Hứa Ấu Diên bắt Thời Duyệt đi ngủ trước, ngày mai còn phải đi làm.
"Em mới tốt nghiệp về nước năm vừa rồi nhỉ, vẫn chưa hỏi em bây giờ đang làm ở đâu."
Thời Duyệt nói: "Một công ty internet."
"Tên là gì?"
"Một công ty nhỏ vừa thành lập, nói ra chị cũng không biết."
"Đừng ghét công ty nhỏ, công ty nhỏ rèn luyện tốt." Hứa Ấu Diên nói, "Em vừa mới đi làm, đừng ép mình quá sức, sức khỏe là vốn làm cách mạng. Bây giờ không ngủ, ngày mai mà ngáp trước mặt sếp, sếp sẽ cảm thấy khả năng quản lý bản thân của em không tốt, về sau đến lúc cạnh tranh cho vị trí quản lý, rất có thể sẽ thua ở những chi tiết nhỏ nhặt này..."
"Chị còn nói nữa, em thật sự sắp ngủ rồi." Dáng vẻ trợn mắt của ma cà rồng vẫn rất tao nhã, "Nguyện vọng của em cũng không phải là làm cấp cao."
"Vậy nguyện vọng của em là gì?"
"Ngồi ăn chờ chết."
"Đây mà cũng có thể tính làm nguyện vọng?" Hứa Ấu Diên lắc đầu, "Trong đầu người trẻ các em toàn nghĩ chuyện đâu đâu."
Rất lâu sau khi nhớ lại đoạn đối thoại này, Hứa Ấu Diên cũng cảm thấy thoáng bần thần --- theo một ý nghĩa nào đó, đây có lẽ thật sự chính là nguyện vọng của Thời Duyệt.
Thời Duyệt nói em vẫn rất tỉnh, có thể giải quyết một nhiệm vụ chủ đề trước khi đi ngủ.
"Nửa đêm chơi chủ đề nào hay đây..." Hứa Ấu Diên vừa nhìn bảng thông báo vừa lẩm bẩm.
Thời Duyệt nhanh chóng đề nghị: "Nhất định là chủ đề tình..."
Hứa Ấu Diên "xoạt" một tiếng, quay lại, cười một cách đáng sợ: "Đương nhiên là chủ đề kinh dị."
Thời Duyệt chúa nhạt nhẽo: "Em buồn ngủ, offline đây, ngủ ngon."
"Quay lại..." Hứa Ấu Diên kéo em lại: "Mục đích của em cũng rõ ràng quá nhỉ?"
Thời Duyệt được voi đòi tiên, nhanh chóng kéo gần khoảng cách giữa hai người: "Mục đích của em vẫn luôn rõ ràng, không phải chị đã sớm nhìn ra rồi à?"
Con ngươi của ma cà rồng rất đẹp, thậm chí có thể nhìn thấy tất cả các vì sao của Tái Tạo Vũ Trụ trong mắt em.
Hương nước hoa khiến Hứa Ấu Diên mê đắm lại tràn ngập quanh người, cô hiểu ra, trước đó Thời Duyệt không nói sai, vẻ ngoài ma cà rồng này không chỉ có răng nanh mang khả năng truyền dòng điện không đứng đắn, mà quả thật còn có những buff khác ---
Ví dụ như mùi hương ngọt ngào pha lẫn vị máu này, nói không chừng, cũng là một liều thuốc mời gọi.
Lần đầu tiên ngửi thấy mùi hương này, Hứa Ấu Diên đã cảm thấy thơm vô cùng, thậm chí có chút mê say.
Hôm nay được ngửi một lần nữa, cũng một lần nữa nhanh chóng bị hấp dẫn, trong lòng cô vừa rung động vừa khô nóng, đầu óc nhanh chóng rơi vào mơ màng, lòng bàn tay đổ mồ hôi.
Thời Duyệt rất hài lòng nhìn khuôn mặt cực giống Hứa Ấu Diên đang ửng đỏ.
Thường ngày nhìn Hứa Ấu Diên không phải đang suy tư thì cũng là đang không vui, không giống dáng vẻ của chị trong cuộc thân mật vừa dính chặt vừa nồng nhiệt trong ký ức.
Trong trí nhớ của cô, chị chỉ có nhiệm vụ thu hoạch lòng người, căn bản không có dịch vụ hậu mãi.
Thời Duyệt chìm đắm trong dáng vẻ quyến rũ của Hứa Ấu Diên, nội tâm mềm nhũn như một đám mây, căn bản không nghĩ một giây sau tai mình bị véo mạnh.
Thời Duyệt: "Đau?!"
Một tay tự bóp mũi để không tiếp tục ngửi phải mùi thơm không đứng đắn, một tay véo mạnh tai Thời Duyệt, Hứa Ấu Diên cười lạnh:
"Khuyên nhà ngươi trước khi bị véo đứt tai thì đổi vẻ ngoài này đi. Bảo sao lần trước trời đất đưa đẩy thế nào lại làm ra chuyện kia, hóa ra là giấu ám khí."
Thời Duyệt thoát khỏi Hứa Ấu Diên, lùi về sau đến khoảng cách an toàn, hai mắt rưng rưng, oan oan ức ức: "Không phải chính chị không cho em đổi vẻ ngoài à? Hơn nữa em còn gắn chip cảm biến cơ thể mà, sao chị có thể ra tay nặng như vậy."
Hứa Ấu Diên không để mình bị vờn qua vờn lại: "Không đau thì chị đã không véo, ai bảo em mặc vẻ ngoài này lén lút đặt bẫy chị?"
"Lén lút đặt bẫy chị là thế nào? Buff của vẻ ngoài này được viết rất rõ trong cửa hàng, chị cũng có thể đọc được mà."
"Ai rảnh mà đọc?"
"Không đọc lại nhìn em? Hơn nữa lúc đó chị cũng là người được hưởng lợi mà? Mỗi câu mỗi chữ trong bài khen ngợi năm sao có phải em bắt chị viết đâu."
Ánh mắt Hứa Ấu Diên trở nên sắc bén, một cước hướng thẳng đến đầu Thời Duyệt, cánh của ma cà rồng lập tức phạch một tiếng mở ra, bay lên cao, tránh được một đòn.
"Sao không đồng ý còn đánh người ta?" Thời Duyệt bay lơ lửng trên không, thích thú chiêm ngưỡng dáng vẻ bực tức của Hứa Ấu Diên vì không đánh được mình.
Hứa Ấu Diên chỉ vào cô: "Dám nhắc lại bài khen đấy, có tin chị chạy cả đêm đến nhà em cho một trận không?"
"Được đấy, chị đến đi, em sẽ rải hoa từ ngoài cổng đến cửa nhà em, đến rồi là hem được đi. Ủa? Có vần này."
Hứa Ấu Diên im lặng một giây, offline.
Thời Duyệt: "...đây là không chịu nổi bị trêu à."
Đợi một lúc không thấy động tĩnh gì, Thời Duyệt offline dạo một vòng, mọi nơi trên mạng đều không có bóng dáng của Hứa Ấu Diên.
Không phải tức quá đi ngủ thật chứ? Hứa Ấu Diên thật sự tức giận, nhưng không đi ngủ, mà chỉ thoát khỏi bối cảnh hẹn hò trở lại phòng của mình, chuyển sang chế độ ẩn, mở giao diện cửa hàng mua sắm vẻ ngoài, nhìn từng cái một.
Không phải chỉ là vẻ ngoài thôi sao, không phải chỉ là buff thôi sao! Chị đây không tin mình không tìm được bộ nào có thể đánh bại buff của em!
Hứa Ấu Diên lựa chọn "sức mạnh" trong danh sách các thuộc tính buff, nổi tiếng nhất gần đây là vẻ ngoài của một siêu anh hùng mới của Disney, Weiniji, một nữ anh hùng da đen cơ bắp, có thể đánh bại một hành tinh chỉ với một cú đấm.
Hứa Ấu Diên đã hình thành thói quen xem giá đầu tiên khi thấy sản phẩm khiến mình thích thú. Vẻ ngoài Weiniji có giá 19999 NDT.
Con số này khiến cô hoa mắt một hồi, không chọn mẫu mới nhất nữa, để xem mấy mẫu kinh điển.
Hulk và Captain America đều là 9888 NDT, Axe 8888 NDT, The Rock Johnson 6999 NDT, Trương Phi 5999 NDT...
Hứa Ấu Diên xúc động tìm kiếm một lát, bình tĩnh lại rất nhiều sau khi xem hết giá, tiếp theo sắp xếp theo thứ tự giá cả từ thấp đến cao.
Khi nhìn thấy một vẻ ngoài cực kì thích hợp, Hứa Ấu Diên lại suýt hộc máu già.
Vẻ ngoài này chỉ có một buff sức mạnh duy nhất --- cho đối phương một chưởng từ cái cào.
Chỉ cần mục tiêu tấn công nằm trong phạm vi hai trăm mét là có thể bị ăn một cái cào vào mặt. Hiện đang trong thời gian dùng thử, miễn phí, có thể nói là rất tiết kiệm, hoàn toàn là hiệu quả cô mong muốn.
Không cho con khỉ kia một bài học là không thành thật với bản thân.
Nhưng...vẻ ngoài miễn phí này xấu quá.
Hứa Ấu Diên do dự rồi ấn vào nút "mặc thử", khi vẻ ngoài được mặt lên người, cô thậm chí còn không có tâm trạng quay một vòng nhìn, chỉ đỡ trán ngồi xuống đất.
Thật đáng sợ, ngay cả chính cô cũng không thể nào nhìn thẳng vào hình ảnh dữ tợn trong gương...
Thế nhưng trừ bộ này, tất cả vẻ ngoài khác đều có giá ít nhất là 388 NDT, Hứa Ấu Diên nhìn đã thấy đau lòng.
Được rồi, xấu thì xấu, dùng được là được. Dù sao cũng chỉ cần cho tên kia ăn một cái cào để hả giận! Xưa nay cô đều không phải là một người biểu lộ "quá" bất ngờ.
Hứa Ấu Diên hít sâu một hơi, ấn vào hai chữ "dùng thử"...
Thời Duyệt đợi nửa tiếng, Hứa Ấu Diên cũng không online lại, cô hơi chột dạ.
Trước đây chị nổi giận vẫn đều phản ứng lại, lúc này cô căn bản cũng không xem là gài bẫy cẩn thận, chỉ buột miệng nhắc đến, vậy mà chị vẫn lập tức offline.
Thời Duyệt tạm thoát app, gửi một tin nhắn Wechat cho chị, biểu tượng cảm xúc 4D, là một con lợn nhỏ tội nghiệp đang bám lấy khung điện thoại rơi nước mắt, kèm theo một hàng chữ.
Chị ơi em sai rồi.
Gửi xong, thoát ra đợi, đối phương vẫn chưa đọc.
Chó AI đang chăm chỉ lau nhà đi ngang qua bị kẹt bên dép lê của cô, rồi từ từ ngẩng đầu nhìn cô, Thời Duyệt đọc được sự đồng cảm trong ánh mắt này.
Phải làm sao bây giờ.
Trước kia nhây không ít lần, nhưng mỗi lần sau đó đều được chị trả lời, có nghĩa là chị không thật sự tức giận, vậy lần này...theo lẽ thường, đánh giá năm sao kia đã là trở ngại hằng ngày, cũng không phải lần đầu tiên bị ăn mắng, nhưng sao vẫn có lực sát thương lớn với chị như vậy?
Thời Duyệt tự ngẫm lại bản thân, lại nghĩ đến ngày mai, nên tìm cớ gì để tình cờ gặp Hứa Ấu Diên đây?
Tinh thể kết nối Phòng Bí Mật vẫn chưa được tháo xuống, thông tin trong trò chơi vẫn được truyền vào não của Thời Duyệt.
Ngay khi cô lật điện thoại muốn thử vận may, chợt nhận được thông báo Hứa Ấu Diên online.
Ố?
Thời Duyệt hào hứng trở lại trò chơi, khi một lần nữa xuất hiện trên quảng trường ngoài thủy cung, cô nghe thấy tiếng xì xào sửng sốt xung quanh mình, tất cả mọi người đều nhìn về một hướng.
Gió yêu ma nổi lên khắp nơi, đất rung núi chuyển.
Đôi cánh sau lưng Thời Duyệt gần như bị dựng thẳng lên vì gió mạnh, cô và mọi người cùng nhìn lên, xa xa là bầu trời đầy cát vàng, một bóng đen khổng lồ từ từ bay lên.
Đến khi thấy rõ bóng đen kia là gì, mọi người đều vô thức lùi về sau một bước.
"Cái thứ gì kia?!"
"...vẻ ngoài kia, thật sự lại có người dùng."
Là một con lợn.
Hoặc nói đúng hơn là một con yêu tinh lợn, một con yêu tinh lợn ai ai cũng biết, một con yêu tinh lợn đi thỉnh kinh.
Là con lợn bình thường sẽ được mọi người gọi là "nhị sư huynh".
Thân hình khổng lồ của yêu tinh lợn đứng sừng sững giữa không trung, khiến tất cả những sinh vật đang lặng lẽ tao nhã dạo chơi trên thủy cung đều sợ hãi bỏ chạy, yêu tinh lợn nâng cây bồ cào chín răng lóe ánh sáng lạnh lẽo lên cao.
Thời Duyệt cả mặt dấu chấm hỏi: "...là chị ư?"
Cây bồ cào to như núi nện xuống Thời Duyệt, một tiếng động lớn vang lên, cát bay đá văng đất lõm, ba bể cá trong thủy cung nổ tung.
Thời Duyệt bị đánh trúng, trước mắt tối om, lag.
Sau khi tỉnh lại, cô đã trở về gian phòng trong Phòng Bí Mật của mình, hai con cún một đen một trắng điên điên hâm hâm chạy đến bên cạnh, liếm liếm mu bàn tay cô.
Thời Duyệt ngồi trên tấm thảm mềm mại, xung quanh đều là sách bài tập rơi rải rác. Căn phòng trống trải không có nhiều đồ đạc, chỉ có một chiếc bàn lớn cùng hai cái ghế.
Trên đầu là những ngôi sao và những đám mây lơ lửng, Thời Duyệt tựa vào một gốc cây đại thụ mọc sâu trong vũ trụ thăm thẳm, nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, suy nghĩ tiền căn hậu quả, rồi cười đến không thở nổi.
Nhìn thủy cung tan hoang trong kênh xem trước, tất cả người chơi ở đó đều đang tấn công nhị sư huynh, xem nó như một tràng cảnh đánh quái bất ngờ. Con lợn kia bị trói lại, đưa lên xe cảnh sát.
Thời Duyệt ôm bụng cười không đứng lên nổi.
Được rồi, bây giờ việc cô nên làm là offline đi ngủ, sáng mai lên đường đi làm thật vui vẻ.
Sáng sớm ngày hôm sau, Thời Duyệt rời giường đi tắm, thoải mái khoan khoái ra ngoài.
Ngoài chung cư có một quầy hàng bán đồ ăn sáng, Thời Duyệt thường xuyên mua bữa sáng ở đây, hôm nay vẫn gọi một cái bánh, không chỉ thêm nhân, mà còn muốn thêm một quả trứng.
Bà chủ vừa trải bột vừa nhìn Thời Duyệt tươi tỉnh trong xe, tò mò: "Cô gái trẻ, có chuyện gì vui à? Vừa thêm nhân vừa thêm trứng đấy."
"Chuyện rất rất vui." Thời Duyệt nghĩ lại thấy chưa đủ, "Có bánh quẩy không? Cho cháu thêm hai cái bánh quẩy!"
"...tuổi trẻ thật tốt, ăn sáng cũng phải ăn phần gấp đôi."
Mua được bữa sáng, Thời Duyệt đắc ý bật hệ thống tự lái, vừa ăn bánh quẩy vừa vào app Phòng Bí Mật, đi vào khu "trại tạm giam".
Hôm qua Hứa Ấu Diên sử dụng vũ lực ở khu vực công cộng, một đòn cào kia rất chính xác, chỉ có Thời Duyệt ngủm, song đã làm nhiễu loạn trật tự trò chơi, gϊếŧ người vô tội bừa bãi, Hứa Ấu Diên chắc chắn mất điểm tin cậy, còn bị cưỡng chế lôi vào "trại tạm giam", giam giữ tự kiểm điểm.
Muốn ra ngoài có hai cách, một là trả 60000 đồng tiền trò chơi trong một lần, tương đương với 600 NDT, tự nộp hoặc bạn tốt nộp hộ đều được.
Cách kia thì thảm hơn, không nộp tiền phải bị giam ở bên trong 12 tiếng, còn là 12 tiếng online hoạt động, phải làm cu li, hỗ trợ sàng lọc câu hỏi điều tra, muốn gian lận treo máy ngủ gật cũng không được.
Có thể quyết tâm mặc vẻ ngoài nhị sư huynh lên người, Hứa Ấu Diên thật sự độc ác với chính mình.
Điều gì khiến chị độc ác như vậy? Tất cả chỉ vì nghèo...
Hứa Ấu Diên keo kiệt nhất định không thể nào nộp 60000 đồng tiền vàng, chắc chắn hiện giờ vẫn đang bị giam làm cu li. Muốn nhanh chóng thoát khỏi trại tạm giam, chuyện đầu tiên Hứa Ấu Diên làm sau khi ngủ dậy nhất định là online. Không phải còn muốn mở khóa tất cả thành tựu cùng nhau sao? Mười hai tiếng này nhất định phải nhanh chóng kết thúc.
Suy đoán từ thời gian Hứa Ấu Diên online, chị cũng không thích ngủ cho lắm, vậy chắc chắn đang ở trong game.
Trong thời gian ở trại tạm giam, mọi thao tác đều bị khóa. Không thể hẹn hò không thể giao dịch, thậm chí không thể thay đổi vẻ ngoài.
Vì thế lúc này chắc chắn Hứa Ấu Diên vẫn là một bé lợn con lạnh run bị nhốt trong lồng.
Ma cà rồng đi từng bước nhỏ, vừa đi vừa lắc lư cái đuôi bắn ra một đống trái tim, vừa đi đến hành lang mờ tối của trại tạm giam đã nghe thấy một tiếng ngáy trời long đất lở.
Thời Duyệt dừng bước, không nhịn được co vai lại.
A --- hu ---! Khò khò khò...
A --- hu ---! Khò khò khò khò khò khò...
So với tiếng ngáy to bình thường, đây con mẹ nó hoàn toàn là tiếng gào được không?
Thời Duyệt vô cùng hoảng sợ đi đến cửa trại tạm giam, nhìn qua song sắt thẳng đứng, thấy nhị sư huynh ngửa mặt nằm dưới đất, quả nhiên, tiếng gào tê trời liệt đất này phát ra từ chị...
Một loạt bạn tù xung quanh sắp sụp đổ, mang quầng thâm mắt nháo nhào bám đến cầu xin Thời Duyệt: "Cô là bạn của con lợn này đúng không? Nhanh bắt nó về đi! Lại có thể có người mua vẻ ngoài này! Bội phục! Gọi cũng không tỉnh!"
Thời Duyệt: "Được được, đi ngay, đi ngay."
Bạn tù: "Có giữ chắc được không? Còn ghi hình lại?"