"Sau lần này, sẽ có rất nhiều công ty tìm anh, hy vọng anh cũng làm cố vấn đặc biệt cho họ."

"Nếu bọn họ tìm anh, Tứ thiếu muốn đáp ứng thì đáp ứng, nhưng có một chuyện." Tô Hòa dừng một chút, cô nhìn Thiệu Dương, khóe miệng từ từ giương lên, con ngươi đen nhánh mang tia trầm ổn không phù hợp với độ tuổi.

Tô Hòa mở miệng, "Nếu như có tin tức nội bộ liên quan đến công việc của Tần thị, tôi hi vọng Thiệu thiếu có thể nói với tôi đầu tiên, bởi vì giá tôi trả cho anh luôn luôn sẽ cao nhất."

Tần thị lần này chiếm được tiện nghi lớn như vậy, chắc chắn không bao lâu Thiệu Dương ở sau màn sẽ bị moi ra.

Tô Hòa có thể tốn tiền mời Thiệu Dương làm cố vấn đặc biệt, những công ty khác sau khi nhìn thấy lợi ích, bọn họ nhất định cũng sẽ đào góc tường.

Cô sẽ không chặn đường kiếm tiền của Thiệu Dương, chỉ cần đối phương nói tin tức cho cô đầu tiên, chỉ cần như vậy một phân tiền cô cũng không thiếu Thiệu Dương.

Tô Hòa mặc dù cười, nhưng trên người lại mang theo hung hăng vênh váo, cậy vào mình có lý không sợ.

Nhưng gương mặt đó quá đẹp, lúc đôi môi cô giương lên, giống như một đóa hoa từ từ nở rộ, xinh đẹp mà nguy hiểm, vô cùng mê hoặc.

Thiệu Dương nhìn ngây dại.Thấy Thiệu Dương nhìn chằm chằm vào mình, Tô Hòa cầm ly rượu lên.

Rắc một tiếng, Tô Hòa ung dung bóp nát ly rượu.

Thấy Tô Hòa tay không bóp vỡ ly rượu, con ngươi Thiệu Dương trừng muốn rớt ra ngoài, "Ôi trời!"

Người phụ nữ đặc biệt như vậy! Mảnh vụn thủy tinh rơi đầy đất, Tô Hòa ngược lại không hề bị thương, cô nhìn Thiệu Dương một cái.

Ánh mắt Tô Hòa không có chút ưu tư, nhưng Thiệu Dương lại có một cảm giác khiếp người, sau lưng cũng nổi lên một tầng da gà.

"Tứ thiếu, làm bạn thì được! Nhưng nếu anh muốn tán tỉnh tôi, tôi chân thành đề nghị anh, hay là đi tìm võng hồng tình nhân nhỏ có vẻ dễ bắt hơn." 

Tô Hòa nói, "Anh thấy sao?" 

Thiệu Dương liên tục không ngừng tỏ thái độ, "Tôi yêu võng hồng, tôi chỉ thích võng hồng, tôi chỉ đơn thuần làm bạn, cô đừng suy nghĩ nhiều, tỉnh táo!"

Tiêu chuẩn tìm bạn gái của Thiệu Dương rất thống nhất, mắt to, cằm nhọn, sóng mũi cao, tục gọi là --- võng hồng kiểm.

Hôm nay hắn chỉ nhất thời bị ma xui quỷ khiến, cho nên mới động tâm tư với Tô Hòa không hề võng hồng kiểm chút nào.

Khi Tô Hòa tay không bóp nát thủy tinh, Thiệu Dương nhất thời kinh sợ.

Tìm ngự tỷ làm gì, võng hồng tốt biết bao? Ngoan ngoãn nghe lời, khí lực nhỏ, ngay cả nắp chai cũng vặn không nổi, không hề giống ngự tỷ thiên linh cái có thể tay không vặn ốc.

Tay của nữ nhân này không phải loại người bình thường có thể so sánh, Thiệu Dương thật sợ đối phương nắm luôn cái đầu lâu của hắn.

"Hiểu lầm thì tốt." Tô Hòa nhàn nhạt nói, cô rút ra một miếng khăn giấy, sau đó tỉ mỉ lau tay mình.

Thiệu Dương là một đứa trẻ lớn xác, cũng bị anh chị ưu tú "khi dễ" thành thói quen.

Khí thế của Tô Hòa kia rất giống với đại ca, đại tỷ, Thiệu Dương thật sự kinh sợ.

Chẳng qua cũng vì quá giống, nên khiến cho Thiệu Dương cảm thấy quen thuộc với Tô Hòa.

Rất nhanh Tô Hòa và Thiệu Dương đã hợp tác, thỉnh thoảng sẽ tham gia tụ họp với đám con cháu nhà quan đời thứ hai kia, phát triển mạng lưới giao thiệp của mình một chút.

-

Lúc Tô Hòa phát triển sự nghiệp, Tần Trăn Trăn lại lần nữa ở cùng một chỗ với Mộ Liên.

Bây giờ Tần Trăn Trăn đã mang thai bốn tháng, có thai thời điểm phải cố gắng hết sức tránh chuyện phòng the, nhưng từ bốn đến sáu tháng, vẫn có thể cùng phòng.

Chuyện này Tần Trăn Trăn đã cố ý hỏi Lý Uyển Linh, đại đa số đàn ông ngoại tình đều là vào lúc vợ mang thai, không chịu được hịu quạnh nên mới ra ngoài làm bậy.

Mộ Liên là một người đàn ông bình thường, hắn lúc ấy ở cùng một chỗ với Tần Trăn Trăn, cũng là bởi vì Tần Dung không đồng ý cùng phòng trước khi cưới.

Sau khi chắc chắn không xảy ra chuyện gì, Tần Trăn Trăn mới dụ dỗ Mộ Liên.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện