"Tai Hồng, là cô ép tôi đấy, tôi chỉ không muốn tấn công một bé gái thôi, nhưng nếu cô muốn giết tôi thì đừng trách." - Tôi rít gào đe dọa nàng.

“Phừng…” – Đáp lại tôi là một ngọn lửa nóng từ miệng nàng.

"Chạy không được thì đành chiến đấu thôi." - Tôi thở dài và bắt đầu sử dụng những kỹ năng chủng tộc của mình.

"Cơn Khát Máu."

"Nanh Vuốt Máu."

"Lưỡi Đao Máu."

"Áo Giáp Máu."

"Xiềng Xích Máu."

Tôi sử dụng cùng lúc năm kỹ năng máu, tôi chỉ có thể duy trì chúng trong 5 giây.

Trêи lưng tôi nứt ra hai lỗ hổng, máu tuôn ra biến thành hai sợi xích.

Từ khuỷu tay và đầu gối mọc ra những chiếc sừng nhọn.

Từ cổ tay hai lưỡi đao máu mọc dài ra, hai lưỡi đao này có độ cứng và sắc tương đương với những lưỡi đao bọ ngựa.

Khắp người tôi mọc ra những cái vảy như vảy rắn, chúng bao bọc toàn bộ cơ thể thành một bộ giáp mỏng.

"Đi chết đi." - Ý thức của tôi đã biến mất sau khi sử dụng Cơn Khát Máu, chỉ còn bản năng giết chóc của loài ma quỷ.

Tôi lao thẳng về phía con sói khổng lồ, nhắm lưỡi đao thẳng vào đầu nàng.

"Hơi Thở Rực Cháy." - Con Sói Lửa phun ra một luồng lửa cực nóng thẳng vào người tôi.

Tôi lao qua làn lửa nóng, bộ giáp máu đã tạm thời cách ly được ngọn lửa.

"Phập." - Lưỡi đao máu cắm vào đầu nàng, nhưng đầu của nàng rất lớn nên đó không phải vết thương trí mạng.

"Ầm!" - Nàng dùng móng vuốt sói tát bay tôi. Cú tát làm tôi đứt lìa một cánh tay, nhưng trong trạng thái khát máu thì tôi không hề cảm thấy đau đớn.

"Xiềng Xích Máu!" - Những sợi xích sau lưng tôi dài ra, quấn chặt lấy cái miệng sói và móng vuốt của nàng.

Những sợi xích co rút lại, kéo tôi lao thẳng về phía nàng.

Tôi giơ lên lưỡi đao máu còn lại.

"Phập!" - Lưỡi đao máu cắt ra một vết thương lên cổ nàng. .

"Gào..." - Nàng gào thét rồi gục xuống, thân thể nàng nhanh chóng thu nhỏ lại thành một cô bé khoảng 10 tuổi.

"Khục..khục..." - Tôi ho ra một búng máu.

Những kỹ năng máu của tôi đã cạn năng lượng, chúng biến thành máu tươi và rơi xuống đất.

Tôi đi đến chỗ cánh tay bị đứt của mình, lượm nó lên và gắn lại vào tay. Miệng vết thương nhanh chóng liền lại.

"Giờ mình lại cạn khô máu." - Tôi lấy một lọ máu ra từ không gian và uống nó.

Tôi nhìn về phía cô bé Ma Nhân Sói. Nàng bị tôi chém một nhát vào miệng và cổ, nhưng những vết thương đang bắt đầu liền lại.

"Nàng ta vẫn còn sống." - Tôi lầm bầm.

"Cũng tốt, mình đâu định giết một cô bé dễ thương."

Tôi bế nàng lên tay rồi bắt đầu đi tìm kiếm một hang động.

"Mình đang trong trạng thái cạn kiệt năng lượng, nếu gặp con côn trùng nào đó thì sẽ rất nguy hiểm."

Sau một lúc tìm kiếm, thì tôi cũng tìm được một cái hang nhỏ.

Bên trong hang còn có một dòng suối ngầm.

Tôi đặt Tai Hồng nằm lên một phiến đá trong hang. Vuốt vuốt đôi tai nhỏ mềm như nhung của nàng.

"Chậc, không ngờ bên trong hình dạng bé gái xinh xắn này, lại là một con quái vật khủng khϊế͙p͙."

"Giờ thì mình sẽ sử dụng kỹ năng để thu thập thông tin từ ký ức của nàng."

Tôi hôn lên môi của nàng, môi nàng nhỏ xíu. Việc hôn một bé gái khá là kỳ cục, nhưng biết sao được, để có thể sử dụng Tâm Linh Tương Thông thì bắt buộc tôi phải môi chạm môi với mục tiêu.

"Tâm Linh Tương Thông!" - Tôi chìm vào trong ký ức của nàng.

Nàng đang trốn trong một căn hầm, phía bên ngoài là những tiếng la hét và gào thảm thiết.

"Giết, giết hết lũ súc vật này." - Một tên Ma Nhân mặt đầy máu đang la hét, hắn vừa đâm chết một người phụ nữ Ma Nhân Chó, đó là mẹ của Tai Hồng.

Những Ma Nhân Chó đang cố gắng chống trả lại lũ cướp Ma Nhân.

Cuộc chiến rất thảm khốc, các Ma Nhân Chó liên tục bị chém giết.

Sau khi các Ma Nhân Chó nam bị giết hết. Lũ cướp bắt trói các Ma Nhân Chó nữ và bắt đầu hãm hϊế͙p͙ họ.

Những cô gái tội nghiệp với đôi tai nhỏ trêи đầu, cố gắng van xin lũ cướp.

Nhưng lũ cướp đâu quan tâm, các nàng càng van xin thì chúng càng vui vẻ hành hạ các nàng.

Sau cuộc vui một số Ma Nhân Chó nữ đã chết. Lũ cướp trói những người còn sống lại và đem những tài sản chúng cướp được đem đi.

Tai Hồng nhờ trốn trong hầm ngầm nên may mắn sống sót.

"Mẹ ơi, mẹ ơi." - Tai Hồng tội nghiệp chạy đi tìm mẹ của mình, nhưng xác của những Ma Nhân Chó đã bị lũ cướp sẻ thịt ướp muối.

Cô bé phải sống một mình trong ngôi làng đổ nát, không còn ai sống sót ngoại trừ nàng.

Hàng ngày nàng vào rừng tìm kiếm quả dại, đêm nàng về nhà trốn trong tầng hầm.

Một hôm nàng phát hiện một cái cây lạ, trêи cây chỉ có một quả nhỏ màu đỏ.

Ngay khi nàng hái quả đỏ xuống thì cái cây bốc cháy rồi biến thành tro.

Nàng ăn quả đỏ vào bụng, nó biến thành dòng nước rực cháy như dung nham.

"A..." - Ngọn lửa bốc lên thiêu đốt nàng.

Từ đó nàng không còn là một cô bé nữa, nàng hoàn toàn biến thành một con Sói Lửa.

Hàng ngày nàng đánh nhau với lũ côn trùng, nướng lũ sâu bằng Hơi Thở Rực Lửa rồi ăn chúng.

Nàng sống như vậy rất nhiều năm trong rừng.

Một hôm nàng gặp một nhóm Ma Nhân Chó, nàng đi theo chúng tới ngôi làng Chó Sói này.

Nàng tuyên chiến với tộc trưởng của ngôi làng, nhưng tên tộc trưởng cũng có khả năng Phản Tổ.

Mặc dù bị thua nhưng tên tộc trưởng nhận nàng làm em gái.

Nàng sống khá yên ổn với những Ma Nhân Chó và Ma Nhân Sói ở đây.

Tôi tỉnh lại từ trong ký ức của nàng.

"Ừm, tên tộc trưởng của làng này còn mạnh hơn cả Tai Hồng."

"Vấn đề này khó giải quyết đây, mình phải dùng tất cả khả năng mới đánh bại được Tai Hồng, nếu đánh với tên tộc trưởng thì hy vọng thắng gần như bằng không."

"Nhưng vấn đề trước mắt là phải xử lý Tai Hồng như thế nào, nếu để nàng lành lại vết thương rồi tỉnh lại, thì mình sẽ bị nàng nuốt sống."

Mình chưa bao giờ sử dụng kỹ năng "Thao Túng Ký Ức", nhưng thử lần này vậy.

Tôi cúi người hôn lên môi nàng một lần nữa.

"Thao Túng Ký Ức!" - Tôi dùng tinh thần của mình để xóa đi từng ký ức của nàng.

Xóa đi tất cả những ký ức về ngôi làng Chó Sói và tên Tộc Trưởng, xóa luôn những ký ức về cuộc sống trong rừng, cuối cùng tôi xóa luôn ký ức về cuộc thảm sát của bọn cướp và cái chết của mẹ nàng.

"Giờ ký ức của nàng trống rỗng như tờ giấy trắng."

Thực ra bây giờ nàng đã gần 800 tuổi, hình dạng bé gái hiện tại là do bị định hình khi ăn Quả Lửa, nếu không ăn quả đó thì bây giờ chắc nàng là một cô gái, hoặc thậm chí là một người trung niên rồi.

Nhưng sau khi bị tôi xóa ký ức, thì cả tâm trí lẫn hình dạng của nàng đều là một cô bé mười tuổi.

"Hừm, kế hoạch bắt cóc trẻ em thành công." - Tôi mỉm cười nhìn nàng, hy vọng nàng sẽ không ghét tôi khi nàng tỉnh dậy.

Tôi lấy ra ba viên kết tinh năng lượng và đưa vào miệng nàng.

Dù đang ngủ thì nàng cũng nhai nuốt mấy viên kết tinh.

Gương mặt nàng trở nên tươi tỉnh, giờ nàng hoàn toàn biến thành một cô bé đáng yêu.

Sau hai giờ thì nàng cũng tỉnh dậy, lượng năng lượng trong người tôi cũng đã khôi phục.

"Ưm ... Ưm..." - Nàng mở đôi mắt ra và tỉnh lại.

"Xin chào, anh là Máu Xấu, anh thấy em bị ngất trong rừng, nhà em ở đâu." - Tôi cố nở một nụ cười thân thiện và hỏi cô bé.

Cô bé chỉ nhìn tôi mà không nói gì cả.

"Chẳng lẽ mình lỡ tay xóa luôn ký ức ngôn ngữ của nàng rồi."

"Em đói không." - Tôi đưa thêm một viên kết tinh năng lượng cho nàng.

"Cám ơn." - Cô bé rụt rè nhận lấy viên kết tinh, giọng của nàng nhỏ xíu nhưng rất dễ thương.

"Nếu em không nhớ mình là ai, hay nhà em ở đâu."

"Thì anh sẽ gọi em là Tai Hồng, và dẫn về nhà anh nha." - Tôi nhẹ nhàng nói với nàng.

Nàng chỉ gật gật cái đầu nhỏ và không nói gì.

Kế hoạch bắt cóc trẻ em và thu nhập thông tin của tôi thành công tốt đẹp.

Giờ miễn là không chọc tức nàng thì nàng sẽ là một cô bé Ma Nhân Chó dễ thương, còn nếu lỡ chọc nàng giận biến thành Sói Lửa, thì việc sẽ rất phiền phức.

Tôi bế nàng trêи tay rồi đi về nhà của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện