Editor: Bạch Diệp Thảo

Hoạt động du thuyền kết thúc, Lý Mộng Mộng ngồi xe ngựa rời đi.

Bắc Vũ Đường đi theo cỗ kiệu của Tả Thần về thành.

Mọi người ai đi đường nấy.

Trên xe ngựa, nụ cười dịu dàng của Lý Mộng Mộng đã biến mất, chỉ còn lại nét âm trầm.

"Hệ thống, điều tra toàn bộ tư liệu về nữ nhân kia."

[Cần 200 điểm năng lực căn nguyên.]

Lý Mộng Mộng hung hăng cắn răng, "Trừ đi."

Nếu nhiệm vụ thất bại sẽ không còn gì cả, điểm căn nguyên này còn cũng có tác dụng gì đâu.

[Chờ một lát.]

Cùng lúc đó, Bắc Vũ Đường đang đi trên đường nghe được âm thanh không đánh tin của hệ thống.

[Ký chủ, ký chủ, hệ thống tà ác của đối phương đang tra xét tin tức của cô, có ngăn cản hay không?]

Bắc Vũ Đường hơi nhíu mày lại: "Không cần, cho bọn họ xem tư liệu của nguyên chủ, còn tin tức của tôi, cậu có che giấu được không?"

[Có thể.]

"Vậy cứ làm vậy đi."

Trong xe ngựa, Lý Mộng Mộng ngồi chờ hệ thống trả lời, không biết vì tâm tình của ả hay vì nguyên nhân khác, ả cảm thấy thời gian này lâu hơn trước kia.

"Còn chưa xong sao?" Lý Mộng Mộng có chút không kiên nhẫn.

[Đã lấy tin tức xong. Mời nhiệm vụ giả số 007 tiếp thu.]

Một lát sau, Lý Mộng Mộng mở bừng mắt, đáy mắt hiện lên hàn quang.

Thì ra là nàng.

Ả đang thắc mắc vì sao nữ nhân kia lại nhắm vào mình, thì ra nàng chính là Bắc Vũ Đường.

Ả đã sớm biết nàng chưa chết, chỉ là không ngờ nàng đã tới kinh thành, càng không ngờ nàng lại vào ở trong phủ Thủ phụ. Nữ nhân một tháng trước yết bảng hẳn chính là nàng.

Nàng giờ vẫn còn có thể sống tốt, chứng minh nàng đã trị tốt bệnh của Tả Thần.

Đáng chết, sớm biết lực lượng căn nguyên sẽ chuyển dời đến trên người Tả Thần, ả sẽ tiếp cận Tả Thần trước một bước, trị tốt chân cho y.

Bỏ lỡ thời cơ, Lý Mộng Mộng có chút hối hận.

Giờ thì, ả sẽ tự tạo ra cơ hội cho chính mình.

Giờ Tả Thần vẫn ngồi xe lăn, chứng minh nàng còn chưa thành công. Nếu trên thế giới này không có Bắc Vũ Đường tồn tại, vậy cơ hội trị liệu tốt hai chân cho y sẽ trở lại tay của ả.

Ả nhất định có thể khiến y yêu ả trong quá trình trị thương.

Lý Mộng Mộng lập tức có chủ ý.

Bước đầu tiên, là phải giết Bắc Vũ Đường.

Bước thứ hai, lấy cớ chữa thương tiếp cận Tả Thần.

Bước thứ ba, công lược Tả Thần, cướp lấy lực lượng căn nguyên.

"Lấy ra tin tức tiếp theo của Bắc Vũ Đường." Nắm giữ động thái tương lai của nàng thì sẽ có thể dễ dàng thiết kế mai phục, đẩy nàng vào chỗ chết.

[Không thể điều tra.]

Lý Mộng Mộng nhăn mày, "Vì sao?"

[Nhiệm vụ giả số 007, chẳng lẽ cô quên, vì cô tiến vào đã khiến cho vị trí của nàng ta sai lệch, đã không còn quỹ đạo ban đầu, tất nhiên không thể điều tra.]

Lý Mộng Mộng đột nhiên đập trán một cái, thật là bị Bắc Vũ Đường làm hồ đồ rồi, quên mất cả chuyện này.

Nếu không thể nắm được bước tiếp theo, vậy thì ả tự tạo ra là được.

Khi Lý Mộng Mộng lên kế hoạch xuống tay với Bắc Vũ Đường, bên kia hệ thống và ký chủ cũng đang đối thoại.

[Ký chủ, đối phương điều tra tin tức của cô, chỉ sợ sẽ gây bất lợi cho cô, cô phải cẩn trọng.]

"Tôi hiểu."

Bắc Vũ Đường tất nhiên biết, ả không thể nào vô duyên vô cớ điều tra mình. Lúc trên du thuyền, ánh mắt ả nhìn nàng đã nồng đậm địch ý.

Nàng phá huỷ kế hoạch của ả, sao ả có thể dễ dàng buông tha cho nàng.

[Ký chủ, bổn hệ thống cần phải nhắc nhở cô một chút. Hệ thống tà ác lợi hại hơn cô tưởng tượng rất nhiều. Bọn họ không chuyện ác nào không làm, chuyện gì cũng có thể làm ra. Người mà hệ thống tà ác lựa chọn cũng không phải người lương thiện gì.]

[Lần này cô đối đầu với bọn họ, nhất định phải cẩn thận gấp bội. Mấy ngày nay tôi sẽ về tổng bộ, điều tra tin tức về hệ thống tà ác.]

Bắc Vũ Đường hiếm khi nghe được hệ thống nghiêm túc như vậy, hơi nhăn mày, "Sao thế?"

[Căn cứ vào dữ liệu thu được từ bên kia, hệ thống ngược tra chúng ta đối đầu với hệ thống tà ác chỉ có 10% thắng, nói cách khác, mười người thì chỉ có một người trốn thoát từ tay họ, còn lại đều sẽ bị họ xử lý.]

[Tôi liên lạc với hệ thống ngược tra đã từng giao thủ với hệ thống tà ác, chúng nó nói, gặp được hệ thống tà ác, nếu nhiệm vụ không xung đột thì tận lực tránh chúng nó đi. Nếu đối tượng nhiệm vụ bất hạnh xung đột với họ, có hai lựa chọn, một là bị đối phương cắn nuốt, huỷ diệt; hai là nhiệm vụ thất bại, trở về thế giới thực.]

"Bọn họ khủng bố như vậy sao?" Bắc Vũ Đường nhíu mày, vẻ mặt cũng ngưng trọng thêm vài phần.

[Đúng vậy, lợi hại hơn cô và tôi tưởng tượng rất nhiều.]

Hệ thống quân lúc trước chưa hoàn toàn hiểu biết về hệ thống tà ác nên không sợ hãi, nhưng giờ hiểu biết rõ ràng rồi, nó lại lo lắng cho ký chủ, cũng lo lắng cho mạng nhỏ của mình.

[Hệ thống tà ác một khi đã phát hiện hệ thống khác thì sẽ nghĩ cách cắn nuốt chúng ta, để tăng thêm sức mạnh của nó.]

"Các người không có cách đối phó với chúng nó sao?"

[Có. Bổn hệ thống đã liên hệ với người giám thị vị diện, họ sẽ cử người tới xử lý nhanh thôi. Chúng ta phải bảo vệ mình thật tốt trước khi người giám thị xuất hiện.]

Bắc Vũ Đường trầm ngâm một lát, rồi nói: "Chỉ sợ có phần khó. Lý Mộng Mộng đã điều tra tôi, nhất định sẽ nghĩ cách đối phó tôi. So với trốn tránh, còn không bằng chính diện ứng chiến."

Ký thác toàn bộ hy vọng ở người khác, chẳng bằng tự thân chuẩn bị tốt chiến đấu.

[Ký chủ, cô đừng xúc động. Hệ thống tà ác cũng không phải nói đùa. Nếu nó phát hiện ra bổn hệ thống, mạng nhỏ của bổn hệ thống mất luôn đấy. Một khi bổn hệ thống tiêu vong, ký chủ cũng sẽ tử vong theo.]

Bắc Vũ Đường khó có khi thấy hệ thống không đáng tin sợ hãi như thế, không nhịn được trêu ghẹo: "Cậu trốn đi là được, để tôi đối phó họ."

[Ách......]

"Không phải cậu đã nói, chúng ta và bọn họ đối đầu, tỉ lệ thắng là 10% sao. Có lẽ chúng ta chính là 10% trong truyền thuyết đó đấy."

[Ký chủ, tự tin là tốt, nhưng tự tin quá là chết đấy.]

"Tôi hiểu. Nếu bọn họ xuống tay với chúng ta trước khi người giám sát đến, chúng ta vẫn phải đối mặt với họ, vậy nên chúng ta phải chuẩn bị thật tốt."

[Cô nói rất đúng.]

Trở lại Tả phủ, Bắc Vũ Đường bắt đầu chế tạo phấn độc, vô sắc vô vị là chủ yếu.

"Độc vật như vậy, hệ thống tà ác có tra được không?" Bắc Vũ Đường hỏi.

Người nàng phải đối phó không phải người thường, mà là có chỗ dựa giống nàng, thậm chí còn mạnh mẽ hơn.

[Vô dụng. Đối phương sẽ phát hiện rồi nhắc nhở nhiệm vụ giả của mình.]

"Sao cậu chưa từng nhắc nhở tôi?"

Khác nhau đừng có lớn như vậy được không.

[Chúng nó là sai lầm. Dựa theo quy tắc của vị diện là sự tồn tại trái phép. Bằng không sao lại xưng hô là hệ thống tà ác, chính là vì chúng nó bỏ lơ pháp luật và quy tắc.]

"Vậy cậu có cách nào khiến hệ thống của đối phương không dò xét ra không?"

[Này... Cái này......]

"Có à?" Bắc Vũ Đường truy hỏi.

Điểm này rất mấu chốt, bằng không họ đối đầu với Lý Mộng Mộng và hệ thống của ả sẽ rất bị động.

[Có thì có, chỉ là cần đổi điểm.]

Bắc Vũ Đường hơi nhếch mi, "Hệ thống, cậu chắc chắn cầu dùng điểm để đổi?"

[Đương nhiên chắc chắn.]

Bắc Vũ Đường lãnh đạm phân tích: "Cậu là hệ thống ngược tra, đối phó với hệ thống tà ác không phải là trách nhiệm của cậu sao? Tôi đối phó với Lý Mộng Mộng, cậu đối phó với hệ thống tà ác. Phân công rõ ràng, đây cũng là vì sự an toàn của cả cậu và tôi."

"Cậu chỉ cần đảm bảo hệ thống của đối phương sẽ không gian lận, không cho Lý Mộng Mộng nhắc nhở và trợ giúp gì, còn lại cứ giao cho tôi. Còn làm thế nào để hệ thống tà ác của đối phương không phát hiện, còn không phải là công việc của cậu à?"

Đối mặt với Bắc Vũ Đường sắc bén phân tích, hệ thống vô lực phản bác.

"Hệ thống, lần này chúng ta phải cùng đối kháng, có thành công hay không, chúng ta cũng phải đồng tâm hiệp lực mới có phần thắng."

Hệ thống im lặng nửa ngày mới từ từ đáp lại.

[Tôi hiểu. Cô cứ yên tâm làm mấy thứ này đi, tôi sẽ lo mặt khác.]

Mục đích của Lý Mộng Mộng là đạt được lực lượng căn nguyên thế giới từ trên người Tả Thần, mà mục đích của nàng là trả thù Lý Mộng Mộng.

"Hệ thống, tôi hỏi cậu, nếu tôi ngăn cản Lý Mộng Mộng hoàn thành nhiệm vụ, ả sẽ có kết cục gì?" Bắc Vũ Đường trầm giọng hỏi.

[Căn cứ vào tình báo mà bổn hệ thống đạt được, hệ thống tà ác và nhiệm vụ giả của nó tới để đoạt lực lượng căn nguyên của thế giới. Nếu nhiệm vụ giả không thành công đoạt được lực lượng, nhiệm vụ giả sẽ bị hôi phi yên diệt. Nói cách khác, hệ thống tà ác tuyệt đối không cho phép người mà nó lựa chọn thất bại, một khi thất bại nó sẽ diệt đối phương, một lần nữa chọn người mới.]

"Bọn họ cướp căn nguyên như thế nào?" Bắc Vũ Đường hỏi tiếp.

Hệ thống lập tức cảnh giác hơn, [Cô hỏi cái này làm gì?]

"Đương nhiên là hiểu biết rõ ràng về đối phương thì mới đưa ra được cách đối ứng chính xác nhất chứ. Chẳng lẽ cậu chưa từng nghe câu, "Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng" à?" Bắc Vũ Đường cũng đã nhận ra hệ thống dị thường, chỉ là trên mặt bất động thanh sắc, không lộ ra khác thường.

Hệ thống thấy vậy, chậm rì rì nói: [Chuyện này lẽ ra không nên để cô biết, nhưng xét thấy nhiệm vụ lần này đặc thù, bổn hệ thống nói cho cô.]

"Ừ."

Hệ thống càng trịnh trọng, Bắc Vũ Đường càng tò mò về lực lượng căn nguyên của thế giới gì kia.

[Lực lượng căn nguyên thế giới sẽ xuất hiện ở những người khác nhau. Nếu nhiệm vụ giả là nữ tử, mà căn nguyên thế giới cùng giới tính, như vậy cô ta sẽ hành hạ người nọ đến chết, cướp đi tất cả vốn thuộc về người nọ, phá hỏng vận khí của họ, trong quá trình hành hạ đến chết, căn nguyên sẽ rời đi, mà tà ác hệ thống sẽ nhân cơ hội đó cướp đi lực lượng căn nguyên.]

[Nếu người sở hữu căn nguyên thế giới khác thuộc tính, vậy cô ta nhất định phải làm đối phương yêu mình, sau đó thông qua vận động nguyên thuỷ nhất, khiến hệ thống tà ác hấp thu dần lực lượng căn nguyên trên người họ.]

"Vậy nếu đối phương không yêu ả, mà là thông qua thuốc khống chế, khiến đối phương không còn là chính mình thì sao?"

[Đó là không được. Nếu là như thế thì dễ quá à. Cần phải để đối phương hưởng thụ, toàn tâm toàn ý tin tưởng, yêu thương, mới có thể hấp thụ được.]

Bắc Vũ Đường sáng tỏ.

Chẳng trách Lý Mộng Mộng tàn nhẫn hành hạ nguyên chủ Bắc Vũ Đường đến chết.

Giờ tới Tả Thần, ả lại dụ dỗ y.

Mục đích của Lý Mộng Mộng chính là muốn để Tả Thần yêu ả, sau đó thông qua XXOO thu đi lực lượng căn nguyên trên người y.

Sau khi hiểu biết rõ ràng, Bắc Vũ Đường đã có chủ ý trong lòng.

Mục tiêu nhiệm vụ của nàng là báo thù Lý Mộng Mộng, mà mục tiêu của Lý Mộng Mộng là đoạt lấy căn nguyên thế giới trên người Tả Thần, mà mấu chốt trong đó là thu được tình yêu của Tả Thần.

Nếu nàng ngăn cản Lý Mộng Mộng, Lý Mộng Mộng sẽ tự gặp hậu quả xấu, bị hệ thống tà ác diệt, cũng chẳng khác gì là nàng báo thù.

Mà ngăn cản này, chính là không để Tả Thần yêu Lý Mộng Mộng.

Để một nam nhân không yêu nữ nhân khác, biện pháp tốt nhất chính là khiến y yêu mình.

"Ta biết đối phó với Lý Mộng Mộng thế nào rồi." Bắc Vũ Đường nói.

[Như thế nào?]

Bắc Vũ Đường đem phân tích của mình nói cho hệ thống.

Hệ thống nghe xong cũng gật đầu, [Chủ ý không tệ. Chỉ là vì sao nhất định phải làm y yêu cô, cũng có thể để y yêu nữ nhân khác.]

