Ma Giới

"Tìm thấy nguyên thần của nàng chưa?" Lãnh Tử Lam mặt mày u tối hỏi. Cách ngày đó đến nay đã được nửa tháng. Mà hiện tại, nguyên thần của nàng vẫn chưa tìm được, đây rốt cuộc là đã có chuyện gì? "Thưa tôn thượng, vẫn chưa tìm thấy!" Âu Thần một thân mồ hôi lạnh nói. Tôn thượng của họ quả nhiên để ý đến vị tiểu đế cơ ở Thiên Sơn. Nếu không vì sao ngày nào cũng quan tâm đến việc của nàng, còn lệnh cho người của Ma Giới cùng kết hợp với người của Thiên Sơn đi tìm nguyên thần của tiểu đế cơ chứ.

"Còn Tô Ngọc?" Lãnh Tử Lam nhàn nhạt hỏi, khi nhắc đến cái tên này, đấy mắt hắn lóe lên tia sát ý.

"Bẩm tôn thượng, nàng ta vẫn chưa có biểu hiện gì bất thường. Chỉ là dạo gần đây Lục Chính Phong đối với nàng ta ngày càng lãnh đạm nên nàng ta trút giận lên mấy nô tỳ ở Lộc Đà Sơn, lại bị Lục Chính Phong bắt gặp." Âu Thần đem nhưng tin tức mình biết nói ra.

"Chuyện của Tô Ngọc nói với Tư Nhuệ chỉ cần theo sát nàng ta, khi nào nàng ta có động thái lạ mới âm thầm ra tay. Còn lại nếu không ảnh hưởng đến toàn cục thì mặc kệ nàng ta. Nữ ngân này không thông minh, Lục Chính Phong giữ bên cạnh chính là tự bê đá đập chân mình! Phái thêm người tìm nguyên thần của Tiểu Hi." Lãnh Tử Lam day day trán nói. Âu Thần cung kính tuân mệnh rồi lui ra bên ngoài.

Hắn biết Tô Ngọc, cũng đã mấy lần gặp nàng ta. Nhưng có vẻ như Tô Ngọc hiện tại không giống với khi đó. Có điều giống hay không giống cũng không quan trọng. Nữ nhân này ngu dốt, hắn chỉ cần theo sát nàng ta là được. Còn lại để Lục Chính Phong tự tay xử lý nàng ta đi. Lại nhớ đến tiểu nha đầu kia, nàng hiện tại vẫn chưa chịu trở về, rốt cuộc là có chuyện gì? Không lẽ có chuyện ngăn cản nàng trở về sao? Hay là...nàng vốn không muốn quay về thân thể đó?

Nửa tháng trôi qua, dù đế hậu Thiên Sơn dốc hết lòng tìm kiếm nhưng vẫn không thấy tung tích nguyên thần của Vĩnh Hi. Dù có bằng cách nào đi chăng nữa cũng không tìm thấy nguyên thần của nàng khiến mọi người lại lâm vào trạng thái tuyệt vọng. Nếu cứ như vậy, không phải sẽ thật sự hồn phi phách tán đấy chứ. Đến mức này, họ cũng không thể giấu Thái tử Thiên Tộc. Công Dương Duệ Khải muốn nhờ Công Dương Huyền Minh giúp đỡ nên đến Thiên Cung một chuyến, đem chuyện của Vĩnh Hi nói ngắn gọn một lượt. Công Dương Huyền Minh nghe đầu đuôi câu chuyện thì hoảng hồn, liền cho người của mình vào cuộc tìm kiếm. Kết quả vẫn là không khả quan, thêm nửa tháng vẫn không tìm thấy nguyên thần của Vĩnh Hi. Điều này khiến cả Thiên Sơn trên dưới giống như một hầm băng, không ai dám không chú tâm làm việc. Chuyện của tiểu đế cơ, phàm là tiên nhân ở Thiên Sơn thì đều biết, chỉ có điều họ cũng không đem chuyện này nói lộn xộn ra ngoài. Vậy mới thấy quy củ ở Thiên Sơn là tốt đến mức nào. Còn có gần đây Thiêm Sơn ra sức chèn ép lên Lộc Đà Sơn. Người nơi tứ hải bát hoang đều cảm thấy khó hiểu với hành động lần này của Thiên Sơn, kể cả Lục Chính Phong cũng thấy khó hiểu. Hắn cùng Thiên Sơn trước nay dù không qua lại nhiều nhưng quan hệ cũng không tệ. Vì sao Thiên Sơn lần này lại công khai công kích Lộc Đà Sơn chứ? Chỉ có người của Thiên Sơn cùng một vài tâm phúc của Ma Tôn nơi Ma Giới và Thái tử Thiên tộc mới biết. Đây là đế hậu Thiên Sơn đang đòi lại công bằng cho nữ nhi của họ.

Lục Chính Phong ngồi ở vị trí cao nhất trên đại điện ở Lộc Đà Sơn, dạo này Thiên Sơn ra sức chèn ép, khiến hắn bận không đếm xuể. Đến lúc có thời gian rảnh thì lại đến điện của Vĩnh Hi ngày trước. Lại nhớ lại ngày đó, khi Trục Lưu nói với hắn rằng Ngọc Nhi đã biết chuyện của Tiểu Ngọc. Dù che giấu rất tốt nhưng Trục Lưu vẫn nhìn ra tia vui mừng trong mắt nàng ấy. Ma khí trong người nàng cũng từ từ bị loại bỏ khiến hắn thật sự nghi ngờ. Không lẽ Ngọc Nhi làm vậy chính là để hại Tiểu Ngọc? Dạo gần đây Lục Chính Phong đối với Tô Ngọc ngày càng lãnh đạm khiến nàng ta giận đến nghiến răng nghiến lợi. Không phải Vĩnh Tiểu Hi đã chết rồi sao? Vì sao lại đối với nàng lạnh nhạt như vậy, nàng ta đến chỗ hắn mà chỉ nói vài câu đối phó với nàng ta sau đó nói còn có việc bảo nàng ta về nghỉ ngơi trước.

Nhã Linh một tháng nay vẫn ở bên cạnh Vĩnh Hi hầu hạ nàng. Một chút cũng không rời, sáng dây nàng sẽ đến xem Vĩnh Hi thế nào, sau đó sẽ ra ngoài làm việc. Cứ một canh giờ sẽ quay lại nhìn Vĩnh Hi, sau đó đưa Vĩnh Hi ra ngoài chơi. Nàng vừa đẩy tiểu thư đi vừa nói chuyện cho tiểu thư nghe như nàng dạo này học thêm được tiên pháp gì...vừa nói hốc mắt lại cay cay, khiến nàng không kìm được mà rơi nước mắt.

Đêm hôm đó, khi đế hậu Thiên Sơn đang nằm ngủ, một luồng linh lực màu tím khẽ đi vào, hướng đến bụng của Mộ Dung Nguyệt Hạ mà đi tới. Khi nguồn linh lực đó hoàn toàn đi vào trong bụng của Mộ Dung Nguyệt Hạ cũng là lúc nàng tỉnh dậy. Một tháng nay chưa đêm nào nàng ngủ ngon giấc, nữ nhi vẫn chưa tìm được về sao nàng có thể ngủ an ổn cho được. Công Dương Phong Sở thấy phu nhân bừng tỉnh thì cũng theo nàng ngồi lên, an ủi thê tử của mình.

"Phong Sở, thiếp thật sự rất nhớ con bé! Nữ nhi của chúng ta sẽ trở về mà, đúng không?" Mộ Dung Nguyệt Hạ đau lòng khóc nấc lên.

"Nữ nhi của chúng ta mạnh mẽ nhất, chắc hẳn con bé sẽ quay trở về. Cho nên nàng phải cố gắng điều dưỡng thân thể. Nếu để nữ nhi trở về mà thấy nàng như vậy, nữ nhi sẽ đau lòng!" Công Dương Phong Sở an ủi thê tử cũng như tự an ủi chính bản thân mình. Hắn đi tìm nguyên thần của nữ nhi nhưng đều không có kết quả. Điều này khiến trong lòng hắn rất khó chịu vì vậy hắn đều phát tiết lên Lục Chính Phong. Đây là người đã khiến cho nữ nhi bảo bối của hắn khổ sở vậy thì hắn ta cũng đừng hòng sống yên ổn.

Lại qua thêm nửa tháng, theo thường lệ sẽ có y tiên đến bắt mạch cho đế hậu Thiên Sơn nửa tháng một lần. Lần này y tiên đến bắt mạch cho Mộ Dung Nguyệt Hạ rất lâu, khoảng hai khắc sau mới lộ ra chút vui mừng nói: "Thưa quân thượng, đế mẫu có hỉ!"



"Sao cơ, ngươi nói nàng có hỉ?" Công Dương Phong Sở kích động hỏi, trong mắt là tia vui mừng.

"Vâng, thần bắt mạch, theo mạch tượng của nương nương thì người đã có hỉ. Chúc mừng Đế quân, chúc mừng Đế hậu!" Y tiên cung kính hành lễ nói.

Mộ Dung Nguyệt Hạ nghe tin này cũng rất bất ngờ. Hài tử đến trong lúc nàng đang tuyệt vọng nhất. Tay Mộ Dung Nguyệt Hạ khẽ đưa lên bụng mình vuốt ve, trong này là hài tử của nàng.

Chẳng mấy chốc, khắp tứ hải bát hoang truyền ra tin, Đế hậu Thiên Sơn có hỉ. Trên dưới Thiên Sơn hai tháng nay ảm đạm hiện tại đã có thêm sức sống. Tiểu đế cơ của bọn họ vẫn chưa tìm thấy nguyên thần, không ai có thể vui vẻ. Tiểu đế cơ đối với họ rất tốt, nàng xảy ra chuyện, họ cũng không có tâm tình vui đùa. Hiện giờ Đế hậu có hỉ, họ cũng thật tâm vui mừng, giống như tìm thấy ánh sáng.

Ma Giới

"Đế hậu có hỉ sao." Lãnh Tử Lam lẩm bẩm. Sau đó nhìn Âu Thần: "Đã tìm thấy nguyên thần của nàng chưa?"

"Bẩm tôn thượng, vẫn chưa thấy!" Âu Thần cẩn trọng nói.

Nghe đến đây, đáy mắt Lãnh Tử Lam lóe lên tia khác lạ...không lẽ hài tử trong bụng đế mẫu là...

"Ngươi chọn lễ vật tốt nhất đem đến Thiên Sơn, truyền đạt lại lời chúc mừng của ta." Lãnh Tử Lam nói rồi lại cúi đầu xem tấu chương trong tay.

Trời gian cứ dần qua đi, việc của Vĩnh Hi người Thiên Sơn nói là nàng đã trở về nhưng vừa về đã bế quan trong Thiên Sơn. Những người biết rõ nội tình vẫn ra sức tìm kiếm nguyên thần của nàng nhưng mỗi lần trở về báo cáo là một lần thất vọng. Thiên Sơn thời gian này vẫn chèn ép Lộc Đà Sơn nhưng không còn căng thẳng như trước. Có lẽ là do Đế hậu Thiên Sơn hoài thai cho nên không tập trung vào chèn ép Lộc Đà Sơn quá mức.

Giao hảo giữa Ma Giới và Thiên Sơn ngày càng tốt. Mọi người cũng không bất ngờ lắm, tướng quân trên Thiên Giới là đệ đệ của Thái tử Thiên tộc, mà Thái tử Thiên tộc cùng Ma tôn là huynh đệ đồng môn. Cho nên việc Ma tôn giao hảo tốt với Thiên Sơn cũng không có gì là ngạc nhiên.

Vào một ngày, cuối cùng Thiên Sơn cũng truyền ra tin vui, Đế hậu Thiên Sơn sinh hạ nữ nhi. Khắp tứ hải bát hoang đều vui mừng chúc phúc. Thiên quân còn đặc biệt đi xuống xem mặt cháu gái của mình. Thiên quân cũng đã biết chuyện của Vĩnh Hi, nhưng ông lại không biết Vĩnh Hi đến Lộc Đà Sơn học nghệ. Chỉ biết Ma tôn tình cờ thấy nàng dưới chân Tuyết Sơn, cũng may có Ma tôn giúp nàng bảo vệ tiên thể, hiện vẫn đang tìm kiếm nguyên thần của nàng. Nhưng khi mọi người nhìn mặt đứa trẻ vừa ra đời thì mọi thắc mắc đều đã được giải đáp. Chính là vì khuôn mặt này giống hệt với Vĩnh Hi lúc nhỏ vả lại trên trán nàng có một vết bớt hình Mạn Châu Sa đỏ thắm. Ngày sinh hạ nữ nhi cũng là ngày Công Dương Phong Sở cùng Mộ Dung Nguyệt Hạ vui mừng nhất. Hóa ra họ truy tìm tung tích nguyên thần của nữ nhi bao lâu nay nhưng không có kết quả là vì nguyên thần của nữ nhi vốn trú ngụ trong bụng của nàng. Có lẽ vì không muốn quay trở lại thân thể kia nên nữ nhi chọn cách đầu thai thành người khác. Nhưng không sao, chỉ cần nữ nhi chịu trở về là họ đã hạnh phúc lắm rồi.

Sau đó vào lễ tắm ba ngày của tiểu chủ tử mới sinh tại Thiên Sơn lại thêm một tin tức nữa được truyền ra, Công Dương Vĩnh Hi vì muốn chúc mừng cho muội muội của mình nên đã đem chức vị tiểu đế cơ nhường lại cho muội muội. Tiểu đế cơ Thiên Sơn mới trào đời được đặt cho cái tên Công Dương Nhược Hi. Tin tức này khiến tứ hải bát hoang sôi trào một trận. Lãnh Tử Lam dưới Ma Giới khi nghe tin này đôi mắt âm u lóe sáng. Quả thật nàng đã quay trở lại. Đáng lẽ ra lễ tắm ba ngày của nàng hắn cũng được mời nhưng vì có chuyện đột xuất nên không thể đến, cũng chưa được nhìn dung mạo của nàng. Nhưng khi nghe tin tức này truyền ra thì hắn đã hiểu, nữ hài mới sinh kia chính là Công Dương Vĩnh Hi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện