Nhìn Seven hình bóng nóng ruột, Lý Giai bất đắc dĩ lắc đầu, quay đầu thấy trên mặt Tiểu Văn dính đầy mứt dâu, còn đang ăn vụng bánh kem, vui vẻ "phù phù", nàng đi tới tại trên cái cổ nhỏ của Tiểu Văn gặm một cái, "Nhìn ngươi ăn chỗ nào cũng đều là kem, đến đây, ta uy ngươi."

"Ân." Tiểu Văn cười gật đầu, sẽ ôm hôn Lý Giai, Lý Giai biết được ý đồ của nàng liền vội vàng nói, "Tiểu ngốc tử, ngươi mặt bẩn như thế lại hướng trên mặt ta cọ xát a."

"Muốn hôn, muốn hôn, sẽ hôn Giai Giai." Tiểu Văn chu miệng, không vui nhỏ giọng nói. Lý Giai không thể làm gì khác hơn đành ghé sát lại nàng, "Đến đây đến đây, hôn một cái a."

"Hì hì." Tiểu Văn hướng gương mặt thơm mát của Lý Giai gặm một cái, sau đó rất vui vẻ ăn bánh kem, có thể là bởi vì uống chút rượu, hai má Tiểu Văn vẫn liên tục đỏ bừng. Ăn xong bánh kem cùng tắm rửa sạch sẽ, Lý Giai liền ôm nàng trở về giường, đèn bàn tỏa ra vầng sáng ôn nhu, kết hợp với khuôn mặt hồng hồng của Tiểu Văn, cảnh sắc vô cùng mê người. Lý Giai cúi đầu hôn nàng, Tiểu Văn cũng rất phối hợp hé miệng, đầu lưỡi lại chủ động tiến vào miệng Lý Giai, Lý Giai mỉm cười, lại càng hôn nồng nhiệt hơn, bàn tay chậm rãi luồn vào chiếc áo ngủ rộng thùng thình của Tiểu Văn, vuốt ve cơ thể gầy mềm mại của nàng, ngón tay lướt qua một cái xương sườn nho nhỏ, trên làn da mềm mại kia cảm giác được nhịp tim Tiểu Văn đập mạnh, nhẹ nhàng xoa nắn, Tiểu Văn theo nụ hôn trượt chậm rãi của Lý Giai vô lực phát sinh tiếng thở dốc cùng tiếng rên rỉ rất nhỏ...

Sáng sớm ngày hôm sau Lý Giai thức dậy làm bữa sáng, vốn tưởng rằng Tân U cùng Seven hẳn là đã thức khuya nên sẽ ngủ thêm một chút, kết quả Seven sớm đã hưng phấn chạy đến phòng bếp, đối với Lý Giai cười hắc hắc, tất cả mọi thử đều hảo. Lý Giai cũng không biết làm sao đối với Seven cười cười, bắt đầu lo lắng Tân U tỉnh dậy sẽ làm sao đây, với tính cách của Tân U phỏng chừng.......

"TIÊU SAN MÂN !!!!!!!!!!!!!" Trong phòng Tân U đột nhiên truyền ra một tiếng rống to, không chỉ đem Lý Giai cùng Seven hù dọa nhảy dựng lên, ngay cả trong phòng Tiểu Văn đang mặc quần áo cũng bị dọa không nhẹ. Thông thường, khi Tân U tức giận phi thường sẽ gọi tên tiếng Hoa của Seven, nói cách khác, khi Tân U gọi tên tiếng hoa của Seven thì thay mặt cho hậu quả vô cùng nghiêm trọng. Cũng không thể trách Tân U tức giận như vậy, ngày sinh nhật qua đi, vừa cảm giác tỉnh lại, phát hiện ra tự mình toàn thân không một mảnh y phục, lại còn vương một chút huyết hồng, nếu như chỉ là thất thân ( không còn trinh tiết) còn chưa tính, trên người vẫn còn toàn bộ đều là dấu yêu đỏ hồng của Seven, cái này cũng miễn cưỡng có thể chịu được, giận nhất chính là, Seven cư nhiên lại dùng bút đen bí mật viết tại bên trong đùi trái của Tân U một dòng chữ hoa lệ, "Khu vực chuyên chúc( một mình) của Seven", ở bên đùi phải thì lại viết, "U U bảo bối, ta yêu ngươi" Đây rõ ràng chính là Seven tự đi tìm cái chết. ( Em thật lợi hại, đúng là điếc không sợ súng =)) =)) )

Seven nuốt nước bọt, thấp thỏm bất an đẩy cửa ra, kết quả cửa vừa mở ra, thì có cái gối bay tới, chụp được cái gối đầu tiên thì lại tiếp tục có một cái gối khác bay tới, sau đó là cái chăn, Tân U tức giận đến mức đem bên người cái gì có thể ném đều ném, nhưng ném xong hết mới phát hiện, tự mình không một chút gì khoác trên người ngồi ở một cái giường trống không, mà Seven, tên hỗn đản ấy ôm một đống gối chăn, dù bận vẫn ung dung đứng ở cạnh cửa vẻ mặt cười xấu xa nhìn nàng. Tân U lập tức đỏ mặt, cúi đầu hung ác nói, "Đem chăn lại đây cho ta!" Seven khẩn trương đem chăn đưa đến, thuận tiện ngồi vào bên giường, Tân U quấn chặt chăn, không hề phản ứng.

Ách... Seven sờ sờ cái mũi suy nghĩ một chút, cười hì hì nói, "U U bảo bối, đừng tức giận a."

"Tử khai! Ai là bảo bối của ngươi"Tân U ngoài miệng hung ác, sắc mặt lại càng hồng hơn. Seven tiếp tục nói "Hảo hảo, ta là bảo bối của ngươi, được chưa?"

Tân U giận dữ trừng mắt Seven một cái, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, "Ngươi thế nào lại da mặt dày như vậy!"

Seven bất đắc dĩ nhún vai, cười khổ, "Ta yêu một lão bà đại nhân da mặt mỏng, ta đương nhiên da mặt phải dày hơn một chút a."

Tân U "Hừ" một tiếng, không nói lời nào. Seven đi tới ôm lấy nàng, nói "Ngươi xem, ta đã rất ngoan ngoãn, ngươi nói muốn theo trình tự, ta vẫn liên tục theo trình tự a, ngươi còn sinh khí cái gì chứ, chúng ra hôm qua trước khi ăn đã hôn môi a, thì sau hôn môi là bước.....Ai nha!!!" Seven cánh tay ôm trước ngực bị Tân U đột kích, đáng thương nói, "Bảo bối, lần sau nhẹ tay a, ta đã bị nội thương."

"Đáng đời, cho ngươi không đứng đắn." Tân U đỏ mặt trừng mắt hướng Seven, thấy nàng biểu tình đặc biệt thống khổ, vì thế lại có chút yêu thương, nghĩ thầm có thể ban nãy xác thức có hơi mạnh tay, liền đưa tay xoa xoa cho Seven, Seven lập tức nhân cơ hội nắm lấy tay Tân U, lấy lòng, hướng nàng cười dỗ ngon dỗ ngọt, viên đạn bọc đường, một hồi điên cuồng dỗ dành, hết sức nịnh hót, cuối cùng Tân U cũng mềm lòng. Kỳ thực, Tân U cũng không ngại cùng Seven phát sinh quan hệ, nàng cũng rất yêu Seven, đương nhiên hội nguyện ý cùng nàng tiếp xúc thân mật, chỉ là Tân U phương diện này quá mức ngại ngùng, mới có thể như vậy cố chấp cái gì phải theo trình tự, không được tự nhiên mà tiến tới, hôm nay lại bị Seven đưa vô con đường này, lại còn tiền trảm hậu tấu, tuy rằng tức giận, nhưng là Seven mồm mép cứ như mật dâng lên tới tận miệng, bị nàng thế này lừa, lại một phen dỗ dành, cơn tức giận cũng dần dần vơi đi hơn phân nửa.

Khi Seven cùng Tân U ra khỏi phòng thì Lý Giai cùng Tiểu Văn đã ngồi bên cạnh bàn và dùng xong bữa sáng. Seven lại len lén hướng Lý Giai ra hiệu thành công, Lý Giai mới yên tâm. Đợi Tân U cùng Seven cũng ăn xong, Lý Giai đem Tiểu Văn phó thác cho Tân U lại cùng Seven đi làm, Tân U đầu tiền là lái xe đưa Tiểu Văn đi học, sau đó tự mình mới đi làm. Nàng cả ngày sắc mặt cứ hồng hồng, trợ lý còn tưởng rằng chủ nhân hôn nay phát bệnh, kỳ thực đều là Seven làm hại, ban ngày mà lại gởi đi những lá thư ngắn khó chịu kia, làm cho Tân U vừa nhìn đến đoản thư của Seven lại nhớ tới nàng sáng dậy đã lấy bút viết chữ lên bên trong đùi mình, sau đó sắc mặt lại tiếp tục ửng đỏ.

————————

Thời gian cứ từng ngày từng ngày trôi qua, Tân U cùng Seven tình yêu từ từ kiên định, mà Lý Giai cùng Tiểu Văn, thì lại đang tự mình ngày càng trưởng thành, các nàng đều vì tương lai mà nỗ lực, để có thể có cuộc sống tốt hơn, vì thế vô cùng kiên trì.

Thời gian sau này đúng là tốt đẹp, khi yêu hội làm bạn với thời gian trắc trở, nhân sinh là một sân khấu buồn chán, cần phải biến hóa thành một vở kịch đồng thoại hoàn mỹ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện