[ Anh công lên sân chào hỏi một cái 🙋]
Mạc Ngân tuy muốn lên trêи nhìn xem nhưng cậu cũng không quên mấy kho hàng hóa còn lại. Cậu vung một đao mấy ổ khóa điều bị chẻ làm đôi. Trong mỗi kho cậu điều thu hết một nữa. Khiến cho hai mắt của Lý Dũng cùng Đường Ngạo liên tiếp phát quang.
Đối với việc Mạc Ngân không chút che dấu về không gian của mình, cậu tỏ vẻ rất tin tưởng vào con mắt nhìn người của bản thân nếu không cậu tồn tại mấy trăm năm là uổng phí. Nhưng nếu một trong hai người này có ý phản bội hay bán đứng cậu, Mạc Ngân nhếch môi, giết chết trước khi hắn kịp nói là xong.
Bốn người Mạc Ngân thu xếp ốn thỏa, trêи lưng điều đeo một balô lớn. Hướng về phía cầu thang lên tầng một mà đi. Dọc đường gặp vài tang thi tấn công, nhưng điều bị Lý Dũng một búa giết chết. Vượt qua cầu thang, lên đến gần tầng một, tiếng đánh nhau và âm thanh tang thi rít rào đầy hưng phấn ngày một lớn.
-" Ta kháo, tang thi này sao lại đến nhiều như vậy. Giết mõi cả tay mà không giảm là làm sao." Một nam nhân cao to, soái khí. Làn da tiểu mạch, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, một thân đồng phục giống kiểu quân đội màu xám, bên trêи dính đầy máu đen. Đang tức giận vung tay chém rớt đầu tang thi đang xông tới.
-" Tiểu Lăng tử, cậu cmn muốn mời tang thi đến thêm để xem chúng ta xiếc khỉ sao. La cái gì mà la, ngậm miệng lại cho ông nhờ." Người bên cạnh mặc quần áo cũng cùng kiểu dáng, gương mặt tuấn tú mang một cặp kính đen. Quần áo dính đầy máu và óc tang thi hôi thối, nhưng khí chất ôn nhã, thư sinh trêи người không giảm. Nếu có thể bỏ qua hai song đao đang không ngừng gặt đầu của đám tang thi trước mặt. Thì cũng có thể xem thành một quý công tử dịu dàng nho nhã.
-" Nam Nam, ông đây không phải thái giám. Cậu có hay không đừng gọi nữa." Sở Lăng trong tay phóng ra một đám hỏa cầu nhỏ, hướng về phía tang thi ở xa xa mà phóng. Đám tang thi bị lửa đốt thảm, nằm trêи mặt đất lăn lộn.
-" Hừ, phải không. Cậu không được gọi tôi là Nam Nam. Tởm chết." Dật Nam trêu tức liếc mắt nhìn về hạ bộ của Sở Lăng một cái. Trêи tay song đao sinh ra đao gió, chém đứt đầu vài con tang thi đang đưa móng vuốt tới.
-" Dật Nam, cậu..."
-" Hai cậu im hết cho tôi, lo mà mở đường ra. Ở đó mà "liếc mắt đưa tình"." Đợi Sở Lăng sắp bọc phát, Ngô Dương có làn da ngâm đen lên tiếng. Dưới chân giẫm mạnh, một phần nhỏ mặt đất chỗ đám tang thi đang đứng biến thành cát lún, chôn vùi bọn chúng vào trong lòng đất. Bên người y còn dìu thêm một người hình như đang hôn mê.
Mạc Ngân nhìn ba người điều là dị năng giả. Nhìn nam nhân được Ngô Dương dìu có chút quen mắt, lại nhìn đồng phục đội của bọn họ một lần. Lúc này Mạc Ngân mới nhớ ra là cùng đội với người hệ Lôi, cậu cứu khi nãy.
Kết giới của cậu chỉ che dấu khí tức cùng thân thể trong tình trạng người đó không nhúc nhích hoặc im lặng. Nếu người trong kết giới mở miệng nói thì sẽ lộ ra ngoài. Nên lúc nam nhân này tỉnh lại được đồng đội tới tìm, phát hiện cứu ra đi.
Nhìn đội của họ, Phong, Hỏa, Thổ, Lôi điều là dị năng mới kϊƈɦ phát nhưng lại sử dụng thuần thục như vậy. Trong lòng Mạc Ngân âm thầm khen một câu: Hảo thiên phú.
Khi bốn người Mạc Ngân xuất hiện, nhóm ba người cũng chú ý đến. Nhìn hai nam nhân đi phía sau một thân máu me dơ bẩn, còn một trai một gái đi phía trước lại sạch sẽ, thoái mái. Trong lòng ba người hơi kinh ngạc một chút, sau đó không còn thời gian nghĩ nhiều nữa. Toàn bộ tâm trí điều đặt lên đám tang thi ngày một nhiều này.
Mạc Ngân nhìn lướt qua, thấy đám người sống khi nãy đang trêи trốn trêи tầng hai mà quan sát họ. Mắt của Mạc Ngân chợt lạnh xuống, đám người này thật không biết điều. Còn muốn dựa vào bọn họ mà ra ngoài sao. Mạc Ngân tay nắm trường đao tiến lên chém về đám tang thi "yếu ớt".
Trong mắt mọi người tang thi rất đáng sợ, nhưng dưới tay của Mạc Ngân chúng không chịu nỗi một đao. Tay cậu giơ lên hạ xuống lấy đi hai đầu tang thi tội nghiệp. Lưu Kim Nguyệt nhìn đến, trong lòng hừng hực ý chí phấn đấu. Cũng cầm đao đi sau, hăng say chém đầu tang thi huynh đệ. Lý Dũng tay cầm rìu, xông lên bổ nát đầu tang thi, máu và óc trắng hồng văng khắp người, tuy cách giết này hơi "bẩn" một chút. Nhưng công nhận bổ đầu chúng rất thống khoái.
Còn Đường Ngạo cầm ống tuýp dài mà nhọn đầu, hai tay hơi run một chút, cắn răng. Dùng tốc độ để lại một bóng đen mà lao về phía...cánh cửa ra vào của siêu thị bị nhóm người sống khi nãy phá một lỗ lớn. Hắn dùng sức đẩy một cái tủ gần đó đến chắn ngay cửa, rồi lại kéo thêm một kệ đựng hàng chắn tiếp theo. Sau đó hài lòng gật đầu, dùng tốc độ "ánh sáng" chạy trở về sau lưng Mạc Ngân.
-" Hắc, lão đại, chặn cửa lại tang thi sẽ không thể vào thêm nữa." Đường Ngạo sờ mũi, cười toe toét nói.
-" Làm không tồi." Trước mắt Mạc Ngân là một con khuyển lớn đang không ngừng vẫy đuôi cầu khích lệ. Cậu cũng không keo kiệt mà khen một câu.
Thành công khiến chú khuyển sung sướиɠ vẫy đuôi càng thêm lợi hại.
Lúc này nhóm ba người mới sực tỉnh, bọn họ vậy mà không nghĩ ra cách chặn cửa sớm. Nếu không cũng không kéo thêm nhiều tang thi đến như vậy.
Có nhóm Mạc Ngân trợ giúp, rất nhanh tang thi bên trong tầng một đã bị tiêu diệt toàn bộ. Nhưng trong không khí lại truyền đến một cỗ âm khí tuy không nồng nhưng vẫn khiến khiến Mạc Ngân cảnh giác. Nhóm ba người tuy không phát hiện rõ như Mạc Ngân nhưng kinh nghiệm chiến đấu cùng nguy hiểm nhiều năm cho họ biết. Nơi này không thể ở lâu. Ba bạn trẻ sau lưng Mạc Ngân còn "non" nên không nhận thức được cái gì, chỉ theo Mạc Ngân mà phòng bị.
Rất nhanh trong siêu thị vang lên tiếng "khặc khặc" đầy quỷ dị. Mọi người có thể cảm nhận một luồng âm khí hôi tanh màu đen tím đang lan tỏa trong không khí, khiến người ta phải sởn da gà, lạnh sóng lưng.
-" Lùi ra sau lưng của tôi. Nhanh" Mạc Ngân vừa nói, tay vung lên tạo thành một kết giới màu tím hình tròn đầy chữ viết cổ xưa, bao bọc 7 người bên trong. Kết giới vừa thành, sau lưng đám người Ngô Dương đang đứng lúc bên ngoài kết giới, bị một thứ gì đó đụng mạnh vào, kết giới tạo nên một gợn sóng nhỏ. Bảy người nhìn thấy mà hết cả hồn. Nếu không phải Mạc Ngân có khả năng cường đại này, có lẽ Ngô Dương phải chào tạm biệt mẹ ruột về với lòng đất mẹ rồi.
Mạc Ngân đứng bên ngoài kết giới, trong tay đã xuất ra Phách. Tuy vật tấn công bọn họ cấp bậc không quá cao nhưng âm khí nặng nề như vậy, Phách chuyên khắc chế vật âm, tương đối dễ đánh hơn. Mạc Ngân phóng tinh thần lực thăm dò bốn phương tám hướng, thấy một bóng đen bay vun vút đánh về phía này. Mạc Ngân vun roi, Phách lao đến đánh lên thân thể bóng đen một cái.
"Grào" Tiếng rít rào đau đớn của nó truyền tới. Khiến mọi người lỗ tai chấn động, Mạc Ngân nhìn con tang thi té xuống trước mặt mình. Một tang thi biến dị song hệ dị năng Phong, Âm thanh cấp 1 trung giai. Nó có một thân hình quái dị, thân hình một bên khô gầy như vỏ cây, một bên xanh đen mục nát, còn có thể thấy vài còn như giòi đang bò lúc nhúc bên trong. Nhưng trêи cổ nó lại có hai cái đầu, một đầu nam, một đầu nữ. Hèn gì nó mới có được song hệ như vậy. Mạc Ngân nhíu mày, bất quá mới trãi qua mấy ngày mà tang thi đã tiến hóa đến tình trạng này rồi.
-" A..là vợ chồng Vương Tử. Thật đáng sợ, hai người bọn họ lại biến thành như vậy." Một âm thanh sợ hãi phát ra từ lầu hai, tuy rất nhỏ nhưng Mạc Ngân và mấy người Dật Nam điều nghe được.
Tang thi vợ chồng bị Mạc Ngân đánh đến rớt một bàn tay, chỗ bị thương còn không ngừng bóc lên khói đen hôi hám. Nó tức giận, bốn mắt đỏ ngầu đầy khát máu. Đầu tang thi nữ trong miệng gầm gừ âm thanh đinh tai nhứt óc, khiến 6 người trong kết giới phải bịt kín lỗ tai, hai gối khụy xuống sàn. Mấy người sống sót trêи lầu hai trực tiếp bị sóng âm làm cho phun máu, không rõ sống chết. Mạc Ngân dùng linh khí phong bế thính giác, ung dung đứng nhìn nó. Đầu tang thi nam rít rào một tiếng, dưới chân sinh gió lao thẳng về phía Mạc Ngân, lưỡi đao gió không ngừng đánh về phía cậu. Mạc Ngân quất Phách trong tay, phá đi mấy đạo đao gió. Dưới chân Mạc Ngân giẫm mạnh, cả thân hình cậu lơ lửng trêи không trung, đạp gió mà đi. Tay không ngừng múa Phách đánh về phía tang thi. Phách đánh trúng chỗ nào là lập tức ăn mòn đi chỗ đó. Tang thi vợ chồng ăn đau, tức giận càng lớn. Bốn mắt đã muốn nhỏ ra máu, hung ác đánh về phía Mạc Ngân. Đầu tang thi nữ phát ra những sóng âm ngày càng mãnh liệt, khiến cho đám Dật Nam cùng Lưu Kim Nguyệt chịu sắp không xong, trong miệng cũng trào ra máu tươi. Mạc Ngân lập tức quất cho tang thi một roi, khiến nó té xuống mặt đất tạo thành hố sâu. Cậu bay về phía kết giới, dùng linh lực màu tím tăng thêm một phần bảo vệ, lại truyền vào người họ một chút linh khí, bảo trụ kinh mạch.
-" Cẩn thận." Nhưng lúc Mạc Ngân đang chuyên tâm, phía sau tang thi vợ chồng dùng cả trăm đao gió đánh tới. Cái tốc độ này, cả thần tiên cũng khó tránh huống chi Mạc Ngân. Khi mọi người nhìn thấy, trăm đao gió đã đến gần Mạc Ngân chỉ còn chưa tới 2mét. Trong lòng mọi người kinh hô, gấp gáp kêu lên.
"Oanh"Xẹt" một tiếng nổ vang lên, điện quang tạo thành một tấm lưới sau lưng Mạc Ngân, ngăn cản hết tất cả đao gió. Tang thi vợ chồng bị một lôi điện oanh tạc nát một cánh tay còn lại.
-" Vu ca..." lúc này đám người Dật Nam vui sướиɠ.
Mạc Ngân tuy muốn lên trêи nhìn xem nhưng cậu cũng không quên mấy kho hàng hóa còn lại. Cậu vung một đao mấy ổ khóa điều bị chẻ làm đôi. Trong mỗi kho cậu điều thu hết một nữa. Khiến cho hai mắt của Lý Dũng cùng Đường Ngạo liên tiếp phát quang.
Đối với việc Mạc Ngân không chút che dấu về không gian của mình, cậu tỏ vẻ rất tin tưởng vào con mắt nhìn người của bản thân nếu không cậu tồn tại mấy trăm năm là uổng phí. Nhưng nếu một trong hai người này có ý phản bội hay bán đứng cậu, Mạc Ngân nhếch môi, giết chết trước khi hắn kịp nói là xong.
Bốn người Mạc Ngân thu xếp ốn thỏa, trêи lưng điều đeo một balô lớn. Hướng về phía cầu thang lên tầng một mà đi. Dọc đường gặp vài tang thi tấn công, nhưng điều bị Lý Dũng một búa giết chết. Vượt qua cầu thang, lên đến gần tầng một, tiếng đánh nhau và âm thanh tang thi rít rào đầy hưng phấn ngày một lớn.
-" Ta kháo, tang thi này sao lại đến nhiều như vậy. Giết mõi cả tay mà không giảm là làm sao." Một nam nhân cao to, soái khí. Làn da tiểu mạch, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, một thân đồng phục giống kiểu quân đội màu xám, bên trêи dính đầy máu đen. Đang tức giận vung tay chém rớt đầu tang thi đang xông tới.
-" Tiểu Lăng tử, cậu cmn muốn mời tang thi đến thêm để xem chúng ta xiếc khỉ sao. La cái gì mà la, ngậm miệng lại cho ông nhờ." Người bên cạnh mặc quần áo cũng cùng kiểu dáng, gương mặt tuấn tú mang một cặp kính đen. Quần áo dính đầy máu và óc tang thi hôi thối, nhưng khí chất ôn nhã, thư sinh trêи người không giảm. Nếu có thể bỏ qua hai song đao đang không ngừng gặt đầu của đám tang thi trước mặt. Thì cũng có thể xem thành một quý công tử dịu dàng nho nhã.
-" Nam Nam, ông đây không phải thái giám. Cậu có hay không đừng gọi nữa." Sở Lăng trong tay phóng ra một đám hỏa cầu nhỏ, hướng về phía tang thi ở xa xa mà phóng. Đám tang thi bị lửa đốt thảm, nằm trêи mặt đất lăn lộn.
-" Hừ, phải không. Cậu không được gọi tôi là Nam Nam. Tởm chết." Dật Nam trêu tức liếc mắt nhìn về hạ bộ của Sở Lăng một cái. Trêи tay song đao sinh ra đao gió, chém đứt đầu vài con tang thi đang đưa móng vuốt tới.
-" Dật Nam, cậu..."
-" Hai cậu im hết cho tôi, lo mà mở đường ra. Ở đó mà "liếc mắt đưa tình"." Đợi Sở Lăng sắp bọc phát, Ngô Dương có làn da ngâm đen lên tiếng. Dưới chân giẫm mạnh, một phần nhỏ mặt đất chỗ đám tang thi đang đứng biến thành cát lún, chôn vùi bọn chúng vào trong lòng đất. Bên người y còn dìu thêm một người hình như đang hôn mê.
Mạc Ngân nhìn ba người điều là dị năng giả. Nhìn nam nhân được Ngô Dương dìu có chút quen mắt, lại nhìn đồng phục đội của bọn họ một lần. Lúc này Mạc Ngân mới nhớ ra là cùng đội với người hệ Lôi, cậu cứu khi nãy.
Kết giới của cậu chỉ che dấu khí tức cùng thân thể trong tình trạng người đó không nhúc nhích hoặc im lặng. Nếu người trong kết giới mở miệng nói thì sẽ lộ ra ngoài. Nên lúc nam nhân này tỉnh lại được đồng đội tới tìm, phát hiện cứu ra đi.
Nhìn đội của họ, Phong, Hỏa, Thổ, Lôi điều là dị năng mới kϊƈɦ phát nhưng lại sử dụng thuần thục như vậy. Trong lòng Mạc Ngân âm thầm khen một câu: Hảo thiên phú.
Khi bốn người Mạc Ngân xuất hiện, nhóm ba người cũng chú ý đến. Nhìn hai nam nhân đi phía sau một thân máu me dơ bẩn, còn một trai một gái đi phía trước lại sạch sẽ, thoái mái. Trong lòng ba người hơi kinh ngạc một chút, sau đó không còn thời gian nghĩ nhiều nữa. Toàn bộ tâm trí điều đặt lên đám tang thi ngày một nhiều này.
Mạc Ngân nhìn lướt qua, thấy đám người sống khi nãy đang trêи trốn trêи tầng hai mà quan sát họ. Mắt của Mạc Ngân chợt lạnh xuống, đám người này thật không biết điều. Còn muốn dựa vào bọn họ mà ra ngoài sao. Mạc Ngân tay nắm trường đao tiến lên chém về đám tang thi "yếu ớt".
Trong mắt mọi người tang thi rất đáng sợ, nhưng dưới tay của Mạc Ngân chúng không chịu nỗi một đao. Tay cậu giơ lên hạ xuống lấy đi hai đầu tang thi tội nghiệp. Lưu Kim Nguyệt nhìn đến, trong lòng hừng hực ý chí phấn đấu. Cũng cầm đao đi sau, hăng say chém đầu tang thi huynh đệ. Lý Dũng tay cầm rìu, xông lên bổ nát đầu tang thi, máu và óc trắng hồng văng khắp người, tuy cách giết này hơi "bẩn" một chút. Nhưng công nhận bổ đầu chúng rất thống khoái.
Còn Đường Ngạo cầm ống tuýp dài mà nhọn đầu, hai tay hơi run một chút, cắn răng. Dùng tốc độ để lại một bóng đen mà lao về phía...cánh cửa ra vào của siêu thị bị nhóm người sống khi nãy phá một lỗ lớn. Hắn dùng sức đẩy một cái tủ gần đó đến chắn ngay cửa, rồi lại kéo thêm một kệ đựng hàng chắn tiếp theo. Sau đó hài lòng gật đầu, dùng tốc độ "ánh sáng" chạy trở về sau lưng Mạc Ngân.
-" Hắc, lão đại, chặn cửa lại tang thi sẽ không thể vào thêm nữa." Đường Ngạo sờ mũi, cười toe toét nói.
-" Làm không tồi." Trước mắt Mạc Ngân là một con khuyển lớn đang không ngừng vẫy đuôi cầu khích lệ. Cậu cũng không keo kiệt mà khen một câu.
Thành công khiến chú khuyển sung sướиɠ vẫy đuôi càng thêm lợi hại.
Lúc này nhóm ba người mới sực tỉnh, bọn họ vậy mà không nghĩ ra cách chặn cửa sớm. Nếu không cũng không kéo thêm nhiều tang thi đến như vậy.
Có nhóm Mạc Ngân trợ giúp, rất nhanh tang thi bên trong tầng một đã bị tiêu diệt toàn bộ. Nhưng trong không khí lại truyền đến một cỗ âm khí tuy không nồng nhưng vẫn khiến khiến Mạc Ngân cảnh giác. Nhóm ba người tuy không phát hiện rõ như Mạc Ngân nhưng kinh nghiệm chiến đấu cùng nguy hiểm nhiều năm cho họ biết. Nơi này không thể ở lâu. Ba bạn trẻ sau lưng Mạc Ngân còn "non" nên không nhận thức được cái gì, chỉ theo Mạc Ngân mà phòng bị.
Rất nhanh trong siêu thị vang lên tiếng "khặc khặc" đầy quỷ dị. Mọi người có thể cảm nhận một luồng âm khí hôi tanh màu đen tím đang lan tỏa trong không khí, khiến người ta phải sởn da gà, lạnh sóng lưng.
-" Lùi ra sau lưng của tôi. Nhanh" Mạc Ngân vừa nói, tay vung lên tạo thành một kết giới màu tím hình tròn đầy chữ viết cổ xưa, bao bọc 7 người bên trong. Kết giới vừa thành, sau lưng đám người Ngô Dương đang đứng lúc bên ngoài kết giới, bị một thứ gì đó đụng mạnh vào, kết giới tạo nên một gợn sóng nhỏ. Bảy người nhìn thấy mà hết cả hồn. Nếu không phải Mạc Ngân có khả năng cường đại này, có lẽ Ngô Dương phải chào tạm biệt mẹ ruột về với lòng đất mẹ rồi.
Mạc Ngân đứng bên ngoài kết giới, trong tay đã xuất ra Phách. Tuy vật tấn công bọn họ cấp bậc không quá cao nhưng âm khí nặng nề như vậy, Phách chuyên khắc chế vật âm, tương đối dễ đánh hơn. Mạc Ngân phóng tinh thần lực thăm dò bốn phương tám hướng, thấy một bóng đen bay vun vút đánh về phía này. Mạc Ngân vun roi, Phách lao đến đánh lên thân thể bóng đen một cái.
"Grào" Tiếng rít rào đau đớn của nó truyền tới. Khiến mọi người lỗ tai chấn động, Mạc Ngân nhìn con tang thi té xuống trước mặt mình. Một tang thi biến dị song hệ dị năng Phong, Âm thanh cấp 1 trung giai. Nó có một thân hình quái dị, thân hình một bên khô gầy như vỏ cây, một bên xanh đen mục nát, còn có thể thấy vài còn như giòi đang bò lúc nhúc bên trong. Nhưng trêи cổ nó lại có hai cái đầu, một đầu nam, một đầu nữ. Hèn gì nó mới có được song hệ như vậy. Mạc Ngân nhíu mày, bất quá mới trãi qua mấy ngày mà tang thi đã tiến hóa đến tình trạng này rồi.
-" A..là vợ chồng Vương Tử. Thật đáng sợ, hai người bọn họ lại biến thành như vậy." Một âm thanh sợ hãi phát ra từ lầu hai, tuy rất nhỏ nhưng Mạc Ngân và mấy người Dật Nam điều nghe được.
Tang thi vợ chồng bị Mạc Ngân đánh đến rớt một bàn tay, chỗ bị thương còn không ngừng bóc lên khói đen hôi hám. Nó tức giận, bốn mắt đỏ ngầu đầy khát máu. Đầu tang thi nữ trong miệng gầm gừ âm thanh đinh tai nhứt óc, khiến 6 người trong kết giới phải bịt kín lỗ tai, hai gối khụy xuống sàn. Mấy người sống sót trêи lầu hai trực tiếp bị sóng âm làm cho phun máu, không rõ sống chết. Mạc Ngân dùng linh khí phong bế thính giác, ung dung đứng nhìn nó. Đầu tang thi nam rít rào một tiếng, dưới chân sinh gió lao thẳng về phía Mạc Ngân, lưỡi đao gió không ngừng đánh về phía cậu. Mạc Ngân quất Phách trong tay, phá đi mấy đạo đao gió. Dưới chân Mạc Ngân giẫm mạnh, cả thân hình cậu lơ lửng trêи không trung, đạp gió mà đi. Tay không ngừng múa Phách đánh về phía tang thi. Phách đánh trúng chỗ nào là lập tức ăn mòn đi chỗ đó. Tang thi vợ chồng ăn đau, tức giận càng lớn. Bốn mắt đã muốn nhỏ ra máu, hung ác đánh về phía Mạc Ngân. Đầu tang thi nữ phát ra những sóng âm ngày càng mãnh liệt, khiến cho đám Dật Nam cùng Lưu Kim Nguyệt chịu sắp không xong, trong miệng cũng trào ra máu tươi. Mạc Ngân lập tức quất cho tang thi một roi, khiến nó té xuống mặt đất tạo thành hố sâu. Cậu bay về phía kết giới, dùng linh lực màu tím tăng thêm một phần bảo vệ, lại truyền vào người họ một chút linh khí, bảo trụ kinh mạch.
-" Cẩn thận." Nhưng lúc Mạc Ngân đang chuyên tâm, phía sau tang thi vợ chồng dùng cả trăm đao gió đánh tới. Cái tốc độ này, cả thần tiên cũng khó tránh huống chi Mạc Ngân. Khi mọi người nhìn thấy, trăm đao gió đã đến gần Mạc Ngân chỉ còn chưa tới 2mét. Trong lòng mọi người kinh hô, gấp gáp kêu lên.
"Oanh"Xẹt" một tiếng nổ vang lên, điện quang tạo thành một tấm lưới sau lưng Mạc Ngân, ngăn cản hết tất cả đao gió. Tang thi vợ chồng bị một lôi điện oanh tạc nát một cánh tay còn lại.
-" Vu ca..." lúc này đám người Dật Nam vui sướиɠ.
Danh sách chương