Tuy nhiên ả Hoàng Như Hoa đó vẫn không từ bỏ mục đích vẫn thỉnh thoảng lấy lý do gặp ả Cẩn Hiên để nhập cung tạo cơ hội cho mình.
Minh Châu là người chứng kiến toàn bộ, nàng cảm thấy vô cùng nghi ngờ hai người này, vì thế trước đó mấy ngày Minh Châu đã âm thầm mượn của mẫu phi mấy ám vệ.
Hy Quý phi có chút ngạc nhiên nhưng không hỏi bởi vì bà tin tưởng vào nữ nhi của mình, sau nhiều việc bà cảm thấy nữ nhi đã trưởng thành, hơn bao giờ hết bà biết nữ nhi cần phải độc lập, cần phải có tham vọng như thế sau này khi nữ nhi gả đi sẽ không bị thiệt thòi gì.
Ban đầu bà lo sợ nữ nhi dưới cái bóng của Chiêu Dương công chúa sẽ trở nên đơn thuần dễ bị lừa gạt, nhưng thời gian sau này bà đã có cách nhìn khác về nàng, phải nói là bà vô cùng bất ngờ.
Việc đầu tiên Minh Châu làm là sai ám vệ âm thầm bí mật đi theo hai người Cẩn Hiến và Hoàng Như Hoa, bởi vì nàng có cảm giác hai nàng ta đang có mưu kế gì.
Trải qua một lần bị động nên nàng không muốn sau khi xảy ra chuyện thì mới ân hận, lúc đó thì đã quá muộn.
Nàng không tin tưởng vào con người của ả Dạ Cẩn Hiên và Hoàng Như Hoa kia, bản thân nàng thì nàng không lo sợ gì nhưng nàng lại sợ bọn chúng sẽ gây bất lợi cho Khả Hân, cho thái tử ca ca.
Dựa vào giác quan cũng như sự hiểu biết từ hai đời nàng nhìn thấy được tham vọng mãnh liệt của ả Hoàng Như Hoa kia, nàng không thể để bọn chúng đạt ý nguyện được.
Phải mất gần mười ngày hiệp ước mới được thông qua giữa ba nước để đạt được mục đích chung.
Vì để chúc mừng cho lần thỏa hiệp này hoàng thượng quyết định tổ chức cung yến để chúc mừng.
Hạ Hiên Kiệt ở đây cũng được một thời gian lâu, mục đích của Y cũng đã thành nên Y định sau buổi cung yến này sẽ trở về Bắc Yến quốc.
Tối hôm đó mọi người đều có mặt đông đủ, không khí của cung yến từ trước đến giờ lúc nào cũng náo nhiệt như thế.
Ai ai cũng muốn nổi bật trước mọi người, ngày hôm nay Hoàng Như Hoa kia là người nổi bật nhất, bình thường nhan sắc nàng ta đã xinh đẹp hôm nay cố tình trang điểm càng trở nên lộng lấy hơn.
Khi nàng ta bước vào có biết bao nhiêu ánh mắt nam nhân si mê nhìn nàng ta, nhưng nàng ta từ trước đến giờ mắt cao hơn đầu làm gì để bọn họ vào mắt.
Đối với nàng ta ngôi vị hoàng hậu mới là mục đích mà nàng ta hướng đến.
Nàng ta vừa vào ánh mắt đã nhìn Dạ Vô Thiên không chớp mắt, đôi mắt đa tình lộ liễu khiến ai nhìn thấy cũng phải quan ngại dùm.
Minh Châu liếc nhìn sang Khả Hân thấy tỷ ấy vẫn bình thường giống như chuyện này chẳng ảnh hưởng đến bản thân mình.
Minh Châu cảm thán, thời gian vừa qua mẫu phi đã cử ma ma thân tín của mình đến dậy quy củ và mọi thứ cho tỷ ấy, chỉ thời gian ngắn mà nàng thật sự đã không nhận ra rồi.
Cũng đúng thôi mẫu thân của Khả Hân tỷ tỷ là bạn khuê mật của mẫu phi khi chưa nhập cung, tỷ ấy lại chịu vào trong cung làm bạn với nàng mấy năm cho nên mẫu thân yêu quý đặc cách tỷ ấy cũng là đương nhiên.
Sau này tỷ ấy có vào cung chắc chắn sẽ được mẫu phi che chắn và bảo vệ nên nàng cũng yên tâm phần nào.
Chỉ một lát sau mọi người đã có mặt đông đủ, yến tiệc chính thức được bắt đâu.
Mấy ngày trước nàng có nghe được thông tin tên Hoàng Đạt kia đã trực tiếp gặp gỡ phụ hoàng và xin thánh chỉ ban hôn với Dạ Cẩn Hiên.
Tuy phụ hoàng tức giận việc làm lần trước của ả ta nhưng chung quy lại ả ta cũng là nữ nhi của người cho nên phụ hoàng đã âm thầm cho người hỏi ý kiến nàng ta.
Đương nhiên là Dạ Cẩn Hiên kia đâu có chịu, tuy Hoàng Đạt là đại hoàng tử của Tây quốc, hắn cũng có chỗ đứng trong triều, tuy nhiên qua tìm hiểu cùng mấy ngày nay nghe ngóng thông tin từ Hoàng Như Hoa thì Cẩn Hiên đã biết hắn là một tên không có tiền đồ, không được trọng dụng.
Vì sao mà đến bây giờ hắn chưa được sắc phong thái tử, mặc dù hắn là đích tử do hoàng hậu Tây quốc sinh ra.
Cẩn Hiên còn nghe ngóng rằng hoàng đế Tây quốc muốn sắc lập nhị hoàng tử Tây quốc lên làm thái tử, bởi vì so sánh giữa hai người thì thật sự là một trời một vực.
Lại thêm việc hắn chưa có chính thê nhưng trong phủ đệ của hắn đã có biết bao nhiêu thê thiếp, phải nói là đếm không xuể
Một người khôn ngoan như Cẩn Hiến thì làm sao mà ngu ngốc dấn thân vào chứ, cho nên nàng ta đã không suy nghĩ mà cự tuyệt.
Ngày hôm nay sắc mặt của Hoàng Đạt kia vô cùng xám xịt, hắn cứ nghĩ chắc chắn tam công chúa kia có tình cảm với mình cho nên mới đường đột xin ban hôn, vậy mà cái kết giành cho hắn thật ê trề.
Bản thân con người Hoàng Đạt là một con người ghi thù dai, những ai hơn hẳn thì hắn không dám làm gì, nhưng nếu ai yếu kém hơn hẳn thì chắc chắn hắn sẽ để trong lòng.
Nếu là Chiêu Dương công chúa, địa vị cao quý chế hắn thì đã đành, nhưng đây chỉ là một công chúa có mẫu thân là tội đồ lại dám chê hắn, nỗi nhục này hắn chịu không nổi.
Minh Châu là người chứng kiến toàn bộ, nàng cảm thấy vô cùng nghi ngờ hai người này, vì thế trước đó mấy ngày Minh Châu đã âm thầm mượn của mẫu phi mấy ám vệ.
Hy Quý phi có chút ngạc nhiên nhưng không hỏi bởi vì bà tin tưởng vào nữ nhi của mình, sau nhiều việc bà cảm thấy nữ nhi đã trưởng thành, hơn bao giờ hết bà biết nữ nhi cần phải độc lập, cần phải có tham vọng như thế sau này khi nữ nhi gả đi sẽ không bị thiệt thòi gì.
Ban đầu bà lo sợ nữ nhi dưới cái bóng của Chiêu Dương công chúa sẽ trở nên đơn thuần dễ bị lừa gạt, nhưng thời gian sau này bà đã có cách nhìn khác về nàng, phải nói là bà vô cùng bất ngờ.
Việc đầu tiên Minh Châu làm là sai ám vệ âm thầm bí mật đi theo hai người Cẩn Hiến và Hoàng Như Hoa, bởi vì nàng có cảm giác hai nàng ta đang có mưu kế gì.
Trải qua một lần bị động nên nàng không muốn sau khi xảy ra chuyện thì mới ân hận, lúc đó thì đã quá muộn.
Nàng không tin tưởng vào con người của ả Dạ Cẩn Hiên và Hoàng Như Hoa kia, bản thân nàng thì nàng không lo sợ gì nhưng nàng lại sợ bọn chúng sẽ gây bất lợi cho Khả Hân, cho thái tử ca ca.
Dựa vào giác quan cũng như sự hiểu biết từ hai đời nàng nhìn thấy được tham vọng mãnh liệt của ả Hoàng Như Hoa kia, nàng không thể để bọn chúng đạt ý nguyện được.
Phải mất gần mười ngày hiệp ước mới được thông qua giữa ba nước để đạt được mục đích chung.
Vì để chúc mừng cho lần thỏa hiệp này hoàng thượng quyết định tổ chức cung yến để chúc mừng.
Hạ Hiên Kiệt ở đây cũng được một thời gian lâu, mục đích của Y cũng đã thành nên Y định sau buổi cung yến này sẽ trở về Bắc Yến quốc.
Tối hôm đó mọi người đều có mặt đông đủ, không khí của cung yến từ trước đến giờ lúc nào cũng náo nhiệt như thế.
Ai ai cũng muốn nổi bật trước mọi người, ngày hôm nay Hoàng Như Hoa kia là người nổi bật nhất, bình thường nhan sắc nàng ta đã xinh đẹp hôm nay cố tình trang điểm càng trở nên lộng lấy hơn.
Khi nàng ta bước vào có biết bao nhiêu ánh mắt nam nhân si mê nhìn nàng ta, nhưng nàng ta từ trước đến giờ mắt cao hơn đầu làm gì để bọn họ vào mắt.
Đối với nàng ta ngôi vị hoàng hậu mới là mục đích mà nàng ta hướng đến.
Nàng ta vừa vào ánh mắt đã nhìn Dạ Vô Thiên không chớp mắt, đôi mắt đa tình lộ liễu khiến ai nhìn thấy cũng phải quan ngại dùm.
Minh Châu liếc nhìn sang Khả Hân thấy tỷ ấy vẫn bình thường giống như chuyện này chẳng ảnh hưởng đến bản thân mình.
Minh Châu cảm thán, thời gian vừa qua mẫu phi đã cử ma ma thân tín của mình đến dậy quy củ và mọi thứ cho tỷ ấy, chỉ thời gian ngắn mà nàng thật sự đã không nhận ra rồi.
Cũng đúng thôi mẫu thân của Khả Hân tỷ tỷ là bạn khuê mật của mẫu phi khi chưa nhập cung, tỷ ấy lại chịu vào trong cung làm bạn với nàng mấy năm cho nên mẫu thân yêu quý đặc cách tỷ ấy cũng là đương nhiên.
Sau này tỷ ấy có vào cung chắc chắn sẽ được mẫu phi che chắn và bảo vệ nên nàng cũng yên tâm phần nào.
Chỉ một lát sau mọi người đã có mặt đông đủ, yến tiệc chính thức được bắt đâu.
Mấy ngày trước nàng có nghe được thông tin tên Hoàng Đạt kia đã trực tiếp gặp gỡ phụ hoàng và xin thánh chỉ ban hôn với Dạ Cẩn Hiên.
Tuy phụ hoàng tức giận việc làm lần trước của ả ta nhưng chung quy lại ả ta cũng là nữ nhi của người cho nên phụ hoàng đã âm thầm cho người hỏi ý kiến nàng ta.
Đương nhiên là Dạ Cẩn Hiên kia đâu có chịu, tuy Hoàng Đạt là đại hoàng tử của Tây quốc, hắn cũng có chỗ đứng trong triều, tuy nhiên qua tìm hiểu cùng mấy ngày nay nghe ngóng thông tin từ Hoàng Như Hoa thì Cẩn Hiên đã biết hắn là một tên không có tiền đồ, không được trọng dụng.
Vì sao mà đến bây giờ hắn chưa được sắc phong thái tử, mặc dù hắn là đích tử do hoàng hậu Tây quốc sinh ra.
Cẩn Hiên còn nghe ngóng rằng hoàng đế Tây quốc muốn sắc lập nhị hoàng tử Tây quốc lên làm thái tử, bởi vì so sánh giữa hai người thì thật sự là một trời một vực.
Lại thêm việc hắn chưa có chính thê nhưng trong phủ đệ của hắn đã có biết bao nhiêu thê thiếp, phải nói là đếm không xuể
Một người khôn ngoan như Cẩn Hiến thì làm sao mà ngu ngốc dấn thân vào chứ, cho nên nàng ta đã không suy nghĩ mà cự tuyệt.
Ngày hôm nay sắc mặt của Hoàng Đạt kia vô cùng xám xịt, hắn cứ nghĩ chắc chắn tam công chúa kia có tình cảm với mình cho nên mới đường đột xin ban hôn, vậy mà cái kết giành cho hắn thật ê trề.
Bản thân con người Hoàng Đạt là một con người ghi thù dai, những ai hơn hẳn thì hắn không dám làm gì, nhưng nếu ai yếu kém hơn hẳn thì chắc chắn hắn sẽ để trong lòng.
Nếu là Chiêu Dương công chúa, địa vị cao quý chế hắn thì đã đành, nhưng đây chỉ là một công chúa có mẫu thân là tội đồ lại dám chê hắn, nỗi nhục này hắn chịu không nổi.
Danh sách chương