Editor: Thiên Lam

————-

Đi đến đâu cũng có người tâng bốc nịnh hót, mấy nha hoàn trước kia còn ở trong viện nàng lén lút nói xấu, bây giờ nhìn thấy nàng đều hận không thể cười đến mức mặt nở hoa!

Nhìn biểu cảm một đám đều giả tạo như nhau, nàng không muốn nhiều lời!

Chẳng trách những nữ nhân cổ đại một khi đã bước vào chốn thâm cung, từng người đều muốn phô bày hết nhan sắc, tài năng của mình để tranh sủng, không phải các nàng muốn như vậy mà chính hoàn cảnh đã buộc các nàng phải giành lấy sự sủng ái của bậc Đế vương.

Nếu đã có được dung mạo khuynh thành, không thua kém ai, lại chỉ có thể lăn lộn vất vả sống qua ngày, vậy thì tại sao không liều mạng bước lên vị trí cao nhất, nắm trong tay quyền sinh sát của bao người?

Không có địa vị, không có quyền lực, sau khi gả vào cửa rồi, ngay cả những tiểu nha đầu hèn mạt cũng có thể đè đầu cưỡi cổ ngươi mà khoa tay múa chân?!

Bây giờ, Tô Cẩm mới thực sự hiểu được tâm tình của các nàng, nói là bi ai không sai, nói là thoả mãn dục vọng của con người cũng không phải là không đúng.

Tô Cẩm đi một vòng ở trong sân liền cảm thấy vô cùng nhàm chán, chỉ một lúc đã trở về sương phòng, không có việc gì làm, nàng liền lấy giấy bút ra luyện chữ.

Một tháng này phải chép kinh thư, " Nữ tắc", nàng bây giờ lại có chút thích thi hoạ, huống chi nguyên chủ còn có thể viết thể chữ Khải (1) thanh thoát vô cùng, vẽ tranh cũng rất điêu luyện, tinh xảo!

(2) Thể chữ Khải: (khải thư hay chính thư 正書). Là một kiểu viết chữ Hán cải biên từ chữ lệ và bắt đầu phổ biến vào thế kỷ III cn. Đây là kiểu chữ chính thức, chuẩn mực, dễ nhận biết, dễ đọc nhất và vẫn là phổ thông nhất trong các kiểu viết chữ Hán hiện nay. ( nguồn: wikipedia)

Nguyên chủ trong thời gian được huấn luyện ngựa gầy (2) là người ưu tú nhất, về cầm, kỳ, thi, hoạ, nàng không có thứ gì là làm không tốt, tuyệt đối ngang ngửa với những tiểu thư khuê các được dạy dỗ đàng hoàng, nhưng nguyên chủ cũng không quá thể hiện ra bên ngoài, ngược lại nàng chỉ tin chắc rằng nữ nhân khi ở trên giường có thể giữ nam nhân ở lại mới là phương pháp tốt nhất!

(2) ngựa gầy: là một nghề có từ thời Minh ở Trung Quốc. Những bé gái con nhà nghèo có diện mạo xinh xắn sẽ được mua về rồi cho tập trung tại một chỗ để dạy cầm kì thi hoạ, khi lớn sẽ được bán đi cho nhà giàu làm thiếp hoặc bán cho tửu lâu, lầu xanh. Vì bé gái nhà nghèo có thân hình gầy guộc nên mới có tên ngựa gầy.( nguồn: weibo)

Vì vậy đã xem nhẹ việc nếu muốn có được tâm của nam nhân, tuyệt đối không thể biểu hiện như một kỹ nữ, như vậy nam nhân sẽ chỉ coi thường ngươi mà thôi, nhưng nếu biết cách chân thành mà theo đuổi, nam nhân chắc chắn sẽ chấp nhận ngươi, tôn trọng ngươi!

Nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ, Tô Cẩm ở trong phòng cả một buổi trưa để vẽ tranh.