Bắc Vũ Đường hơi sửng sốt, hoàn toàn không nghĩ đến vấn đề này.

Nếu y yêu nữ nhân khác...

Tưởng tượng đến khả năng này, Bắc Vũ Đường lại cảm thấy vô cùng không thoải mái, rầu rĩ khó chịu.

Bắc Vũ Đường trầm mặc một lúc mới trả lời: "Để y yêu người khác thì quá nguy hiểm, hệ số khó khăn sẽ cao hơn. Đừng quên, chúng ta còn một ngoại địch như hổ rình mồi."

[Đúng, cô nói không sai. Nhưng ký chủ à, vết sẹo trên mặt cô có phải nên xử lý không? Nếu để y thấy vết sẹo trên mặt cô, đừng nói yêu, chắc đêm cũng bị cô dọa tỉnh.]

"Đúng là nên xử lý một chút."

Đúng lúc này, hệ thống lại tận dụng thời cơ, [Cửa hàng của bổn hệ thống có một khoản thuốc mỡ cực kỳ thích hợp với dưỡng nhan mỹ dung, chỉ cần thoa nhẹ lên thôi, hai giờ sau tức khắc thấy được hiệu quả, không có tác dụng phụ nha.]

"Hệ thống, hiện tại chúng ta đang là quan hệ hợp tác. Thuốc mỡ mỹ dung dưỡng nhan này coi như là cậu đầu tư đi. Tôi không cần nhiều lắm, chỉ cần một lọ thôi."

Vốn tưởng hệ thống sẽ giống ngày thường cuốn gói chuồn, không ngờ lại có kỳ tích.

[Cao mỹ dung dưỡng nhan không có, nhưng tôi có một thứ, cũng có thể trợ giúp cô.]

Bắc Vũ Đường hứng thú hỏi: "Cái gì?"

[Đan dương thiên thuỷ. Đan dương thiên thuỷ có thể tái tạo da thịt, làm người ta phản lão hoàn đồng, cao thủ có pháp lực và nội lực dùng xong có thể gia tăng một tầng công lực, tăng tuổi thọ.]

"Cậu xác định cho tôi cái này?" Bắc Vũ Đường đầy mặt không tin.

Bằng hiểu biết của nàng với hệ thống, đồ tốt như vậy, tuyệt đối không thò ra dễ dàng như thế, còn là cho free.

[Đương nhiên, đó là Đan dương thiên thuỷ thực sự. Bổn hệ thống chỉ có bán thành phẩm của Đan dương thiên thuỷ thôi. Tuy nói là bán thành phẩm, nhưng có thể khiến hai chân y tái sinh, một lần nữa đứng lên.]

[Bổn hệ thống tốt quá mà.]

Trong tay Bắc Vũ Đường nhiều ra một bình sứ.

Lúc ban đêm, Bắc Vũ Đường ôm hòm thuốc vào bể tắm, Tả Thần đã sớm chờ trong phòng.

Bắc Vũ Đường nhìn Tả Thần đã cởi quần áo, lộ ra hai chân, nói với y, "Đây là lần cuối cùng. Lần này sẽ đau đớn một chút, chờ đau đớn này qua đi, hai chân ngài có thể đứng lên một lần nữa hay không thì còn phụ thuộc vào nó."

Tả Thần không nhiều lời, trước sau như một nhàn nhạt lên tiếng, "Ừ."

Bắc Vũ Đường ngồi xổm xuống, chậm rãi đặt hai chân y vào thùng gỗ, sau đó nàng lấy bán thành phẩm Đan dương thiên thuỷ trong hòm ra đổ vào.

Bắc Vũ Đường vẫn luôn chú ý động tĩnh của y, tất cả như thường, nếu không chú ý tới trán y chảy mồ hôi, chỉ sợ nàng cho rằng thuốc vô dụng.

Đúng lúc này, Bắc Vũ Đường chú ý tới hai chân y tràn ra máu loãng.

Mặt Tả Thần từ hồng dần trở nên trắng bệch.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện