Sau khi Tô Hòa dặn dò thư ký từ chối nhận hoa Mộ Liên đưa tới, đối phân vẫn kiên trì không bỏ, mỗi ngày đều gửi đến một bó hoa hồng.

Chỉ là hoa bị giữ lại ở chỗ nữ thư ký, Tô Hòa ngay cả một cái lá cũng không nhìn thấy.

Thành phố A nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, mặc dù Mộ thị và Tần thị kinh doanh không cùng lĩnh vực, nhưng cuối cùng vẫn phải đụng nhau.

Lúc Tô Hòa cùng người khác nói chuyện ở sân golf, đúng lúc gặp phải Mộ Liên bị bạn kéo ra ngoài.

Mộ Liên trong khoảng thời gian gần đây vô cùng suy sụp, tình yêu không được như ý, tập đoàn cũng không như ý.

Trước kia ở công ty hắn là chính Tổng, Tần Dung là Phó tổng, có cô bên cạnh trợ giúp, Mộ Liên có rất nhiều chuyện không cần để ý đến.

Từ sau khi Tô Hòa thay Tần Dung từ chức, Mộ Liên ngã xuống dưới tình huống đó, còn phải chống đỡ cả công ty, hắn thật sự cảm thấy lực bất tòng tâm.

Lúc Tần Dung còn ở đó, Mộ Liên còn một người để bàn bạc, nhưng khoảng thời gian này, công ty có rất nhiều chuyện đều là Mộ Liên một mình chịu trách nhiệm.

Hôm nay Mộ Liên mới phát hiện, ở tất cả phương diện hắn đều không thể rời khỏi Tần Dung.

Cho khi nhìn thây Tô Hòa ở sân golf, ánh mắt Mộ Liên không thể rời khỏi.

Tô Hòa mặc quần áo thể thao, kiểu dáng mặc dù rất đơn giản, nhưng mặc vào trên người cô lại trở thành thời thượng giản lược, như một người mẫu đi ra từ trong tạp chí.

Hôm nay thời tiết có hơi u ám, nhưng có Tô Hòa ở đây, Mộ Liên cảm thấy xung quanh bỗng nhiên cũng chói mắt hẳn lên.

Tô Hòa cầm gậy đánh golf, ngũ quan của cô ẩn trong bóng râm, hào quang tỏa ra từ trên người cô không thể che giấu được.

Dù người khác không thấy rõ thần sắc của Tô Hòa, nhưng lần đầu tiên thấy cô cũng sẽ cảm thấy đây là một đại mỹ nhân.

Tô Hòa ưu nhã vung gậy, không biết đang nói gì với người bên cạnh, cô cười một tiếng, mặc dù lễ độ, nhưng lại không khiến người khác cảm thấy miễn cưỡng.

Mộ Liên giống như si mê nhìn Tô Hòa.

Người bạn bên cạnh phát hiện sự khác thường của Mộ Liên, cũng theo ánh mắt hắn nhìn qua.

Nhìn thấy Tô Hòa ở cách đó không xa, mọi người cũng hít xuống một hơi, không nhịn được nhức đầu vì lần trùng hợp này.

Đây là gặp lại tình nhân cũ đó!

Giống như phát hiện được ánh mắt của Mộ Liên, Tô Hòa cũng liếc mắt về phía hắn.

Nhưng sau khi nhìn thấy Mộ Liên, Tô Hòa một chút phản ứng cũng không có, cô đảo mắt một vòng, sau đó tự nhiên thu hồi tầm mắt, giống như Mộ Liên là một người xa lạ.

Lúc Tô Hòa nhìn thấy Mộ Liên, trong lòng hắn không nhịn được kinh sợ, nhưng đối phương lại quá lạnh lùng, sự sợ hãi đó của hắn biến thành mất mác và bi thương.

Tô Hòa tiếp tục trò chuyện vui vẻ với bạn làm ăn, cô thành thạo hồi phục, đối phương cũng xem như chưa có chuyện gì xảy ra.

Năm đó Mộ Liên thích Tần Dung, vì cô là một người độc lập kiên cường, cô như vậy rất khác với những cô gái khác, chẳng qua là thời gian lâu dài, ưu điểm trên người cô ở trong mắt hắn cũng sắp thành khuyết điểm.

Mộ Liên trơ mắt nhìn Tô Hòa và người kia rời đi, hắn há miệng một cái, nhưng cổ họng lại rất rát, cũng không phát ra được âm thanh nào.

"Người cũng đi rồi, đừng nhìn nữa, đi thôi." Nhìn Mộ Liên giống như một hòn đá vọng phu, bạn của hắn không nhịn được kéo kéo.

Ánh mắt Mộ Liên rũ xuống, thật lâu sau mới nói, "Cậu nghĩ bây giờ cô ấy còn hận tôi không?"

"Chuyện này... Cậu muốn tôi nói thế nào? Không thể nào không hận được, dù sao cậu cũng làm người ta tổn thương nặng như vậy, tôi thấy hay là cậu từ bỏ Tần Dung đi, tìm một người khác." Bạn Mộ Liên nói thật lòng.

Ở hôn lễ phát ra video ngủ cùng với em gái người ta, người phụ nữ bao dung bát ái nào sẽ tha thứ chuyện này? Mộ Liên thở dài một hơi, trong mắt toàn là đau khổ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện