Sau khi sự kiện lần trước Tiểu Văn phát cáu được giải quyết, Tân U vui vẻ chúc mừng Lý Giai, tựa như ánh trăng đã rọi sáng sau khi mây mù đã tan đi, cái tiểu ngu ngốc kia cuối cùng cũng đã thông suốt, Lý Giai cũng rất vui mừng, tinh thần làm việc cũng mạnh mẽ hẳn lên, kỳ thực người cao hứng nhất chính là Seven, nàng luôn luôn muốn sẽ giáo huấn Tiểu Văn thêm một khóa ái tình nữa, để nhắc nhở Tiểu Văn nhất định phải đem Lý Giai xem trọng, nghìn vạn lần không để Lý Giai quyến rũ Tân U, nói cũng kỳ quái, hai người mỗi lần gặp nhau đều bắt đầu hỏa hảo trò chuyện, sau đó lại bắt đầu ầm ĩ cự nự, Seven lấy tư cách lớn khi dễ nhỏ, Tiểu Văn nhất định là phải chịu thiệt, nàng từng đồng ý với Giai Giai sẽ không nhâm tính khóc loạn, lại không thể cắn người, vì thế Tiểu Văn chỉ có thể hầm hừ tức giận nghĩ biện pháp đối phó với Seven, nàng phát hiện Seven rất sợ Tân U, do đó về sau chỉ cần Seven khi dễ nàng, nàng sẽ chạy đến trước mặt Tân U cáo trạng, cái miệng nhỏ nhắn chu lên, đặc biệt đáng thương lôi kéo góc áo Tân U, cơ hồ như bị thiên đại ủy khuất, ở cùng một chỗ lâu như vậy, lại không có hài tử, Tân U đã sớm xem Tiểu Văn đáng yêu là hài tử của mình, thấy nàng một bộ dáng đáng thương kia, sẽ lập tức yêu thương che chở Tiểu Văn, quát mắng Seven một trận, sau đó đem Seven đuổi về nhà nàng, Tiểu Văn thì lại trốn ở phía sau Tân U, trộm cười hì hì, le lưỡi trêu chọc, kết quả Seven chỉ có thể đau khổ yên lặng trở lại nhà mình, ôm gối nhớ lão bà. Càng kỳ quặc hơn chính là, Tiểu Văn cùng Seven nhiều lần ầm ĩ cự nự, nhưng lần gặp nhau tiếp theo sẽ lại cùng nhau tiến đến thì thầm to nhỏ, khiến cho Lý Giai cùng Tân U bất đắc dĩ tột cùng.

Lý Giai công việc ngày càng thuận lợi, Seven cấp nàng thăng chức, nhưng trong công ty bí mật khó giữ nếu nhiều người biết, một số đỏ mặt tía tai tức giận, trong lòng bất bình, người nào cũng có lời đồn đãi, chuyện vô căn cứ ùn ùn kéo đến hướng về phía Lý Giai, mọi người đều trước mặt biểu hiện rất tốt với Lý Giai, không dám đắc tội, sau lưng lại nói không ít lời khó nghe, trong xã hội không có tường che chắn, cơn gió nào rồi cũng sẽ thổi qua, những lời kia cũng tự nhiên mà truyền đến tai Lý Giai, nàng cư nhiên phi thường không dễ chịu.

"Tân tỷ, ngươi nói ta đời này có đúng là quá may mắn không, gặp được Lâm tiên sinh, gặp được ngươi, gặp được Seven, kết quả ta mới được người bây giờ, cũng có thể tiến tới vị trí như ngày hôm nay." Chạng vạng khi làm cơm tối, Lý Giai đột nhiên nói một câu như vậy, Tân U bên cạnh nghe xong sửng sốt, quay lại nhìn xem xét Lý Giai một hồi lâu, Lý Giai bị Tân U nhìn toàn thân đều mất tự nhiên, xấu hổ nói, "Làm sao vậy ? Tân tỷ ngươi nhìn ta cái gì ?"

"Có đúng hay không... tại công ty gặp chuyện không vui?" Tân U cảm giác trước giờ luôn nhạy bén, luôn luôn đoán trúng trọng điểm vấn đề. Lý Giai cúi đầu, nhấp nhấp môi biểu tình có chút khổ sở, "Có thể ta thật là vận khí tốt, người trong công ty nỗ lực nhiều như vậy, nhưng chỉ có ta là được thăng chức, đều là bởi vì có ngươi cùng Seven hỗ trợ, cũng không trách mọi người không phục." Lần này vấn đề so với khi nàng còn ở cửa hàng trang phục thì khác nhau, khi đó tại cửa hàng trang phục là do có tiểu nhân hãm hại, nhưng hiện tại lại không có tiểu nhân nào hãm hại nàng, đúng là rất nhiều người đều cho là như thế, cho rằng nàng chỉ là dựa vào quan hệ cùng Seven mới đạt được cái vị trí kia, chỉ bất quá là một vận khí tốt, dựa vào sắc đẹp để mưu sinh, tâm bất bình đố kị đã che kín hai mắt của những người đó, khiến cho bọn hắn chỉ thấy được Lý Giai thăng cấp, nhưng lại bỏ qua toàn bộ những sự nỗ lực cùng thành tích của nàng. Bị người khác nói như vậy, cảm giác tự ti căn bản là tồn tại ở sâu trong nội tâm Lý Giai cũng bắt đầu tin tưởng, tin rằng nàng chỉ là một cái gối thêu hoa, chỉ có vẻ đẹp mà rỗng tuếch.

Tân U cau mày, rất nghiêm túc nói, "Lý Giai, ngươi cũng không phải là gặp may, nếu như ngươi vận khí tốt, thì không có lúc trước trải qua cái loại sự tình kia, một nữ hài tử, ở tuổi xuân, xinh đẹp như hoa như ngọc lại phải đi làm cái loại công việc này, có thể gọi là may mắn sao ?"

"Thế nhưng, rất nhiều nữ hài tử như ta, cũng không có một kết quả tốt như ta ngày hôm nay."

"Sở dĩ vì thế mà ngươi đem toàn bộ sự tình này cho là một lại vận may ?" Tân U thở dài, nhìn vào khuôn mặt Lý Giai, nhãn thần nghiêm túc nói, "Ta chỉ biết là, rất nhiều nữ hài tử làm loại công việc này đều hít thuốc phiện, dùng tiền loạn, phóng đãng, chính là ngươi không có như vậy, Lâm tiên sinh hắn đi tìm rất nhiều nữ tử, cuối cùng hết lần này đến lần khác yêu một người là ngươi, là bởi vì ngươi rơi vào phong trần, nhưng lại không vướng bụi trần, ngươi trong lòng Lâm tiên sinh là một nữ tử tốt đẹp. Ta từng giúp rất nhiều nữ nhân miễn phí thưa kiện, nhưng ta đều không phải là người tốt, ban đầu ta nhận lời giúp ngươi là bởi vì quan hệ với Lâm tiên sinh, nhưng về sau này, ta cam tâm tình nguyện giúp ngươi, ta đem ngươi như người trong nhà mà đối xử, đó là bởi vì người khiến ta cảm động, làm ta có cảm giác thế nào là nhà, thậm chí để ta nguyện ý bắt đầu tin tưởng vào tình yêu. Về phần Seven, nàng là vì ta mới đặc biệt tuyển ngươi vào công ty, nhưng là do ngươi nỗ lực cần cù khiến nàng thừa nhận ngươi, ngươi có thể có ngày hôm nay, là kết quả ngươi nghiêm khắc với bản thân, lại khéo léo cư xử. Lý Giai, tâm cảm tạ là chuyện tốt, nhưng ngươi không thể vì thế mà dập tắt không để ý đến nỗ lực của mình. Thế giới này vốn là không có công bình, có người sinh ra đã nắm lấy chìa khóa vàng, có người lại sinh ra trong bần hàn, tựa như trong nghề nghiệp của ta, có rất nhiều luật sư tuổi như ta, nhưng chỉ là một luật sư phổ thông, mà ta lại là lão bản, vì cái gì ? Bởi vì ta trong nhà có tiền, sở dĩ vì thế, muốn đi đâu để truy cầu trọn vẹn bình đẳng ? Lẽ nào là bởi vì ta trong nhà giúp ta có tiền mở văn phòng luật sư, có thể nào lại dứt khoát gạt bỏ những nỗ lực và khổ cực của ta sao ? Bọn họ thua kém hơn ngươi, do đó vì sao bọn họ muốn truy cầu bình đẳng với ngươi, nói cái gì công bình, đả kích ngươi có vận khí tốt, chỉ là tâm địa đố kị thường tình, mà ngươi nên làm, chính là tiếp tục nỗ lực, để cho bọn họ thừa nhận ngươi, để cho bọn họ đem đố kị biến thành hâm mộ cùng bội phục ngươi. Ngươi có được ngày hôm nay không phải chỉ dựa vào ngươi có vận may, là ngươi chưa từng khiến cho bất luận người nào giúp ngươi thất vọng, tin tưởng ta Lý giai, ngươi có phẩm chất phi thường, đừng phủ định bản thân mình, phải tự tin hơn, cấp cho mình và các người không ủng hộ ngươi thời gian, tất cả mọi thứ rồi sẽ ổn thôi." Tân U vỗ vỗ gương mặt Lý Giai khuyến khích tinh thần nàng, "Ngay cả cái tiểu ngu ngốc kia cũng đều có một ngày minh bạch tình yêu là gì, còn có cái gì ngươi không thể đợi được chứ?"

Lý Giai suy nghĩ một chút, nhẹ nhàng cầm tay Tân U, cảm ơn mỉm cười nói "Cảm tạ ngươi, Tân tỷ, thực sự rất cảm tạ ngươi."

"Cơm xong chưa? Đói muốn chết." Seven thình lình đẩy mạnh cửa, tức thì chứng kiến hai người bên trong tay trong tay, mặt đối mặt, bầu không khí thâm tình, nàng sửng sốt vài giây, sau đó ủy khuất đến bên cạnh Tân U, chua xót hỏi, "Các ngươi vừa làm cái gì ?" ( Một màn đốt nhà lại tiếp tục xảy ra =)) )

Xong, một đại vò dấm chua bắt đầu xuất hiện, Lý Giai bất đắc dĩ cười khổ, lúc này Tiểu Văn cũng vừa sờ soạng đi tới, nhỏ giọng hỏi, "Thế nào rồi?"

"Ngươi mau quản tốt Giai Giai của ngươi đi, nàng nắm tay lão bà của ta kìa !" Seven không để ý Tân U thẹn thùng giãy dụa, dùng sức đem nàng kéo vào lòng. Tiểu Văn nghe xong, lập tức không vui bỉu môi nói "Giai Giai thật xấu, không thể, ta sẽ tức giận !"

Lý Giai vội vàng đi qua đem Tiểu Văn đưa ra khỏi phòng bếp, sau đó đóng cửa phòng bếp đóng lại, loại sự tình này, vẫn là nên tự từng người tách biệt giải quyết sẽ tốt hơn.

"Hảo, là ta sai rồi, Tiểu Văn đừng tức giận có được không, ta chỉ nắm tay ngươi." Lý Giai nắm hai tay nhỏ bé Tiểu Văn, dán lên khuôn mặt mình từ từ nhẹ nhàng chà xát. Tiểu Văn chu miệng nhéo nhẹ, Lý Giai buồn cười ôm chầm nàng, hôn nàng thật nồng nhiệt, sau khi kết thúc nụ hôn, Tiểu Văn đỏ mặt tiến đến bên tai Lý Giai, nhỏ giọng nói. "Giai Giai là của ta, là của một mình ta." Seven quả thực là một sư phụ rất thành công, truyền thụ quan niệm chiếm lấy rất đúng lúc.

"Ân, hảo, ta là của ngươi, ngươi đừng tức giận."

Tiểu Văn ngoan ngoãn gật đầu, tại khuôn mặt Lý Giai hôn một cái.

Mà bên này Seven cùng Tân U cũng sớm đã xuân sắc triền miên, đối với Seven mà nói, khi nào nên dỗ ngọt thì dỗ ngọt, khi nào nên hành động thì sẽ không có thể đại khái, U U của nàng tùy ý để cho tình địch lớn nhất trong ảo tưởng nắm tay, đương nhiên không thể để yên như thế, nhất định phải hôn Tân U đến thiên toàn địa chuyển ( trời đất quay cuồng) mới thôi, cấp nàng một chút giáo huấn nhỏ, hừ, Seven tự thầm nói.

Tuy rằng bình thường cho rằng là Tân U tương đối cường thế, nhưng kỳ thực nếu Seven thực sự cường thế, không quá mấy chiêu, Tân U đã chịu thua, tựa như hiện tại, nàng cũng chỉ có thể bị Seven áp đè vào tường, mặc cho nàng khi dễ, hai má ửng hồng mê người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện