Editor: Minh Minh
Hả.
Quá đơn giản rồi.
Đơn giản đến mức người ta cũng cảm thấy được là Grunt đang cố ý nhường.
Mọi người trố mắt nhìn nhau, không dám tin người nổi tiếng khắt khe với người khác – Grunt – lại nói chuyện tốt như vậy.
Nếu đối thủ đã nói yêu cầu đơn giản như vậy thì Ngải Tình cũng chẳng còn lí do gì để từ chối.
Cô quay về phòng rất nhanh, tranh thủ thời gian, làm một video bình luận.
Sau đó, tải tệp, biên tập, thêm phụ đề, làm mọi việc hết sức lưu loát. Rất nhanh sau đó, video cơ bản đã hoàn thiện, cô đeo tai nghe, bắt đầu lên giọng: “..Mọi người có thể thấy đấy, đây là một game thủ có lối đánh rất tàn bạo. Lối đánh mạnh mẽ, gank chuẩn xác, tốc độ nhạy bén, ra đòn lại uyển chuyển. Trong trận chiến này hoàn toàn giết chết đối thủ trong mơ hồ…” Bỗng nhiên, trong video chỉ vang lên mấy lời bình luận trống không ngắn ngủi.
Ngoài video, cô đang nhìn chằm chằm màn hình suy tư về chiến thuật của đối thủ cường đại này:
Lúc bình luận thì phải nói làm sao? Nói Dt từ đầu đến cuối trận đều nương tay không giết mình? Là một DPS(*), mỗi một trận đấu có thể nói là ra chiêu không nương tay, vậy mà đến cuối trận vẫn không một lần đụng đến vị pháp sư là cô đây, thật là không thể tưởng tượng nổi.
(*)DPS (Damage Per Second) ý chỉ về những vị tướng có chỉ số sát thương tăng theo thời gian như Twitch, Veigar,… hay những vị tướng càng về Late game thì càng mạnh có khả năng bắn nát đội hình đối phương. Đối với những vị tướng này các bạn càng phải đánh thắng thật nhanh, hay cấm những vị tướng này không cho đội bạn chọn.
…Có lẽ là người quen nên không tiện ra tay? Đang chờ tải video lên weibo thì hai cô nàng ở cùng phòng đi dạo phố trở về.
Hai nàng ấy cả đêm đều không ở làng du lịch, tất nhiên không biết có một cuộc đấu giải quyết ân oán đang bùng nổ khắp nơi, đến lúc thả mấy túi đồ xuống đất, thấy Ngải Tình tải video lên mới biết có biến xảy ra.
Hai người ùa đến nhanh như gió, nhìn khung bình luận:
“Grunt! Không thể nào, sao tự nhiên anh ta lại đi đánh ở DotA vậy?”
“Này, này, cô chỉ thấy người của K&K thôi à, không thấy còn có đội của chúng ta ở đây sao? Không nhìn thấy chủ lực đội ta lên hết cả à? Thật là, thấy trai đẹp là cứ hâm hấp.”
“Hả, thật á, Tiểu Tiểu, 701 đều lên à,” Cô gái nhỏ vô tâm vô tính, quay về phía Ngải Tình chắp tay, “Lão đại chớ chê tiểu nhân phiền, khắp thiên hạ đều biết tao vì Grunt nên mới vào giới.”
Ngải Tình tháo tai nghe xuống đeo lên cổ, nhe răng cười cười: “Hiệu ứng trai đẹp, tao hoàn toàn có thể hiểu được.”
“Nhưng mà, lão đại,” một cô nàng khác tỉnh táo hơn chỉ vào màn hình một nhân vật rất yếu thuận tiện hỏi Ngải Tình, “Ai vậy, cảm giác chơi sao sao ấy nhỉ?”
“Ừ… đối với chúng ta mà nói người này chỉ là một tay ngang mà thôi,” Ngải Tình đánh giá khách quan, “Là ông chủ.”
“Ông chủ?!”
Hai cô nàng hoàn toàn bị dọa: “Tao ít đọc sách thật đấy nhưng mày đừng có mà lừa gạt tao. Lão đại! Nói với tao đây không phải là thật đi! Solo mà đánh kém đến vậy á? Là nam thần của tao đó mày… Lúc tao còn tè ra quần người ta đã đứng top 3 thế giới cơ mà…”
“…là một ông chủ khác.”
“Hả?! Bảo Na!!”
Vì vậy hai người họ vừa phá cửa vừa kinh hô, trong hành lang kêu la om sòm tới mức gọi hết cả đội tuyển nữ ra ngoài. Rất nhanh, mười mấy cái đầu chen lấn đến trước máy tính của Ngải Tình, không chớp mắt xem trận đấu.
Không một ngoại lệ, những người chân chính được tiến vào trận đấu đều bị Dt xuất mã giết trong nháy mắt.
“Ôi mẹ ơi, anh ta ra thánh kiếm(*) ư?”
(*)圣剑- Holy sword
“Thánh kiếm?”
“Thánh kiếm mà cô không biết à? Dù không chơi DotA cũng nên nghe nói qua rồi chứ? Tuyệt đối là vũ khí mơ ước của bao người đấy. Cây này chỉ có một khuyết điểm, chính là một khi chủ của nó bị giết thì sẽ mất nó, nếu như bị đối thủ nhặt được thì chính là một công cụ hoàn hảo để lật ngược thế cờ đó.”
“Lúc chính thức tranh giải rất ít người sử dụng cái này, quá nguy hiểm, bình thường vui đùa một chút thì vẫn được… tố chất tâm lý người này thật mạnh mẽ, đánh tranh giải với SP chúng ta mà vẫn dám dùng thánh kiếm.”
Đâu chỉ tố chất tâm lý mạnh không thôi đâu, đơn giản là tự tin đến mức biến thái.
Ngải Tình tự bổ sung trong đầu.
Không thèm để ý đến đối thủ là ai, cả bản đồ chỉ chú trọng giết người, coi mình là cỗ máy chém.
Giống như cuộc so tài châu Á tại Singapore năm ấy, các chiến thuật so gank đã bị đàn áp, làm cho chiến đội của một quốc gia thua tơi bời.
Cô đi bộ từ phòng lên sân thượng, đưa lưng về phía phòng đang thảo luận sôi nổi, nhớ lại một ván vừa rồi.
Vào tháng 7 năm 2014, bảng xếp hạng các tuyển thủ thể thao điện tử trên toàn cầu được công bố.
Trong danh sách được công bố năm nay thì 1/3 trong số 20 tuyển thủ là đến từ Trung Quốc. Mặc dù cái nghề này trong nước vẫn còn mông lung, bị nhiều người nói là thứ trò chơi làm người ta mất hết lý trí, mặc dù… vẫn có quá nhiều người không phân rõ thể thao điện tử với trò chơi điện thử thông thường, nhưng hiển nhiên, công chúng đã dần tiếp nhận cái này như một loại nghề nghiệp.
Vô số tiền bối đi trước đã đi, tạo nên một con đường (*), con đường này sẽ lớn dần lên từng ngày.
(*) lấy từ câu: trên đời này làm gì có đường, người ta đi mãi cũng thành đường thôi. (Lỗ Tấn)
Cho nên, Dt, người biến mất bốn năm lại xuất hiện một lần nữa, chỉ đơn giản là chơi lúc giải lao hay là hoàn toàn bước chân vào giới này?
Cô chống hai tay lên lan can sân thượng, hướng về bầu trời ngoài kia, phả ra sương trắng nhàn nhạt.
Sau đó liền thấy một bóng người đứng dưới lầu.
Là người đó.
Vóc dáng cao ráo, đầu vẫn đội mũ bóng chày, bóng đổ xuống mũ che hết khuôn mặt. Cả người tựa như bước ra từ trong tranh, không có chút đường cong dư thừa nào.
Hết chương 1.8
Hả.
Quá đơn giản rồi.
Đơn giản đến mức người ta cũng cảm thấy được là Grunt đang cố ý nhường.
Mọi người trố mắt nhìn nhau, không dám tin người nổi tiếng khắt khe với người khác – Grunt – lại nói chuyện tốt như vậy.
Nếu đối thủ đã nói yêu cầu đơn giản như vậy thì Ngải Tình cũng chẳng còn lí do gì để từ chối.
Cô quay về phòng rất nhanh, tranh thủ thời gian, làm một video bình luận.
Sau đó, tải tệp, biên tập, thêm phụ đề, làm mọi việc hết sức lưu loát. Rất nhanh sau đó, video cơ bản đã hoàn thiện, cô đeo tai nghe, bắt đầu lên giọng: “..Mọi người có thể thấy đấy, đây là một game thủ có lối đánh rất tàn bạo. Lối đánh mạnh mẽ, gank chuẩn xác, tốc độ nhạy bén, ra đòn lại uyển chuyển. Trong trận chiến này hoàn toàn giết chết đối thủ trong mơ hồ…” Bỗng nhiên, trong video chỉ vang lên mấy lời bình luận trống không ngắn ngủi.
Ngoài video, cô đang nhìn chằm chằm màn hình suy tư về chiến thuật của đối thủ cường đại này:
Lúc bình luận thì phải nói làm sao? Nói Dt từ đầu đến cuối trận đều nương tay không giết mình? Là một DPS(*), mỗi một trận đấu có thể nói là ra chiêu không nương tay, vậy mà đến cuối trận vẫn không một lần đụng đến vị pháp sư là cô đây, thật là không thể tưởng tượng nổi.
(*)DPS (Damage Per Second) ý chỉ về những vị tướng có chỉ số sát thương tăng theo thời gian như Twitch, Veigar,… hay những vị tướng càng về Late game thì càng mạnh có khả năng bắn nát đội hình đối phương. Đối với những vị tướng này các bạn càng phải đánh thắng thật nhanh, hay cấm những vị tướng này không cho đội bạn chọn.
…Có lẽ là người quen nên không tiện ra tay? Đang chờ tải video lên weibo thì hai cô nàng ở cùng phòng đi dạo phố trở về.
Hai nàng ấy cả đêm đều không ở làng du lịch, tất nhiên không biết có một cuộc đấu giải quyết ân oán đang bùng nổ khắp nơi, đến lúc thả mấy túi đồ xuống đất, thấy Ngải Tình tải video lên mới biết có biến xảy ra.
Hai người ùa đến nhanh như gió, nhìn khung bình luận:
“Grunt! Không thể nào, sao tự nhiên anh ta lại đi đánh ở DotA vậy?”
“Này, này, cô chỉ thấy người của K&K thôi à, không thấy còn có đội của chúng ta ở đây sao? Không nhìn thấy chủ lực đội ta lên hết cả à? Thật là, thấy trai đẹp là cứ hâm hấp.”
“Hả, thật á, Tiểu Tiểu, 701 đều lên à,” Cô gái nhỏ vô tâm vô tính, quay về phía Ngải Tình chắp tay, “Lão đại chớ chê tiểu nhân phiền, khắp thiên hạ đều biết tao vì Grunt nên mới vào giới.”
Ngải Tình tháo tai nghe xuống đeo lên cổ, nhe răng cười cười: “Hiệu ứng trai đẹp, tao hoàn toàn có thể hiểu được.”
“Nhưng mà, lão đại,” một cô nàng khác tỉnh táo hơn chỉ vào màn hình một nhân vật rất yếu thuận tiện hỏi Ngải Tình, “Ai vậy, cảm giác chơi sao sao ấy nhỉ?”
“Ừ… đối với chúng ta mà nói người này chỉ là một tay ngang mà thôi,” Ngải Tình đánh giá khách quan, “Là ông chủ.”
“Ông chủ?!”
Hai cô nàng hoàn toàn bị dọa: “Tao ít đọc sách thật đấy nhưng mày đừng có mà lừa gạt tao. Lão đại! Nói với tao đây không phải là thật đi! Solo mà đánh kém đến vậy á? Là nam thần của tao đó mày… Lúc tao còn tè ra quần người ta đã đứng top 3 thế giới cơ mà…”
“…là một ông chủ khác.”
“Hả?! Bảo Na!!”
Vì vậy hai người họ vừa phá cửa vừa kinh hô, trong hành lang kêu la om sòm tới mức gọi hết cả đội tuyển nữ ra ngoài. Rất nhanh, mười mấy cái đầu chen lấn đến trước máy tính của Ngải Tình, không chớp mắt xem trận đấu.
Không một ngoại lệ, những người chân chính được tiến vào trận đấu đều bị Dt xuất mã giết trong nháy mắt.
“Ôi mẹ ơi, anh ta ra thánh kiếm(*) ư?”
(*)圣剑- Holy sword
“Thánh kiếm?”
“Thánh kiếm mà cô không biết à? Dù không chơi DotA cũng nên nghe nói qua rồi chứ? Tuyệt đối là vũ khí mơ ước của bao người đấy. Cây này chỉ có một khuyết điểm, chính là một khi chủ của nó bị giết thì sẽ mất nó, nếu như bị đối thủ nhặt được thì chính là một công cụ hoàn hảo để lật ngược thế cờ đó.”
“Lúc chính thức tranh giải rất ít người sử dụng cái này, quá nguy hiểm, bình thường vui đùa một chút thì vẫn được… tố chất tâm lý người này thật mạnh mẽ, đánh tranh giải với SP chúng ta mà vẫn dám dùng thánh kiếm.”
Đâu chỉ tố chất tâm lý mạnh không thôi đâu, đơn giản là tự tin đến mức biến thái.
Ngải Tình tự bổ sung trong đầu.
Không thèm để ý đến đối thủ là ai, cả bản đồ chỉ chú trọng giết người, coi mình là cỗ máy chém.
Giống như cuộc so tài châu Á tại Singapore năm ấy, các chiến thuật so gank đã bị đàn áp, làm cho chiến đội của một quốc gia thua tơi bời.
Cô đi bộ từ phòng lên sân thượng, đưa lưng về phía phòng đang thảo luận sôi nổi, nhớ lại một ván vừa rồi.
Vào tháng 7 năm 2014, bảng xếp hạng các tuyển thủ thể thao điện tử trên toàn cầu được công bố.
Trong danh sách được công bố năm nay thì 1/3 trong số 20 tuyển thủ là đến từ Trung Quốc. Mặc dù cái nghề này trong nước vẫn còn mông lung, bị nhiều người nói là thứ trò chơi làm người ta mất hết lý trí, mặc dù… vẫn có quá nhiều người không phân rõ thể thao điện tử với trò chơi điện thử thông thường, nhưng hiển nhiên, công chúng đã dần tiếp nhận cái này như một loại nghề nghiệp.
Vô số tiền bối đi trước đã đi, tạo nên một con đường (*), con đường này sẽ lớn dần lên từng ngày.
(*) lấy từ câu: trên đời này làm gì có đường, người ta đi mãi cũng thành đường thôi. (Lỗ Tấn)
Cho nên, Dt, người biến mất bốn năm lại xuất hiện một lần nữa, chỉ đơn giản là chơi lúc giải lao hay là hoàn toàn bước chân vào giới này?
Cô chống hai tay lên lan can sân thượng, hướng về bầu trời ngoài kia, phả ra sương trắng nhàn nhạt.
Sau đó liền thấy một bóng người đứng dưới lầu.
Là người đó.
Vóc dáng cao ráo, đầu vẫn đội mũ bóng chày, bóng đổ xuống mũ che hết khuôn mặt. Cả người tựa như bước ra từ trong tranh, không có chút đường cong dư thừa nào.
Hết chương 1.8
Danh sách chương