Thị trấn Lafa, trấn nhỏ nằm ở biên giới rừng rậm năm mươi dặm, nói là thị trấn nhỏ, kỳ thật là như một cái thành trì quân sự rất lớn, tường thành rất cao to dày, mấy đài gác của tường thành rải dài chi chít, có thể tùy thời quan sát động tĩnh của rừng rậm Sương Mù phía xa xa. Đối tượng đề phòng chủ yếu của tòa thành này chính là ma thú đến từ rừng rậm Sương Mù, vì thế tất cả chủng tộc trí tuệ có thể tự do ra vào.
Cả tòa thành đóng giữ hơn một vạn quân đội thiết huyết, bọn họ có thể vào thời chiến tranh nhanh chóng đem lực phòng ngự ban đầu của tòa thành này bảo vệ thành cực mạnh giống như một loại hộp sắt cứng chắc. Đương nhiên, tác dụng của bọn họ hơn hết là uy hiếp những lính đánh thuê kiệt ngạo khó thuần phục kia.
Bạch Hành cùng Tiểu Ngân rất thoải mái đi vào tòa thành này, không bị cái gì ngăn trở. Ở cổng tòa thành thậm chí còn không có binh sĩ lui tới kiểm tra.
Cũng may Tiểu Ngân đem các loại ngôn ngữ thông dụng của ma vũ đại lục dạy cho Bạch Hành, bằng không nếu tất cả đều dựa vào tên Tiểu Ngân vừa không có hiểu biết lại không có thường thức này chuẩn bị mà nói, bọn họ không phải rất thảm đó chính là chọc một đống lớn phiền toái về nhà – đương nhiên, khả năng cái thứ hai tính ra lớn hơn một chút.
Cho dù là áo choàng ma pháp của Bạch Hành hay là khôi giáp của Tiểu Ngân đều không phải món đồ bình thường, mấy thứ này người bình thường nhìn không ra. Vì thế Bạch Hành đến thị trấn Lafa chuyện đầu tiên chính là một đường hỏi thăm đến nơi phồn hoa nhất trong trung tâm thị trấn, ma pháp sư ở thế giới này tuy rằng không thể nói là tối cao vô thượng, nhưng ít ra địa vị chính là không thấp. Nhóm người đi đường cũng rất vui vẻ chỉ đường cho chàng trai ma pháp sư ôn hòa nhã nhặn này, chỉ chốc lát sau, anh cùng Tiểu Ngân đã đi đến phố giao dịch trong trung tâm thị trấn.
Lúc trước đã nói qua, thị trấn Lafa tuy rằng gọi là thị trấn, nhưng quy mô cũng rất lớn.
Một mảng khu giao dịch này chiếm cứ hơn mấy con phố, cửa hàng san sát chi chít, hàng hóa bày la liệt có nhiều phong vị dị quốc làm cho người ta nhìn còn không kịp.
Bạch Hành lựa chọn chính là một cửa hàng to rộng nhất, sang trọng nhất, cũng có phong cách nhất ở đây.
Tiểu Ngân đối với hành vi của anh không có gì dị nghị, trên cơ bản đối với sói mà nói không thiếu khuyết nhất chính là tính nhẫn nại, càng đừng nói hắn thân là Thần thú thời gian căn bản là vô tận, làm cái gì cũng không tính là lãng phí – về phương diện khác, hắn tin tưởng rằng Bạch Hành sẽ không làm chuyện nhàm chán lãng phí thời gian.
Vào cửa, đầu tiên là các loại đồ trang sức tinh mỹ, đều là dùng ma tinh hoặc là vật phẩm ma pháp khác làm thành, không chỉ nhìn đẹp mà còn có tính thực dụng mạnh mẽ. Nếu một người phụ nữ đến nơi này nói không chừng đã bị đồ trang sức trong này làm cho mê hoặc tâm trí, nhưng Bạch Hành lại nghĩ thấy kỳ quái chính là ở đây sẽ có rất nhiều khách nhân đến chọn mua những thứ đồ trang sức đẹp đẽ mà giá tiền kỳ thực là vượt hơn rất nhiều tác dụng này hay sao? Dù sao một phần tuyệt đại đa số nơi này đều là lính đánh thuê, cho dù muốn mua đồ trang sức, cũng sẽ không có người đặc biệt đến nơi này chọn mua.
Tình huống quả thật như Bạch Hành dự đoán trước, khu vực này tuy rằng nhìn qua khiến cho người ta vui tai vui mắt, nhưng mà lại không có nhiều khách.
“Hoan nghênh hạ cố bản tiệm, xin hỏi hai vị các ngài có yêu cầu gì không?”
Một người phục vụ tuổi trẻ mĩ mạo cười hướng hai người cúi đầu, nụ cười thoải mái cũng không nịnh bợ, không kiêu ngạo không siểm nịnh.
Người phục vụ mới vì Bạch Hành và Tiểu Ngân tiếp đón này cũng hai mắt sáng ngời, hai người thanh niên một cương một nhu, một lạnh một nóng này tuổi nhìn qua chưa đến hai mươi, hơn nữa hai người lúc này bề ngoài nhìn như lãnh đạm nhưng bầu không khí xung quanh Tiểu Ngân vẻ ngoài tinh xảo, Bạch Hành tao nhã lại như ẩn như hiện sự ăn ý, làm cho người khác có một loại cảm giác trước mắt chói sáng.
Biểu hiện của người phục vụ không hiển lộ ra, trong lòng lại đang kêu gào bản thân vận khí thật là quá tốt, hôm nay cư nhiên có thể gặp được hai người con trai cực phẩm như vậy! “Chúng tôi muốn trước tiên tự mình nhìn xem.”
Bạch Hành ôn hòa mỉm cười cự tuyệt phục vụ của người phục vụ, anh muốn mình trước nhìn xem cửa hàng này.
Người đẹp phục vụ trong lòng có chút cảm giác tiếc nuối, chẳng qua thân là một người phục vụ ưu tú nhận qua huấn luyện tốt nhất, loại tiếc nuối này thực không có ở trong thần sắc của cô hiển lộ ra. Cuối cùng hướng Bạch Hành cùng Tiểu Ngân hành lễ, sau khi chúc bọn họ ở bản tiệm có một tiến trình vui vẻ, cô đã lui xuống.
Bạch Hành ở trong cửa hàng rộng rãi dạo chơi đi đi lại lại, xem giá của hàng hóa bày la liệt trên kệ, Tiểu Ngân cũng bước chân đi nhanh theo bên người anh, không nói gì, nhưng Bạch Hành biết hắn vẫn luôn bảo trì trạng thái cảnh giới.
Đi đến khu hàng hóa ma tinh, Bạch Hành cẩn thận xem xét giá bán ma tinh ở đây.
Nhìn chung, ma tinh cùng cấp cũng phân ra tốt xấu. Ở đây ma tinh chia đều ra là, ma tinh cấp một đại khái là một kim tệ, mà ma tinh cấp hai thì lại gấp mười lần, đạt tới mười kim tệ một viên, cấp ba đồng dạng gấp mười lần, một trăm một ma tinh, ma tinh cấp bốn càng khoa trương hơn, cư nhiên phải trên dưới một vạn kim tệ! Ma tinh cấp năm và trên cấp năm không có bán hàng trên kệ.
“Tiểu Ngân, tôi nhớ những ma tinh từ trong nhà đem theo đó một cái cũng không có cấp chín đúng không?”
Những lời này là nói ở trong lòng, bọn họ từ lúc lập khế ước linh hồn về sau có thể tâm linh thông lời.
“Đúng.” Đối với Tiểu Ngân mà nói, cấp chín trở xuống ngay cả tư cách khiến hắn ra tay cũng không có!
“May mắn lúc trước tôi đã đánh một ít ma tinh, chúng ta đem những thứ đó phỏng chừng liền đủ mua đến sờn một quãng thời gian.”
Bạch Hành thở dài một ngụm khí, ma tính cấp chín cùng Thánh cấp thật sự là kinh người, anh cũng không có dũng khí lấy ra nữa.
“Vừa rồi người kia —” Tiểu Ngân đột nhiên mở miệng, “Lúc nhìn chúng ta cảm giác có điểm kỳ quái, rất chăm chú nhưng không có ác ý cùng sát khí.”
Bạch Hành phì cười, ánh mắt vừa rồi của phục vụ anh cũng chú ý tới. Đúng là không có ác ý, chẳng qua là bề ngoài của Tiểu Ngân rất xuất sắc đi – anh hoàn toàn không nghĩ tới nguyên nhân còn có chính mình – này cũng không kỳ quái, nếu không phải có loại khí chất quân tử khiêm nhường xuất sắc phụ trợ, bề ngoài của Bạch hành đứng trước mặt Tiểu Ngân đích xác rất khó làm cho người khác chú ý. Nhưng cố tình, khí chất của anh chính là cùng bề ngoài hoàn mỹ hỗ trợ lẫn nhau, hơn nữa trên cơ bản người hơi chút mẫn cảm một chút là có thể phát hiện hai người tương đối tôn trọng lẫn nhau, vì thế Bạch hành tiến vào đã dẫn tầm mắt mọi người là đương nhiên, sau đó càng đương nhiên hơn là, bị loại khí chất quân tử như ngọc lắng đọng nồng đậm này của anh hấp dẫn, tiến tới ở trong cảm nhận của mọi người đạt tới một cái địa vị cùng Tiểu Ngân như nhau.
“Của cô ta xác thực không có ác ý, là diện mạo của Tiểu Ngân anh rất xuất sắc. Mới có thể làm cho cô ta có hảo cảm.”
Bạch Hành ôn hòa giải thích, nhưng mà Tiểu Ngân lại vẫn là có chút khó hiểu.
“Chỉ là bởi vì bề ngoài của đối phương liền sinh ra hảo cảm, không phải rất không an toàn sao? Loài người thật đúng là ngu xuẩn!”
Hừ lạnh khinh thường.
Bạch Hành lại là sửng sốt, sau đó cao hứng vui mừng tăng thêm vỗ vỗ bả vai dày rộng so với anh cao hơn nhiều của Tiểu Ngân.
“Anh nói rất đúng, dựa vào vẻ ngoài để phân xét người khác thật là một loại hành vi rất ngu xuẩn. Tiểu Ngân, anh thật sự là lợi hại.” Ánh mắt dài mảnh cười đến mị thành một đường, làm anh thoạt nhìn thiếu khuyết một chút thành ý, khiến cho bị Tiểu Ngân trừng mắt một cái. Vốn Tiểu Ngân còn muốn nói cho y đối phương chú ý cũng không chỉ có mình, y cũng là một trong đối tượng bị chú ý, nhưng mà lời đến bên miệng, lại không biết vì nguyên nhân gì mà nuốt trở về. Quên đi, dù sao cũng không phải chuyện quan trọng.
“Tiểu Ngân, anh có còn nhớ hay không lúc tôi vừa mới đến đây từ trong nhẫn không gian lấy ra đồ ăn?”
Bạch Hành đột nhiên mở miệng hỏi nói.
Tiểu Ngân không chút nào do dự gật đầu.
Mặc dù đối với thức ăn cũng không chú trọng, nhưng có được thức ăn, Tiểu Ngân tuyệt đối sẽ không từ chối, khi đó Bạch Hành từ trong nhẫn không gian lấy ra đồ ăn, là một trong những thứ đồ ăn ngon nhất mà hắn nếm qua, đến bây giờ còn làm hắn có chút nhớ nhung.
Đáng tiếc, dường như không có bao nhiêu, cho dù Bạch Hành đã đem tuyệt đại bộ phận đều đưa cho hắn, nhưng mà vẫn là không bao lâu đã ăn hết. Nghĩ đến vào thời điểm đó Bạch hành cười ôn nhu đem món ngon đưa cho mình, trong lòng Tiểu Ngân có chút khẽ nóng lên, một loại cảm giác kỳ quái tập kích ở trong lòng từ lúc cùng Bạch Hành quen biết sau đó liền thường xuyên sẽ có. Tuy rằng rất kỳ quái, cũng lại không nghĩ thấy nguy hiểm, cũng sẽ không nghĩ thấy khó chịu, ngược lại ấm áp, làm hắn rất thoải mái.
“Đợi lát nữa chúng ta đem mấy thứ đồ trong khoảng thời gian này săn được bán đi, rồi đi ăn món ngon.”
Sau khi kiểm kê một chút từ trong nhà ra, thời gian trong gần một năm săn bắt ma thú, Bạch Hành tự tin tràn đầy nói.
Bọn họ tìm được người phục vụ thời điểm vừa rồi vào cửa vì bọn họ phục vụ.
“Xin chào, tôi muốn bán ra một số thứ da thú cùng ma tinh các loại, các cô ở đây thu mua không?”
Phục vụ không có biểu hiện ra kinh ngạc trong lòng – ma pháp sư cùng võ giả trẻ tuổi như vậy thế nhưng đi rừng rậm Sương Mù còn có thu hoạch, thật đúng là thực lực cường đại mà lại may mắn —— “Đương nhiên, mời đi theo tôi, ở lầu hai chúng tôi có khu phục vụ chuyên biệt vì phục vụ cường giả đến đây bán ra thú săn. Cửa hàng danh nghĩa của gia tộc Orly chúng tôi luôn luôn đưa ra một giá cả công bằng nhất, vì thế rất nhiều cường giả cũng sẽ thích đến đây bán ra thú săn của bọn họ ——”
Bạch hành gật đầu, đối với lời tốt đẹp của tiểu thư phục vụ không có quá nhiều đánh giá, vì thế Tiểu Ngân liền lại càng không cần phải nói, hắn có nói hay không cũng vẫn làm cho vị người đẹp này bối rối không biết nói gì khác nữa.
“Lúc vừa mới vào tôi còn có một chút nghi hoặc, nếu có thể nói có thể hay không mời cô giúp tôi giải đáp một chút? Đương nhiên, tôi chỉ là tò mò mà thôi, nếu không tiện thì quên đi.”
“Xin mời hỏi, tôi rất vui vẻ vì ngài phục vụ.”
Phục vụ rất nhanh đưa ra câu trả lời.
“Là như thế này, tôi thấy lúc mới tiến vào cửa chỗ lầu dưới của các cô những đồ trang sức kia rất tinh mỹ, nhìn qua quả thực tựa như tác phẩm nghệ thuật. Nhưng mà theo tôi được biết, người trong thị trấn này càng hẳn là chú trọng đến tính thực dụng hơn chứ? Đồ trang sức như thế, lượng tiêu thụ tựa hồ ——”
Phục vụ sửng sốt, xinh đẹp mà cười.
“Ha ha, ngài nói rất đúng. Nhưng mà giá cả của những đồ trang sức này là rất rẻ, đối với những người có thể mua chúng nó là như thế. Điều này cũng không là bí mật, gia tộc Orly chúng tôi bán ra đồ trang sức đều là trải qua gia công khéo tay của tinh linh tộc, dù cho là theo tính nghệ thuật hay là theo tính thực dụng mà nói đều là không gì sánh nổi. Vì thế, bình thường mà nói, đồ trang sức của gia tộc chúng tôi chế tạo cực kỳ được ngoại giới hoan nghênh, đương nhiên hạn chế mặt giá cả khiến cho chỉ có một bộ phận nhỏ người có thể có được đồ trang sức của chúng tôi chế tạo. Nhưng mà, không tính đến những đồ trang sức được nhập hàng ở nơi đây. Vật phẩm mặc dù đại bộ phận đều là dùng ma tinh cấp một tạo thành, nhưng cũng là cực phẩm được tộc Tinh Linh làm, vì thế giá cả vẫn cứ xa xỉ, nhưng ở thị trấn Lafa đã bắt đầu có rất nhiều người có khả năng mua.”
Phục vụ nói đến đây, hơi tạm dừng một chút, hiển nhiên là bắt đầu muốn hoàn toàn kéo ra lòng hiếu kì của hai người, tăng thêm không khí thần bí. Xem ra cô rất hiểu kỹ năng giao tiếp cùng tâm lí con người.
“Vậy tại sao lại như thế vậy?”
Bạch hành rất thức thời truy vấn một câu, Tiểu Ngân – vẫn là lãnh nghiêm mặt khốc khốc đi bên cạnh anh, không có phản ứng gì.
Chẳng qua, phản ứng như vậy đã đủ rồi.
Nụ cười trên mặt phục vụ lại ngọt hơn vài phần.
“Cường giả vào trong cửa hàng chúng tôi bán hàng hóa thời điểm tổng số đạt được một số lượng nhất định có thể lựa chọn có hay không làm thẻ hội viên, từ mức tiêu thụ hàng hóa gia tăng, cấp bậc thẻ hội viên cũng sẽ tăng lên theo, mà người giữ thẻ hội viên tại sản nghiệp danh nghĩa của gia tộc Orly lúc chi tiêu có thể nhận được rất nhiều phương thức ưu đãi, giống như các loại đồ trang sức ở phía ngoài này, đối với cường giả cầm thẻ hội viên đủ đẳng cấp mà nói chỉ cần tiền đủ một phần mười giá gốc là có thể mua đi.”
Lợi hại!
Ở trong lòng Bạch Hành tán thưởng một câu, ý nghĩ của anh cứ tự nhiên mà biểu hiện ở trên mặt. Thần sức rõ ràng như vậy lập tức làm phục vụ cảm thấy thực sự tự hào.
“Đến rồi, hai vị cường giả, bên trong chính là khu vực chúng tôi phụ trách thu mua hàng hóa.”
Danh sách chương