“Thưa tiểu thư, đã gần xong rồi ạ, tầm trước giờ ăn tối có thể giao sổ sách cho người ạ.” Tiểu Tề đứng dậy quay người lại trả lời, xong lại hỏi tiếp:
“Tiểu thư có chuyện cần nhờ tiểu Tề phải không ạ?”
“Ừm ta đang cần hai cái nồi mới, với 2 cái xẻng xào rau mới, chỉ vậy thôi ngươi mang ra ngoài bỏ gọn vô mai ta có chuyện cần dùng tới chúng.” Nói xong nàng đi quanh nhà kho nhìn xem vật tư.
Hầu như cái gì cũng có từ ăn dùng may mặc, nhiều nhất là vải sau đó tới các loại gia vị như dầu ăn, muối, đường. Còn những thứ khác thì khá ít. Mọi thứ được xếp gọn gàng khu nào ra khu nấy rất dễ thống kê cũng như tìm đồ vật.
Xem xong dặn dò xong thì nàng đi ra ngoài xem bọn tiểu Ngân.
3 người kia đang hì hục làm việc, từng lá từng lá rửa thực tế rất tốn thời gian, nhưng vì liên quan đến mạng người nên phải cực kỳ cẩn thận.
Đang loay hoay nhìn thì nghe tiếng mở cửa nàng đi ra xem, hóa ra là nương nàng đã về.
“Nương… nương đã về ah… mệt không ạ? Để con đi rót cho người ly nước mơ.” Nói xong lon ton chạy đi.
Hồ Tuyết Ngưng vừa về, cả người mệt mỏi đang lê bước chân vào nhà chưa kịp thấy mặt nữ nhi nhà nàng thì đã nghe thấy tiếng trước rồi, nghe kỹ mới biết nữ nhi là đang quan tâm nàng, làm nàng bỗng nghĩ cơ thể này không mệt đến thế. Trong lòng vui mừng vì được nữ nhi quan tâm săn sóc.
Lúc Kim mãn Hề chạy qua chỗ giếng thì nói với tiểu Tráng: “Tiểu Tráng vô nhà bưng cái bàn với 2 cái ghế ra sân đi.”
“Chào phu nhân.” Bọn tiểu Tráng đồng thanh nói, nói xong lại tiếp tục việc trong tay.
Hồ Tuyết Ngưng thấy bọn họ đang rửa cái lá gì đó, cũng không hỏi, bởi vì nàng biết đó là của tiểu Mãn.
Thấy tiểu Tráng bưng bàn ghế xong xuôi, Hồ Tuyết Ngưng ngồi xuống nghỉ.
Mãn Hề vô bếp, thấy nước mơ đã được pha sẵn, ngâm trong một bồn nước lạnh để làm lạnh, nàng bước tới rót đầy 6 ly bưng ra ngoài.
“Nương nước đây nương uống đi.”
“Tiểu Tráng, tiểu Ngân, Tiểu Tú tới uống nước, nghỉ ngơi một chút rồi lại làm, mang một ly vô cho tiểu Tề đi.” Nói xong Kim Mãn Hề ngồi xuống nói chuyện với nàng nương.
3 người nghe thế cảm động nói: “ Cảm ơn tiểu thư!”
“Nương chuyện trong tiệm chắc gần xong rồi chứ, nương cứ giao cho người khác được rồi, nếu mệt quá thì nghỉ ngơi, phải chú trọng bảo vệ thân thể.”
“Nương cũng không mệt lắm, ngày mai là xong rồi, cứ ở nhà, cuối tuần ra tiệm xem một chút là được.” Hồ Tuyết Ngưng uống ngụm nước mơ mát lạnh, thoải mái một chút nói.
Đang nói chuyện thì ngoài cửa, lão cha nàng cùng tiểu Bảo đã về.
“Nương, tỷ tỷ, tiểu Bảo đã về.” Tiểu Bảo vui tươi chào hỏi.
“Cha, tiểu Bảo 2 người đã về để con đi lấy nước cho mọi người.”
“Ừm.” Kim Kính trả lời bước nhanh vô nhà mỗi tay ách 1 cái ghế đi ra.
Ngồi xuống nhìn Hồ Tuyết Ngưng nói: “ Nương tử, nhìn sắc mặc nàng không tốt, có chuyện gì à, hay quá mệt.”
Hồ Tuyết Ngưng đang nhìn theo bóng lưng tiểu Bảo, bởi vì tiểu Bảo đã chạy theo Mãn Hề vào phòng bếp, cứ về tới nhà là không rời tỷ tỷ nó một bước mà.
“Hơi mệt một chút, không có chuyện gì, nghỉ ngơi một lúc là được.”
“Lão Kính chuyện cửa hàng gỗ sao rồi?” Trả lời xong Hồ Tuyết Ngưng hỏi lại.
“Cũng bình thường đang gia tốc hoàn thành các đơn hàng, để trả đơn trước khi bán cửa tiệm.”
“Nước đây, mời cha.” Mãn Hề đi ra theo sau là tiểu Bảo trên bàn tay múp múp đó cũng cầm một ly nước mơ.
“Nghỉ ngơi một chút chúng ta ăn cơm tối thôi.” Hồ Tuyết Ngưng nói.
Canh đã được hầm sẵn, cơm cũng nấu xong, chỉ vô xào một chút rau cùng đồ ăn là được, vật liệu nấu ăn đã cắt cộng ướp sẵn hết rồi.
Nửa canh giờ sau cơm nước đã xong xuôi. ( 1 canh giờ = 2 tiếng)
Dược liệu cũng đã phơi xong.
Ai cũng mệt nên nghỉ ngơi sớm.
Một đêm lại qua đi.
Sáng hôm sau, mọi việc diễn ra bình thường.
Mãn Hề mặc một bộ đồ nàng cho là thoải mái nhất, thực tế rườm rà không chịu được, sau này ổn định xuống có thời gian phải làm vài bản thiết kế thời trang hiện đại mới được.
Bắt đầu bước tiếp theo chế biến dược liệu.
Trước tiên cần dựng 2 cái bếp trong sân. Trong nhà cũng còn gạch dư có thể xếp gạch lên làm bếp 3 chân.
Tiểu Tráng tiểu Tề xung phong nhận việc, thực tế rất đơn giản xếp lên là xong, xong xuôi 2 người vào nhà kho bưng 2 cái nồi với xẻng thiết ra bắc lên. Tự động lấy củi nhóm lửa.
Còn Kim Mãn Hề cùng Ngân,Tú các nàng tuốt lá, ý là tuốt thân lá ra, chỉ lấy phần thịt lá không thôi.
1 khắc sau 3 loại dược liệu đã được tuốt xong. Kim Mãn Hề nói: “ Tiểu Ngân, tiểu Tú nhìn ta làm, sau đó làm theo là được.”
“Còn tiểu Tráng tiểu Tề vô lấy 2 cái cối dã mới, rửa sơ, lau khô chuẩn bị trước, lúc ta chế biến chúng xong thì các ngươi dã nát chúng nó ra là được.”
Nói xong nàng đem phần dược liệu hoa anh túc bỏ vào nồi thiết, chiếc xẻng bay nhanh đảo đều, tốc độ cực nhanh vì nàng sợ lửa làm cháy dược liệu, đảo tầm 3 phút, nàng vừa đảo vừa nói: “ Tiểu Tráng lúc ta dừng tay ngươi lấy nồi thiết ra khỏi bếp, đổ dược liệu vô cối, sau đó tiểu Tề nhanh tay dã nát lúc còn nóng là được.”
Cả 4 người yên lặng lắng tai nghe, nhớ kỹ gật đầu nói: “ Vâng thưa tiểu thư.”
2 phút sau nàng dừng lại, mọi việc tiếp tục theo như lời dặn của nàng, sau đó nàng đi vào kho lấy bát mới, dùng để đựng dược liệu đã được dã nát, bước tiếp theo là trộn với nước linh tuyền làm thành thuốc viên, dễ dàng cho việc bảo quản cũng như mang đi.
“Tiểu thư có chuyện cần nhờ tiểu Tề phải không ạ?”
“Ừm ta đang cần hai cái nồi mới, với 2 cái xẻng xào rau mới, chỉ vậy thôi ngươi mang ra ngoài bỏ gọn vô mai ta có chuyện cần dùng tới chúng.” Nói xong nàng đi quanh nhà kho nhìn xem vật tư.
Hầu như cái gì cũng có từ ăn dùng may mặc, nhiều nhất là vải sau đó tới các loại gia vị như dầu ăn, muối, đường. Còn những thứ khác thì khá ít. Mọi thứ được xếp gọn gàng khu nào ra khu nấy rất dễ thống kê cũng như tìm đồ vật.
Xem xong dặn dò xong thì nàng đi ra ngoài xem bọn tiểu Ngân.
3 người kia đang hì hục làm việc, từng lá từng lá rửa thực tế rất tốn thời gian, nhưng vì liên quan đến mạng người nên phải cực kỳ cẩn thận.
Đang loay hoay nhìn thì nghe tiếng mở cửa nàng đi ra xem, hóa ra là nương nàng đã về.
“Nương… nương đã về ah… mệt không ạ? Để con đi rót cho người ly nước mơ.” Nói xong lon ton chạy đi.
Hồ Tuyết Ngưng vừa về, cả người mệt mỏi đang lê bước chân vào nhà chưa kịp thấy mặt nữ nhi nhà nàng thì đã nghe thấy tiếng trước rồi, nghe kỹ mới biết nữ nhi là đang quan tâm nàng, làm nàng bỗng nghĩ cơ thể này không mệt đến thế. Trong lòng vui mừng vì được nữ nhi quan tâm săn sóc.
Lúc Kim mãn Hề chạy qua chỗ giếng thì nói với tiểu Tráng: “Tiểu Tráng vô nhà bưng cái bàn với 2 cái ghế ra sân đi.”
“Chào phu nhân.” Bọn tiểu Tráng đồng thanh nói, nói xong lại tiếp tục việc trong tay.
Hồ Tuyết Ngưng thấy bọn họ đang rửa cái lá gì đó, cũng không hỏi, bởi vì nàng biết đó là của tiểu Mãn.
Thấy tiểu Tráng bưng bàn ghế xong xuôi, Hồ Tuyết Ngưng ngồi xuống nghỉ.
Mãn Hề vô bếp, thấy nước mơ đã được pha sẵn, ngâm trong một bồn nước lạnh để làm lạnh, nàng bước tới rót đầy 6 ly bưng ra ngoài.
“Nương nước đây nương uống đi.”
“Tiểu Tráng, tiểu Ngân, Tiểu Tú tới uống nước, nghỉ ngơi một chút rồi lại làm, mang một ly vô cho tiểu Tề đi.” Nói xong Kim Mãn Hề ngồi xuống nói chuyện với nàng nương.
3 người nghe thế cảm động nói: “ Cảm ơn tiểu thư!”
“Nương chuyện trong tiệm chắc gần xong rồi chứ, nương cứ giao cho người khác được rồi, nếu mệt quá thì nghỉ ngơi, phải chú trọng bảo vệ thân thể.”
“Nương cũng không mệt lắm, ngày mai là xong rồi, cứ ở nhà, cuối tuần ra tiệm xem một chút là được.” Hồ Tuyết Ngưng uống ngụm nước mơ mát lạnh, thoải mái một chút nói.
Đang nói chuyện thì ngoài cửa, lão cha nàng cùng tiểu Bảo đã về.
“Nương, tỷ tỷ, tiểu Bảo đã về.” Tiểu Bảo vui tươi chào hỏi.
“Cha, tiểu Bảo 2 người đã về để con đi lấy nước cho mọi người.”
“Ừm.” Kim Kính trả lời bước nhanh vô nhà mỗi tay ách 1 cái ghế đi ra.
Ngồi xuống nhìn Hồ Tuyết Ngưng nói: “ Nương tử, nhìn sắc mặc nàng không tốt, có chuyện gì à, hay quá mệt.”
Hồ Tuyết Ngưng đang nhìn theo bóng lưng tiểu Bảo, bởi vì tiểu Bảo đã chạy theo Mãn Hề vào phòng bếp, cứ về tới nhà là không rời tỷ tỷ nó một bước mà.
“Hơi mệt một chút, không có chuyện gì, nghỉ ngơi một lúc là được.”
“Lão Kính chuyện cửa hàng gỗ sao rồi?” Trả lời xong Hồ Tuyết Ngưng hỏi lại.
“Cũng bình thường đang gia tốc hoàn thành các đơn hàng, để trả đơn trước khi bán cửa tiệm.”
“Nước đây, mời cha.” Mãn Hề đi ra theo sau là tiểu Bảo trên bàn tay múp múp đó cũng cầm một ly nước mơ.
“Nghỉ ngơi một chút chúng ta ăn cơm tối thôi.” Hồ Tuyết Ngưng nói.
Canh đã được hầm sẵn, cơm cũng nấu xong, chỉ vô xào một chút rau cùng đồ ăn là được, vật liệu nấu ăn đã cắt cộng ướp sẵn hết rồi.
Nửa canh giờ sau cơm nước đã xong xuôi. ( 1 canh giờ = 2 tiếng)
Dược liệu cũng đã phơi xong.
Ai cũng mệt nên nghỉ ngơi sớm.
Một đêm lại qua đi.
Sáng hôm sau, mọi việc diễn ra bình thường.
Mãn Hề mặc một bộ đồ nàng cho là thoải mái nhất, thực tế rườm rà không chịu được, sau này ổn định xuống có thời gian phải làm vài bản thiết kế thời trang hiện đại mới được.
Bắt đầu bước tiếp theo chế biến dược liệu.
Trước tiên cần dựng 2 cái bếp trong sân. Trong nhà cũng còn gạch dư có thể xếp gạch lên làm bếp 3 chân.
Tiểu Tráng tiểu Tề xung phong nhận việc, thực tế rất đơn giản xếp lên là xong, xong xuôi 2 người vào nhà kho bưng 2 cái nồi với xẻng thiết ra bắc lên. Tự động lấy củi nhóm lửa.
Còn Kim Mãn Hề cùng Ngân,Tú các nàng tuốt lá, ý là tuốt thân lá ra, chỉ lấy phần thịt lá không thôi.
1 khắc sau 3 loại dược liệu đã được tuốt xong. Kim Mãn Hề nói: “ Tiểu Ngân, tiểu Tú nhìn ta làm, sau đó làm theo là được.”
“Còn tiểu Tráng tiểu Tề vô lấy 2 cái cối dã mới, rửa sơ, lau khô chuẩn bị trước, lúc ta chế biến chúng xong thì các ngươi dã nát chúng nó ra là được.”
Nói xong nàng đem phần dược liệu hoa anh túc bỏ vào nồi thiết, chiếc xẻng bay nhanh đảo đều, tốc độ cực nhanh vì nàng sợ lửa làm cháy dược liệu, đảo tầm 3 phút, nàng vừa đảo vừa nói: “ Tiểu Tráng lúc ta dừng tay ngươi lấy nồi thiết ra khỏi bếp, đổ dược liệu vô cối, sau đó tiểu Tề nhanh tay dã nát lúc còn nóng là được.”
Cả 4 người yên lặng lắng tai nghe, nhớ kỹ gật đầu nói: “ Vâng thưa tiểu thư.”
2 phút sau nàng dừng lại, mọi việc tiếp tục theo như lời dặn của nàng, sau đó nàng đi vào kho lấy bát mới, dùng để đựng dược liệu đã được dã nát, bước tiếp theo là trộn với nước linh tuyền làm thành thuốc viên, dễ dàng cho việc bảo quản cũng như mang đi.
Danh sách chương