Thanh Ngọc muốn thể nghiệm chiến đấu sinh tử chân chính, không hề kích phát bảo giáp phòng ngự Kim Sa Triền Ti của mình.
Điên cuồng vận chuyển Đạo Nguyên Kinh, hắn cũng không hề để ý tới vết thương, mà thuấn di tới sau một tên tu sĩ Kim Đan của đối phương, thi triển Kinh Tuyết Trảm.Một làn sóng kiếm khí như thủy triều ập đến, lập tức phá vỡ cả bảo giáp phòng ngự, bổ tên này thành cái sàng.Trong đầu Thanh Ngọc tâm niệm hiện tại hắn vẫn còn thua tên Mộ Phong Nguyên Anh sơ kỳ chân chính kia một khoảng thực lực, nên muốn giải quyết mấy con kiến hôi Kim Đan này trước đã.Không bao nhiêu lâu sau, từng tên từng tên Kim Đan đổ gục xuống, mà tên Mộ Phong của Mộ gia kia cũng chỉ khiến Thanh Ngọc trên người có thêm vài vết thương.Thanh Ngọc hai kiếm nơi tay, không có sát khí, lại không thể quan sát được bằng thần thức, làm tên Mộ Phong này chỉ có thể cảm nhận hắn bằng mắt thường, rất khó bắt kịp.Mộ Phong hùng hổ so đao thức với Thanh Ngọc, hai người giao thủ dữ dội hơn ba mươi chiêu, cả hai mới tách ra mà đứng đối diện nhau.
Mộ Phong lấy ra sát khí của mình, một cây phi tiêu Vương khí cực phẩm, mang theo sát khí ngập trời, miệng niệm chú mà ném nó về phía trước.Cây phi tiêu kia một hóa hai, hai hóa bốn, bốn hóa tám… Sau một lúc thì có vô số phi tiêu sắc bén lao thẳng tới Thanh Ngọc.
Không hề nao núng, sử dụng một chiêu Lạc Nhật Trảm bổ về đằng trước, rồi hai kiếm Thanh Ngọc điên cuồng phòng thủ, gạt bỏ những hư ảnh phi tiêu sắc bén kia ra ngoài.
Nhưng cũng không hề dễ dàng, toàn thân Thanh Ngọc cũng bị tám chiếc phi tiêu xuyên qua, chảy ra dòng máu vàng kim, vô cùng thần dị.Tên Mộ Phong kia thấy máu của Thanh Ngọc, vô cùng hoảng sợ, gào lên:- Ngươi, ngươi không phải nhân…Chưa để Mộ Phong nói xong, thì kiếm phong màu xanh biếc của Lạc Nhật Trảm đã bổ đôi tòa tháp ba tầng của hắn ra.
Thanh Ngọc đạp Thập Lý Bộ lao tới, chỉ trong tích tắc đã đến sát bên cạnh Mộ Phong, thi triển Toái Hồn Đao làm hắn phải ôm đầu kêu gào thảm thiết.
Thanh Ngọc tỏa ra kiếm thế kinh khủng của mình, sau đó chém ra Tịch Diệt Thiên Ma Trảm, trong tích tắc, cả thân thể và nguyên anh của tên Mộ Phong kia đều bị băm thành thịt vụn.Thanh Ngọc thu hồi chiến lợi phẩm, cảm thấy chiếc phi tiêu của Mộ Phong cũng không tệ, sau này nhờ Ly Ly nâng cấp một chút rồi đưa cho Phù Hoa dùng.
Phù Hoa rất thích sử dụng pháp bảo loại ám khí.Nhớ tới Phù Hoa và chúng nữ, Thanh Ngọc lại trầm tư một lát, chắc các nàng không sao, vì lão giả kia cũng không phải người thường, đã nói thì sẽ giữ lời.Khai mở trận pháp, bỗng dưng Thúy An đã vọt vào.
Nàng kinh hoàng nhìn thấy bảy cái xác người lăn lóc trên đất mà không tin vào mắt mình.
Nàng lắp bắp nói:- Chủ nhân, là người, là người…Thanh Ngọc cảm thấy Thúy An rất dễ thương.
Dù nàng làm bà chủ lâu năm nhưng chỉ cần bối rối thì sẽ nói lắp.
Hắn nói:- Là ta.Thanh Ngọc đánh ra vài đạo Vô Trần Hỏa, thiêu cháy toàn bộ những gì sót lại, sau đó cùng Thúy An trở về Vạn Hoa Tiền Trang.
Xem ra lần này phải suy tính một chút, làm sao diệt đi cái mối họa Mộ gia kia.
Thanh Ngọc ở đây thân cô thế cô, ở Vạn Hoa Tiền Trang thì ngoài Thúy An, cũng chỉ còn mỗi một trưởng lão Nguyên Anh sơ kỳ khác, tên là Nhâm Tuân mà thôi.Lão giả Nhâm Tuân này thì lại không hề quan tâm mấy đến sự tình trong tiền trang, chỉ muốn phủi tay làm chưởng quỹ, nên cũng không giúp đỡ được gì.Thanh Ngọc quyết định, để Thúy An thu hết toàn bộ cửa hàng chi nhánh trở về, chỉ tập trung vào một điểm duy nhất tại Phước Bình thành, không kinh doanh tràn lan.Với tốc độ tu luyện như thế này, khoảng vài năm nữa Thanh Ngọc sẽ tiến vào Kim Đan hậu kỳ, đến lúc đó hắn mới tính toán bước tiếp theo.Hai người nhanh chóng trở về Vạn Hoa Tiền Trang, mà không hề biết có một cô gái đang dùng tay che miệng khóc ở đằng xa.…Bốn năm sau.Sau khi củng cố vững chắc tu vi ở Kim Đan hậu kỳ, Thanh Ngọc đứng dậy.
Bây giờ Đạo Nguyên Kinh đã là công pháp tam tu, nên Thanh Ngọc làm một được ba, tu vi luyện Thần cũng tấn thăng một bước, Trụ Cung nhị tinh.- Hệ thống, mở ra thông số..Chủ nhân: Thanh NgọcLinh căn: Cửu vương cănTư chất: Đỉnh giaiThể chất: Không được tiếp cận thông tinHuyết mạch: Không được tiếp cận thông tinChức nghiệp: Pháp kiếm sưTinh cảnh: Luyện Cân sơ kỳKhí cảnh: Kim Đan hậu kỳThần cảnh: Trụ Cung nhị tinh.Trình độ kiếm đạo của Thanh Ngọc rất lâu rồi chưa được đề thăng.
Trong cuốn tâm đắc tu luyện của Hồng Vân Chân Nhân để lại có ghi rõ, hiện tại kiếm khí của hắn chỉ là một đạo.
Khi nào hắn hiển hóa ra được mười đạo kiếm khí, thì Thanh Ngọc mới có thể chân chính tấn thăng phong hào Kiếm Vương.Thời gian gần đây xảy ra quá nhiều sự vụ, Thanh Ngọc cũng không có thời gian để tu tập kiếm đạo của mình.
Theo những gì hắn học hỏi được ở trong Ma Đạo Chi Môn, thì Thanh Ngọc phải đi theo con đường Kiếm Ma, chứ không phải chỉ tu tập lấy kiếm nhập tiểu đạo đơn thuần.Kiếm Ma, tức là phải dung hòa cả Ma Đạo vào bên trong kiếm thuật.
Hiện nay Thanh Ngọc mới chỉ tìm hiểu được một chút da lông mà thôi, không hề chân chính nắm được tinh túy của phương diện này.Khi nào kiếm khí của hắn trở thành Ma kiếm khí, thì Thanh Ngọc mới có thể tiếp tục rèn luyện ra đạo kiếm khí tiếp theo.Khi bản thân Thanh Ngọc tiến lên Luyện Cân sơ kỳ, thì hắn cảm giác được gân cốt của mình được tăng cường thêm một chút, sức dẻo dai và lực lượng cũng đã tăng thêm một thành so với trước kia.Đại Đạo đường xa, Thanh Ngọc cũng không hề vội vàng chút nào.
Hắn tiến vào Sơn Hà Quan Tưởng Đồ thăm mấy nhóc tiểu hồ ly một chút, thấy chúng lớn thêm nên cũng rất vui mừng.Đi ra tới bờ biển, thì đã thấy con gấu mập Tiểu Hôi bây giờ đã là Nguyên Anh sơ kỳ, Tiểu Long là Kim Đan hậu kỳ, còn Tiểu Bàn là Thừa Đỉnh kỳ đỉnh phong, đang cảm ngộ thiên địa muốn tấn thăng Hợp Thể kỳ.
Thanh Ngọc rất mong chờ, không biết con cá mập ngốc nghếch này hóa hình sẽ ra sao.- Phu quân, con cá mập này không hề tầm thường đâu, sau này chàng sẽ biết.Thanh Ngọc nghe Ly Ly nói vậy, cũng không hỏi nhiều, chỉ là lưu tâm về Tiểu Bàn thêm một chút.Sau khi ra ngoài kiểm tra việc kinh doanh của Vạn Hoa Tiền Trang, Thanh Ngọc mới thấy một năm trở lại đây tình hình không hề ổn chút nào.
Tuy nói rằng ở trong phạm vi tiền trang có Vũ Đả Lê Hoa Trận, nhưng mà khách hàng lại không tới nhiều, do Mộ gia cũng đã khai mở một tiền trang ở con đường gần đây, lợi tức và lãi suất vô cùng ưu đãi, khiến Vạn Hoa Tiền Trang chịu cảnh sinh ý thưa thớt.Với việc này Thanh Ngọc không hề để ý lắm, bởi vì hắn đã là một đại tài chủ, cũng không có dự định thường trú lâu dài tại Huyền Vũ Vực này, Trung Đô náo nhiệt mới là đích đến của Thanh Ngọc.
Cái hắn muốn xây dựng chỉ là một đường lui cho Vạn Hoa cốc mà thôi.Lúc này, Thúy An chạy từ đằng xa tới, bốn năm trôi qua, nàng đã tấn thăng Nguyên Anh trung kỳ, do được Thanh Ngọc truyền cho Càn Khôn Thiên Kinh và Càn Khôn Tâm Quyết.
Tu vi luyện Tinh và luyện Thần của Thúy An cũng có tiến triển, Khai Mạch tầng hai và Hoang Cung nhất tinh.Xem ra nàng vô cùng chăm chỉ tu luyện, Thanh Ngọc cảm thấy rất hài lòng.
Thúy An mang song linh căn Hỏa Mộc, xem ra để cho nàng theo Mỵ Nương học luyện đan cũng là không còn gì tốt hơn.- Ở đây có một hội đấu giá, ta định đi xem một chút, ngươi đi không?Trước mặt đông người, Thúy An cũng không dám xưng hô em và chủ nhân với Thanh Ngọc.
Thanh Ngọc cầm lấy thiệp mời đấu giá lên xem, ai ngờ thấy được một thứ làm hắn vô cùng bất ngờ!Ở hội đấu giá có thi thể một con Hổ Long Thiên Hạt được bảo quản trong Huyền Băng vạn năm.
Thanh Ngọc mừng rỡ, xem ra hắn có thể cứu tỉnh A Lan rồi.
Chỉ còn thiếu A Lan và Tử Nhược nữa thôi là Thanh Ngọc có thể biết được huyết mạch và thể chất của mình, làm hắn vô cùng mong chờ!Thanh Ngọc nói với Thúy An:- Lấy ngay cho ta một phòng bao hạng nhất, tiền không thành vấn đề!- Phòng bao hạng nhất cần tới trăm vạn linh thạch thượng phẩm, đó là một phần mười số vốn lưu động của tiền trang hiện tại rồi!Thanh Ngọc cười khà khà:- Đây, cầm đi!Thúy An cầm lấy chiếc nhẫn, xem xong thì run run mà sợ đánh rơi mất.
Nàng hít một hơi thật sâu, rồi mới nói:- Được rồi, tối mai chúng ta đi.…Buổi tối ngày hôm sau.Thanh Ngọc và Thúy An cùng đi tới trước cửa Thiên Ngọc Phách Mại Hội.Thiên Ngọc Phách Mại Hội này nghe nói là sản nghiệp của một đại gia tộc nào đó ở Trung Vực, có căn cơ vững vàng, hơn nữa hoạt động uy tín lâu năm.
Mới từ đằng xa trông thấy thôi mà một người chứng kiến qua nhiều đại tràng diện như Thanh Ngọc cũng phải âm thầm tắc lưỡi.Một cung điện mái tròn vô cùng xa hoa được hạ lạc trên một tuyến đường chính giữa trung tâm Phước Bình thành.
Trông lối kiến trúc tinh xảo mỹ lệ này của Thiên Ngọc Phách Mại Hội làm Thanh Ngọc cũng là cảm thán không thôi..
Điên cuồng vận chuyển Đạo Nguyên Kinh, hắn cũng không hề để ý tới vết thương, mà thuấn di tới sau một tên tu sĩ Kim Đan của đối phương, thi triển Kinh Tuyết Trảm.Một làn sóng kiếm khí như thủy triều ập đến, lập tức phá vỡ cả bảo giáp phòng ngự, bổ tên này thành cái sàng.Trong đầu Thanh Ngọc tâm niệm hiện tại hắn vẫn còn thua tên Mộ Phong Nguyên Anh sơ kỳ chân chính kia một khoảng thực lực, nên muốn giải quyết mấy con kiến hôi Kim Đan này trước đã.Không bao nhiêu lâu sau, từng tên từng tên Kim Đan đổ gục xuống, mà tên Mộ Phong của Mộ gia kia cũng chỉ khiến Thanh Ngọc trên người có thêm vài vết thương.Thanh Ngọc hai kiếm nơi tay, không có sát khí, lại không thể quan sát được bằng thần thức, làm tên Mộ Phong này chỉ có thể cảm nhận hắn bằng mắt thường, rất khó bắt kịp.Mộ Phong hùng hổ so đao thức với Thanh Ngọc, hai người giao thủ dữ dội hơn ba mươi chiêu, cả hai mới tách ra mà đứng đối diện nhau.
Mộ Phong lấy ra sát khí của mình, một cây phi tiêu Vương khí cực phẩm, mang theo sát khí ngập trời, miệng niệm chú mà ném nó về phía trước.Cây phi tiêu kia một hóa hai, hai hóa bốn, bốn hóa tám… Sau một lúc thì có vô số phi tiêu sắc bén lao thẳng tới Thanh Ngọc.
Không hề nao núng, sử dụng một chiêu Lạc Nhật Trảm bổ về đằng trước, rồi hai kiếm Thanh Ngọc điên cuồng phòng thủ, gạt bỏ những hư ảnh phi tiêu sắc bén kia ra ngoài.
Nhưng cũng không hề dễ dàng, toàn thân Thanh Ngọc cũng bị tám chiếc phi tiêu xuyên qua, chảy ra dòng máu vàng kim, vô cùng thần dị.Tên Mộ Phong kia thấy máu của Thanh Ngọc, vô cùng hoảng sợ, gào lên:- Ngươi, ngươi không phải nhân…Chưa để Mộ Phong nói xong, thì kiếm phong màu xanh biếc của Lạc Nhật Trảm đã bổ đôi tòa tháp ba tầng của hắn ra.
Thanh Ngọc đạp Thập Lý Bộ lao tới, chỉ trong tích tắc đã đến sát bên cạnh Mộ Phong, thi triển Toái Hồn Đao làm hắn phải ôm đầu kêu gào thảm thiết.
Thanh Ngọc tỏa ra kiếm thế kinh khủng của mình, sau đó chém ra Tịch Diệt Thiên Ma Trảm, trong tích tắc, cả thân thể và nguyên anh của tên Mộ Phong kia đều bị băm thành thịt vụn.Thanh Ngọc thu hồi chiến lợi phẩm, cảm thấy chiếc phi tiêu của Mộ Phong cũng không tệ, sau này nhờ Ly Ly nâng cấp một chút rồi đưa cho Phù Hoa dùng.
Phù Hoa rất thích sử dụng pháp bảo loại ám khí.Nhớ tới Phù Hoa và chúng nữ, Thanh Ngọc lại trầm tư một lát, chắc các nàng không sao, vì lão giả kia cũng không phải người thường, đã nói thì sẽ giữ lời.Khai mở trận pháp, bỗng dưng Thúy An đã vọt vào.
Nàng kinh hoàng nhìn thấy bảy cái xác người lăn lóc trên đất mà không tin vào mắt mình.
Nàng lắp bắp nói:- Chủ nhân, là người, là người…Thanh Ngọc cảm thấy Thúy An rất dễ thương.
Dù nàng làm bà chủ lâu năm nhưng chỉ cần bối rối thì sẽ nói lắp.
Hắn nói:- Là ta.Thanh Ngọc đánh ra vài đạo Vô Trần Hỏa, thiêu cháy toàn bộ những gì sót lại, sau đó cùng Thúy An trở về Vạn Hoa Tiền Trang.
Xem ra lần này phải suy tính một chút, làm sao diệt đi cái mối họa Mộ gia kia.
Thanh Ngọc ở đây thân cô thế cô, ở Vạn Hoa Tiền Trang thì ngoài Thúy An, cũng chỉ còn mỗi một trưởng lão Nguyên Anh sơ kỳ khác, tên là Nhâm Tuân mà thôi.Lão giả Nhâm Tuân này thì lại không hề quan tâm mấy đến sự tình trong tiền trang, chỉ muốn phủi tay làm chưởng quỹ, nên cũng không giúp đỡ được gì.Thanh Ngọc quyết định, để Thúy An thu hết toàn bộ cửa hàng chi nhánh trở về, chỉ tập trung vào một điểm duy nhất tại Phước Bình thành, không kinh doanh tràn lan.Với tốc độ tu luyện như thế này, khoảng vài năm nữa Thanh Ngọc sẽ tiến vào Kim Đan hậu kỳ, đến lúc đó hắn mới tính toán bước tiếp theo.Hai người nhanh chóng trở về Vạn Hoa Tiền Trang, mà không hề biết có một cô gái đang dùng tay che miệng khóc ở đằng xa.…Bốn năm sau.Sau khi củng cố vững chắc tu vi ở Kim Đan hậu kỳ, Thanh Ngọc đứng dậy.
Bây giờ Đạo Nguyên Kinh đã là công pháp tam tu, nên Thanh Ngọc làm một được ba, tu vi luyện Thần cũng tấn thăng một bước, Trụ Cung nhị tinh.- Hệ thống, mở ra thông số..Chủ nhân: Thanh NgọcLinh căn: Cửu vương cănTư chất: Đỉnh giaiThể chất: Không được tiếp cận thông tinHuyết mạch: Không được tiếp cận thông tinChức nghiệp: Pháp kiếm sưTinh cảnh: Luyện Cân sơ kỳKhí cảnh: Kim Đan hậu kỳThần cảnh: Trụ Cung nhị tinh.Trình độ kiếm đạo của Thanh Ngọc rất lâu rồi chưa được đề thăng.
Trong cuốn tâm đắc tu luyện của Hồng Vân Chân Nhân để lại có ghi rõ, hiện tại kiếm khí của hắn chỉ là một đạo.
Khi nào hắn hiển hóa ra được mười đạo kiếm khí, thì Thanh Ngọc mới có thể chân chính tấn thăng phong hào Kiếm Vương.Thời gian gần đây xảy ra quá nhiều sự vụ, Thanh Ngọc cũng không có thời gian để tu tập kiếm đạo của mình.
Theo những gì hắn học hỏi được ở trong Ma Đạo Chi Môn, thì Thanh Ngọc phải đi theo con đường Kiếm Ma, chứ không phải chỉ tu tập lấy kiếm nhập tiểu đạo đơn thuần.Kiếm Ma, tức là phải dung hòa cả Ma Đạo vào bên trong kiếm thuật.
Hiện nay Thanh Ngọc mới chỉ tìm hiểu được một chút da lông mà thôi, không hề chân chính nắm được tinh túy của phương diện này.Khi nào kiếm khí của hắn trở thành Ma kiếm khí, thì Thanh Ngọc mới có thể tiếp tục rèn luyện ra đạo kiếm khí tiếp theo.Khi bản thân Thanh Ngọc tiến lên Luyện Cân sơ kỳ, thì hắn cảm giác được gân cốt của mình được tăng cường thêm một chút, sức dẻo dai và lực lượng cũng đã tăng thêm một thành so với trước kia.Đại Đạo đường xa, Thanh Ngọc cũng không hề vội vàng chút nào.
Hắn tiến vào Sơn Hà Quan Tưởng Đồ thăm mấy nhóc tiểu hồ ly một chút, thấy chúng lớn thêm nên cũng rất vui mừng.Đi ra tới bờ biển, thì đã thấy con gấu mập Tiểu Hôi bây giờ đã là Nguyên Anh sơ kỳ, Tiểu Long là Kim Đan hậu kỳ, còn Tiểu Bàn là Thừa Đỉnh kỳ đỉnh phong, đang cảm ngộ thiên địa muốn tấn thăng Hợp Thể kỳ.
Thanh Ngọc rất mong chờ, không biết con cá mập ngốc nghếch này hóa hình sẽ ra sao.- Phu quân, con cá mập này không hề tầm thường đâu, sau này chàng sẽ biết.Thanh Ngọc nghe Ly Ly nói vậy, cũng không hỏi nhiều, chỉ là lưu tâm về Tiểu Bàn thêm một chút.Sau khi ra ngoài kiểm tra việc kinh doanh của Vạn Hoa Tiền Trang, Thanh Ngọc mới thấy một năm trở lại đây tình hình không hề ổn chút nào.
Tuy nói rằng ở trong phạm vi tiền trang có Vũ Đả Lê Hoa Trận, nhưng mà khách hàng lại không tới nhiều, do Mộ gia cũng đã khai mở một tiền trang ở con đường gần đây, lợi tức và lãi suất vô cùng ưu đãi, khiến Vạn Hoa Tiền Trang chịu cảnh sinh ý thưa thớt.Với việc này Thanh Ngọc không hề để ý lắm, bởi vì hắn đã là một đại tài chủ, cũng không có dự định thường trú lâu dài tại Huyền Vũ Vực này, Trung Đô náo nhiệt mới là đích đến của Thanh Ngọc.
Cái hắn muốn xây dựng chỉ là một đường lui cho Vạn Hoa cốc mà thôi.Lúc này, Thúy An chạy từ đằng xa tới, bốn năm trôi qua, nàng đã tấn thăng Nguyên Anh trung kỳ, do được Thanh Ngọc truyền cho Càn Khôn Thiên Kinh và Càn Khôn Tâm Quyết.
Tu vi luyện Tinh và luyện Thần của Thúy An cũng có tiến triển, Khai Mạch tầng hai và Hoang Cung nhất tinh.Xem ra nàng vô cùng chăm chỉ tu luyện, Thanh Ngọc cảm thấy rất hài lòng.
Thúy An mang song linh căn Hỏa Mộc, xem ra để cho nàng theo Mỵ Nương học luyện đan cũng là không còn gì tốt hơn.- Ở đây có một hội đấu giá, ta định đi xem một chút, ngươi đi không?Trước mặt đông người, Thúy An cũng không dám xưng hô em và chủ nhân với Thanh Ngọc.
Thanh Ngọc cầm lấy thiệp mời đấu giá lên xem, ai ngờ thấy được một thứ làm hắn vô cùng bất ngờ!Ở hội đấu giá có thi thể một con Hổ Long Thiên Hạt được bảo quản trong Huyền Băng vạn năm.
Thanh Ngọc mừng rỡ, xem ra hắn có thể cứu tỉnh A Lan rồi.
Chỉ còn thiếu A Lan và Tử Nhược nữa thôi là Thanh Ngọc có thể biết được huyết mạch và thể chất của mình, làm hắn vô cùng mong chờ!Thanh Ngọc nói với Thúy An:- Lấy ngay cho ta một phòng bao hạng nhất, tiền không thành vấn đề!- Phòng bao hạng nhất cần tới trăm vạn linh thạch thượng phẩm, đó là một phần mười số vốn lưu động của tiền trang hiện tại rồi!Thanh Ngọc cười khà khà:- Đây, cầm đi!Thúy An cầm lấy chiếc nhẫn, xem xong thì run run mà sợ đánh rơi mất.
Nàng hít một hơi thật sâu, rồi mới nói:- Được rồi, tối mai chúng ta đi.…Buổi tối ngày hôm sau.Thanh Ngọc và Thúy An cùng đi tới trước cửa Thiên Ngọc Phách Mại Hội.Thiên Ngọc Phách Mại Hội này nghe nói là sản nghiệp của một đại gia tộc nào đó ở Trung Vực, có căn cơ vững vàng, hơn nữa hoạt động uy tín lâu năm.
Mới từ đằng xa trông thấy thôi mà một người chứng kiến qua nhiều đại tràng diện như Thanh Ngọc cũng phải âm thầm tắc lưỡi.Một cung điện mái tròn vô cùng xa hoa được hạ lạc trên một tuyến đường chính giữa trung tâm Phước Bình thành.
Trông lối kiến trúc tinh xảo mỹ lệ này của Thiên Ngọc Phách Mại Hội làm Thanh Ngọc cũng là cảm thán không thôi..
Danh sách chương