Edit: Linhlady
Beta: Phuongman48
Trận đau nhức này giống như là con mưa rơi giữa trưa hè.
Tới mau, đi cũng mau.
"Tiểu thư, người không sao chứ?"
Thước Nhi kinh ngạc nhìn Tô Linh Nhi.
Nghe tiếng, Tô Linh Nhi đang đau quá mức mới phát hiện mép giường mình còn đứng một người.
"Ta không có việc gì."
Tô Linh Nhi xua xua tay, sau đó nhẹ nhàng mở miệng nói: "Ngươi đi ra ngoài trước đi, ta muốn nghỉ ngơi một chút."
Nhìn sắc mặt Tô Linh Nhi trắng bệch như cũ, Thước Nhi có chút không yên tâm nói: "Tiểu thư, nô tỳ ở cửa coi ngài, có việc liền kêu nô tỳ."
Tô Linh Nhi chậm rãi gật gật đầu, hữu khí vô lực nói: "Ngươi cũng trông ta một đêm, đi ăn cái gì đó đi."
"Dạ"
Thước Nhi lưu luyến mỗi bước rời đi, Tô Linh Nhi bắt đầu cẩn thận chải vuốt ký ức nguyên chủ thuộc về thân thể này.
Lúc này, nơi Tô Linh Nhi tới là một đất nước gọi là vương triều Tây Chu.
Vương triều Tây Chu, do hoàng tộc Mạc thị chấp chính.
Mà Nạp Lan gia công thần phụ tá Mạc thị đăng cơ, ba đời làm quan, có thể nói là công thần vì hoàng triều Tây Chu yên ổn thịnh thế.
Nhưng này một đời Nạp Lan gia được người đời khen ngợi không phải thanh danh, địa vị hiển hách ở vương triều Tây Chu, cũng không phải chiến tích chồng chất của tổ tiên Nạp Lan gia, mà là Nạp Lan gia thế hệ này có tới hai viên minh châu ―― Nạp Lan Tĩnh Vận cùng Nạp Lan Uyển Nhu.
Hai người không chỉ có mỹ mạo tuyệt sắc, còn có tài, hơn nữa địa vị Nạp Lan gia ở Tây Chu, quả thực là tình nhân trong mộng của nam nhân.
Dân gian Tây Chu vẫn luôn truyền lưu một câu như vậy: "Không nguyện làm uyên ương không nguyện làm tiên, chỉ nguyện có minh châu bên người."
Hai viên minh châu của Nạp Lan gia là ước muốn của tất cả nam nhân trong thiên hạ, thẳng đến có một ngày.......
Đến năm nguyên mười ba, hoàng đế Tây Chu hạ chỉ đem Nạp Lan Tĩnh Vận cùng Nạp Lan Uyển Nhu gả cho Thái tử ―― Mạc Ly.
Ngày này là ngày khiến tất cả nam nhân tan nát cõi lòng.
Đều nói là song long hí châu, lần này hai viên minh châu lóa mắt đều bị một người chiếm làm của riêng! Thứ năm, tháng đầu thu.
Hai viên minh châu cùng gả vào phủ Thái tử.
Mối hôn sự này hai bên đều là người tôn quý nhất Tây Chu.
Đại hôn cùng ngày, toàn bộ hoàng đô thập lí hồng trang.
Một trăm con ngựa quý kéo một rương châu báu.
Còn có hộ vệ hoàng gia bảo vệ suốt quá trình đại hôn này.
Hoàng đế Tây Chu cho Nạp Lan gia đủ mặt mũi, nhìn thanh thế lớn như vậy, mặc dù trong lòng Nạp Lan Minh Đức có chút oán khí, cuối cùng cũng chậm rãi tiêu tán không còn.
Đêm trước thời điểm đại hôn, Nạp Lan Minh Đức từng giao phó cho hai tỷ muội sau khi gả đến phủ Thái tử nhất định phải hỗ trợ lẫn nhau, ghi nhớ tình cảm tỷ muội, không cần bởi vì Mạc Ly mà xa lạ.
Bây giờ xem ra chuyện mà Nạp Lan Minh Đức lo lắng cuối cùng vẫn xảy ra.
Nói cách khác vì khi sao nguyên chủ rơi xuống nước, Nạp Lan Tĩnh Vận chỉ phái người tặng một cây nhân sâm trăm năm, sau đó mặc kệ không hỏi, tùy ý để nguyên chủ tự sinh tự diệt, nếu Nạp Lan Tĩnh Vận biết bản thân chỉ dựa vào cây nhân sâm trăm năm này sống sót chỉ sợ trong lòng sẽ không dễ chịu!
Nhưng chuyện khiến Tô Linh Nhi không nghĩ tới chính là theo như ký ức nguyên chủ dần dần hiện ra, cô lại phát hiện ra một chuyện khó lường.
Nạp Lan Tĩnh Vận vậy mà lại là người trọng sinh.
Đời trước, nguyên chủ gặp được Mạc Ly trước, bởi vì Mạc Ly thường xuyên ra vào Nạp Lan gia, dần dà, Nạp Lan Tĩnh Vận cũng thích Mạc Ly.
Lúc ấy Nạp Lan Tĩnh Vận lấy chết để bức, cuối cùng cùng nguyên chủ cùng nhau gả đến phủ Thái tử, chính là trong lòng Mạc Ly vẫn luôn thích nguyên chủ, hơn nữa nguyên chủ từ nhỏ đã thích xem binh pháp, am hiểu sâu về triều đình, trong cuộc đại chiến giành ngôi vị, nguyên chủ giúp Mạc Ly nghĩ ra rất nhiều mưu hoa thủ đoạn, càng thêm khẳng định địa vị nguyên chủ ở trong lòng Mạc Ly.
Tuy rằng Mạc Ly cũng không thích Nạp Lan Tĩnh Vận, nhưng nể mặt nguyên chủ đối với Nạp Lan Tĩnh Vận tương kính như thân, trước mặt người ngoài cũng cho Nạp Lan Tĩnh Vận mặt mình.
7.9.2018
Beta: Phuongman48
Trận đau nhức này giống như là con mưa rơi giữa trưa hè.
Tới mau, đi cũng mau.
"Tiểu thư, người không sao chứ?"
Thước Nhi kinh ngạc nhìn Tô Linh Nhi.
Nghe tiếng, Tô Linh Nhi đang đau quá mức mới phát hiện mép giường mình còn đứng một người.
"Ta không có việc gì."
Tô Linh Nhi xua xua tay, sau đó nhẹ nhàng mở miệng nói: "Ngươi đi ra ngoài trước đi, ta muốn nghỉ ngơi một chút."
Nhìn sắc mặt Tô Linh Nhi trắng bệch như cũ, Thước Nhi có chút không yên tâm nói: "Tiểu thư, nô tỳ ở cửa coi ngài, có việc liền kêu nô tỳ."
Tô Linh Nhi chậm rãi gật gật đầu, hữu khí vô lực nói: "Ngươi cũng trông ta một đêm, đi ăn cái gì đó đi."
"Dạ"
Thước Nhi lưu luyến mỗi bước rời đi, Tô Linh Nhi bắt đầu cẩn thận chải vuốt ký ức nguyên chủ thuộc về thân thể này.
Lúc này, nơi Tô Linh Nhi tới là một đất nước gọi là vương triều Tây Chu.
Vương triều Tây Chu, do hoàng tộc Mạc thị chấp chính.
Mà Nạp Lan gia công thần phụ tá Mạc thị đăng cơ, ba đời làm quan, có thể nói là công thần vì hoàng triều Tây Chu yên ổn thịnh thế.
Nhưng này một đời Nạp Lan gia được người đời khen ngợi không phải thanh danh, địa vị hiển hách ở vương triều Tây Chu, cũng không phải chiến tích chồng chất của tổ tiên Nạp Lan gia, mà là Nạp Lan gia thế hệ này có tới hai viên minh châu ―― Nạp Lan Tĩnh Vận cùng Nạp Lan Uyển Nhu.
Hai người không chỉ có mỹ mạo tuyệt sắc, còn có tài, hơn nữa địa vị Nạp Lan gia ở Tây Chu, quả thực là tình nhân trong mộng của nam nhân.
Dân gian Tây Chu vẫn luôn truyền lưu một câu như vậy: "Không nguyện làm uyên ương không nguyện làm tiên, chỉ nguyện có minh châu bên người."
Hai viên minh châu của Nạp Lan gia là ước muốn của tất cả nam nhân trong thiên hạ, thẳng đến có một ngày.......
Đến năm nguyên mười ba, hoàng đế Tây Chu hạ chỉ đem Nạp Lan Tĩnh Vận cùng Nạp Lan Uyển Nhu gả cho Thái tử ―― Mạc Ly.
Ngày này là ngày khiến tất cả nam nhân tan nát cõi lòng.
Đều nói là song long hí châu, lần này hai viên minh châu lóa mắt đều bị một người chiếm làm của riêng! Thứ năm, tháng đầu thu.
Hai viên minh châu cùng gả vào phủ Thái tử.
Mối hôn sự này hai bên đều là người tôn quý nhất Tây Chu.
Đại hôn cùng ngày, toàn bộ hoàng đô thập lí hồng trang.
Một trăm con ngựa quý kéo một rương châu báu.
Còn có hộ vệ hoàng gia bảo vệ suốt quá trình đại hôn này.
Hoàng đế Tây Chu cho Nạp Lan gia đủ mặt mũi, nhìn thanh thế lớn như vậy, mặc dù trong lòng Nạp Lan Minh Đức có chút oán khí, cuối cùng cũng chậm rãi tiêu tán không còn.
Đêm trước thời điểm đại hôn, Nạp Lan Minh Đức từng giao phó cho hai tỷ muội sau khi gả đến phủ Thái tử nhất định phải hỗ trợ lẫn nhau, ghi nhớ tình cảm tỷ muội, không cần bởi vì Mạc Ly mà xa lạ.
Bây giờ xem ra chuyện mà Nạp Lan Minh Đức lo lắng cuối cùng vẫn xảy ra.
Nói cách khác vì khi sao nguyên chủ rơi xuống nước, Nạp Lan Tĩnh Vận chỉ phái người tặng một cây nhân sâm trăm năm, sau đó mặc kệ không hỏi, tùy ý để nguyên chủ tự sinh tự diệt, nếu Nạp Lan Tĩnh Vận biết bản thân chỉ dựa vào cây nhân sâm trăm năm này sống sót chỉ sợ trong lòng sẽ không dễ chịu!
Nhưng chuyện khiến Tô Linh Nhi không nghĩ tới chính là theo như ký ức nguyên chủ dần dần hiện ra, cô lại phát hiện ra một chuyện khó lường.
Nạp Lan Tĩnh Vận vậy mà lại là người trọng sinh.
Đời trước, nguyên chủ gặp được Mạc Ly trước, bởi vì Mạc Ly thường xuyên ra vào Nạp Lan gia, dần dà, Nạp Lan Tĩnh Vận cũng thích Mạc Ly.
Lúc ấy Nạp Lan Tĩnh Vận lấy chết để bức, cuối cùng cùng nguyên chủ cùng nhau gả đến phủ Thái tử, chính là trong lòng Mạc Ly vẫn luôn thích nguyên chủ, hơn nữa nguyên chủ từ nhỏ đã thích xem binh pháp, am hiểu sâu về triều đình, trong cuộc đại chiến giành ngôi vị, nguyên chủ giúp Mạc Ly nghĩ ra rất nhiều mưu hoa thủ đoạn, càng thêm khẳng định địa vị nguyên chủ ở trong lòng Mạc Ly.
Tuy rằng Mạc Ly cũng không thích Nạp Lan Tĩnh Vận, nhưng nể mặt nguyên chủ đối với Nạp Lan Tĩnh Vận tương kính như thân, trước mặt người ngoài cũng cho Nạp Lan Tĩnh Vận mặt mình.
7.9.2018
Danh sách chương