Nghỉ ngơi đủ một đêm, Mạc Ngân chuẩn bị về thăm lão ba của mình một chuyến và cậu cũng có kế hoạch cần thực hiện. Mạc Ngân đến trung tâm nhà đất treo biển bán nhà, căn biệt thự mà cậu đang ở là lão ba mua dưới tên của Mạc Ngân, hiện giờ cậu treo bán phải đến vài tháng sau mới có người mua. Mạt thế đến nhà chỉ là đất cát, không bằng sớm bán, lấy tiền thu mua vật tư rồi đi về ôm đùi vàng của baba mình.
Xe đến một tòa biệt thự xa hoa to lớn thì dừng lại, có người ra mở cổng cho xe cậu chạy vào. Vừa bước xuống đã thấy Mạc Khánh một thân đồ giản dị đứng đợi ở bậc thềm trong lòng Mạc Ngân mềm mại, tươi cười la lên.
-" Lão ba con về rồi "
-" La cái gì mà la. Còn không mau vào nhà, quỷ nhỏ con càng lớn càng không nên thân." Mạc Khánh gõ đầu Mạc Ngân mắng. Tươi cười bước vào trong
-" Không phải con nhớ ba nên về sao. Chưa gì đã đánh con." Mạc Ngân làm như không thấy hai người đứng trong nhà, ôm cánh tay ba mình không đúng đắn.
-" Mồm mép bôi mật sao. Còn không mau ngồi xuống. " Ông cưng chiều nhìn cậu, cũng không thèm để ý việc cậu có chào hỏi vợ và con gái của mình hay không. Đối với ông, con trai vui vẻ là tốt.
-" Đại thiếu gia đúng là đại thiếu gia nha, dọn ra khỏi nhà sống riêng rồi không còn phép tắc tôn ti." Lâm Thanh đứng nhìn hai cha con hòa thuận trong lòng không thoải mái, lại thấy thái độ xem thường mình của Mạc Ngân liền tức giận mở miệng toàn lời lẻ có gai nhọn.
Nếu là Mạc Ngân trước kia có lẽ sẽ đứng dậy chào bà ta một cái nhưng lại là Mạc Ngân hiện tại xem như Lâm Thanh bà ta xui xẻo. Chỉ thấy cậu liếc ả một cái lạnh nhạt.
-" Tôn ti? Trong nhà này ai tôn ai ti. Chắc dì đây hiểu rõ. Lại nói tôi là đại thiếu gia, vậy con gái của dì gặp người anh hai là tôi đây cũng không chào hỏi. Vậy hỏi dì, có quyền nói tôn ti phép tắc với tôi sao? Mẹ kế." Chữ mẹ kế cậu còn tuyệt đối nhấn mạnh và lớn. Khiến cho hai mẹ con đối diện sắc mặt biến xanh biến trắng nhìn vô cùng đặc sắc.
Nhưng Mạc Ngân vẫn chưa ngừng lại, nhìn hai người thêm một cái mới tiếp tục đã kϊƈɦ.
-" Nếu dì đã nói tôi ở bên ngoài không còn nhớ tôn ti lễ phép vậy ở đây tôi cũng muốn nói với dì, là từ ngày mai.. " nói đến đây cậu đi vòng về phía Lâm Thanh kề sát tai của bà nói khẽ " Tôi sẽ dọn về nhà. Dì có hài lòng hay không hả?" Mạc Ngân cười nhẹ một tiếng không nhìn gương mặt như quỷ kia của bà ta nữa. Bước về chỗ bên cạnh lão ba của mình ngồi xuống.
-" Anh Khánh, anh xem con trai anh nói chuyện với em như thế đó. Em đã làm gì nó, em chỉ muốn dạy cho nó hiểu chuyện hơn thôi. Ở nhà mình không sao lỡ như ra đường chẳng phải làm mất thể diện của nhà họ Mạc này sao?." Lâm Thanh tức điên rồi, hai mắt đỏ lên sắp khóc nhìn Mạc Khánh nức nỡ, dặm chân.
-" Đủ rồi. Con mới về mà bà đã la mắng nó. Nó nói cũng không sai, Nhi Nhi gặp anh hai nó cũng không chào một tiếng bà lo mà dạy con gái của mình đi." Mạc Khánh nhíu mài khó chịu, không những không mắng Mạc Ngân mà còn khiển trách Lâm Thanh một trận.
-" Baba đừng la mẹ, là do anh ta sai trước đáng lẽ anh ta không nên về đây. Hừ vô dụng thì có gì hay chứ." Mạc Nhi nãy giờ nhẫn nhịn không lên tiếng lại bị cơn giận bức đến điên rồi chỉ thẳng vào mặt Mạc Ngân.
-" Im ngay. Đây là thái độ em gái nói với anh trai sao. Coi bộ mẹ con dạy con rất tốt. Đi lên lầu phạt 3 tháng tiền tiêu. Đi" Mạc Khánh tức giận đập bàn, không ngờ đứa con gái luôn dịu ngoan hiểu chuyện của ông lại trở thành như vậy. Mạc Khánh cảm thấy quá thất vọng, lại nhìn Mạc Ngân đang mỉm cười làm người xem bên cạnh. Aiz vẫn là con trai của Huyên nhi tốt.
Lâm Thanh độc ác nhìn Mạc Ngân một cái, dỗ con gái đang khóc sướt mướt lên lầu.
Đợi hai người khó ưa đi rồi, lúc này Mạc Khánh mới thở dài nhìn Mạc Ngân bên cạnh .
-" Như thế nào muốn về rồi. Ai ức hiếp con sao?" Mạc Khánh cũng bất ngờ trước sự việc này lại lo lắng con mình bị khi dễ bên ngoài nên mới chịu về nhà ở.
-" Không có ai ức hiếp, con chỉ là con muốn bán căn biệt thự đi lấy vốn mở một siêu thị kinh doanh kiếm tiền thôi." Mạc Ngân nhún vai, uống một ngụm nước trà nói.
-" Con rất cần tiền sao, ba có thể cho, mở siêu thị rất mệt nhọc. Lúc trước không phải con không thích kinh doanh nên ba mới thả rông cho con thoải mái đi. " Mạc Khánh rất bất ngờ trước quyết định của con mình. Ngày trước kêu cậu về công ty học tập cậu lại nói không thích kinh doanh nhức đầu nhức cổ sao. Bây giờ lại đòi mở một siêu thị làm chi.
-" Ba cũng nói là lúc trước mà. Hiện giờ con chơi nhiều cũng buồn chán, ba cho con mở thử đi. Không được thì thôi, có gì con về công ty phụ giúp." Công nhận Mạc Ngân rất biết nhắm trúng chỗ yếu mà bắn.
-" Lời này là thật. Nếu thất bại thì quay về công ty phụ ba." Ông gật đầu đồng ý, ông vui mừng còn không kịp ấy chứ. Tài sản sau này cũng thuộc về con trai mình nên ông muốn bây giờ cậu tập quen với công việc. Nhưng Mạc Khánh không ngờ ngày ông đợi lại không bao giờ đến.
Sau khi từ Mạc gia quay về biệt thự, Mạc Ngân liền đuổi hết người giúp việc chỉ còn lại Lưu Tam. Mạc Ngân bắt đầu thu dọn đồ đạc, những gì cần thiết thì cậu điều chuyển vào không gian rồi cùng Lưu Tam mang theo vali đồ trở về Mạc gia.
Hai mẹ con Lâm Thanh cho dù trong lòng có tức giận đau trứng đến như thế nào cũng không có đi kiếm chuyện với Mạc Ngân. Chắc vụ giáo huấn của Mạc Khánh đã làm hai người thu liễm vài phần nanh vuốt.
Mạc Ngân trở về cũng không có tìm mẹ con họ gây phiền toái. Rãnh rỗi thì ở trong phòng vào không gian tu luyện, lại lên một bảng kế hoạch rèn luyện thân thể, tập các loại võ thuật, tìm hiểu về các loại súng ống đao kiếm.
Rồi lại bỏ một nữa thời gian chạy bên ngoài qua lại các công ty thực phẩm, đồ điện gia dụng để đặt hàng.
Xe đến một tòa biệt thự xa hoa to lớn thì dừng lại, có người ra mở cổng cho xe cậu chạy vào. Vừa bước xuống đã thấy Mạc Khánh một thân đồ giản dị đứng đợi ở bậc thềm trong lòng Mạc Ngân mềm mại, tươi cười la lên.
-" Lão ba con về rồi "
-" La cái gì mà la. Còn không mau vào nhà, quỷ nhỏ con càng lớn càng không nên thân." Mạc Khánh gõ đầu Mạc Ngân mắng. Tươi cười bước vào trong
-" Không phải con nhớ ba nên về sao. Chưa gì đã đánh con." Mạc Ngân làm như không thấy hai người đứng trong nhà, ôm cánh tay ba mình không đúng đắn.
-" Mồm mép bôi mật sao. Còn không mau ngồi xuống. " Ông cưng chiều nhìn cậu, cũng không thèm để ý việc cậu có chào hỏi vợ và con gái của mình hay không. Đối với ông, con trai vui vẻ là tốt.
-" Đại thiếu gia đúng là đại thiếu gia nha, dọn ra khỏi nhà sống riêng rồi không còn phép tắc tôn ti." Lâm Thanh đứng nhìn hai cha con hòa thuận trong lòng không thoải mái, lại thấy thái độ xem thường mình của Mạc Ngân liền tức giận mở miệng toàn lời lẻ có gai nhọn.
Nếu là Mạc Ngân trước kia có lẽ sẽ đứng dậy chào bà ta một cái nhưng lại là Mạc Ngân hiện tại xem như Lâm Thanh bà ta xui xẻo. Chỉ thấy cậu liếc ả một cái lạnh nhạt.
-" Tôn ti? Trong nhà này ai tôn ai ti. Chắc dì đây hiểu rõ. Lại nói tôi là đại thiếu gia, vậy con gái của dì gặp người anh hai là tôi đây cũng không chào hỏi. Vậy hỏi dì, có quyền nói tôn ti phép tắc với tôi sao? Mẹ kế." Chữ mẹ kế cậu còn tuyệt đối nhấn mạnh và lớn. Khiến cho hai mẹ con đối diện sắc mặt biến xanh biến trắng nhìn vô cùng đặc sắc.
Nhưng Mạc Ngân vẫn chưa ngừng lại, nhìn hai người thêm một cái mới tiếp tục đã kϊƈɦ.
-" Nếu dì đã nói tôi ở bên ngoài không còn nhớ tôn ti lễ phép vậy ở đây tôi cũng muốn nói với dì, là từ ngày mai.. " nói đến đây cậu đi vòng về phía Lâm Thanh kề sát tai của bà nói khẽ " Tôi sẽ dọn về nhà. Dì có hài lòng hay không hả?" Mạc Ngân cười nhẹ một tiếng không nhìn gương mặt như quỷ kia của bà ta nữa. Bước về chỗ bên cạnh lão ba của mình ngồi xuống.
-" Anh Khánh, anh xem con trai anh nói chuyện với em như thế đó. Em đã làm gì nó, em chỉ muốn dạy cho nó hiểu chuyện hơn thôi. Ở nhà mình không sao lỡ như ra đường chẳng phải làm mất thể diện của nhà họ Mạc này sao?." Lâm Thanh tức điên rồi, hai mắt đỏ lên sắp khóc nhìn Mạc Khánh nức nỡ, dặm chân.
-" Đủ rồi. Con mới về mà bà đã la mắng nó. Nó nói cũng không sai, Nhi Nhi gặp anh hai nó cũng không chào một tiếng bà lo mà dạy con gái của mình đi." Mạc Khánh nhíu mài khó chịu, không những không mắng Mạc Ngân mà còn khiển trách Lâm Thanh một trận.
-" Baba đừng la mẹ, là do anh ta sai trước đáng lẽ anh ta không nên về đây. Hừ vô dụng thì có gì hay chứ." Mạc Nhi nãy giờ nhẫn nhịn không lên tiếng lại bị cơn giận bức đến điên rồi chỉ thẳng vào mặt Mạc Ngân.
-" Im ngay. Đây là thái độ em gái nói với anh trai sao. Coi bộ mẹ con dạy con rất tốt. Đi lên lầu phạt 3 tháng tiền tiêu. Đi" Mạc Khánh tức giận đập bàn, không ngờ đứa con gái luôn dịu ngoan hiểu chuyện của ông lại trở thành như vậy. Mạc Khánh cảm thấy quá thất vọng, lại nhìn Mạc Ngân đang mỉm cười làm người xem bên cạnh. Aiz vẫn là con trai của Huyên nhi tốt.
Lâm Thanh độc ác nhìn Mạc Ngân một cái, dỗ con gái đang khóc sướt mướt lên lầu.
Đợi hai người khó ưa đi rồi, lúc này Mạc Khánh mới thở dài nhìn Mạc Ngân bên cạnh .
-" Như thế nào muốn về rồi. Ai ức hiếp con sao?" Mạc Khánh cũng bất ngờ trước sự việc này lại lo lắng con mình bị khi dễ bên ngoài nên mới chịu về nhà ở.
-" Không có ai ức hiếp, con chỉ là con muốn bán căn biệt thự đi lấy vốn mở một siêu thị kinh doanh kiếm tiền thôi." Mạc Ngân nhún vai, uống một ngụm nước trà nói.
-" Con rất cần tiền sao, ba có thể cho, mở siêu thị rất mệt nhọc. Lúc trước không phải con không thích kinh doanh nên ba mới thả rông cho con thoải mái đi. " Mạc Khánh rất bất ngờ trước quyết định của con mình. Ngày trước kêu cậu về công ty học tập cậu lại nói không thích kinh doanh nhức đầu nhức cổ sao. Bây giờ lại đòi mở một siêu thị làm chi.
-" Ba cũng nói là lúc trước mà. Hiện giờ con chơi nhiều cũng buồn chán, ba cho con mở thử đi. Không được thì thôi, có gì con về công ty phụ giúp." Công nhận Mạc Ngân rất biết nhắm trúng chỗ yếu mà bắn.
-" Lời này là thật. Nếu thất bại thì quay về công ty phụ ba." Ông gật đầu đồng ý, ông vui mừng còn không kịp ấy chứ. Tài sản sau này cũng thuộc về con trai mình nên ông muốn bây giờ cậu tập quen với công việc. Nhưng Mạc Khánh không ngờ ngày ông đợi lại không bao giờ đến.
Sau khi từ Mạc gia quay về biệt thự, Mạc Ngân liền đuổi hết người giúp việc chỉ còn lại Lưu Tam. Mạc Ngân bắt đầu thu dọn đồ đạc, những gì cần thiết thì cậu điều chuyển vào không gian rồi cùng Lưu Tam mang theo vali đồ trở về Mạc gia.
Hai mẹ con Lâm Thanh cho dù trong lòng có tức giận đau trứng đến như thế nào cũng không có đi kiếm chuyện với Mạc Ngân. Chắc vụ giáo huấn của Mạc Khánh đã làm hai người thu liễm vài phần nanh vuốt.
Mạc Ngân trở về cũng không có tìm mẹ con họ gây phiền toái. Rãnh rỗi thì ở trong phòng vào không gian tu luyện, lại lên một bảng kế hoạch rèn luyện thân thể, tập các loại võ thuật, tìm hiểu về các loại súng ống đao kiếm.
Rồi lại bỏ một nữa thời gian chạy bên ngoài qua lại các công ty thực phẩm, đồ điện gia dụng để đặt hàng.
Danh sách chương