Bùi Lạc Bạch quả thực không thể tin được những điều hắn vừa nghe.

Kia là đột phá Hóa Thần đó!

Nguyên Anh ở hạ Tu Tiên giới nhiều như vậy, số người đột phá Hóa Thần có thể đếm được trên đầu ngón tay! Đột phá xong rồi có thể đi thượng Tu Tiên giới đó!

Một canh giờ là cái quỷ gì? Đùa giỡn hay sao? Cho dù thiên phú có mạnh cũng không thể làm được đâu.

“Tiểu sư muội, một canh giờ không đủ đâu.”

“Vậy một canh giờ rưỡi.”



Bùi Lạc Bạch hít sâu một hơi, vẻ mặt khó xử.

“Một canh giờ rưỡi… một canh giờ rưỡi có lẽ cũng…”

“Một canh giờ rưỡi mà không đột phá được thì ngươi còn tu tiên cái gì nữa? Lấy một thanh đao c.ắ.t c.ổ rồi đầu thai một lần nữa đi thôi!”

Bùi Lạc Bạch khiếp sợ nhìn Diệp Linh Lang.

“Hả?”

“Không biết chừng kiếp sau tư chất có thể tốt hơn chút.”



Một khắc kia, trái tim của Bùi Lạc Bạch xong rồi.

Khi biểu tình của hắn vỡ ra bằng vận tốc ánh sáng, Diệp Linh Lang bỗng nhiên nhắm mắt, sau đó lộ ra một nụ cười ngọt ngào.

“Đại sư huynh, muội vừa mới nói đùa với huynh đó, huynh không thật sự tin đấy chứ?”



Lúc này, trái tim của Bùi Lạc Bạch lại càng muốn tan vỡ

Có thể đừng đùa theo cách này được không, thật là đáng sợ!

Với dáng vẻ của tiểu sư muội lúc này, thật sự sắp dọa hắn khóc luôn rồi.

“Đại sư huynh, huynh nói huynh sắp bắt đầu đột phá Hóa Thần phải không? Huynh thấy không, muội đã nói huynh cần phải nỗ lực hơn. Ngay từ đầu nếu huynh nỗ lực là tiến bộ thần tốc rồi, hai ngày đã đến điểm đột phá. Huynh cứ yên tâm đột phá đi, mấy ngày này muội sẽ ở đây bảo vệ huynh, cho đến khi huynh hoàn thành.”



Có phải là nàng đang nói mát không nhỉ? Có thể nào sau một canh giờ rưỡi mà hắn không đột phá, nàng sẽ bẻ đầu hắn, đưa hắn đi đầu thai một lần nữa để đi đầu thai ra tư chất tốt hơn không?

“Đại sư huynh?”

“Ta nhất định sẽ thật nhanh!”

Nói xong, Bùi Lạc Bạch không dám nói nhiều thêm một câu, vội nuốt tất cả những đan dược quý giá nhất, bằng bất cứ giá nào, dù có tiền hay không cũng không quan trọng, quan trọng nhất là không bị tiểu sư muội bẻ đầu, càng không cần bị tiểu sư muội lặp đi lặp lại vẻ mặt âm dương quái khí như vậy.

Thật đáng sợ, nàng thật sự đáng sợ.

Sau khi tiêu hao phần lớn gia sản, Bùi Lạc Bạch bắt đầu thu liễm tinh thần, thử đột phá.

Diệp Linh Lang thấy hắn không có việc gì, lại không nhịn được mà nhẹ nhàng thở ra.

May là nàng kịp thời tỉnh lại, nếu không đại sư huynh sẽ bị Dạ Thanh Huyền dọa sợ.

“Ô của ta sửa xong rồi à?”

“Sửa được rồi, còn làm một kỹ năng công kích đặc biệt.”

“Thật chứ!”

“Làm mẫu cho ngươi xem!”

“Từ từ, chúng ta đi xe một chút, hắn đột phá rất quan trọng, ta sợ quấy rầy sẽ khiến cho hắn bị tẩu hỏa nhập ma.

Dạ Thanh Huyền nhăn mày lại.

“Có chuyện gì lớn đâu”



Trong khoảng thời gian ngắn, Diệp Linh Lang cũng không biết nói gì.

Nàng chỉ có thể vội vàng đoạt lại quyền thao tác thân thể của bản thân, nhanh chóng rời khỏi nơi có kết giới của Bùi Lạc Bạch, chạy ra bên ngoài.

“Đến đây đi!”

Dạ Thanh Huyền cầm lấy cái ô nhỏ trong tay, chiếc ô nhanh chóng biến thành hình thái kiếm, sau đó lại thành dù.

Khi biến đổi, khi mặt ô mở ra, vô số lá đỏ từ trên mặt ô nhanh chóng biến thành kiếm, bay vụt ra bốn phía.

Hiệu quả kia giống như là ngày mưa xoay tròn ô che mưa, nước mưa vẩy ra bốn phía.

Nhưng mà những chiếc lá đỏ đó cũng không phải là nước mưa, sau khi chúng bay ra ngoài đụng vào tảng đá, cục đá nát, đụng vào cây cối thì cây cối cũng bị cắt đứt. Diệp Linh Lang nhìn mà tròn mắt ngạc nhiên.

Quá lợi hại rồi!

“Ngươi có thể thử dùng linh lực khống chế phương hướng khống chế những chiếc lá đỏ, giống như này.”

Dạ Thanh Huyền xoay tròn mặt ô, lá đỏ lại lần nữa bay ra, chỉ là lúc này phương hướng không phải là bốn phía mà là phía trước, trực tiếp đánh nát một khối đá lớn phía trước.

“Hoặc là như này.”

Dạ Thanh Huyền lại một lần nữa xoay tròn mặt ô, lá đỏ bay ra, lúc này là chia làm hai hướng, một trước một sau có thể đồng thời đối phó địch nhân hai phía giáp công, Diệp Linh Lang xem mà kích động điên mất.

“Để ta! Ta cũng muốn thử!”

Diệp Linh Lang tiếp nhận quyền khống chế thân thể.

Mặt dù xoay tròn, lá đỏ bay ra ngoài, sau đó trước khi đụng tới cục đá đã biến mất tiêu.

???

Diệp Linh Lang sợ ngây người.

Cái quỷ gì thế này?

“Những thứ bay ra không phải lá đỏ thật sự, mà là linh lực, ngươi cần phải rót đủ linh lực vào, sau đó đánh một cái thật mạnh mới có thể ra được hiệu quả như vậy. Nếu không, dùng lá đỏ thật sự, ngươi không phải là mỗi ngày sẽ phải tìm tài liệu bổ sung hay sao?”

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"

Diệp Linh Lang ngộ đạo trong nháy mắt, hóa ra là hiệu quả khi đánh ra bằng linh lực.

Nói cách khác, người dùng nó càng mạnh mẽ, hiệu quả sẽ càng mạnh, mà sẽ không phải là khi tu vi của nàng tăng lên, lực công kích của lá đỏ vẫn cố định, dẫn tới thực lực vũ khí trong tương lai không theo kịp tu vi của mình.

“Ta lại thử!”

Diệp Linh Lang thử rất nhiều lần, lần trước tốt hơn với lần sau, nhưng mà hiệu quả vẫn kém xa so với Dạ Thanh Huyền.

Thừa dịp Bùi Lạc Bạch còn đang đột phá, nàng cứ thế luyện tập hết lần này tới lần khác, một lần không tốt thì luyện một trăm lần, một trăm lần không được thì một ngàn lần.

Cùng một thân thể, nàng nhất định phải đánh ra hiệu quả ưu tú hơn so với Dạ Thanh Huyền!

Dạ Thanh Huyền thấy nàng luyện tập nghiêm túc, hắn cũng cần phải để linh hồn nghỉ ngơi nên thoát ly thân thể của Diệp Linh lang, một lần nữa ngủ say.

Lần này sau khi thăng cấp, chiếc ô này hẳn là càng tốt, sẽ chịu đựng được thêm mấy ngày, hắn ngủ lâu một chút.

Diệp Linh Lang luyện suốt cả ngày, rốt cuộc mới đánh ra được hiệu quả không khác nhiều lắm đối với Dạ Thanh Huyền, nhưng muốn vượt qua hắn thì còn cần phải tích lũy và cải tiến nhiều.

Bùi Lạc Bạch sau khi đi ra từ kết giới, nhìn thấy tiểu sư muội đang lấy vũ khí mới của nàng điên cuồng chặt cây đập đá, giống như muốn phá hủy tất cả khu đất này.

Trong khoảnh khắc đó, gió đêm thổi tới đây, mang theo một hơi lạnh băng, khiến cho hắn lạnh cả lưng.

Hơn nửa đêm, vì sao lại muốn tàn phá đám hoa cỏ cây cối này?

Hắn không hiểu, hắn thật sự càng ngày càng không hiểu tiểu sư muội.

Giây tiếp theo, nàng vừa xoay người, vô số lá đỏ đánh về phía hắn.

Bùi Lạc Bạch cảm nhận được lực lượng mạnh mẽ của lá đỏ, hắn lui về phía sau một bước, nâng lên lòng bàn tay tiếp được tất cả lá đỏ của nàng.

Trong nháy mắt kia, hắn cảm giác thấy cơ thể chấn động.

Tuy không bị thương, nhưng tiểu sư muội là Kim Đan đánh Hóa Thần đó, không ngờ nàng có thể đánh ra được hiệu quả này. Nếu đối mặt với nàng là một Kim Đan, nhất định đã bị đánh nứt luôn rồi.

“Đại sư huynh! Huynh đột phá thành công rồi! Huynh thật sự thành công!”

Tâm trạng của Bùi Lạc Bạch sung sướng gật gật đầu.

“Mới có một ngày thôi! Huynh quá nhanh rồi!”

Nụ cười của Bùi Lạc Bạch cứng lại.

Nàng có phải đang khen không? Hay là lại đang âm dương quái khí, tiếp theo mặt có biến sắc không?

“Đại sư huynh, huynh vĩnh viễn là thần của muội!”

Diệp Linh Lang vui vẻ xông tới, nhảy lên lưng hắn.

“Hóa Thần thứ hai của Thanh Huyền Tông chúng ta ra đời rồi! Để muội xem về sau còn có ai dám lộn xộn với Thanh Huyền Tông chúng ta không! Đều chết! Tất cả đều c.h.ế.t cho ta!”

Bùi Lạc Bạch bị dáng vẻ này của nàng làm cho phì cười, chắc là lần này thật tình khích lệ chúc phúc hắn rồi! Chắc chắn không sai chứ?

“Tiểu sư muội, muội cẩn thất một chút không ngã bây giờ!”

“Làm sao muội có thể ngã được? Đại sư huynh Hóa Thần kỳ của muội không cho phép!”

Sau khi chơi đủ, Diệp Linh Lang từ trên lưng Bùi Lạc Bạch nhảy xuống

“Đại sư huynh, chúng ta đi thôi!”

“Đi đâu?”

“Giết xuyên Tu Tiên giới!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Bùi Lạc Bạch quả thực không thể tin được những điều hắn vừa nghe.

Kia là đột phá Hóa Thần đó!

Nguyên Anh ở hạ Tu Tiên giới nhiều như vậy, số người đột phá Hóa Thần có thể đếm được trên đầu ngón tay! Đột phá xong rồi có thể đi thượng Tu Tiên giới đó!

Một canh giờ là cái quỷ gì? Đùa giỡn hay sao? Cho dù thiên phú có mạnh cũng không thể làm được đâu.

“Tiểu sư muội, một canh giờ không đủ đâu.”

“Vậy một canh giờ rưỡi.”



Bùi Lạc Bạch hít sâu một hơi, vẻ mặt khó xử.

“Một canh giờ rưỡi… một canh giờ rưỡi có lẽ cũng…”

“Một canh giờ rưỡi mà không đột phá được thì ngươi còn tu tiên cái gì nữa? Lấy một thanh đao c.ắ.t c.ổ rồi đầu thai một lần nữa đi thôi!”

Bùi Lạc Bạch khiếp sợ nhìn Diệp Linh Lang.

“Hả?”

“Không biết chừng kiếp sau tư chất có thể tốt hơn chút.”



Một khắc kia, trái tim của Bùi Lạc Bạch xong rồi.

Khi biểu tình của hắn vỡ ra bằng vận tốc ánh sáng, Diệp Linh Lang bỗng nhiên nhắm mắt, sau đó lộ ra một nụ cười ngọt ngào.

“Đại sư huynh, muội vừa mới nói đùa với huynh đó, huynh không thật sự tin đấy chứ?”



Lúc này, trái tim của Bùi Lạc Bạch lại càng muốn tan vỡ

Có thể đừng đùa theo cách này được không, thật là đáng sợ!

Với dáng vẻ của tiểu sư muội lúc này, thật sự sắp dọa hắn khóc luôn rồi.

“Đại sư huynh, huynh nói huynh sắp bắt đầu đột phá Hóa Thần phải không? Huynh thấy không, muội đã nói huynh cần phải nỗ lực hơn. Ngay từ đầu nếu huynh nỗ lực là tiến bộ thần tốc rồi, hai ngày đã đến điểm đột phá. Huynh cứ yên tâm đột phá đi, mấy ngày này muội sẽ ở đây bảo vệ huynh, cho đến khi huynh hoàn thành.”



Có phải là nàng đang nói mát không nhỉ?

Có thể nào sau một canh giờ rưỡi mà hắn không đột phá, nàng sẽ bẻ đầu hắn, đưa hắn đi đầu thai một lần nữa để đi đầu thai ra tư chất tốt hơn không?

“Đại sư huynh?”

“Ta nhất định sẽ thật nhanh!”

Nói xong, Bùi Lạc Bạch không dám nói nhiều thêm một câu, vội nuốt tất cả những đan dược quý giá nhất, bằng bất cứ giá nào, dù có tiền hay không cũng không quan trọng, quan trọng nhất là không bị tiểu sư muội bẻ đầu, càng không cần bị tiểu sư muội lặp đi lặp lại vẻ mặt âm dương quái khí như vậy.

Thật đáng sợ, nàng thật sự đáng sợ.

Sau khi tiêu hao phần lớn gia sản, Bùi Lạc Bạch bắt đầu thu liễm tinh thần, thử đột phá.

Diệp Linh Lang thấy hắn không có việc gì, lại không nhịn được mà nhẹ nhàng thở ra.

May là nàng kịp thời tỉnh lại, nếu không đại sư huynh sẽ bị Dạ Thanh Huyền dọa sợ.

“Ô của ta sửa xong rồi à?”

“Sửa được rồi, còn làm một kỹ năng công kích đặc biệt.”

“Thật chứ!”

“Làm mẫu cho ngươi xem!”

“Từ từ, chúng ta đi xe một chút, hắn đột phá rất quan trọng, ta sợ quấy rầy sẽ khiến cho hắn bị tẩu hỏa nhập ma.

Dạ Thanh Huyền nhăn mày lại.

“Có chuyện gì lớn đâu”



Trong khoảng thời gian ngắn, Diệp Linh Lang cũng không biết nói gì.

Nàng chỉ có thể vội vàng đoạt lại quyền thao tác thân thể của bản thân, nhanh chóng rời khỏi nơi có kết giới của Bùi Lạc Bạch, chạy ra bên ngoài.

“Đến đây đi!”

Dạ Thanh Huyền cầm lấy cái ô nhỏ trong tay, chiếc ô nhanh chóng biến thành hình thái kiếm, sau đó lại thành dù.

Khi biến đổi, khi mặt ô mở ra, vô số lá đỏ từ trên mặt ô nhanh chóng biến thành kiếm, bay vụt ra bốn phía.

Hiệu quả kia giống như là ngày mưa xoay tròn ô che mưa, nước mưa vẩy ra bốn phía.

Nhưng mà những chiếc lá đỏ đó cũng không phải là nước mưa, sau khi chúng bay ra ngoài đụng vào tảng đá, cục đá nát, đụng vào cây cối thì cây cối cũng bị cắt đứt. Diệp Linh Lang nhìn mà tròn mắt ngạc nhiên.

Quá lợi hại rồi!

“Ngươi có thể thử dùng linh lực khống chế phương hướng khống chế những chiếc lá đỏ, giống như này.”

Dạ Thanh Huyền xoay tròn mặt ô, lá đỏ lại lần nữa bay ra, chỉ là lúc này phương hướng không phải là bốn phía mà là phía trước, trực tiếp đánh nát một khối đá lớn phía trước.

“Hoặc là như này.”

Dạ Thanh Huyền lại một lần nữa xoay tròn mặt ô, lá đỏ bay ra, lúc này là chia làm hai hướng, một trước một sau có thể đồng thời đối phó địch nhân hai phía giáp công, Diệp Linh Lang xem mà kích động điên mất.

“Để ta! Ta cũng muốn thử!”

Diệp Linh Lang tiếp nhận quyền khống chế thân thể.

Mặt dù xoay tròn, lá đỏ bay ra ngoài, sau đó trước khi đụng tới cục đá đã biến mất tiêu.

???

Diệp Linh Lang sợ ngây người.

Cái quỷ gì thế này?

“Những thứ bay ra không phải lá đỏ thật sự, mà là linh lực, ngươi cần phải rót đủ linh lực vào, sau đó đánh một cái thật mạnh mới có thể ra được hiệu quả như vậy. Nếu không, dùng lá đỏ thật sự, ngươi không phải là mỗi ngày sẽ phải tìm tài liệu bổ sung hay sao?”

Diệp Linh Lang ngộ đạo trong nháy mắt, hóa ra là hiệu quả khi đánh ra bằng linh lực.

Nói cách khác, người dùng nó càng mạnh mẽ, hiệu quả sẽ càng mạnh, mà sẽ không phải là khi tu vi của nàng tăng lên, lực công kích của lá đỏ vẫn cố định, dẫn tới thực lực vũ khí trong tương lai không theo kịp tu vi của mình.

“Ta lại thử!”

Diệp Linh Lang thử rất nhiều lần, lần trước tốt hơn với lần sau, nhưng mà hiệu quả vẫn kém xa so với Dạ Thanh Huyền.

Thừa dịp Bùi Lạc Bạch còn đang đột phá, nàng cứ thế luyện tập hết lần này tới lần khác, một lần không tốt thì luyện một trăm lần, một trăm lần không được thì một ngàn lần.

Cùng một thân thể, nàng nhất định phải đánh ra hiệu quả ưu tú hơn so với Dạ Thanh Huyền!

Dạ Thanh Huyền thấy nàng luyện tập nghiêm túc, hắn cũng cần phải để linh hồn nghỉ ngơi nên thoát ly thân thể của Diệp Linh lang, một lần nữa ngủ say.

Lần này sau khi thăng cấp, chiếc ô này hẳn là càng tốt, sẽ chịu đựng được thêm mấy ngày, hắn ngủ lâu một chút.

Diệp Linh Lang luyện suốt cả ngày, rốt cuộc mới đánh ra được hiệu quả không khác nhiều lắm đối với Dạ Thanh Huyền, nhưng muốn vượt qua hắn thì còn cần phải tích lũy và cải tiến nhiều.

Bùi Lạc Bạch sau khi đi ra từ kết giới, nhìn thấy tiểu sư muội đang lấy vũ khí mới của nàng điên cuồng chặt cây đập đá, giống như muốn phá hủy tất cả khu đất này.

Trong khoảnh khắc đó, gió đêm thổi tới đây, mang theo một hơi lạnh băng, khiến cho hắn lạnh cả lưng.

Hơn nửa đêm, vì sao lại muốn tàn phá đám hoa cỏ cây cối này?

Hắn không hiểu, hắn thật sự càng ngày càng không hiểu tiểu sư muội.

Giây tiếp theo, nàng vừa xoay người, vô số lá đỏ đánh về phía hắn.

Bùi Lạc Bạch cảm nhận được lực lượng mạnh mẽ của lá đỏ, hắn lui về phía sau một bước, nâng lên lòng bàn tay tiếp được tất cả lá đỏ của nàng.

Trong nháy mắt kia, hắn cảm giác thấy cơ thể chấn động.

Tuy không bị thương, nhưng tiểu sư muội là Kim Đan đánh Hóa Thần đó, không ngờ nàng có thể đánh ra được hiệu quả này. Nếu đối mặt với nàng là một Kim Đan, nhất định đã bị đánh nứt luôn rồi.

“Đại sư huynh! Huynh đột phá thành công rồi! Huynh thật sự thành công!”

Tâm trạng của Bùi Lạc Bạch sung sướng gật gật đầu.

“Mới có một ngày thôi! Huynh quá nhanh rồi!”

Nụ cười của Bùi Lạc Bạch cứng lại.

Nàng có phải đang khen không? Hay là lại đang âm dương quái khí, tiếp theo mặt có biến sắc không?

“Đại sư huynh, huynh vĩnh viễn là thần của muội!”

Diệp Linh Lang vui vẻ xông tới, nhảy lên lưng hắn.

“Hóa Thần thứ hai của Thanh Huyền Tông chúng ta ra đời rồi! Để muội xem về sau còn có ai dám lộn xộn với Thanh Huyền Tông chúng ta không! Đều chết! Tất cả đều c.h.ế.t cho ta!”

Bùi Lạc Bạch bị dáng vẻ này của nàng làm cho phì cười, chắc là lần này thật tình khích lệ chúc phúc hắn rồi! Chắc chắn không sai chứ?

“Tiểu sư muội, muội cẩn thất một chút không ngã bây giờ!”

“Làm sao muội có thể ngã được? Đại sư huynh Hóa Thần kỳ của muội không cho phép!”

Sau khi chơi đủ, Diệp Linh Lang từ trên lưng Bùi Lạc Bạch nhảy xuống

“Đại sư huynh, chúng ta đi thôi!”

“Đi đâu?”

“Giết xuyên Tu Tiên giới!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện