Trong suốt mấy tiếng đồng hồ dẫn Lý Tử Kha đi tham quan căn cứ anh ta toàn nói những lời dễ nghe làm Hoàng Vân liên tục bật cười, hoàn toàn trái ngược với cái tên Doãn Lãng tối ngày chỉ biết chọc chửi kia.
Mà Doãn Lãng nhà ta đi bên cạnh hôm nay cảm giác không khác nào chính là không khí, là bóng đèn điện quang để hai người kia tâm sự.

Thật sự là rất bực bội luôn á.
"Nếu có cơ hội cô cũng có thể đến thành phố V kiếm anh em chúng tôi.

Trước mạt thế không biết ba tôi đã xem thông tin ở đài báo nào biết mạt thế sắp tới đã chuẩn bị vô cùng kĩ lưỡng, ngay cả vệ sĩ ba cũng thuê luôn cho anh em chúng tôi"
Lý Tử Kha vô cùng thân thiết lôi kéo Hoàng Vân muốn cô đến thành phố V chung với mình, như vậy không phải hai người càng có thời gian bồi dưỡng sao?
"Nếu có cơ hội chúng tôi cũng muốn đi đâu đó để mở rộng quan hệ với các căn cứ khác, như vậy sẽ thuận lợi cho trao đổi giữa hai bên"

Hoàng Vân ngây thơ vẫn không hiểu dụng ý người nào đó đang đào gốc tường nhà mình lại cứ nghĩ là Lý Tử Kha đang muốn tốt cho căn cứ nên vui vẻ chấp nhận, còn lôi cả "chúng tôi" vào nữa làm cái tên Doãn Lãng bóng đèn nãy giờ đi phía sau cười trên nỗi đau người khác.
"Nếu bọn họ bận một mình cô cũng có thể đến được a.

Có gì tôi sẽ về đây đón cô cùng đi"
"Không được đâu, không có Thanh Nguyệt tôi sẽ không đi đâu.

Chán lắm"
"Làm sao có thể chứ.

Cô đi với tôi thì tôi có thể cho cô ăn, còn có cái cho cô chơi nữa"
Doãn Lãng vừa nghe cái tên Lý Tử Kha đáng ghét kia nói có cái để chơi liền đen mặt.

Mạt thế tang thi ngời ngời ngoài kia có cái để chơi là chơi cái gì? Cái cô ngốc nhà này tới giờ vẫn chưa hiểu dụng ý nhà người ta nữa chứ, thiệt làmuoins hắn tức chết đây mà.
"Này thì cậu không biết rồi.

Cô ấy một ngày có thể ăn hơn cả chục cân lương thực, thức ăn dự trữ trong không gian không bao giờ đủ cả.

Cậu mà muốn mời cô ấy theo trừ khi phải mang theo vài xe tải vật tư mới được" - Doãn Lãng nhà ta mở miệng liền bị nhận lấy ánh mắt hình viên đạn của Hoàng Vân nhưng cô nàng nhà ta thì lại sợ bị đói bụng nên tất nhiên vô cùng phối hợp với anh nhà ta gật đầu lia lịa.

"À.

Vậy thì tôi chưa có chuẩn bị kỹ rồi.

Không sao, lần sau quay trở lại đây tôi sẽ đem theo vài xe vật tư cho cô.

Tiểu Vân có thể đợi tôi không?" - Anh nói đến câu cuối cùng ánh mắt như phát sáng, câu nói vô cùng thâm ý kia đứa ngốc cũng biết được nhưng đừng quên Hoàng Vân nhà ta là một đứa ham ăn, chuẩn bị gật đầu liền bị Doãn Lãng kéo qua một bên.
"Như vậy không cần đâu, nếu Tiểu Vân Nhi muốn đi thì tôi cũng có đủ khả năng để lo cho cô ấy.

Huống hồ Tiểu Vân Nhi thích náo nhiệt nên đi một mình sẽ không thích ứng được đâu.

Ý định của cậu xem ra khó thực hiện được rồi"
Hoàng Vân nghe Doãn Lãng nói lại nghĩ đến Thanh Nguyệt có nguyên cái không gian rộng lớn đầy đủ tất cả, việc gì phải đi theo Lý Tử Kha một mình chỉ ăn được mấy đồ hộp nhàm chán kia liền gật đầu đồng ý với Doãn Lãng.
Lý Tử Kha tất nhiên cũng biết cô không nghĩ gì ngoài đồ ăn và cái gì chơi vui là được nên cũng không thèm để ý đến việc cô gật đầu.

Chỉ là cái tên Doãn Lãng này thì ra cũng để ý đến tiểu nhân nhi của hắn, xem ra đây cũng là một đối thủ nặng ký đây.

Hắn bên cạnh cô lâu hơn anh, hiểu rõ tính tình cô hơn anh, nếu muốn đá văng cái tên tình địch này xem ra có chút khó khăn, phải nhanh chóng về căn cứ với ba làm cho nơi đó phát triển mạnh mẽ rồi lôi kéo cô về mới được.

Doãn Lãng với Lý Tử Kha cứ thế đấu mắt với nhau toé cả tia lửa điện mà Hoàng Vân nhà ta đứn chính giữa nhìn thấy lại suy ra một cái suy nghĩ cái - hai cái người này có mờ ám.

Không thể tin được bản thân vậy mà chứng kiến hai người yêu đương âu yếm nè trời.
Thì ra ngay từ đầu Lý Tử Kha chỉ tính rủ Doãn Lãng như có lẽ vì ngại nên mới rủ mình mà Doãn Lãng vì ghen nên cũng đòi đi theo.

Giờ lại nghe Lý Tử Kha có ý định rủ mình nên tức giận và cả hai hiểu ra tình ý của nhau.

Không tin được luôn, bản thân vậy mà trở thành bóng đèn nè trời.
Nếu Lý Tử Kha và Doãn Lãng đọc được những cái suy nghĩ trong đầu Hoàng Vân lúc này có lẽ sẽ tức chết không đền mạng mất.

Dành ba giây mặc niệm cho hai thanh niên xấu số lại đi thích một cô nàng vừa ham ăn lại có máu hủ nữ.
"Thôi , tôi đói rồi.

Hai người đi dạo căn cứ với nhau đi nha" - Hoàng Vân nói xong chạy biến về biệt thự để lại hai anh nhà ta ngơ ngác không hiểu gì hết trơn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện