phu của kỹ nữ để dụ nam nhân lên giường?!" Phấn mặt chửi ầm lên.

—————

#10/7/2019

Dạo này mải đu Trần Tình Lệnh mà bỏ bê truyện lâu quá, đăng bù cho mọi người nè (^_^)
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện