Dịch giả: bé mỡ

Nội tâm Liễu Minh chấn động, hắn đang quan sát năm người đang đứng trước mặt, nhất là nam tử áo vàng đứng ngoài cùng bên trái. Đây là lần đầu tiên hắn trông thấy người này nhưng không biết tại sao lại có cảm giác hết sức quen thuộc.

“Đã nhiều năm trôi qua rồi, chờ mãi mới có người đến đây.” Trong lúc Liễu Minh đang suy nghĩ thì lão giả lưng còng đứng chính giữa lại lên tiếng.

Hai mắt lão giả hơi đục nhưng lại rất có thần, dường như chỉ nhìn thôi cũng có thể nắm bắt được nhân tâm. Điều này khiến cho Liễu Minh có cảm giác mọi bí mật trên người mình đều bị phơi bày. Mấy người còn lại ai cũng đang chăm chú quan sát kẻ đang đứng bên ngoài đại điện là Liễu Minh.

“Không biết quý tính đại danh của các vị tiền bối?” Liễu Minh đang rất hồi hộp nhưng cũng may khuôn mặt vẫn giữ được vẻ bình tĩnh để mở miệng thưa chuyện.

Hắn thấy năm người trước mặt đây dường như không phải là chân thân mà chỉ là một đám hư ảnh mà thôi, nhưng mà từng hư ảnh của mỗi nhân vật này đều phát ra khí tức cực kỳ mạnh mẽ có lẽ ai trong số họ đều mạnh hơn hắn.

“Chúng ta là ai tất nhiên về sau sẽ nói rõ ràng cho ngươi biết. Tiểu tử, ngươi hiện nay chính là chủ nhân của 'Thiên Động' phải không?” Nam tử cao lớn cầm trên tay một Cự Phủ màu lục bỗng mở miệng, âm thanh lớn như sấm nổ mỗi lời nói ra đều khiến cho người nghe chao đảo.

“Thiên Động sao? Vãn bối đúng là đã nhận được sự đồng thuận của Khí Linh Lồng Giam nên mới có thể tiến vào nơi đây.” Liễu Minh hơi giật mình nên nhanh chóng đáp lời.

Nghe câu trả lời của Liễu Minh, năm người đều quay sang nhìn nhau một cách ngạc nhiên.

“Lồng giam sao, ha ha cách ví von cũng có chút đúng. Cái mà các ngươi gọi là Lồng Giam vốn có tên gọi là 'Thiên Động' còn Lồng Giam thì là cái tên các ngươi tự đặt ra thôi.” Nam tử áo vàng lên tiếng.

“Thì ra ban đầu nó vốn tên là Thiên Động…” Liễu Minh liền ghi nhớ cái tên này.

“Có thể đạt được sự đồng ý của Khí Linh Thiên Động chắc chắn ngươi là người bất phàm, nhưng về phần tu vi thì có chút hơi yếu.” Nam tử đầu trọc mặc áo đỏ cười ha ha mà nói, hai mắt của gã híp lại như một đường chỉ nhỏ trông rõ là khôi hài.

“Thân phận của tại hạ đã rõ ràng, chỉ là không biết năm vị tiền bối là người ở đâu? Có phải là trước kia luyện chế ra lồng… à Thiên Động không?” Liễu Minh liền nhanh chóng chắp tay thi lễ rồi hỏi lại.

“Thiên Động cũng không phải là thứ do chúng ta luyện chế. Bảo vật này chỉ là một kiện Động Thiên Pháp Bảo nhưng lại ẩn chứa Pháp Tắc Không Gian cùng Thời Gian. Người luyện chế ra nó chính là chủ nhân của chúng ta – ngài Cửu Thiên - còn chúng ta chỉ góp chút công sức mà thôi.”

Lão giả lưng còng tỏ ra vô cùng cung kính khi nhắc đến chủ nhân của mình. Điều này cho thấy người tên Cửu Thiên rất được tôn sùng. Mấy người còn lại khi nghe lão giả nhắc đến tên của chủ nhân Cửu Thiên thì trên mặt cũng tỏ ra thành kính.

“Pháp Tắc Không Gian… Pháp Tắc Thời Gian..” Hai mắt Liễu Minh sáng lên khi nghe đến hai loại pháp tắc này. Hắn nhớ lại lúc trước Ma Thiên và La Hầu có nói rằng đây là hai loại lực lượng Pháp Tắc mà tu sĩ hạ giới không có khả năng lĩnh ngộ ra được.

“Tiểu tử, không nên suy nghĩ nhiều, tuy rằng pháp tắc Thời, Không cũng chỉ thuộc về chín ngàn loại pháp tắc nhưng những người hạ giới như ngươi không thể lĩnh ngộ được.” Nam tử cao lớn cầm Cự Phủ màu lục ông ông nói ra.

“Chín ngàn loại pháp tắc…” Liễu Minh nghe xong liền chấn động, hắn ngập ngừng mãi mới dám mở miệng hỏi:

“Năm vị tiền bối, chả lẽ các người đều không phải là tu sĩ ở giới diện này sao?”

“Đúng vậy, năm người chúng ta từ rất lâu trước đây đã phi thăng lên thượng giới, ngươi lúc này đang thấy chỉ là một đám Thần Thức phân thân của chúng ta do lực lượng Pháp Tắc của Thiên Động lưu lại mà thôi.” Lão giả lưng còng trừng mắt nhìn nam tử cao lớn cầm Cự Phủ sau đó nói.

“Năm vị tu sĩ từ thượng giới.. Tại hạ là Liễu Minh chính là đệ tử Thái Thanh Môn đến từ đại lục Trung Thiên, xin bái kiến chư vị tiền bối.” Liễu Minh liền xúc động mà khom người thi lễ một lần nữa.

Nam tử áo vàng nghe Liễu Minh nói liền giật mình, sau đó chăm chú quan sát Liễu Minh thêm một lần nữa.

“Không cần đa lễ, tu vi của ngươi tuy hơi yếu nhưng cũng đã tìm hiểu sáu loại nguyên tố trong bảy loại Hạ vị nguyên tố pháp tắc là Âm Dương Ngũ Hành, ở hạ giới đúng là hiếm có.” Nam tử áo vàng mỉm cười nhìn về Liễu Minh rồi nói.

“Vâng.” Liễu Minh nhanh chóng đáp lời, thân hình cũng đứng thẳng lên, hắn hiểu rõ Âm Dương Ngũ Hành trong miệng nam tử áo vàng có ý nghĩa là gì.

“Ngươi đã là chủ nhân của Thiên Động, giờ đây cũng nên biết thông tin về Nguyên Thủy Ma Chủ rồi. Nguyên Thủy Ma Chủ là một kỳ tài hiếm có nhưng cũng có dã tâm rất lớn, năm đó gã muốn thống trị cả Nhân Gian giới, quấy lên một trận long trời lở đất khiến cho các đại lục phải chia năm xẻ bảy, may mà ngài Cửu Thiên Tôn Thượng đã kịp thời ra tay, phải hao tổn rất lớn nguyên khí mới ngăn cản được hắn…”

“Nhưng tên này cũng rất giảo hoạt đa đoan, bản thân tuy đã bị trọng thương nhưng cũng không tiếc hi sinh đại quân Cổ Ma và dùng ngàn vạn hóa thân để che giấu ngài Cửu Thiên để trốn thoát về Cổ Ma giới. Cuối cùng cũng thật là đáng tiếc, có nhiều nguyên nhân khó nói mà chúng ta không thể diệt trừ hết các đám phân thân đó… Tiếp đó chúng ta đều phi thăng. Tên này ở hạ giới nhiều năm sợ rằng chẳng mấy chốc mà tiến cấp lên Siêu Thoát cảnh. Một khi để gã đột phá thì chắc chắn lại dấy lên một hồi điên đảo cho Hạ giới, việc kết nối giới cũng sẽ chịu ảnh hưởng, cho nên phải mau chóng diệt trừ kẻ này.” Lão giả lưng còng đem sự tình năm xưa kể lại một lượt cho Liễu Minh nghe với giọng bồi hồi.

Bốn người bên cạnh cũng im lặng không nói thêm câu nào nhưng trên mặt vẫn hiện lên chút hoài niệm xưa cũ, ngay cả nữ tử xinh đẹp mặc áo lam đứng ngoài cùng bên phải cũng vậy.

“Thì ra là vậy.” Liễu Minh sau khi nghe xong câu chuyện liền chấn động thật lâu, hắn cũng không ngờ rằng Nguyên Thủy Ma Chủ lại có bí mật lớn đến dường ấy.

“Chúng ta ở Thượng giới cho nên không có cách nào ra tay, muốn diệt trừ Nguyên Thủy Ma Chủ cần phải dùng lực lượng và người của Hạ giới. Việc này đối với ngươi thì cực kỳ nguy hiểm nhưng cũng là một lần kỳ ngộ hiếm có. Ngươi đã thấy Hắc Bạch song kiếm rồi đó, vật đó đích thân ngài Cửu Thiên trước khi phi thăng dùng Thông Thiên Tạo Hóa luyện chế mà thành, là một kiện bí bảo chuyên dùng để đối phó với Nguyên Thủy Ma Chủ.” Nam tử áo vàng liền mở miệng nói với Liễu Minh với nhiều ẩn ý.

Liễu Minh nghe xong cảm thấy phấn chấn bèn quay sang ngắm nhìn hai thanh kiếm với vẻ chăm chú.

“Khục khục! Không phải ai cũng có thể gánh lấy trọng trách trừ ma vệ đạo bình ổn trật tự giới, ngươi muốn có được Thiên Phạt cùng Địa Kiếp thì phải vượt qua năm người bọn ta đã.”Lão giả lưng còng trừng mắt nhìn nam tử áo vàng rồi ho khan một tiếng nhắc nhở.

“Vâng, tại hạ đã hiểu. Liễu Minh xin chấp nhập khảo nghiệm của các vị tiền bối.” Liễu Minh kiềm chế xúc động trong lòng bằng cách hít một hơi thật sâu sau đó mới bình tĩnh đáp lại.

“Tốt cho một nam tử can đảm, khảo nghiệm sẽ bắt đầu từ ta.” Nam tử áo vàng trên mặt đầy thâm ý nhanh chóng nói.

Liễu Minh nghe thấy liền tập trung tinh thần, pháp lực cấp tốc vận chuyển, quanh thân hắn bây giờ ngập tràn những ánh sáng đen mờ ảo.

Nam tử áo vàng bình tĩnh di chuyển thân hình, thoắt một cái cứ như là Thuấn Di xuất hiện trước người của Liễu Minh, sau khi quan sát kỹ càng Liễu Minh với lưng quay lại với bốn người còn lại sau đó bắt đầu hành động.

Liễu Minh cũng bị tốc độ của nam tử áo vàng làm cho giật mình, sau đó điều làm hắn còn nhạc nhiên hơn nữa đó là nam tử áo vàng đã rút từ trên lưng ra một trường kiếm màu vàng.

“Ta thấy ngươi mang theo Kiếm Nang, cũng bắt đầu lĩnh ngộ pháp tắc thuộc tính Kim cho nên chắc chắn tinh thông Ngự Kiếm thuật, nếu như ngươi có thể đỡ được một kiếm của ta thì coi như là vượt qua.” Nam tử áo vàng ánh mắt chăm chú nói với Liễu Minh.

Sau đó, một ánh vàng chói lọi từ thanh Kiếm màu vàng trên tay nam tử áo vàng tỏa ra bao bọc lấy toàn bộ cơ thể, hàng trăm hàng ngàn kiếm quang mau chóng nở rộ kết thành một đóa hoa sen vàng rực rỡ. Một cỗ kiếm ý xung thiên khuếch tán ra xung quanh mang theo khí thế bài sơn đảo hải hướng về phía Liễu Minh, trong đó ẩn chứa thật tinh thuần lực lượng Pháp Tắc hệ Kim.

Liễu Minh cảm thấy thật nghiêm trọng không dám lơ là mà nhanh tay cầm lấy Kiếm Nang. Gần như cùng lúc vô số tia sáng lan tỏa tạo thành hai đạo hư ảnh Pháp Tướng hắc bạch xuất hiện ở sau lưng. Đồng thời trên người họ Liễu lóe lên những đợt sáng vàng, mười hai khối Sơn Hà Châu lơ lửng xoay quanh người hắn. Trên tay thì một cây Trường Tiên xanh biếc xuất hiện, đây chính là Tổn Ma Tiên đang căng tràn pháp lực. Một bóng roi cực lớn bao xung quanh người hắn, trông thật giống như một con Mãng Xà màu lục đầy sức sống.

“Huyền Linh chi bảo! thật không thể ngờ được là ngươi còn có cơ duyên lớn như vậy!” Nam tử áo vàng chăm chú nhìn Tổn Ma Tiên trong tay Liễu Minh một cách tán thưởng, sau đó khẽ quát một tiếng bắt đầu ra tay.

Thân thể liền chuyển động, tay phải cầm kiếm lập tức không thấy bóng dáng.

Liễu Minh hết sức chăm chú vào cử động của nam tử áo vàng, trước mắt thấy cảnh này liền lập tức lo lắng.

Ông ông! Đột nhiên trong hư không quanh Liễu Minh xuất hiện rất nhiều đạo Kiếm Khí màu vàng, chúng từ bốn phương tám hướng bay đến rồi vây quanh hắn. Giờ đây toàn thân Liễu Minh đã bị bao trong vô tận Kiếm Khí vàng rực.

Kiếm Khí chưa đến nhưng mà Liễu Minh đã cảm thấy Kiếm Ý sắc lạnh tỏa ra, nếu như bản thân sơ sẩy thì nhanh chóng sẽ bị vô số Kiếm Khí phanh thây băm nát thành mảnh vụn.

Nguyên Thần trong Thức Hải lập tức lóe lên từng đợt sáng đen khiến cho Liễu Minh bừng tỉnh, sau đó nhanh chóng khôi phục lại bình tĩnh.

Hắn gầm nhẹ một tiếng, mười hai khối Sơn Hà Châu vờn quanh người tỏa ra hào quang sáng chói, từng đợt sương mù màu vàng đất ầm ầm hiện lên ngưng tụ thành một quả cầu rất lớn. Từng đợt ánh vàng lóe lên theo sau là vô số những hòn đá hình cầu màu vàng đất từ trong bay ra, mang theo Thổ thuộc tính hùng hổ bắn ra bốn phương tám hướng va chạm với những Kiếm Khí màu vàng đang tiến tới.

UỲNH UỲNH RẦM RẦM!

Từng cú va chạm như sấm rền vang, từng đạo Kiếm Khí màu vàng và những viên đá đều lập tức vỡ nát. Nhưng những Kiếm Khí màu vàng vẫn từ Hư Không liên tục bay đến, nhanh chóng đã áp chế được những viên đá bắn lên rồi tiếp tục oanh kích lên phía trên quả cầu màu vàng đất.

Xuy xuy xuy!

Chỉ trong nháy mắt quả cầu đã bị Kiếm Khí xé rách và lao thẳng vào trong. Lại tiếp tục những tiếng kim loại va chạm giòn tan vang lên, quả cầu màu vàng đất nhanh chóng tiêu tán lộ ra tình hình bên trong.

Liễu Minh lúc này đang đứng trong vòng bảo hộ hình lập phương, mười hai khối Sơn Hà Châu nhanh chóng chặn khắp thân thể của hắn rồi tỏa ra những ánh vàng lấp lánh, từng viên hỗ trợ lẫn nhau ngưng tụ thành vòng bảo hộ hình lập phương. Vòng bảo hộ hình lập phương được hình thành từ pháp lực của mười hai khối Sơn Hà Châu nên cực kỳ chắn chắn, vô số Kiếm Khí đâm trúng bắn ra từng tia lửa lốp bốp nhưng vẫn không hề suy chuyển được chút nào.

Nhưng ngay lúc này, trên đỉnh đầu của Liễu Minh liền xuất hiện một Cự Kiếm màu vàng cực lớn, với khí thế mạnh như triều dâng đang hùng hổ trảm xuống một nhát. Một kiếm xuất ra với uy lực vượt xa ngàn vạn Kiếm Khí xung quanh. Cả trời đất lúc này dường như chỉ lặng yên mà ngắm Cự Kiếm chém xuống.

Vừa mới va chạm, vòng bảo hộ hình lập phương lập tức đã rạn nứt. Liễu Minh nheo mắt, quát lên một tiếng dồn pháp lực vào ngọn Trường Tiên trên tay, Tổn Ma Tiên nhanh chóng tỏa ra hào quang màu lục rực rỡ rồi bỗng nhiên phình to hơn mười lần. Đầu ngọn roi vung lên giống như một con Mãng Xà không lồ đang nghênh đón Cự Kiếm màu vàng.

“Ầm ầm” một tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang lên.

Va chạm của hai người mang theo hai màu Lục và Vàng với hào quang sáng chói chia không gian chung quanh thành hai màu rõ rệt, từ chỗ va chạm có thể thấy được không gian như vỡ vụn ra từng mảnh.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện