Quách Liên Điền nhìn Hứa Kình trong mắt hiện lên sự ngạc nhiên, chỉ đưa tay sờ đầu hắn không nói gì.
Hai người tách nhau ra ở cửa chợ, Lý Ngân Tú đưa Tiểu Bảo cùng Hứa Kình đến cửa hàng để mua thuốc trừ sâu.
Hiện nay nền công nghiệp kém phát triển nên rất khó mua phân hóa học, hơn giá cả rất mắc mà còn không hiệu quả bằng người nông dân tự mình ủ phân.
Thuốc trừ sâu thật sự rất cần thiết, vì bắp rất dễ bị sâu đục quả, sâu đục thân, sâu ăn lá và còn hay bị lây lan trên diện rộng.
Ngoài ra còn dễ bị nhiễm các loại bệnh như bệnh đốm lá cây lớn, bệnh dọn lá cây nhỏ, bệnh héo cây bắp, v.
V nếu mà không làm tốt công tác phòng bệnh trước, thì sẽ làm giảm sản lượng thu hoạch rất nghiêm trọng.
Bắp cho sản lượng cao cảm giác, ăn vào cảm giác no bụng lâu đói bụng, nhà họ Lương luôn cho thêm hạt bắp vào nấu cơm, vụ thu hoạch bắp mùa xuân và mùa thu là nguồn thu lương thực quan trọng nhất của nhà họ Lương.
Cửa hàng thuốc trừ sâu có rất nhiều người tụ tập, Lý Ngân Tú liếc nhìn Tiểu Bảo và Hứa Kình đang đứng bên ngoài nói, "Các ngươi cứ đợi ở bên ngoài, bà đi mua thuốc trừ sâu sẽ trở lại ngay không được chạy lung tung." Lý Ngân Tú đưa tay chỉ "Tiểu Bảo đặt biệt là ngươi, nếu như ngươi chạy lung tung về sau bà sẽ không mua đồ ăn cho ngươi."
"Vâng" Tiểu Bảo đáp ứng, vươn tay đẩy eo bà về phía trước, "Bà nội, mau đi đi con hứa sẽ không chạy lung tung."
Người đến họp chợ đều là người quen ở những khu sinh sống gần đó, dù không quen biết nhau nhưng hầu hết đều có thể có quan hệ lẫn lộn với nhau, mọi người đều nhìn xung quanh cho nên cũng không sợ bọn nhỏ sẽ bị người khác bắt cóc đi mất.
Tiểu Bảo nghịch ngợm nên bà vẫn không yên tâm mà dặn Hứa Kình, "Tiểu Hòa, ngươi là anh hãy để ý Tiểu Bảo đừng để nó chạy lung tung."
Hứa Kình yên lặng gật đầu.
Cửa hàng thuốc trừ sâu ở ngay đầu chợ, đứng ở chỗ này có thể nhìn toàn cảnh đường phố.
Mọi người đi tới đi lui xen lẫn vào đó là các loại tiếng rao hàng trông thật náo nhiệt.
Hứa Kình nhìn lướt qua thấy nào là bán thịt, bán trái cây, đồ ăn vặt, quần áo và cửa hàng tạp hóa mọi thứ đều có.
Những quầy bán thực phẩm nhập khẩu đều được treo một tấm biển màu xanh, trên đó ghi rất nhiều thông tin khác nhau của người bán như tên, địa chỉ..
đều đã chính thức được chính phủ kiểm nghiệm qua.
Thực phẩm thường sẽ được kiểm tra một cách ngẫu nhiên sau khi vượt qua thì mới được bày quầy hàng để bán.
Ngoài ra một khi phát hiện thực phẩm có vấn đề không an toàn, người bán thực phẩm sẽ bị trừng phạt rất nặng, mười năm trước vụ việc nghiêm trọng nhất chính là án tử hình kèm theo còn bị tịch thu toàn bộ tài sản.
Khi bộ luật bảo vệ an toàn thực phẩm này được đưa ra, thì chất lượng thực phẩm buôn bán trong chợ được đảm bảo hơn rất nhiều.
Các khu vực sinh sống phụ cận cũng như khu vực sinh sống Nhân Nguyên trong mười năm qua, không hề có một sự cố nào xảy ra liên quan đến việc khu chợ cung cấp thực phẩm không đảm bảo an cả.
Vì giá thực phẩm rất cao làm cho chi phí bỏ ra để buôn bán đồ ăn tăng lên, phần lớn mọi người chỉ mua một chút để nếm thử.
Lý Ngân Tú đã hứa với Tiểu Bảo là mua đồ ăn cho, điều này chứng tỏ hắn rất được cưng chiều.
Lý Ngân Tú xếp hàng một lúc đã mua được loại thuốc trừ sâu mà mình muốn, cẩn thận đặt vào trong giỏ phía sau rồi bước ra nắm lấy tay Tiểu Bảo, lên tiếng nói "Chúng ta đi mua sắm."
"Bà nội, mua thịt đi!" Tiểu Bảo nắm tay Lý Ngân Tú lôi kéo hướng vào trong chợ mà đi.
Trên đường người đi lại rất nhiều, Hứa Kình để ý thấy một cửa hàng tạp hóa trên đường bày bán đầy đủ tất cả các mặt hàng hay sử dụng hằng ngày, ngay bên ngoài cửa hàng có một đống nồi sắt mới tinh hắn không khỏi có chút động tâm.
Tối nào bọn họ cũng phải đi ra ngoài tìm kiếm thức ăn, vì không có nồi nên thức ăn tìm được chỉ có thể quay hoặc vùi vào trong lửa, hai người ăn đều cảm thấy nhạt miệng.
Nếu có một chiếc nồi sắt thì bọn họ buổi tối thức ăn sẽ được nấu một cách phong phú hơn nhiều.
Thỉnh thoảng săn thịt cũng có thể làm thịt kho, từ từ nấu sẽ làm cho hương vị của món ăn tăng lên rất nhiều tránh bị ngán.
Hiện tại bọn họ không lo lắng ăn không no mà mục tiêu của Hứa Kình là ăn no còn kèm theo đó thức ăn phải có hương vị thật ngon.
Mục tiêu sẽ rất khó đạt được trong thời gian ngắn bởi hiện tại bọn họ không có tiền, cho dù có tiền đi chăng nữa thì việc hắn một đứa nhỏ đi mua nồi cũng quá làm người khác chú ý, nói không chừng còn bị người nhà họ Lương biết.
Trong tiếng thở dài của Hứa Kình thì Lý Ngân Tú đã đến một quầy thịt, trên mỗi quầy thịt heo đều có da heo thịt mỡ cùng thịt nạc, trong đó mỡ cũng không nhiều chỉ dày bằng một ngón tay, mỡ heo có màu vàng vừa nhìn đã biết là thịt heo do nhà nuôi.
Chủ quầy nhìn thấy Lý Ngân Tú thì mỉm cười chào hỏi: "Chị Ngân Tú, mua ít thịt về ăn đi hôm nay thịt rất tươi ngon!"
"Để ta nhìn xem." Lý Ngân Tú vươn tay cầm từng miếng thịt lên xem kỹ chủ quầy không để tâm, "Chị Ngân Tú, ngươi yên tâm đi thịt của nhà chúng tôi đều là thịt ngon nhất ở khu chợ này rồi."
"Ta biết mà, ta đã mua thịt của nhà ngươi đã bao nhiêu năm rồi." Lý Ngân Tú lựa chọn một lúc cuối cùng chọn một miếng thịt heo có nhiều mỡ nhất.
Chủ quầy thịt nhanh chóng đón lấy đặt lên cân, rồi quay sang nói với Lý Ngân Tú, "Một cân tư giá tám xu một cân tổng cộng một khối hai xu, bỏ đi số lẻ ta tính một khối chẵn.
Lý Ngân Tú nhìn cân thật kỹ xác nhận đúng như vậy, bà lấy tiền từ trong túi giấu ở dây lưng quần ra đếm đủ một khối rồi đưa cho chủ quầy.
Chủ quầy thu tiền nhanh chóng cắt một nhát chia miếng thịt thành hai, lại chọc lỗ trên thịt dùng dây rơm buộc hai miếng thịt lại với nhau, đưa cho Lý Ngân Tú nói:" Chị Ngân Tú đi thong thả lần sau lại đến.
"
Lý Ngân Tú nhận thịt rồi đi đến cửa hàng vải mua một tấm vải lớn màu xanh nhạt, lúc này mới chuẩn bị đi về nhà.
Hứa Kình đi theo phía sau dạo một vòng quanh chợ, hắn biết trong khu chợ cái gì cũng có nên chuẩn bị tính xem làm cách nào có thể kiếm một ít tiền, thì một giọng nói đột nhiên vang lên bên tai," Cảnh báo, cảnh báo, không đủ năng lượng.
"
Hắn kinh ngạc nhìn thấy một bảng thông báo vốn không nên xuất hiện nay lại hiện lên giữa không trung trên đó lóe lên ánh sáng màu đỏ.
Màn hình hệ thống treo giữa không trung, ngoài Hứa Kình cùng Tề Vân Chi ra thì không ai có thể nhìn thấy, trên đường người đi lại rất nhiều không phải là chỗ để tìm hiểu chuyện gì xảy ra.
Hứa Kình khẽ nhíu mày cảm thấy có chút lo lắng trước sự việc đang xảy ra.
Hắn quay nhìn Tề Vân Chi một cái, thấy Tề Vân Chi đang quay đầu qua lại nhìn mọi thứ xung quanh, có chút khó hiểu nhìn bảng hệ thống hiện lên ánh sáng màu đỏ.
Hứa Kình trên mặt có chút trầm lặng, nhưng hiện tại đang đi trên đường nên rất khó kiểm tra, hắn kéo tay áo Lý Ngân Tú nói:" Bà nội, cháu muốn đi vệ sinh.
"
" Sao lại nhiều chuyện như vậy? "Lý Ngân Tú lẩm bẩm tức giận nói:" Nhịn đi, đợi về đến nhà rồi hẳn đi.
"
" Cháu không thể nhịn được nữa.
"Hứa Kình vẻ mặt đau khổ.
Lý Ngân Tú kéo mạnh tay làm hắn loạng choạng bảo" Đi theo.
"
Thực nhanh Lý Ngân Tú đã tìm thấy một cửa hàng nhà của người quen, nói với họ rằng đứa trẻ nhà mình muốn đi vệ sinh có thể vào đi nhờ được hay không.
" Không có chuyện gì? Ở ngay bên trong cứ việc vào đi.
"Đối phương hào phóng đồng ý.
" Cảm ơn chú.
"Hứa Kình nói cảm ơn rồi nhanh chóng bước vội vào trong.
" Này, không cần khách sáo, đi nhanh đi đừng cố nhịn sẽ không tốt đâu.
"Chủ tiệm cười dọn ra hai cái ghế cho Lý Ngân Tú cùng Tiểu Bảo," Ngồi xuống nói chuyện một chút.
"
Hứa Kình vừa vào nhà vệ sinh liền khóa chặt cửa lại, vươn tay đem hệ thống ra kiểm tra số liệu một chút.
Tề Vân Chi cũng đi theo vào đứng ở một bên nhìn Hứa Kình kiểm tra.
Hứa Kình thường xuyên mò mẫm các chức năng của hệ thống, đây là lần đầu tiên hắn phát hiện ra hệ thống có giới hạn năng lượng, hiện tại thanh năng lượng trên đó đã giảm xuống chỉ còn lại 10%.
" Hệ thống mở ra giao diện.
"Hứa Kình thấp giọng sợ đám người Lý Ngân Tú ở bên ngoài nghe thấy.
Giao diện hệ thống đã được mở ra.
" Hệ thống kiểm tra cách thức bổ sung năng lượng.
"
Giao diện trên hệ thống hiện lên những thông tin tạo nên nguồn năng lượng.
Phía trên cùng là năng lượng mặt trời sau đó là tích phân cuối cùng là năng lượng sinh học.
Hứa Kình sắc mặt trở nghiêm túc hơn," Tích phân nghĩa là gì làm thế nào để kiếm tích phân? Còn năng lượng sinh học thì làm thế nào để bổ sung vào? "
Giao diện hệ thống lại trở về màn hình chính, kèm theo là thông tin cá nhân của Hứa Kình:
Tên: Hứa Kình
Giới tính: Nam
Tuổi hiện tại: 11
Tích phân: 5
Trên màn hình hệ thống còn thể hiện thêm thông tin: Tích phân là thù lao mà ký chủ trao đổi với hệ thống giao dịch, mỗi ký chủ khi bị trói định với hệ thống sẽ được tặng 100 tích phân, sau đó thì ký chủ cần phải tự mình kiếm tích phân.
Còn năng lượng sinh học chính là năng lượng được cung cấp bởi động thực vật sinh sống trong tự nhiên, mà các nguồn năng lượng sinh học được hệ thống chấp nhận thì gần giống với thực phẩm của con người.
Hứa Kình khẽ cau mày suy nghĩ đến 100 tích phân ban đầu lên tiếng," Kiểm tra quá trình sử dụng tích phân.
"
Giao diện màn hình hệ thống nhanh chóng hiện lên thông tin: Bảo vệ linh hồn ký chủ khấu trừ 60 tích phân, chữa trị cơ thể vật chủ khấu trừ 30 tích phân.
Hiện tại tích phân chỉ còn 5, cảnh báo: Nếu tích phân của ký chủ thấp hơn 0 thì sẽ bị tách rời khỏi hệ thống.
Hứa Kình đã đến thế giới này được nửa tháng, trong thời gian đó hệ thống có công dụng rất lớn.
Nếu không có hệ thống thì Hứa Kình không chắc mình sẽ có thể sống sót sau vụ chết đuối ngoài ý muốn đó.
Chỉ cần trong thời gian ngắn mà người bị đuối nước không được cứu thì sẽ chết, nếu không có hệ thống bảo vệ thì Hứa Kình có thể sẽ không đợi được Tề Vân Chi đến cứu, huống chi là chờ người dân xung quanh xuống cứu hắn.
Sau khi được cứu lên hắn chỉ phát sốt, không có bị thêm ảnh hưởng nào khác phần lớn nguyên nhân là do có hệ thống.
Có một hệ thống tốt như vậy Hứa Kình không muốn tách rời.
" Nếu hệ thống không được bổ sung năng lượng thì sẽ như thế nào? "
" Hệ thống sẽ tự động đóng lại nếu năng lượng của nó dưới 3% và sẽ ở trạng thái không thể sử dụng được.
"
Hứa Kình rơi vào tình trạng khó xử khẽ cau mày ra lệnh," Mở ra hệ thống giao dịch.
"
Giao diện màn hình hệ thống lại lần nữa thay đổi: Không thể mở được, tích phân hiện tại quá thấp không có quyền mở ra hệ thống giao dịch.
" Ta cần bao nhiêu tích phân mới có thể mở ra hệ thống giao dịch? "
Hệ thống: 1000
" Ngoài hệ thống giao dịch ra ta có thể kiếm tích phân bằng cách nào khác không? "
Hệ thống: Ngoại trừ hệ thống giao dịch, cũng có thể bán hàng trực tiếp cho hệ thống, sau đó hệ thống sẽ trả tích phân cho ký chủ.
Nhắc nhở, hệ thống chỉ chấp nhận thu hàng hóa có chứa năng lượng sinh học.
Sau khi suy nghĩ một lúc lâu, Hứa Kình cuối cùng cũng hiểu ra hệ thống vẫn là một tên thương nhân.
" Hệ thống mất bao lâu thời gian thì năng lượng sẽ giảm xuống đến mức 3%? "
Hệ thống: Ở chế độ hiện tại, dự kiến năng lượng giảm xuống đến mức 3% vào lúc 7 giờ sáng ngày 28 tháng 8.
Nếu áp dụng chế độ nửa ngủ nửa thức, thì năng lượng dự kiến giảm xuống đến mức 3% vào lúc 11 giờ sáng ngày 6 tháng 9.
" Hiện tại nếu nạp năng lượng mặt trời, thì tích phân cùng năng lượng sinh học sẽ tạm thời không cần nạp.
"
" Được, quá trình nạp năng lượng mặt trời bắt đầu.
"
Hứa Kình cũng biết rằng năng lượng sinh học là gì, nhưng cái này phải đợi đến buổi tối rảnh rỗi mới có thể tiến hành thí nghiệm.
Hắn ở trong nhà vệ sinh quá lâu sẽ không tốt, nên sau khi hiểu rõ thông tin liền mở cửa đi ra ngoài.
Lý Ngân Tú đang cùng người khác tán gẫu, khi thấy hắn đi ra sắc mặt lập tức giãn ra," Sao lại đi lâu như vậy? "
Hứa Kình thấp giọng nói:" Đau bụng.
"
Chủ tiệm bên cạnh lên tiếng:" Đứa trẻ đều như thế này cả, đi một chút liền hết ngay.
"
" Nói cũng đúng.
"Lý Ngân Tú mỉm cười nhìn chủ tiệm đứng lên," Hôm nay thật cám ơn ngươi rất nhiều, chúng ta hiện tại liền phải về nhà nấu cơm trưa, hôm khác quay lại nói chuyện.
"
" Không được, trở về làm cái gì ở lại đây ăn đi.
"
" Không được đâu, ta phải về nấu cơm cho cháu trai cũng những người khác trong nhà."Lý Ngân Tú từ chối một lúc rồi đưa Tiểu Bảo cùng Hứa Kình đi về.
Mặt trời đã lên cao đến ngọn cây, làm cho bóng cây hai bên đường trở nên ngắn lại không thể che bớt đi được ánh nắng mặt trời.
Hứa Kình trên đầu đội một chiếc mũ rơm rách nát, sau lưng là cái giỏ đựng thịt heo bước đi theo phía sau Lý Ngân Tú và Tiểu Bảo, chậm rãi hướng về phía khu sinh sống Nhân Nguyên mà đi.
Tề Vân Chi trong suốt quá trình đều đi theo sát phía sau hắn..
Hai người tách nhau ra ở cửa chợ, Lý Ngân Tú đưa Tiểu Bảo cùng Hứa Kình đến cửa hàng để mua thuốc trừ sâu.
Hiện nay nền công nghiệp kém phát triển nên rất khó mua phân hóa học, hơn giá cả rất mắc mà còn không hiệu quả bằng người nông dân tự mình ủ phân.
Thuốc trừ sâu thật sự rất cần thiết, vì bắp rất dễ bị sâu đục quả, sâu đục thân, sâu ăn lá và còn hay bị lây lan trên diện rộng.
Ngoài ra còn dễ bị nhiễm các loại bệnh như bệnh đốm lá cây lớn, bệnh dọn lá cây nhỏ, bệnh héo cây bắp, v.
V nếu mà không làm tốt công tác phòng bệnh trước, thì sẽ làm giảm sản lượng thu hoạch rất nghiêm trọng.
Bắp cho sản lượng cao cảm giác, ăn vào cảm giác no bụng lâu đói bụng, nhà họ Lương luôn cho thêm hạt bắp vào nấu cơm, vụ thu hoạch bắp mùa xuân và mùa thu là nguồn thu lương thực quan trọng nhất của nhà họ Lương.
Cửa hàng thuốc trừ sâu có rất nhiều người tụ tập, Lý Ngân Tú liếc nhìn Tiểu Bảo và Hứa Kình đang đứng bên ngoài nói, "Các ngươi cứ đợi ở bên ngoài, bà đi mua thuốc trừ sâu sẽ trở lại ngay không được chạy lung tung." Lý Ngân Tú đưa tay chỉ "Tiểu Bảo đặt biệt là ngươi, nếu như ngươi chạy lung tung về sau bà sẽ không mua đồ ăn cho ngươi."
"Vâng" Tiểu Bảo đáp ứng, vươn tay đẩy eo bà về phía trước, "Bà nội, mau đi đi con hứa sẽ không chạy lung tung."
Người đến họp chợ đều là người quen ở những khu sinh sống gần đó, dù không quen biết nhau nhưng hầu hết đều có thể có quan hệ lẫn lộn với nhau, mọi người đều nhìn xung quanh cho nên cũng không sợ bọn nhỏ sẽ bị người khác bắt cóc đi mất.
Tiểu Bảo nghịch ngợm nên bà vẫn không yên tâm mà dặn Hứa Kình, "Tiểu Hòa, ngươi là anh hãy để ý Tiểu Bảo đừng để nó chạy lung tung."
Hứa Kình yên lặng gật đầu.
Cửa hàng thuốc trừ sâu ở ngay đầu chợ, đứng ở chỗ này có thể nhìn toàn cảnh đường phố.
Mọi người đi tới đi lui xen lẫn vào đó là các loại tiếng rao hàng trông thật náo nhiệt.
Hứa Kình nhìn lướt qua thấy nào là bán thịt, bán trái cây, đồ ăn vặt, quần áo và cửa hàng tạp hóa mọi thứ đều có.
Những quầy bán thực phẩm nhập khẩu đều được treo một tấm biển màu xanh, trên đó ghi rất nhiều thông tin khác nhau của người bán như tên, địa chỉ..
đều đã chính thức được chính phủ kiểm nghiệm qua.
Thực phẩm thường sẽ được kiểm tra một cách ngẫu nhiên sau khi vượt qua thì mới được bày quầy hàng để bán.
Ngoài ra một khi phát hiện thực phẩm có vấn đề không an toàn, người bán thực phẩm sẽ bị trừng phạt rất nặng, mười năm trước vụ việc nghiêm trọng nhất chính là án tử hình kèm theo còn bị tịch thu toàn bộ tài sản.
Khi bộ luật bảo vệ an toàn thực phẩm này được đưa ra, thì chất lượng thực phẩm buôn bán trong chợ được đảm bảo hơn rất nhiều.
Các khu vực sinh sống phụ cận cũng như khu vực sinh sống Nhân Nguyên trong mười năm qua, không hề có một sự cố nào xảy ra liên quan đến việc khu chợ cung cấp thực phẩm không đảm bảo an cả.
Vì giá thực phẩm rất cao làm cho chi phí bỏ ra để buôn bán đồ ăn tăng lên, phần lớn mọi người chỉ mua một chút để nếm thử.
Lý Ngân Tú đã hứa với Tiểu Bảo là mua đồ ăn cho, điều này chứng tỏ hắn rất được cưng chiều.
Lý Ngân Tú xếp hàng một lúc đã mua được loại thuốc trừ sâu mà mình muốn, cẩn thận đặt vào trong giỏ phía sau rồi bước ra nắm lấy tay Tiểu Bảo, lên tiếng nói "Chúng ta đi mua sắm."
"Bà nội, mua thịt đi!" Tiểu Bảo nắm tay Lý Ngân Tú lôi kéo hướng vào trong chợ mà đi.
Trên đường người đi lại rất nhiều, Hứa Kình để ý thấy một cửa hàng tạp hóa trên đường bày bán đầy đủ tất cả các mặt hàng hay sử dụng hằng ngày, ngay bên ngoài cửa hàng có một đống nồi sắt mới tinh hắn không khỏi có chút động tâm.
Tối nào bọn họ cũng phải đi ra ngoài tìm kiếm thức ăn, vì không có nồi nên thức ăn tìm được chỉ có thể quay hoặc vùi vào trong lửa, hai người ăn đều cảm thấy nhạt miệng.
Nếu có một chiếc nồi sắt thì bọn họ buổi tối thức ăn sẽ được nấu một cách phong phú hơn nhiều.
Thỉnh thoảng săn thịt cũng có thể làm thịt kho, từ từ nấu sẽ làm cho hương vị của món ăn tăng lên rất nhiều tránh bị ngán.
Hiện tại bọn họ không lo lắng ăn không no mà mục tiêu của Hứa Kình là ăn no còn kèm theo đó thức ăn phải có hương vị thật ngon.
Mục tiêu sẽ rất khó đạt được trong thời gian ngắn bởi hiện tại bọn họ không có tiền, cho dù có tiền đi chăng nữa thì việc hắn một đứa nhỏ đi mua nồi cũng quá làm người khác chú ý, nói không chừng còn bị người nhà họ Lương biết.
Trong tiếng thở dài của Hứa Kình thì Lý Ngân Tú đã đến một quầy thịt, trên mỗi quầy thịt heo đều có da heo thịt mỡ cùng thịt nạc, trong đó mỡ cũng không nhiều chỉ dày bằng một ngón tay, mỡ heo có màu vàng vừa nhìn đã biết là thịt heo do nhà nuôi.
Chủ quầy nhìn thấy Lý Ngân Tú thì mỉm cười chào hỏi: "Chị Ngân Tú, mua ít thịt về ăn đi hôm nay thịt rất tươi ngon!"
"Để ta nhìn xem." Lý Ngân Tú vươn tay cầm từng miếng thịt lên xem kỹ chủ quầy không để tâm, "Chị Ngân Tú, ngươi yên tâm đi thịt của nhà chúng tôi đều là thịt ngon nhất ở khu chợ này rồi."
"Ta biết mà, ta đã mua thịt của nhà ngươi đã bao nhiêu năm rồi." Lý Ngân Tú lựa chọn một lúc cuối cùng chọn một miếng thịt heo có nhiều mỡ nhất.
Chủ quầy thịt nhanh chóng đón lấy đặt lên cân, rồi quay sang nói với Lý Ngân Tú, "Một cân tư giá tám xu một cân tổng cộng một khối hai xu, bỏ đi số lẻ ta tính một khối chẵn.
Lý Ngân Tú nhìn cân thật kỹ xác nhận đúng như vậy, bà lấy tiền từ trong túi giấu ở dây lưng quần ra đếm đủ một khối rồi đưa cho chủ quầy.
Chủ quầy thu tiền nhanh chóng cắt một nhát chia miếng thịt thành hai, lại chọc lỗ trên thịt dùng dây rơm buộc hai miếng thịt lại với nhau, đưa cho Lý Ngân Tú nói:" Chị Ngân Tú đi thong thả lần sau lại đến.
"
Lý Ngân Tú nhận thịt rồi đi đến cửa hàng vải mua một tấm vải lớn màu xanh nhạt, lúc này mới chuẩn bị đi về nhà.
Hứa Kình đi theo phía sau dạo một vòng quanh chợ, hắn biết trong khu chợ cái gì cũng có nên chuẩn bị tính xem làm cách nào có thể kiếm một ít tiền, thì một giọng nói đột nhiên vang lên bên tai," Cảnh báo, cảnh báo, không đủ năng lượng.
"
Hắn kinh ngạc nhìn thấy một bảng thông báo vốn không nên xuất hiện nay lại hiện lên giữa không trung trên đó lóe lên ánh sáng màu đỏ.
Màn hình hệ thống treo giữa không trung, ngoài Hứa Kình cùng Tề Vân Chi ra thì không ai có thể nhìn thấy, trên đường người đi lại rất nhiều không phải là chỗ để tìm hiểu chuyện gì xảy ra.
Hứa Kình khẽ nhíu mày cảm thấy có chút lo lắng trước sự việc đang xảy ra.
Hắn quay nhìn Tề Vân Chi một cái, thấy Tề Vân Chi đang quay đầu qua lại nhìn mọi thứ xung quanh, có chút khó hiểu nhìn bảng hệ thống hiện lên ánh sáng màu đỏ.
Hứa Kình trên mặt có chút trầm lặng, nhưng hiện tại đang đi trên đường nên rất khó kiểm tra, hắn kéo tay áo Lý Ngân Tú nói:" Bà nội, cháu muốn đi vệ sinh.
"
" Sao lại nhiều chuyện như vậy? "Lý Ngân Tú lẩm bẩm tức giận nói:" Nhịn đi, đợi về đến nhà rồi hẳn đi.
"
" Cháu không thể nhịn được nữa.
"Hứa Kình vẻ mặt đau khổ.
Lý Ngân Tú kéo mạnh tay làm hắn loạng choạng bảo" Đi theo.
"
Thực nhanh Lý Ngân Tú đã tìm thấy một cửa hàng nhà của người quen, nói với họ rằng đứa trẻ nhà mình muốn đi vệ sinh có thể vào đi nhờ được hay không.
" Không có chuyện gì? Ở ngay bên trong cứ việc vào đi.
"Đối phương hào phóng đồng ý.
" Cảm ơn chú.
"Hứa Kình nói cảm ơn rồi nhanh chóng bước vội vào trong.
" Này, không cần khách sáo, đi nhanh đi đừng cố nhịn sẽ không tốt đâu.
"Chủ tiệm cười dọn ra hai cái ghế cho Lý Ngân Tú cùng Tiểu Bảo," Ngồi xuống nói chuyện một chút.
"
Hứa Kình vừa vào nhà vệ sinh liền khóa chặt cửa lại, vươn tay đem hệ thống ra kiểm tra số liệu một chút.
Tề Vân Chi cũng đi theo vào đứng ở một bên nhìn Hứa Kình kiểm tra.
Hứa Kình thường xuyên mò mẫm các chức năng của hệ thống, đây là lần đầu tiên hắn phát hiện ra hệ thống có giới hạn năng lượng, hiện tại thanh năng lượng trên đó đã giảm xuống chỉ còn lại 10%.
" Hệ thống mở ra giao diện.
"Hứa Kình thấp giọng sợ đám người Lý Ngân Tú ở bên ngoài nghe thấy.
Giao diện hệ thống đã được mở ra.
" Hệ thống kiểm tra cách thức bổ sung năng lượng.
"
Giao diện trên hệ thống hiện lên những thông tin tạo nên nguồn năng lượng.
Phía trên cùng là năng lượng mặt trời sau đó là tích phân cuối cùng là năng lượng sinh học.
Hứa Kình sắc mặt trở nghiêm túc hơn," Tích phân nghĩa là gì làm thế nào để kiếm tích phân? Còn năng lượng sinh học thì làm thế nào để bổ sung vào? "
Giao diện hệ thống lại trở về màn hình chính, kèm theo là thông tin cá nhân của Hứa Kình:
Tên: Hứa Kình
Giới tính: Nam
Tuổi hiện tại: 11
Tích phân: 5
Trên màn hình hệ thống còn thể hiện thêm thông tin: Tích phân là thù lao mà ký chủ trao đổi với hệ thống giao dịch, mỗi ký chủ khi bị trói định với hệ thống sẽ được tặng 100 tích phân, sau đó thì ký chủ cần phải tự mình kiếm tích phân.
Còn năng lượng sinh học chính là năng lượng được cung cấp bởi động thực vật sinh sống trong tự nhiên, mà các nguồn năng lượng sinh học được hệ thống chấp nhận thì gần giống với thực phẩm của con người.
Hứa Kình khẽ cau mày suy nghĩ đến 100 tích phân ban đầu lên tiếng," Kiểm tra quá trình sử dụng tích phân.
"
Giao diện màn hình hệ thống nhanh chóng hiện lên thông tin: Bảo vệ linh hồn ký chủ khấu trừ 60 tích phân, chữa trị cơ thể vật chủ khấu trừ 30 tích phân.
Hiện tại tích phân chỉ còn 5, cảnh báo: Nếu tích phân của ký chủ thấp hơn 0 thì sẽ bị tách rời khỏi hệ thống.
Hứa Kình đã đến thế giới này được nửa tháng, trong thời gian đó hệ thống có công dụng rất lớn.
Nếu không có hệ thống thì Hứa Kình không chắc mình sẽ có thể sống sót sau vụ chết đuối ngoài ý muốn đó.
Chỉ cần trong thời gian ngắn mà người bị đuối nước không được cứu thì sẽ chết, nếu không có hệ thống bảo vệ thì Hứa Kình có thể sẽ không đợi được Tề Vân Chi đến cứu, huống chi là chờ người dân xung quanh xuống cứu hắn.
Sau khi được cứu lên hắn chỉ phát sốt, không có bị thêm ảnh hưởng nào khác phần lớn nguyên nhân là do có hệ thống.
Có một hệ thống tốt như vậy Hứa Kình không muốn tách rời.
" Nếu hệ thống không được bổ sung năng lượng thì sẽ như thế nào? "
" Hệ thống sẽ tự động đóng lại nếu năng lượng của nó dưới 3% và sẽ ở trạng thái không thể sử dụng được.
"
Hứa Kình rơi vào tình trạng khó xử khẽ cau mày ra lệnh," Mở ra hệ thống giao dịch.
"
Giao diện màn hình hệ thống lại lần nữa thay đổi: Không thể mở được, tích phân hiện tại quá thấp không có quyền mở ra hệ thống giao dịch.
" Ta cần bao nhiêu tích phân mới có thể mở ra hệ thống giao dịch? "
Hệ thống: 1000
" Ngoài hệ thống giao dịch ra ta có thể kiếm tích phân bằng cách nào khác không? "
Hệ thống: Ngoại trừ hệ thống giao dịch, cũng có thể bán hàng trực tiếp cho hệ thống, sau đó hệ thống sẽ trả tích phân cho ký chủ.
Nhắc nhở, hệ thống chỉ chấp nhận thu hàng hóa có chứa năng lượng sinh học.
Sau khi suy nghĩ một lúc lâu, Hứa Kình cuối cùng cũng hiểu ra hệ thống vẫn là một tên thương nhân.
" Hệ thống mất bao lâu thời gian thì năng lượng sẽ giảm xuống đến mức 3%? "
Hệ thống: Ở chế độ hiện tại, dự kiến năng lượng giảm xuống đến mức 3% vào lúc 7 giờ sáng ngày 28 tháng 8.
Nếu áp dụng chế độ nửa ngủ nửa thức, thì năng lượng dự kiến giảm xuống đến mức 3% vào lúc 11 giờ sáng ngày 6 tháng 9.
" Hiện tại nếu nạp năng lượng mặt trời, thì tích phân cùng năng lượng sinh học sẽ tạm thời không cần nạp.
"
" Được, quá trình nạp năng lượng mặt trời bắt đầu.
"
Hứa Kình cũng biết rằng năng lượng sinh học là gì, nhưng cái này phải đợi đến buổi tối rảnh rỗi mới có thể tiến hành thí nghiệm.
Hắn ở trong nhà vệ sinh quá lâu sẽ không tốt, nên sau khi hiểu rõ thông tin liền mở cửa đi ra ngoài.
Lý Ngân Tú đang cùng người khác tán gẫu, khi thấy hắn đi ra sắc mặt lập tức giãn ra," Sao lại đi lâu như vậy? "
Hứa Kình thấp giọng nói:" Đau bụng.
"
Chủ tiệm bên cạnh lên tiếng:" Đứa trẻ đều như thế này cả, đi một chút liền hết ngay.
"
" Nói cũng đúng.
"Lý Ngân Tú mỉm cười nhìn chủ tiệm đứng lên," Hôm nay thật cám ơn ngươi rất nhiều, chúng ta hiện tại liền phải về nhà nấu cơm trưa, hôm khác quay lại nói chuyện.
"
" Không được, trở về làm cái gì ở lại đây ăn đi.
"
" Không được đâu, ta phải về nấu cơm cho cháu trai cũng những người khác trong nhà."Lý Ngân Tú từ chối một lúc rồi đưa Tiểu Bảo cùng Hứa Kình đi về.
Mặt trời đã lên cao đến ngọn cây, làm cho bóng cây hai bên đường trở nên ngắn lại không thể che bớt đi được ánh nắng mặt trời.
Hứa Kình trên đầu đội một chiếc mũ rơm rách nát, sau lưng là cái giỏ đựng thịt heo bước đi theo phía sau Lý Ngân Tú và Tiểu Bảo, chậm rãi hướng về phía khu sinh sống Nhân Nguyên mà đi.
Tề Vân Chi trong suốt quá trình đều đi theo sát phía sau hắn..
Danh sách chương