Ngoài cửa sổ là những khóm hoa mẫu đơn rực rỡ, chúng đều do chính tay nguyên chủ trồng trước đây, nàng liền vẽ một bức tranh hoa mẫu đơn, bên cạnh còn đề mấy câu thơ:

Người nào không yêu hoa mẫu đơn

Chiếm đoạn trong thành hảo vật hoa

Dĩnh là Lạc xuyên thần nữ làm

Ngàn kiều vạn thái phá ánh bình minh

(Chỗ này tui sợ dịch thơ chém linh tinh lại thành sai nghĩa nên để nguyên văn,cao nhân nào có thể dịch mấy dòng thơ này thì hãy để lại bình luận nha)

Chờ đến khi nàng viết xong, liền buông bút ngồi ở một bên phát ngốc, bất giác thời gian buổi trưa đã trôi qua, bây giờ bầu trời đã xuất hiện vài ngôi sao lấp lánh, Tử Tình cũng đã thắp nến trong phòng xong.

"Cô nương vẽ thật đẹp!" Tử Tình đứng ở một bên nói.

"Dù cho có đẹp thế nào thì cũng chỉ là giả." Giống như nàng hiện tại có thể ăn sung mặc sướng, đều là dựa vào sự sủng ái của nam chủ, một khi mất đi, chắc chắn nàng lại trở thành mục tiêu công kích của đám người trong hậu trạch!

"Cái gì giả? " Âm thanh của Cận Bùi vang lên, sau đó tấm mành bị xốc lên, thân ảnh của hắn cũng xuất hiện.

"Thiếu gia." Tử Tình vội hành lễ, Tô Cẩm cũng đi đến hành lễ theo.

Cận Bùi vội đỡ: "Ngươi cần gì phải đa lễ với ta! Còn ngươi lui xuống trước đi."

"Dạ vâng." Tử Tình hơi cúi đầu, mắt nhìn thẳng lui ra ngoài.

"Đây là do ngươi làm?" Cận Bùi cầm lấy bức tranh mẫu đơn với những nét mực còn mới ở trên bàn, trong mắt tràn ngập sự kinh ngạc. Tô Cẩm gật đầu.

"Ân...... Không tồi, so với tiểu thư khuê các chỉ có hơn chứ không kém! Không nghĩ tới ngươi còn có tài như vậy!" Ánh mắt Cận Bùi lộ rõ sự tán thưởng cùng kinh ngạc!

"Người vẫn chưa được xem hết đâu!" Tô Cẩm mỉm cười đắc ý nói.

"Vậy sao? Ta đây thật có chút tò mò!" Cận Bùi trong ánh mắt tràn đầy chờ mong.

"Vậy người hãy bình tĩnh chờ xem!" Tô Cẩm cười nói: "Nô tỳ đảm bảo sẽ không làm người thất vọng!"

"Ồ, ta đây rửa mắt mong chờ!" Cận Bùi mỉm cười, lại đột nhiên nghiêm túc nói:

"Dường như một tháng không gặp, ngươi lại trở thành một người hoàn toàn khác!"

Tô Cẩm nghe thấy lời này, trong lòng có chút khần trương, nàng chỉ có thể cười cười.

————

30/06/2019

Hôm qua nhà mất điện nên hôm nay mới đăng được chương mới cho mọi người nè.

Có thể có bạn sẽ hơi cảm thấy khó chịu vì phần chú thích mình chèn vào truyện nhưng vì không thể tìm được từ ngữ thích hợp để cho câu văn nó mượt nên mình buộc phải ghi chú thích để các bạn hiểu rõ hơn. Từ các chương sau mình sẽ hạn chế việc ghi chú thích nhất có thể.

Từ " ngựa gầy " chú thích ở trên thực ra đã có ở các chương trước nhưng mình đã thay đổi một chút để cho dễ hiểu hơn nhưng không phải chỗ nào cũng có thể thay bằng từ khác được nên từ giờ mình sẽ dùng từ " ngựa gầy". Xin lỗi vì sự bất tiện này! ————

Aiyo thấy mình dài dòng văn tự quá -_-. Mọi người nhớ vote và comment nha!!!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện