Nhóm Thanh Nguyệt ở lại căn cứ trung tâm gần một tháng thì thời tiết đã vào giữa hè.

Nhiệt độ mỗi ngày càng lúc càng cao dẫn đến thiếu nước nghiêm trọng, lượng cung không đủ cầu.
“Với tình hình này thì sẽ có nhiều người chết vì bị mất nước và sốc nhiệt”
Khi về đến nhà Doãn Mặc kể chuyện ở căn cứ cho bọn cô nghe.
Vì lượng nước quá ít, lại còn phải chạy máy phát điện cho khu vực quân sự.

Những người dân thường và dị năng bị giảm một nửa lượng nước sinh hoạt.
Những dị năng giả hệ thuỷ lúc này vô cùng có giá nên bán nước với số lượng đắc đỏ, những người không đủ khả năng chi trả sớm đã chết khô và bắt đầu sinh ra dòi.
“Năm ngoái căn cứ xoay sở như thế nào khi hè đến vậy ạ?” - Dật Phong thắc mắc hỏi.


Thời gian mạt thế cũng gần hai năm rồi, ở đây cũng từng trải qua một mùa hè rồi, đáng lý phải có biện pháp giải quyết chứ.
“Haizzz.

Cũng là do mấy người kia cứ tranh giành đấu đá với nhau.

Dị năng giả đều sợ được lòng người này mất lòng người kia nên một số người chọn rời đi.

Những người ở lại không nhiều và cũng không có mấy người là thuỷ hệ dị năng.

Huống chi những người chết đều là người thường hay dị năng giả cấp thấp.

Họ không thèm quan tâm đâu”
Chu Gia Vân còn giải thích thêm vào mùa hè năm ngoái Chu gia đã cố hết sức hỗ trợ những người đó nhưng vì lượng cung không đủ cầu.

Dù thuỷ hệ dị năng giả có xả nước đến kiệt sức vẫn không đủ khả năng lo cho từng ấy người.
Số lượng người chết vì mất nước ngày càng cao nhưng cấp trên không si để ý đến những người thường kia mà chỉ sau người làm một mồ chôn tập thể để tránh bọn họ bị biến thành tang thi.
Nghĩ đến việc làm của nhà lãnh đạo ở đây mà tâm bọn cô càng lạnh.

Không thể để Chu gia và Doãn gia tiếp tục ở đây được nữa.
Nhưng trước khi rời đi bọn cô cũng phải giúp đỡ những con người đó trước đã.

Mạt thế đã quá khó khăn, con người chính là hy vọng để tạo dựng lại xã hội, nên một người còn sống chính là chúng ta có thêm một phần cơ hội.
Bắt đầu từ ngày hôm sau Thanh Nguyệt cùng những thuỷ hệ dị năng khác trong đó có lão nhị Tiểu An nhà ta bắt đầu việc xả nước chia cho mọi người.


Không chỉ cung cấp một lượng nước đủ dùng trong vài ngày mà bọn cô còn cho họ ít mì gói và đồ hộp.
Tin tức Doãn gia ở vòng giữa tặng nước và vật tự miễn phí nhanh chóng được lan ra.

Có rất nhiều người xếp hàng tìm đến và bọn cô phải nói làm việc từ sáng đến chiều tối không nghỉ tay.
Vì là thuỷ hệ dị năng mạnh nhất ở hiện tại nên Thanh Nguyệt vừa xả nước lại làm lạnh nước trong bồn để giảm tình trạng bốc hơi của nước, người xin sẽ để dành được lâu hơn.
Tuy nhiên lòng tốt của bọn cô lại bị những người có ý đồ xấu lợi dụng.
Bọn họ liên tục xếp hàng để lấy nước đem bán và thu được một khoảng lời không nhỏ.
Không chỉ những người đó mà những dị năng giả cấp cao khác trong các gia tộc cũng lén trà trộn để lấy một ít.
Cảm thấy việc làm bọn cô đang bị lợi dụng nên mọi người quyết định ngưng tổ chức phát nước cho mọi người lại mà thay vào đó là đến từng hộ để chia theo nhân khẩu.
Tuy việc làm đó khá tốn thời gian nhưng lại hiệu quả rất cao.

Những thuỷ hệ dị năng như bọn cô ngoài xả nước ra thì không cần làm gì cả.

Những người khác thì có vai trò mang nước đến cho mọi người.
Và hôm nay mọi người vẫn tiếp tục kéo theo một chiếc xe đẩy chứa những bình đã được vào đầy nước đến gõ cửa từng nhà.

Vì Hoàng Vân là không gian hệ dị năng nên cô và Doãn Lãng không phải mất công đẩy xe mà toàn bộ đều được thu vào trong không gian.
Khi phát được một nửa sống nước thì Doãn Lãng tiếp tục đến đập cửa nhà kế tiếp.

Có lẽ vì đã nghe thông báo từ trước nên gia chủ vô cùng niềm nở mở cửa ra chào đón.
Nhưng có một điều không ngờ người chủ ngôi nhà này lại là ba của cô Thẩm Hoa Vinh.
Ông ta vừa nhìn thấy Hoàng Vân chân mài lập tức nhíu lại.

Biểu tình ghét bỏ không hề che dấu và ý cười trên miệng cũng tắt.

“Tưởng là người đến cho nước.

Thì ra là mày.

Thế nào.

Biết bọn tao sống ở đây nên đến xin xỏ à.

Mày mơ đi nhá.

Tao nói cho mày biết khôn hồn thì cút khỏi mắt tao.

Mày còn dẫn theo loại đàn ông này đến đây ăn nhờ nữa à?.....”
Thẩm Hoa Vinh tuông ra một tràn những lời nói vô cùng khó nghe về Hoàng Vân khiến Doãn Lãng không nhịn nổi cho ông ta ăn ngay một cú đấm.
Doãn Lãng là dị năng giả cấp cao còn Thẩm Hoa Vinh chỉ là một gã trung niên bình thường nên chỉ cần cậu ta dùng chút lực đã đủ ông bay xa tám mét rồi.
Thẩm Hoa Vinh như diều đứt dây bay thẳng vào trong nhà, rơi một đường cong parabon tuyệt đẹp và bể luôn cả bộ bàn ghế phía sau.
“Có chuyện gì?”
Lúc này mẹ kế, em kế và tên bạn trai của nó - Trịnh Quốc Phú bị tiếng động lớn đồng loạt chạy ra.
Hay thật, hôm nay không coi hoàng đại lại đụng mặt cả nhà chướng khí này....


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện