Edit: Linhlady
Beta: Phuongman48
Hoàng Hậu mở miệng trách cứ tiểu nam hài kia nhưng ngữ khí lại mang theo sủng ái.
Nhìn về phía Tô Linh Nhi, tiểu nam hài ngoan ngoãn ôm cầu đi tới trước mặt Tô Linh Nhi.
"Ương nhi gặp qua Nhu hoàng tẩu."
Tô Linh Nhi vươn tay đặt lên đầu Mạc Ương xoa nhẹ.
Thấy một màn như vậy, Đức phi ở một bên không khỏi cười nói: "Ngày thường ngay cả chúng ta muốn chạm vào Mạc Ương một chút cũng không được, bây giờ tiểu gia hỏa này lại thành thành thật thật để cho Uyển Nhu sờ đầu nhỏ của hắn, như vậy cũng có thể nhìn ra chỉ cần là nam nhân, mặc kệ là già hay trẻ đều yêu thích tuổi trẻ xinh đẹp."
Đức phi vừa dứt lời Nạp Lan Tĩnh Vận đang ngồi yên phía dưới lập tức thay đổi sắc mặt.
Lúc trước, lần đầu tiên nàng ta nhìn thấy Mạc Ương cũng muốn sờ sờ Mạc Ương để thân thiết hơn, nhưng mà lúc đó Mạc Ương ở trước mặt các nương nương quay đầu đi, nếu không phải Mạc Ương cùng Mạc Ly là huynh đệ ruột thịt do Hoàng Hậu sinh ra, lúc ấy nàng ta liền muốn trở mặt! Nhưng hiện tại sao Mạc Ương lại đứng ở nơi đó thành thành thật thật không nhúc nhích..
Còn có, Đức phi kia nói vậy là có ý tứ gì? Ỷ vào có nhi tử là Lục hoàng tử mà dám tùy ý nhục nhã nàng ta!
Chờ tới một ngày nàng ta trở thành hoàng hậu, nhất định phải khiến lão bà kia chôn cùng tiên đế!
Tô Linh Nhi cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ của Mạc Ương đỏ bừng, nháy mắt bị manh hóa, nhịn không được vươn tay nhéo khuôn mặt mềm mại kia một chút, giải vây nói:
"Lòng yêu cái đẹp, người người đều có, huống chi ở nơi này cũng không thiếu người đẹp, liền tỷ như nói......"
Nghe được Tô Linh Nhi nói Đức phi còn tưởng rằng kế tiếp sẽ khích lệ chính mình.
Nào biết Tô Linh Nhi rũ mi cười: "Giống Hoàng Hậu nương nương tựa như hoa mẫu đơn ở ngự hoa viên, hoa quý ung dung, quốc sắc thiên hương, là loài hoa cao quý trong các loại hoa, mặc dù chúng ta đây có tuổi trẻ như hoa nhưng ở trước mặt hoàng hậu cũng chỉ làm nền thôi!"
Hoàng Hậu có chút kinh ngạc nhìn Tô Linh Nhi một cái, sau đó, sắc mặt như thường cười nói: "Tốt, bổn cung lần đầu tiên gặp mặt con, đây là lễ vật gặp mặt tặng cho con."
Nói xong, từ cổ tay cởi ra một chiếc vòng xanh biếc như nước.
Mọi người ở đây thấy một màn như vậy không khỏi lộ ra biểu tình kinh ngạc, đặc biệt là Nạp Lan Tĩnh Vận.
"Làm sao vậy? Không thích lễ vật bổn cung tặng?"
Nghe vậy, Tô Linh Nhi vội vàng lắc đầu, bộ dáng có chút co quắp.
Vòng tay này nàng vô cùng quen thuộc, bất quá, ở kiếp trước, vào thời điểm Mạc Ly đăng cơ, cũng là lúc nàng trở thành Hoàng Hậu, vòng tay này là Thái Hậu cho nàng sau khi đến Cảnh Nhân Cung.
Đến bây giờ nàng còn nhớ rõ những lời Thái Hậu nói ngày đó: "Đây là ngoại tổ mẫu truyền cho mẫu thân ai gia, mẫu thân ai gia lại truyền cho ai gia, vòng tay này gọi là vòng khuynh tâm, cái này cũng là tâm ý của ai gia."
Trong lúc Tô Linh Nhi đang nghĩ làm sao để từ chối, đột nhiên một giọng nói quen thuộc truyền đến từ cửa cung điện.
"Nhu Nhi, nếu là mẫu hậu cho nàng thì nàng cứ nhận đi!"
Nghe vậy, Tô Linh Nhi quay đầu nhìn tới hướng Mạc Ly.
Mà Hoàng Hậu lại thuận thế kéo tay Tô Linh Nhi qua, trực tiếp đeo vòng vào tay nàng.
"Mẫu hậu, chuyện này không được đâu!"
Nạp Lan Tĩnh Vận thấy một màn như vậy lập tức mở miệng nói.
Hoàng Hậu rõ ràng nói qua vòng tay khuynh tâm này là để lại cho con dâu, nàng ta - Nạp Lan Tĩnh Vận mới là thái tử phi danh chính ngôn thuận, dựa vào cái gì đem vòng tay khuynh tâm trân quý kia tặng cho Nạp Lan Uyển Nhu.
Hoàng Hậu nghe vậy nhẹ nhàng cười nói: "Tĩnh Vận, ngươi cảm thấy bổn cung làm không đúng sao?"
Nghe được lời này Nạp Lan Tĩnh Vận run run, nhìn đến Mạc Ly đang đi tới, lúc này mới cảm thấy trong lời nói của mình vừa rồi có bao nhiêu bất công(?), vội vàng cúi đầu nói: "Con là sợ muội muội đeo vòng này lại bất cẩn làm hỏng, đến lúc đó ngược lại lãng phí tâm ý của mẫu hậu."
"Nhu Nhi cảm thấy sao?"
Hoàng Hậu nghe Nạp Lan Tĩnh Vận nói xong, trái lại không đáp mà hỏi Tô Linh Nhi.
19.11.2018
Beta: Phuongman48
Hoàng Hậu mở miệng trách cứ tiểu nam hài kia nhưng ngữ khí lại mang theo sủng ái.
Nhìn về phía Tô Linh Nhi, tiểu nam hài ngoan ngoãn ôm cầu đi tới trước mặt Tô Linh Nhi.
"Ương nhi gặp qua Nhu hoàng tẩu."
Tô Linh Nhi vươn tay đặt lên đầu Mạc Ương xoa nhẹ.
Thấy một màn như vậy, Đức phi ở một bên không khỏi cười nói: "Ngày thường ngay cả chúng ta muốn chạm vào Mạc Ương một chút cũng không được, bây giờ tiểu gia hỏa này lại thành thành thật thật để cho Uyển Nhu sờ đầu nhỏ của hắn, như vậy cũng có thể nhìn ra chỉ cần là nam nhân, mặc kệ là già hay trẻ đều yêu thích tuổi trẻ xinh đẹp."
Đức phi vừa dứt lời Nạp Lan Tĩnh Vận đang ngồi yên phía dưới lập tức thay đổi sắc mặt.
Lúc trước, lần đầu tiên nàng ta nhìn thấy Mạc Ương cũng muốn sờ sờ Mạc Ương để thân thiết hơn, nhưng mà lúc đó Mạc Ương ở trước mặt các nương nương quay đầu đi, nếu không phải Mạc Ương cùng Mạc Ly là huynh đệ ruột thịt do Hoàng Hậu sinh ra, lúc ấy nàng ta liền muốn trở mặt! Nhưng hiện tại sao Mạc Ương lại đứng ở nơi đó thành thành thật thật không nhúc nhích..
Còn có, Đức phi kia nói vậy là có ý tứ gì? Ỷ vào có nhi tử là Lục hoàng tử mà dám tùy ý nhục nhã nàng ta!
Chờ tới một ngày nàng ta trở thành hoàng hậu, nhất định phải khiến lão bà kia chôn cùng tiên đế!
Tô Linh Nhi cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ của Mạc Ương đỏ bừng, nháy mắt bị manh hóa, nhịn không được vươn tay nhéo khuôn mặt mềm mại kia một chút, giải vây nói:
"Lòng yêu cái đẹp, người người đều có, huống chi ở nơi này cũng không thiếu người đẹp, liền tỷ như nói......"
Nghe được Tô Linh Nhi nói Đức phi còn tưởng rằng kế tiếp sẽ khích lệ chính mình.
Nào biết Tô Linh Nhi rũ mi cười: "Giống Hoàng Hậu nương nương tựa như hoa mẫu đơn ở ngự hoa viên, hoa quý ung dung, quốc sắc thiên hương, là loài hoa cao quý trong các loại hoa, mặc dù chúng ta đây có tuổi trẻ như hoa nhưng ở trước mặt hoàng hậu cũng chỉ làm nền thôi!"
Hoàng Hậu có chút kinh ngạc nhìn Tô Linh Nhi một cái, sau đó, sắc mặt như thường cười nói: "Tốt, bổn cung lần đầu tiên gặp mặt con, đây là lễ vật gặp mặt tặng cho con."
Nói xong, từ cổ tay cởi ra một chiếc vòng xanh biếc như nước.
Mọi người ở đây thấy một màn như vậy không khỏi lộ ra biểu tình kinh ngạc, đặc biệt là Nạp Lan Tĩnh Vận.
"Làm sao vậy? Không thích lễ vật bổn cung tặng?"
Nghe vậy, Tô Linh Nhi vội vàng lắc đầu, bộ dáng có chút co quắp.
Vòng tay này nàng vô cùng quen thuộc, bất quá, ở kiếp trước, vào thời điểm Mạc Ly đăng cơ, cũng là lúc nàng trở thành Hoàng Hậu, vòng tay này là Thái Hậu cho nàng sau khi đến Cảnh Nhân Cung.
Đến bây giờ nàng còn nhớ rõ những lời Thái Hậu nói ngày đó: "Đây là ngoại tổ mẫu truyền cho mẫu thân ai gia, mẫu thân ai gia lại truyền cho ai gia, vòng tay này gọi là vòng khuynh tâm, cái này cũng là tâm ý của ai gia."
Trong lúc Tô Linh Nhi đang nghĩ làm sao để từ chối, đột nhiên một giọng nói quen thuộc truyền đến từ cửa cung điện.
"Nhu Nhi, nếu là mẫu hậu cho nàng thì nàng cứ nhận đi!"
Nghe vậy, Tô Linh Nhi quay đầu nhìn tới hướng Mạc Ly.
Mà Hoàng Hậu lại thuận thế kéo tay Tô Linh Nhi qua, trực tiếp đeo vòng vào tay nàng.
"Mẫu hậu, chuyện này không được đâu!"
Nạp Lan Tĩnh Vận thấy một màn như vậy lập tức mở miệng nói.
Hoàng Hậu rõ ràng nói qua vòng tay khuynh tâm này là để lại cho con dâu, nàng ta - Nạp Lan Tĩnh Vận mới là thái tử phi danh chính ngôn thuận, dựa vào cái gì đem vòng tay khuynh tâm trân quý kia tặng cho Nạp Lan Uyển Nhu.
Hoàng Hậu nghe vậy nhẹ nhàng cười nói: "Tĩnh Vận, ngươi cảm thấy bổn cung làm không đúng sao?"
Nghe được lời này Nạp Lan Tĩnh Vận run run, nhìn đến Mạc Ly đang đi tới, lúc này mới cảm thấy trong lời nói của mình vừa rồi có bao nhiêu bất công(?), vội vàng cúi đầu nói: "Con là sợ muội muội đeo vòng này lại bất cẩn làm hỏng, đến lúc đó ngược lại lãng phí tâm ý của mẫu hậu."
"Nhu Nhi cảm thấy sao?"
Hoàng Hậu nghe Nạp Lan Tĩnh Vận nói xong, trái lại không đáp mà hỏi Tô Linh Nhi.
19.11.2018
Danh sách chương