Editor: Thiên Lam

- ---

Không ít quý nhân nhà quan lớn đã nhìn thấy kí hiệu ở góc trên xe ngựa mà nhận ra đây là xe ngựa của Cận Hầu phủ.

Nhưng mà Cận Hầu phủ đến bây giờ chỉ có ba đích nữ, trưởng nữ, nhị nữ đã gả ra ngoài, tuổi tác của tam tiểu thư có vẻ như lại không phù hợp cho lắm, chẳng lẽ đây là thứ nữ?

Mọi người suy đoán vòng vo rất nhiều, mà người khởi xướng lại đang hứng thú bừng bừng đi leo núi.

Ngọn núi này thật ra cũng không quá cao, nhưng là ngọn núi duy nhất ở trong thành, vẻ ngoài thoạt nhìn không có gì đặc biệt, nhưng lại có một thần thoại truyền thuyết về nó, nói rằng trước đây Hoa Thần đã rơi từ Thiên Giới xuống đây, sau đó liền ở lại đây cư trú, ngày qua ngày đều trồng rất nhiều hoa, sau khi phi thăng liền để lại nơi đây cả một rừng hoa bạt ngàn!

Trong đó có hoa đào là nổi danh nhất, nghe nói ơn chỗ sâu trong rừng, có một cây hoa đào đã nghìn năm tuổi, chỉ là ai cũng không có đi vào sâu trong núi để xác thực!

Ngay cả như vậy, rừng hoa đào nổi tiếng cũng cực kì đồ sộ, đó là kiệt tác thiên nhiên, rừng hoa đào rậm rạp, lúc này lại đúng là thời điểm hoa đào nở rộ, gió nhẹ thổi qua, những cánh hoa đào nhẹ nhàng rơi xuống, đẹp tựa tiên cảnh, mà trong nguyên văn, Cận Bùi chính là gặp nữ chủ trong hoàn cảnh như vậy.

Cận Bùi bị lạc đường trong rừng hoa đào, sau đó lần đầu tiên nhìn thấy nữ chủ, ngay lập tức cảm thấy kinh ngạc, người trước mắt tựa như thần tiên, khí chất thanh cao mỹ lệ, chỉ vì một lần tương ngộ ấy đã nhất kiến chung tình, ghi tạc trong lòng, sau đó khi về đến kinh thành ngẫu nhiên gặp được nữ chủ trên đường, cũng chính lần đó, Cận Bùi nắm bắt được cơ hội, không buông tha nàng, sau đó dần dần tình cảm của hai người càng phát triền.

Chung đụng lâu ngày liền bắt đầu có tình ý, sau đó tình định tam sinh, Cận Bùi mạnh mẽ, kiên cường đi tới phủ nhà nữ chủ cầu hôn, cuối cùng chính là luyến ái hạnh phúc tới già.

Đời này trải qua với cùng thuận lợi, khác hoàn toàn so với lúc trước khi nữ chủ xuyên qua, quan hệ phu thê với Cận Bùi chỉ để trang trí!

Bắt đầu từ lúc nữ chủ xuyên qua, một lần này, đã đủ để thay đổi cục diện vốn có, đây chính là sự đáng sợ của hiệu ứng bươm bướm (1)!

Cũng là thứ mà nàng đang muốn lợi dụng!

Nàng muốn động tay động chân quấy rầy mạch truyện, nhưng lại không biết sự việc tương lai sẽ phát triển như thế nào, chỉ có thể thật cẩn thận, dụng tâm lương khổ (2).

Tô Cẩm còn đang suy nghĩ trong lòng, dưới chân bởi vì bước phải chỗ gồ ghề mà đứng không vững, cả người lảo đảo, "Cô nương!" Tử Tình kinh hãi thất thố, cả người Tô Cẩm ngả về phía sau, may mà có đôi tay hữu lực đỡ lấy nàng!

"Cảm ơn!" Tô Cẩm lập tức điều chỉnh tốt trọng tâm, vội quay đầu lại cúi đầu nói lời cảm tạ.

"Không cần khách khí, đường hơi khó đi, cô nương nhất định phải cẩn thận một chút." Tiếng trầm thấp của nam nhân vang lên, giống như thanh tuyền, vô cùng êm tai. Thanh âm dễ nghe như vậy, làm Tô Cẩm trong lòng khá hiếu kì, theo tiếng nói mà ngẩng đầu nhìn lại, vừa nhìn một cái đã kinh người!

Nam nhân một thân y phục xanh băng làm từ tơ lụa, gương mặt hoàn mỹ, dáng người cao gầy, trong tay cầm một chiếc quạt nạm ngọc, khiến người ta kinh diễm nhất chính là đôi mắt đào hoa kia, chỉ cần liếc mắt một cái đã hoặc nhân vô cùng, đặc biệt là ở giữa khung cảnh rừng đào, càng là đẹp không sao tả xiết!

Tô Cẩm vội cúi đầu, lại nghe thấy tiếng tim đập thình thịch, thầm mắng mình một tiếng không có tiền đồ, vội vàng cúi đầu nói: "Đa tạ công tử cứu giúp, tiểu nữ cáo lui."

Nói xong liền vội lôi kéo Tử Tình còn đang trong bộ dáng hoa si xoay người rời đi.

Thật là đã trải qua hai kiếp, tuổi cũng không còn nhỏ, vậy mà còn hoa si một nam nhân lớn lên xinh đẹp, thật sự...... Mấy tiểu sinh giới giải trí còn mấy người chưa gặp qua?!

Vậy mà lại không kiên nhẫn như thế!

"Cô nương, chúng ta còn leo lên trên tiếp sao?" Khuôn mặt nhỏ của Tử Tình đã đỏ bừng, thoạt nhìn chính là bộ dáng thẹn thùng của nữ nhân.

"Không đi nữa." Tô Cẩm lắc đầu, "Chúng ta bây giờ đi vào trong miếu bái lễ trước, sau đó đi chung quanh ngắm cảnh một chút."

"Vâng." Tiểu nha đầu vừa nghe đã vô cùng cao hứng nói.

Hai người nắm tay đi lên bậc thang, đi được khoảng một trăm bậc thang là đến miếu Hoa Thần! - ---

#7/7/2019

(1) hiệu ứng bươm bướm: là một cụm từ dùng để mô tả khái niệm trong lý thuyết hỗn loạn về độ nhạy cảm của hệ đối với điều kiện gốc ( mọi người có thể tra google để tìm hiểu thêm). Trong ngữ cảnh của truyện mau xuyên, nữ phụ thì cụm từ này có thể hiểu nôm na là việc nữ chủ xuyên vào đã làm hỗn loạn cốt truyện ban đầu, gây ảnh hưởng tới những tình tiết khác.

(2) dụng tâm lương khổ: dùng nhiều tâm tư trí lực, suy đi tính lại.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện