"Cho dù nói thể nào, chuyện cũng xảy ra rồi, bây giờ đứa bé cũng có, hơn nữa sắp tròn ba tháng, trẻ sơ sinh cũng đã thành hình, người lớn chúng ta không nên làm lớn chuyện." Lý Uyển Linh.

"Mộ gia không cần đứa trẻ này!" Mẹ Mộ chanh chua nói, "Nếu như phải kết thông gia với một người họ Tần, chỉ có thể là Tần Dung, dù sao người ta trắng trẻo xinh đẹp, là một cô gái đứng đắn đoan trang, bây giờ lại danh chính ngôn thuận làm Tổng giám đốc Tần thị, người như vậy mới xứng với Mộ Liên."

Lý Uyển Linh bất giác nghiến răng, người phụ nữ này không phải đang chỉ cây dâu mắng cây hòe* sao? *Chỉ tang mắng hòe/ Chỉ cây dâu mắng cây hòe/ Chỉ dâu trách hòe: ý nói bóng gió, buông lời cạnh khóe, móc mỉa.

Nói Tần Dung là cô gái đứng đắn đoan trang, mà Tần Trăn Trăn thì không phải.

Cái gì mà danh chính ngôn thuận làm Tổng giám đốc Tần thị, đó không phải đang ám chỉ trước kia Tần Trăn Trăn làm Tổng giám đốc là bất chính?

Lý Uyển Linh hít mạnh mấy hơi, bình ổn lại tâm tình mới nói, "Mí mắt chị cũng đừng cạn như vậy, vị trí Tổng giám đốc này của Tần Dung có thể ngồi vững hay không còn chưa định đoạt, chị chưa nghe cô ta đánh cược với hội đồng quản trị?"

"Cô ta đánh cược với người ta, trong ba tháng khiến cho mức tiêu thụ của công ty tăng lên gấp đôi, nếu không làm được liền chịu trách nhiệm từ chức." Lý Uyển Linh châm chọc nói, "Chị cảm thấy trong ba tháng có thể làm được không?"

Tô Hòa xoay cho người khác hai triệu, chuyện này là do Lý Uyển Linh nói cho Lý Hướng Mạnh biết.

Bà ta biết chuyện này là trong lúc cùng với người khác đi thẩm mỹ, nghe đối phương vô tình nhắc tới.

Tô Hòa đưa cho một công tử tên Thiệu Giang hai triệu, năng lực của vị công ty đó ở thành phố A nổi danh là bất tài.

Con trai của bà chủ kia quan hệ với Thiệu Dương khá thân, hắn nghe Thiệu Dương khoe khoang là mình trở thành cố vấn gì đó của Tần thị, Tổng giám đốc Tần thị kí cho hắn một khoản tiền lớn.

Lý Uyển Linh mặc dù đối với việc kinh doanh thương trường không biết nhiều, nhưng cũng biết Tô Hòa lấy từ công ty hai triệu, tốn lên người một kẻ ăn chơi lêu lổng là Thiêu Giang thì rất kỳ lạ.

Cho nên bà ta mới tìm đến Lý Hướng Mạnh, muốn thông qua hội đồng quản trị tạo áp lực cho Tô Hòa, khiến cho Tần Tranh Vanh biết Tô Hòa làm chuyện hoang đường.

Mẹ Mộ không hiểu Tần thị, chỉ là bà ta cũng cảm thấy Tô Hòa khẩu khí có hơi lớn, ba tháng khiến cho lượng tiêu thụ tăng gấp đôi, đây là chuyện không thể nào.

Thừa dịp mẹ Mộ do dự không kịp quyết định, Lý Uyển Linh tiếp tục đầu độc, "Nhiều năm như vậy tôi cũng muốn chị hiểu rõ, Tranh Vanh hiểu rõ nhất vẫn là Trăn Trăn? Tôi tin tưởng không bao lâu nữa, anh ấy sẽ tha thứ cho Trăn Trăn."

"Chị cảm thấy Trăn Trăn chỉ mang thai đứa bé Mộ gia sao? Tần gia chúng tôi không có con trai." Lý Uyển Linh nói đến đây thì ngưng.

Hai đời vợ Tần Tranh Vanh đều sinh con gái, công ty sau này cũng sẽ giao cho một trong hai quản lý.

Tần Trăn Trăn sinh con trước sẽ được cưng chiều, nuôi con tốt, đến lúc đó không chỉ mang họ Mộ.

Mẹ Mộ cũng không ngu, hiểu được ý tứ trong lời nói của Lý Uyển Linh.

Lý Uyển Linh chậm rãi uống cà phê, bà ta không nặng không nhẹ mỉa mai, "Một khi đã cưng chiều thì sẽ vô cùng cưng chiều, Tranh Vanh cưng chiều Trăn Trăn nhà tôi hơn hai mươi năm. Hơn nữa Tần Dung quá mạnh mẽ, gả đến Mộ gia chị cũng không quản nổi."

"Chuyện trên phương diện làm ăn tôi không hiểu." Mẹ Mộ nói một câu, "Trước tiên đi xem Trăn Trăn nhà cô đi, tôi xem thử con bé có ý gì."

Thấy mẹ Mộ không cứng rắn nữa, trên mặt Lý Uyển Linh mới có nụ cười.

"Bây giờ không được, con bé đang không được khỏe, đang nghỉ ngơi ở nhà." Lý Uyển Linh thuận miện bịa một cái cớ.

Bây giờ trên người Tần Trăn Trăn đang bị thương, không thể để cho mẹ Mộ cười nhạo.

Mẹ Mộ cũng không cưỡng cầu, chỉ nói một câu, "Được, khi nào con bé muốn gặp tôi, thì gọi cho tôi."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện