Minh Châu nhìn Y rồi nói :
"Ta nói thật mà có gì buồn cười đâu chứ, nữ nhi như bọn ta ra ngoài mà không ngụy trang thì thể nào cũng là tâm điểm của nam nhi, đến lúc đó thật là phiền phức, lần sau có lẽ ta sẽ trang điểm cho đen đi một chút là sẽ giống nam nhân hơn ".
Hạ Hiên Kiệt có vẻ khá thích thú với tính cách của nàng, nhìn nàng Y có thể đoán là thiên kim tiểu thư nào trong phủ trốn nhà đi dạo chơi, nhưng mà dạo chơi đến nơi lạnh lùng như Đông Bắc này thật sự là kỳ lạ đó.
Minh Chầu như nhớ ra vội nói :
"Thôi không làm phiền công tử nữa ta đi làm việc của mình đây, nếu có duyên chúng ta sẽ gặp lại, xin cáo từ ".
Hạ Hiên Kiệt nhìn nàng cáo từ rồi đi dứt khoát mà có chút hụt hẫng nhẹ, dung mạo của Y cũng có thể nói là xuất chúng.
Ở kinh thành Bắc Yến quốc Y là tâm điểm của các tiểu thư, quý nữ trong cung, sao trong mắt nàng Y không khác biệt mấy là sao vậy.
Y thở dài liền cùng Lan Tân rời khỏi quán trọ, lần này mục đích của Y đến Đông Bắc là muốn trực tiếp xem tình hình của Tây quốc và Lưu quốc như thế nào.
Bắc Yến quốc nói là nhỏ cũng không nhỏ, nói là lớn cũng không lớn, lại sát biên giới của hai nước Tây quốc và Lưu quốc nên phụ hoàng sợ hai nước này nhân cơ hội sẽ gây khó dễ cho Bắc Yến quốc.
Lần này Bắc Yến quốc muốn tìm một trong hai nước để kí khế ước đồng minh nhưng Y đang lưỡng lự không biết chọn nước nào cho phù hợp, vì thế mới có mặt ở nơi lạnh lẽo như này.
Minh Châu liền nhanh nhẹn đi xem thực đơn có những gì, nàng gọi một bàn đồ ăn rồi dặn tiểu nhị mang lên trên.
Thứ nhất thân phận nàng nhạy cảm không nên xuất hiện chốn đông người, thứ hai là với thời tiết lạnh giá thế này ngồi ở trong phòng sưởi là hợp lý nhất.
Nàng cũng mới đỡ một chút nên không muốn chủ quan, vì sau ngày hôm nay nghỉ ngơi hai nàng còn phải có chuyện để làm.
Gọi xong mọi thứ khi Minh Châu lên phòng thì Khả Hân đã dậy, nàng gương mặt mệt mỏi hỏi :
"Sao muội không ngủ một lát nữa mà dậy sớm vậy, cơ thể đã đỡ chút nào hay chưa ?".
Minh Châu mỉm cười rót một chén nước ấm vừa uống vừa nói :
"Tỷ lo lắng gì chứ, sức khỏe của muội từ trước đến giờ vô cùng tốt mà, chẳng qua nhất thời chưa kịp thích ứng được mà thôi, chúng ta còn rất nhiều việc cần phải làm.
Tỷ dậy đi muội đã gọi đồ ăn rồi, lát nữa tiểu nhị sẽ mang đến, chúng ta ăn xong rồi đi dạo thành Đông Bắc này một chút, biết đâu có thông tin gì thì sao ?".
Khả Hân cũng vô cùng sốt ruột, thấy Minh Châu đã khỏe hẳn nàng mới yên tâm phần nào.
Nàng nhanh chóng vệ sinh cá nhân rồi đi vào, lúc này hai người cũng đã thay một thân nam trang, tinh thần phơi phới không như bộ dạng thê thảm tối hôm qua.
Minh Châu nhìn Khả Hân chăm chú rồi nói :
"Chúng ta mặc như thế này có quá lộ liễu không, lúc nãy ta vô tình gặp công tử nhường phòng cho ta tối hôm qua, huynh ấy vừa mới nhìn qua đã biết là hai ta nữ giả nam trang, như thế có ổn hay không ?".
Khả Hân lắc đầu nói :
"Không sao đâu, hôm qua ta đã quan sát kỹ hai người đó thân phận cũng bất phàm, từ y phục cho đến cử chỉ chắc chắn không phải người ở đây, mà lại là người biết võ công, họ hành tẩu giang hồ nên nhận ra chúng ta là chuyện bình thường.
Muội không thấy mấy tên ăn chơi trác táng ở kinh thành cũng ăn mặc giống chúng ta sao, đừng suy nghĩ nhiều nữa ".
Minh Châu gật đầu nói :
"Tỷ nói cũng phải, vậy tỷ đã nghĩ ra cách gì chưa?, chúng ta cứ mò mẫm như này cũng không phải cách, biết bao ra mới tìm được bá mẫu chứ ".
Khả Hân suy nghĩ một lát rồi nói :
"Ta e phủ tướng quân có nội gián nên bọn chúng mới dễ dàng bắt cóc được mẫu thân ta như thế.
Bây giờ người ta tin tưởng được chỉ có phó tướng quân Lâm Thao, huynh ấy được một tay phụ thân ta cất nhắc có thể tin tưởng tuyệt đối.
Lát nữa ta sẽ tìm cách bí mật liên lạc với huynh ấy, gặp mặt rồi mới có thể trong ứng ngoại hợp tìm ra nội gián, thấy nội gián rồi mới có cơ hội tìm ra phụ mẫu nhanh nhất ".
Minh Châu gật đầu nói :
"Kế hoạch của tỷ nghe rất hợp lý, vậy trước mắt chúng ta tìm cách liên lạc với Lâm Phong kia ".
Minh Châu vừa nói xong thì có tiếng gõ phòng, hai người giật mình lên tiếng :
"Là ai ?".
Tiếng nói cung kính vang lên :
"Đồ ăn đã chuẩn bị xong, tiểu quan mang lên cho hai công tử ạ !".
Minh Châu thở phào nói :
"Các người mang đồ ăn vào đi".
Một bàn đồ ăn được mang vào, rất nhanh tiểu nhị sắp xếp xong rồi rất nhanh lui xuống để lại yên tĩnh cho căn phòng
Cả mấy ngày hai người chưa được một bữa ăn ngon nên hai người chỉ mất một canh giờ giải quyết toàn bộ số thức ăn trên bàn.
Ăn Uống xong hai nàng nghỉ ngơi một chút rồi chuẩn bị xuống đường, lần này có kinh nghiệm nên Minh Châu đã nhờ tiểu nhị mua cho hai bộ y phục dầy dặn, mặc vào có thể giữ ấm cho cơ thể.
"Ta nói thật mà có gì buồn cười đâu chứ, nữ nhi như bọn ta ra ngoài mà không ngụy trang thì thể nào cũng là tâm điểm của nam nhi, đến lúc đó thật là phiền phức, lần sau có lẽ ta sẽ trang điểm cho đen đi một chút là sẽ giống nam nhân hơn ".
Hạ Hiên Kiệt có vẻ khá thích thú với tính cách của nàng, nhìn nàng Y có thể đoán là thiên kim tiểu thư nào trong phủ trốn nhà đi dạo chơi, nhưng mà dạo chơi đến nơi lạnh lùng như Đông Bắc này thật sự là kỳ lạ đó.
Minh Chầu như nhớ ra vội nói :
"Thôi không làm phiền công tử nữa ta đi làm việc của mình đây, nếu có duyên chúng ta sẽ gặp lại, xin cáo từ ".
Hạ Hiên Kiệt nhìn nàng cáo từ rồi đi dứt khoát mà có chút hụt hẫng nhẹ, dung mạo của Y cũng có thể nói là xuất chúng.
Ở kinh thành Bắc Yến quốc Y là tâm điểm của các tiểu thư, quý nữ trong cung, sao trong mắt nàng Y không khác biệt mấy là sao vậy.
Y thở dài liền cùng Lan Tân rời khỏi quán trọ, lần này mục đích của Y đến Đông Bắc là muốn trực tiếp xem tình hình của Tây quốc và Lưu quốc như thế nào.
Bắc Yến quốc nói là nhỏ cũng không nhỏ, nói là lớn cũng không lớn, lại sát biên giới của hai nước Tây quốc và Lưu quốc nên phụ hoàng sợ hai nước này nhân cơ hội sẽ gây khó dễ cho Bắc Yến quốc.
Lần này Bắc Yến quốc muốn tìm một trong hai nước để kí khế ước đồng minh nhưng Y đang lưỡng lự không biết chọn nước nào cho phù hợp, vì thế mới có mặt ở nơi lạnh lẽo như này.
Minh Châu liền nhanh nhẹn đi xem thực đơn có những gì, nàng gọi một bàn đồ ăn rồi dặn tiểu nhị mang lên trên.
Thứ nhất thân phận nàng nhạy cảm không nên xuất hiện chốn đông người, thứ hai là với thời tiết lạnh giá thế này ngồi ở trong phòng sưởi là hợp lý nhất.
Nàng cũng mới đỡ một chút nên không muốn chủ quan, vì sau ngày hôm nay nghỉ ngơi hai nàng còn phải có chuyện để làm.
Gọi xong mọi thứ khi Minh Châu lên phòng thì Khả Hân đã dậy, nàng gương mặt mệt mỏi hỏi :
"Sao muội không ngủ một lát nữa mà dậy sớm vậy, cơ thể đã đỡ chút nào hay chưa ?".
Minh Châu mỉm cười rót một chén nước ấm vừa uống vừa nói :
"Tỷ lo lắng gì chứ, sức khỏe của muội từ trước đến giờ vô cùng tốt mà, chẳng qua nhất thời chưa kịp thích ứng được mà thôi, chúng ta còn rất nhiều việc cần phải làm.
Tỷ dậy đi muội đã gọi đồ ăn rồi, lát nữa tiểu nhị sẽ mang đến, chúng ta ăn xong rồi đi dạo thành Đông Bắc này một chút, biết đâu có thông tin gì thì sao ?".
Khả Hân cũng vô cùng sốt ruột, thấy Minh Châu đã khỏe hẳn nàng mới yên tâm phần nào.
Nàng nhanh chóng vệ sinh cá nhân rồi đi vào, lúc này hai người cũng đã thay một thân nam trang, tinh thần phơi phới không như bộ dạng thê thảm tối hôm qua.
Minh Châu nhìn Khả Hân chăm chú rồi nói :
"Chúng ta mặc như thế này có quá lộ liễu không, lúc nãy ta vô tình gặp công tử nhường phòng cho ta tối hôm qua, huynh ấy vừa mới nhìn qua đã biết là hai ta nữ giả nam trang, như thế có ổn hay không ?".
Khả Hân lắc đầu nói :
"Không sao đâu, hôm qua ta đã quan sát kỹ hai người đó thân phận cũng bất phàm, từ y phục cho đến cử chỉ chắc chắn không phải người ở đây, mà lại là người biết võ công, họ hành tẩu giang hồ nên nhận ra chúng ta là chuyện bình thường.
Muội không thấy mấy tên ăn chơi trác táng ở kinh thành cũng ăn mặc giống chúng ta sao, đừng suy nghĩ nhiều nữa ".
Minh Châu gật đầu nói :
"Tỷ nói cũng phải, vậy tỷ đã nghĩ ra cách gì chưa?, chúng ta cứ mò mẫm như này cũng không phải cách, biết bao ra mới tìm được bá mẫu chứ ".
Khả Hân suy nghĩ một lát rồi nói :
"Ta e phủ tướng quân có nội gián nên bọn chúng mới dễ dàng bắt cóc được mẫu thân ta như thế.
Bây giờ người ta tin tưởng được chỉ có phó tướng quân Lâm Thao, huynh ấy được một tay phụ thân ta cất nhắc có thể tin tưởng tuyệt đối.
Lát nữa ta sẽ tìm cách bí mật liên lạc với huynh ấy, gặp mặt rồi mới có thể trong ứng ngoại hợp tìm ra nội gián, thấy nội gián rồi mới có cơ hội tìm ra phụ mẫu nhanh nhất ".
Minh Châu gật đầu nói :
"Kế hoạch của tỷ nghe rất hợp lý, vậy trước mắt chúng ta tìm cách liên lạc với Lâm Phong kia ".
Minh Châu vừa nói xong thì có tiếng gõ phòng, hai người giật mình lên tiếng :
"Là ai ?".
Tiếng nói cung kính vang lên :
"Đồ ăn đã chuẩn bị xong, tiểu quan mang lên cho hai công tử ạ !".
Minh Châu thở phào nói :
"Các người mang đồ ăn vào đi".
Một bàn đồ ăn được mang vào, rất nhanh tiểu nhị sắp xếp xong rồi rất nhanh lui xuống để lại yên tĩnh cho căn phòng
Cả mấy ngày hai người chưa được một bữa ăn ngon nên hai người chỉ mất một canh giờ giải quyết toàn bộ số thức ăn trên bàn.
Ăn Uống xong hai nàng nghỉ ngơi một chút rồi chuẩn bị xuống đường, lần này có kinh nghiệm nên Minh Châu đã nhờ tiểu nhị mua cho hai bộ y phục dầy dặn, mặc vào có thể giữ ấm cho cơ thể.
Danh sách chương