Edit: Minh Minh
Đêm đó cô không hề đi ra khỏi phòng khách sạn.
Cô gọi món cá hồi nướng thơm nức nhưng khó ăn vô cùng, thật đau lòng mà, đương lúc phàn nàn với Bảo Na về chất lượng bữa ăn của nhà hàng thì anh ta ném cho cô một nhiệm vụ tạm thời: “Anh muốn em bay qua Mỹ.”
“Qua Mỹ?” Cô thấy kì lạ, sao tự nhiên lại muốn cô qua Mỹ? Bây giờ ở đó không có bất cứ một họp báo tuyên truyền nào của “Bão phòng ẩn”, nếu muốn khảo sát thì cũng phải có trận đấu mới được chứ.
“Anh cho em nghỉ ngắn hạn, em giúp anh mang về một tiểu đội,” Bảo Na cười hì hì, lấy bút gõ gõ cái ly trước mặt, “Trạng thái gần đây của Inin không được tốt lắm, anh hy vọng em có thể đi Mỹ với cậu ta tham gia trận đấu Starcraft 2.”
Ngải Tình ngẫm lại, hoàn toàn chính xác, thằng nhóc kia vẫn còn trong trạng thái “không quen khí hậu”.
Cậu ta là hạt giống tốt nhưng chỉ cần sơ suất thì sẽ chết yểu.
“Bỏ lỡ quán quân sơ bộ trận “Bão phòng ẩn”, hai lần thi đấu trực tuyến (*) bên mảng Starcraft 2 chỉ xếp ngoài top 10, chưa thực sự vươn lên được, nếu không nhanh chóng điều chỉnh trạng thái…” Bảo Na giải thích từ tốn.
(*) 线下– offline: nhưng mình thấy thi đấu mà thi offline thì hơi kì nên sẽ đổi thành thi online tức là trực tuyến như ngày nay
Ngải Tình đã hiểu, cười cười: “Điều chỉnh trạng thái phức tạp như vậy, thì cứ giành một cái cúp quán quân cho bớt phiền.”
Bảo Na nhăn mày cười: “Hay lắm! Một cái cúp quán quân, nhất định phải đạt được!”
Thế là hành trình lần này đã định.
Vé máy bay, khách sạn, xe đưa đón được giải quyết trong vòng một tiếng.
Đêm nay bay luôn.
Ngải Tình thu dọn ít tài liệu, lúc đứng dậy bỗng nghĩ đến gì đó, nhìn Solo vẫn đang mải viết báo cáo huấn luyện, nói gở: “Lỡ thua thì làm sao đây?”
Ánh mắt Solo dời từ màn hình máy tính sang cô, im lặng chốc lát rồi mỉm cười đáp: “Em sẽ không thua.”
Anh từng xưng vương trò Starcraft này.
Mà kể từ khi quay về từ Hàn Quốc, Ngải Tình bỗng sinh ra hứng thú với Starcraft 2, cơ hồ hầu như tất cả thời gian của hai người đều dành để thảo luận chiến thuật với nhau. Có lẽ trước đây anh từng làm chủ nó, nhưng dù sao anh cũng đã giải nghệ nhiều năm rồi, phần còn lại đều là Ngải Tình tự tìm tòi nghiên cứu thêm, tốc độ phát triển vượt ra khỏi sức tưởng tượng của anh.
Mặc dù cô cũng giải nghệ, nhưng bất kể là kỹ thuật hay lối suy nghĩ đều vẫn giữ được phong độ thời đỉnh cao.
Cho nên, anh tin cô.
Hết chương 2.6
Đêm đó cô không hề đi ra khỏi phòng khách sạn.
Cô gọi món cá hồi nướng thơm nức nhưng khó ăn vô cùng, thật đau lòng mà, đương lúc phàn nàn với Bảo Na về chất lượng bữa ăn của nhà hàng thì anh ta ném cho cô một nhiệm vụ tạm thời: “Anh muốn em bay qua Mỹ.”
“Qua Mỹ?” Cô thấy kì lạ, sao tự nhiên lại muốn cô qua Mỹ? Bây giờ ở đó không có bất cứ một họp báo tuyên truyền nào của “Bão phòng ẩn”, nếu muốn khảo sát thì cũng phải có trận đấu mới được chứ.
“Anh cho em nghỉ ngắn hạn, em giúp anh mang về một tiểu đội,” Bảo Na cười hì hì, lấy bút gõ gõ cái ly trước mặt, “Trạng thái gần đây của Inin không được tốt lắm, anh hy vọng em có thể đi Mỹ với cậu ta tham gia trận đấu Starcraft 2.”
Ngải Tình ngẫm lại, hoàn toàn chính xác, thằng nhóc kia vẫn còn trong trạng thái “không quen khí hậu”.
Cậu ta là hạt giống tốt nhưng chỉ cần sơ suất thì sẽ chết yểu.
“Bỏ lỡ quán quân sơ bộ trận “Bão phòng ẩn”, hai lần thi đấu trực tuyến (*) bên mảng Starcraft 2 chỉ xếp ngoài top 10, chưa thực sự vươn lên được, nếu không nhanh chóng điều chỉnh trạng thái…” Bảo Na giải thích từ tốn.
(*) 线下– offline: nhưng mình thấy thi đấu mà thi offline thì hơi kì nên sẽ đổi thành thi online tức là trực tuyến như ngày nay
Ngải Tình đã hiểu, cười cười: “Điều chỉnh trạng thái phức tạp như vậy, thì cứ giành một cái cúp quán quân cho bớt phiền.”
Bảo Na nhăn mày cười: “Hay lắm! Một cái cúp quán quân, nhất định phải đạt được!”
Thế là hành trình lần này đã định.
Vé máy bay, khách sạn, xe đưa đón được giải quyết trong vòng một tiếng.
Đêm nay bay luôn.
Ngải Tình thu dọn ít tài liệu, lúc đứng dậy bỗng nghĩ đến gì đó, nhìn Solo vẫn đang mải viết báo cáo huấn luyện, nói gở: “Lỡ thua thì làm sao đây?”
Ánh mắt Solo dời từ màn hình máy tính sang cô, im lặng chốc lát rồi mỉm cười đáp: “Em sẽ không thua.”
Anh từng xưng vương trò Starcraft này.
Mà kể từ khi quay về từ Hàn Quốc, Ngải Tình bỗng sinh ra hứng thú với Starcraft 2, cơ hồ hầu như tất cả thời gian của hai người đều dành để thảo luận chiến thuật với nhau. Có lẽ trước đây anh từng làm chủ nó, nhưng dù sao anh cũng đã giải nghệ nhiều năm rồi, phần còn lại đều là Ngải Tình tự tìm tòi nghiên cứu thêm, tốc độ phát triển vượt ra khỏi sức tưởng tượng của anh.
Mặc dù cô cũng giải nghệ, nhưng bất kể là kỹ thuật hay lối suy nghĩ đều vẫn giữ được phong độ thời đỉnh cao.
Cho nên, anh tin cô.
Hết chương 2.6
Danh sách chương