Edit: Minh Minh
Dt đối mặt nhìn cô rồi hơi liếc mắt về bên cạnh, ý chỉ cái ghế và máy tính cạnh mình.
Trước mặt nhiều người như vậy, Ngải Tình không tiện từ chối.
Mặc dù đối với cô, StarCraft 2 có chút quen thuộc, nhưng tuyệt không phải là game thủ chuyên nghiệp như những người ở đây. Sở dĩ tuyển thủ chuyên nghiệp có thể ngồi trên ghế cao không chỉ dựa vào việc nắm vững thao tác trò chơi, mà còn phải có năng lực, kĩ thuật nhuần nhuyễn hơn người bình thường.
Thao tác chơi, không phải là sở trường của cô.
Nếu quả thật 3V3, có thể khẳng định cô là cục đá cản chân.
“Hỗn chiến đi.” Đây là câu đầu tiên cô nói khi ngồi xuống ghế.
Coi như cô chỉ góp số lượng.
Nếu như không phân tổ, 6 người hỗn chiến thì cô chỉ cần chơi phần của mình, không làm liên lụy đến người khác.
Nhờ câu này, ngoại trừ Dt, bốn người còn lại nhìn cô với một cặp mắt khác xưa.
Không tệ, cô gái nhỏ này còn biết hỗn chiến là gì.
Cô không có ID server Hàn Quốc, Inin chủ động cho cô mượn một tài khoản.
Ngải Tình sờ bàn phím với chuột, đều là SteelSeries, dùng khá tốt, nhưng không phải là hãng cô thường dùng. Cúi đầu, tìm tai nghe, đeo vào tai trái.
Cuối cùng, lúc nhét tai nghe vào tai phải, cô thoáng nhìn qua Dt.
Người này hiển nhiên đã quên cô nàng chỉ là tay mơ, hoàn toàn tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu.
“Chúng tôi không ai dùng máy tính của mình cả,” Inin nói với Ngải Tình, “Chỉ có thể cố gắng tạo sự công bằng trong hoàn cảnh không công bằng này mà thôi.” Cậu ta nói xong, lại chắp tay trước ngực, thở dài nói lời cảm ơn với Ngải Tình.
Đám người lục đục đăng nhập trò chơi.
Bắt đầu.
Trong mắt Ngải Tình, StarCraft là một trò phát triển theo hướng thách thức một mình hoặc chơi đối kháng nhiều người. Ban đầu, hệ thống chỉ xuất hiện sáu nông dân để đào khoáng.
Chưa thu thập khoáng sản đầy đủ chưa thể xây dựng kiến trúc tòa thành.
Càng đừng nói đến xuất binh.
Nhưng sáu người này không hề lười biếng, hai tay trái phải đang nhanh chóng thao tác lên chuột và bàn phím, vì sắp tham dự vào trận đấu nên cần nhanh chóng thu thập đủ để vào trạng thái tranh tài.
Ở đây không có streamer, không có màn hình lớn quay lại, cực kì yên tĩnh.
Yên tĩnh đến mức chỉ có thể nghe tiếng gõ gõ bàn phím với tiếng click chuột.
StarCraft 2 xuống dốc, tỉ lệ phổ biến kém xa LOL với DotA2. Nhưng cái tên “StarCraft” này vẫn là một kì tích, nó từng là đại diện đỉnh cao một thời của đội Hàn Quốc.
Đã từng,
E-sports, thi đấu thể thao điện tử là đấu trường StarCraft.
Đã từng,
Tuyển thủ StarCraft được thế giới săn đón nồng nhiệt, được trăm vạn fan hâm mộ, trăm ngàn trang web ăn theo.
Có tuyển thủ StarCraft có thể đột phá, thu nhập trăm vạn đôla mỗi trận.
Đã từng,
Có tuyển thủ nhờ vào StarCraft, được vinh danh trong danh sách “Nhân vật Hàn Quốc của năm”, cái danh sách mà trước đó chỉ có chính trị gia và học giả mới được lưu tên.
Có tuyển thủ như minh tinh, phát trực tiếp với tỉ lệ người xem tăng trên 30%.
….
Dù là đến hôm nay, trò chơi này đã đi đến chặng đường 10 năm, nhưng Hàn Quốc vẫn có hơn 300 tuyển thủ đăng kí thi đấu chuyên nghiệp, cơ hồ ôm đồm tất cả các giải quán quân khi thi đấu.
Cho nên, ở đây, cùng những tuyển thủ chuyên nghiệp, đứng đầu của đứng đầu đánh một trận, là cơ hội là điều mơ ước thiết tha của bao người.
Hết chương 1.19
Dt đối mặt nhìn cô rồi hơi liếc mắt về bên cạnh, ý chỉ cái ghế và máy tính cạnh mình.
Trước mặt nhiều người như vậy, Ngải Tình không tiện từ chối.
Mặc dù đối với cô, StarCraft 2 có chút quen thuộc, nhưng tuyệt không phải là game thủ chuyên nghiệp như những người ở đây. Sở dĩ tuyển thủ chuyên nghiệp có thể ngồi trên ghế cao không chỉ dựa vào việc nắm vững thao tác trò chơi, mà còn phải có năng lực, kĩ thuật nhuần nhuyễn hơn người bình thường.
Thao tác chơi, không phải là sở trường của cô.
Nếu quả thật 3V3, có thể khẳng định cô là cục đá cản chân.
“Hỗn chiến đi.” Đây là câu đầu tiên cô nói khi ngồi xuống ghế.
Coi như cô chỉ góp số lượng.
Nếu như không phân tổ, 6 người hỗn chiến thì cô chỉ cần chơi phần của mình, không làm liên lụy đến người khác.
Nhờ câu này, ngoại trừ Dt, bốn người còn lại nhìn cô với một cặp mắt khác xưa.
Không tệ, cô gái nhỏ này còn biết hỗn chiến là gì.
Cô không có ID server Hàn Quốc, Inin chủ động cho cô mượn một tài khoản.
Ngải Tình sờ bàn phím với chuột, đều là SteelSeries, dùng khá tốt, nhưng không phải là hãng cô thường dùng. Cúi đầu, tìm tai nghe, đeo vào tai trái.
Cuối cùng, lúc nhét tai nghe vào tai phải, cô thoáng nhìn qua Dt.
Người này hiển nhiên đã quên cô nàng chỉ là tay mơ, hoàn toàn tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu.
“Chúng tôi không ai dùng máy tính của mình cả,” Inin nói với Ngải Tình, “Chỉ có thể cố gắng tạo sự công bằng trong hoàn cảnh không công bằng này mà thôi.” Cậu ta nói xong, lại chắp tay trước ngực, thở dài nói lời cảm ơn với Ngải Tình.
Đám người lục đục đăng nhập trò chơi.
Bắt đầu.
Trong mắt Ngải Tình, StarCraft là một trò phát triển theo hướng thách thức một mình hoặc chơi đối kháng nhiều người. Ban đầu, hệ thống chỉ xuất hiện sáu nông dân để đào khoáng.
Chưa thu thập khoáng sản đầy đủ chưa thể xây dựng kiến trúc tòa thành.
Càng đừng nói đến xuất binh.
Nhưng sáu người này không hề lười biếng, hai tay trái phải đang nhanh chóng thao tác lên chuột và bàn phím, vì sắp tham dự vào trận đấu nên cần nhanh chóng thu thập đủ để vào trạng thái tranh tài.
Ở đây không có streamer, không có màn hình lớn quay lại, cực kì yên tĩnh.
Yên tĩnh đến mức chỉ có thể nghe tiếng gõ gõ bàn phím với tiếng click chuột.
StarCraft 2 xuống dốc, tỉ lệ phổ biến kém xa LOL với DotA2. Nhưng cái tên “StarCraft” này vẫn là một kì tích, nó từng là đại diện đỉnh cao một thời của đội Hàn Quốc.
Đã từng,
E-sports, thi đấu thể thao điện tử là đấu trường StarCraft.
Đã từng,
Tuyển thủ StarCraft được thế giới săn đón nồng nhiệt, được trăm vạn fan hâm mộ, trăm ngàn trang web ăn theo.
Có tuyển thủ StarCraft có thể đột phá, thu nhập trăm vạn đôla mỗi trận.
Đã từng,
Có tuyển thủ nhờ vào StarCraft, được vinh danh trong danh sách “Nhân vật Hàn Quốc của năm”, cái danh sách mà trước đó chỉ có chính trị gia và học giả mới được lưu tên.
Có tuyển thủ như minh tinh, phát trực tiếp với tỉ lệ người xem tăng trên 30%.
….
Dù là đến hôm nay, trò chơi này đã đi đến chặng đường 10 năm, nhưng Hàn Quốc vẫn có hơn 300 tuyển thủ đăng kí thi đấu chuyên nghiệp, cơ hồ ôm đồm tất cả các giải quán quân khi thi đấu.
Cho nên, ở đây, cùng những tuyển thủ chuyên nghiệp, đứng đầu của đứng đầu đánh một trận, là cơ hội là điều mơ ước thiết tha của bao người.
Hết chương 1.19
Danh sách chương