Chúng nữ nghe vậy, cũng chỉ đành làm theo.
Mai Sương Sương trên mặt còn mang theo một rạng mây hồng, bởi vì nàng chưa bao giờ để lộ thân thể mình trước mặt Thanh Ngọc cả.
Trương Phù Hoa đánh cái mông nhỏ của nàng một cái:- Đồ ngốc, sớm muộn gì cũng bị chàng thu vào tay, còn ngại cái gì.Chúng nữ dìu Thanh Ngọc vào căn phòng lớn bên phải vẫn luôn được đóng kín, thì thấy ở giữa phòng có một tôn đại đỉnh, bên trên ngập tràn những ký tự kỳ lạ khó hiểu.
Thân đỉnh màu đen, cao tới hai trượng, bên mép đỉnh là hai quai nắm chìa ra, bên dưới còn có ba cái chân trụ.Sau khi tất cả mọi người yên vị ở trong chiếc đỉnh to lớn, Thanh Ngọc thấy xung quanh mình có năm thân hình thiên kiều bách mị mà không tự chủ được, cái mệnh căn không nghe lời lại chậm rãi ngóc đầu dậy, làm Mai Sương Sương đỏ mặt không thôi.
Hắn bây giờ cả người bầm tím, không thể nào nhúc nhích chứ đừng nói là muốn làm loạn, chỉ đành nằm im, bất lực.Bên ngoài vọng vào tiếng nói của Hồng Vân Chân Nhân:- Tất cả vận chuyển công pháp luyện Tinh ta đã dạy, còn tiểu tử kia tự biết làm thế nào rồi đấy.Thanh Ngọc nghe vậy, cũng hiểu được lão nhân gia muốn cho mình và chúng nữ tắm thuốc luyện thể, bèn nhờ chúng nữ đỡ người dậy, nghiêm túc ngồi xếp bằng vận chuyển Hồng Mông Kinh.Một loại nước màu trắng mang theo làn hồng khí nhàn nhạt không biết từ đâu chảy vào trong đỉnh, đến khi ngập tới cằm mọi người mới dừng lại.Sau đó lại có vô số bụi phấn, hình như là các loại linh dược đã bị nghiền nát được Hồng Vân Chân Nhân thả vào trong, giọng nói của lão nhân gia lại vang lên:- Tiểu tử kia không được dùng Thiên Hỏa mà áp chế sức nóng đâu đấy.Thanh Ngọc thưa vâng, sau đó thì thấy nắp đỉnh được đóng kín lại.
Dần dần, mọi người thấy nước trong đỉnh đang bắt dầu từ từ nóng lên.Chúng nữ và Thanh Ngọc ngồi im nhắm mắt, vận chuyển công pháp luyện Tinh.
Thanh Ngọc thấy từng làn tinh hoa màu hồng nhạt trong nước thuốc bắt đầu ngấm vào trong da thịt, vô cùng dễ chịu, các vết bầm tím trong thân thể từ từ nhạt dần.
Trong chiếc đỉnh bỗng nhiên vang lên giọng nói của Hồng Vân Chân Nhân:- Phu chi đạo, trượng nghiêm mẫu mực, tích nhược khởi liêu, dĩ nan vi cường tâm, thái hòa vi gia trị.Thê chi đạo, nhân đức vi tiên, lễ nghi vi hậu, nhất đức kiến an gia, nhị đức dưỡng tâm tình…Cả Thanh Ngọc và chúng nữ nghe Hồng Vân Chân Nhân nói về phu thê chi đạo mà quên mất thời gian, một bên luyện thể, một bên lại âm thầm ghi nhớ những đạo lý cao thâm mà lão nhân gia đang giảng giải.Phía sau lưng Thanh Ngọc lại hiện ra vòng Linh luân, có vẻ nó vô cùng hứng thú với những đạo lý cao thâm này, cũng xoay tròn tròn mà ong ong cảm ứng.…Ba năm sau.Ngày tháng cứ trôi qua như vậy, mỗi tháng một lần Hồng Vân Chân Nhân lại lôi Thanh Ngọc ra hành hạ một trận, rồi lại đem hắn về tắm thuốc với chúng nữ.Tu vi luyện Tinh của mọi người nhanh chóng tăng cao, nhất là Trương Phù Hoa sau khi đột phá Đại Thừa sơ kỳ đã tiến vào Khai Mạch cảnh tầng bảy.Lý Mỵ Nương và mấy nữ còn lại cũng vừa giải khai được yếu huyệt thứ năm.
Hạ Tuyết sau khi chăm chỉ tu luyện giờ cũng đã tiến vào Trúc Cơ trung kỳ.Các nàng đã được lão nhân gia truyền cho Lực Đỉnh, sáng nào cũng cùng Thanh Ngọc đứng ở dốc đá gần đạo quan mà luyện tập.Da dẻ và dung nhan các nàng sau khi được tắm nước thuốc thì vô cùng mịn màng trắng trẻo, ai cũng như tiên nữ giáng trần, cả thân người tỏa ra hào quang dịu nhẹ, vô cùng xinh đẹp.Sau khi tiến vào Kim Đan kỳ, Thanh Ngọc mới biết mỗi một tiểu cảnh giới tăng lên khó khăn thế nào.
Từ ngày tới đây học đạo với sư công đã bốn năm rồi, chân khí trong đan điền mới tăng được quá nửa mà thôi, dự kiến phải ba bốn năm nữa mới tiến được lên Kim Đan trung kỳ.Nếu tu sĩ Kim Đan bên ngoài mà biết Thanh Ngọc nghĩ vậy chắc chắn sẽ tức chết, ta khổ tu bốn mươi năm chưa đột phá một tiểu cảnh giới, ngươi có bảy tám năm than cái rắm a?Hôm nay, Thanh Ngọc vẫn đang phòng thủ những làn gió điên cuồng lao tới từ phía Hồng Vân Chân Nhân.
Thân hình của hắn lắc lư du tẩu trong bãi đất trống, vô cùng thành thạo.
Đoản kiếm trong tay trái nhanh chóng linh hoạt, liên tiếp thi triển Vọng Nguyệt Trảm, trong một góc độ xảo diệu mà phá tan những làn gió đánh vào nơi hiểm yếu của bản thân.Thời gian qua một canh giờ, Hồng Vân Chân Nhân thu tay, nói:- Được, coi như không tệ, viết bộ pháp của con vào ngọc giản, có thời gian ta sửa đổi giúp con một chút.
Bây giờ tiếp tục đến bài học tiếp theo, bài này vô cùng đơn giản.Thanh Ngọc mừng rỡ hỏi:- Sư công, bài học gì vậy ạ?Hồng Vân chân nhân vuốt râu mỉm cười:- Bài học chịu đòn.Sau một hồi bị hành hạ thê thảm, Thanh Ngọc lại được chúng nữ dìu vào trong đại đỉnh.
Hồng Vân Chân Nhân nói vọng vào:- Tiểu tử kia lấy Bích Nhục Thánh Quả ra phục dụng đi, chuẩn bị trùng kích Luyện Bì cảnh trung kỳ.…Buổi tối sau bữa cơm, Hồng Vân Chân Nhân ném cho Thanh Ngọc cái ngọc giản, trong đó ghi lại Vạn Lý Thần Hành đã được lão nhân gia sửa đổi, rồi nói:- Ngày mai con dẫn mấy tiểu nha đầu cùng vào tầng thứ nhất của Cửu Đỉnh Tháp, bên trong có một khảo nghiệm, hoàn thành rồi sẽ có chỗ tốt.Thanh Ngọc kính cẩn thưa vâng, rồi trở ra báo với chúng nữ.Ngày hôm sau, trong tầng thứ nhất của Cửu Đỉnh Tháp.Trong đây là một đại điện vô cùng rộng lớn màu đỏ rực, bên trong có lượng Hỏa linh khí vô cùng nồng đậm.Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, làm Thanh Ngọc mừng rỡ, đây là giọng của Vân Tư Mộng mẹ hắn:- Ngọc Nhi! Có phải con không? Ngọc Nhi!Thanh Ngọc kinh hoảng hét to:- Mẹ, mẹ ở đâu? Con đây, con Ngọc Nhi đây!Chúng nữ nghe vậy nhao nhao hành lễ:- Con dâu bái kiến mẹ!Âm thanh kia mang theo sự kích động mừng rỡ, lại nói:- Không cần tìm mẹ, mẹ ở trên tầng chín, các con không lên được.
A, con dâu của mẹ đây hả, xinh đẹp, xinh đẹp, tốt.
Các con vào đây khảo nghiệm phải không? Tầng thứ nhất thuộc về Hỏa hệ, các con từng người sẽ phải chiến đấu với một con Hỏa Kỳ Lân cao hơn cảnh giới của mình một tầng, chỉ khi nào các con đánh bại nó, thì mới nhận được phần thưởng.
Cứ yên tâm đi, khi chiến đấu có bị thương hay mất mạng cũng không sợ, các con trực tiếp sẽ xuất hiện lại ở đại sảnh này.Mọi người nhìn nhau, Thanh Ngọc nói với chúng nữ:- Các nàng hầu hết thời gian đều chỉ tu luyện chân khí, nếu ở trong đây rèn luyện chiến đấu cũng tốt, hơn nữa còn phải đương đầu với sinh tử, không còn gì bằng.
Mọi người phải cố gắng lên.Hắn đi tới hôn mỗi người một cái vào má, Mai Sương Sương cũng không ngoại lệ.
Sau đó, Thanh Ngọc lập tức tiến ra ngoài đại điện, truyền tống đến nơi khảo nghiệm.Nơi đây là một địa phương cằn cỗi, mặt đất dưới chân hoàn toàn nứt nẻ, sức nóng hầm hập phả ra từ những ngọn núi lửa xa xôi, vô cùng oi bức.Đứng trước mặt Thanh Ngọc bây giờ là một con Hỏa Kỳ Lân cao hơn hai trượng, đầu nửa rồng nửa thú, có một sừng nai, mắt quỷ, mũi sư tử, miệng rộng, phà ra những hơi thở có màu đỏ nhạt, vô cùng hung mãnh.Hỏa Kỳ Lân sau khi thấy Thanh Ngọc tới cũng không để hắn có thời gian chuẩn bị, trực tiếp phà ra một ngọn lửa đỏ kéo dài, trực tiếp phá vỡ cả không gian, bắn về phía Thanh Ngọc.Thanh Ngọc lần đầu tiên nhìn thấy thần thú chân chính, tuy Tiểu Long cũng là thần thú nhưng mà hắn chỉ xem nó như con rắn con có chân ham ăn mà thôi.
Hốt hoảng, lập tức tránh né sang một bên nhưng không kịp, bên tay trái Thanh Ngọc đã bị cháy xém một khoảng da thịt, lộ ra cả xương trắng.Tu vi con Kỳ Lân này chỉ là Kim Đan trung kỳ thôi mà kinh khủng như vậy, nếu chân chính là bản thể thần thú ngoài kia thì sao?Thanh Ngọc cũng không dám nghĩ nhiều nữa, trực tiếp đạp Nhất Lý Bộ luồn lách tới bên cạnh Kỳ Lân, muốn áp sát nó.
Kỳ Lân không sợ, giơ một chân thi pháp, bắn ra một chục chiếc móng vuốt khổng lồ bằng hỏa diễm về phía Thanh Ngọc, khiến hắn muốn tiến không được mà muốn lùi không xong.Nếu không phải gần đây luyện tập tránh né chiêu thức với Hồng Vân Lão Nhân, có lẽ Thanh Ngọc không trốn thoát khỏi chiêu này.
Hắn xảo diệu luồn lách, chui qua từng kẽ hở của mười cái móng vuốt khổng lồ kia, nhưng trên thân lúc này cũng bị bỏng nặng, do hỏa diễm của Kỳ Lân thiêu đốt.Hỏa diễm này kinh dị như vậy! Còn mạnh hơn cả Vô Trần Hỏa của Thanh Ngọc!Thanh Ngọc vẫn luôn điềm tĩnh, nhớ tới bài học của sư công trước đây, hắn bây giờ chỉ coi con Kỳ Lân này như một hòn đá kê chân mà thôi, không có gì quan trọng cả.Điên cuồng thuấn di, khi Thanh Ngọc tới gần phạm vi ba mươi trượng so với Kỳ Lân, thì bỗng dưng mặt đất nứt ra, vô số luồng hỏa diễm từ bên dưới phừng lên, trực tiếp muốn nướng chín Thanh Ngọc trên ngọn lửa.Thanh Ngọc nhanh nhạy tránh né, sử dụng Ngự Phong thuật bay thẳng lên cao, hướng tới đỉnh đầu Kỳ Lân, một chiêu Cửu Hoang Trảm cách không mà tới.Kỳ Lân là thần thú, thân thể của nó cứng rắn tới mức nào? Nó để kệ Thanh Ngọc tấn công, không thèm di chuyển.Thanh Ngọc trực tiếp nhớ lại những giới thiệu trong cuồn sách “Vật”, mới ngỡ ra Kỳ Lân sợ nhất là tấn công vào sừng.
Phải chém gãy sừng rồi nó mới bị thương được.Không nghĩ nhiều, đang còn đà ở trên không trung, hắn thi triển một chiêu Vô Phong Trảm về phía thân thể kỳ lân, còn len lén khu sử phi kiếm bay vòng ra sau, ý đồ chặt đứt chiếc sừng này..
Mai Sương Sương trên mặt còn mang theo một rạng mây hồng, bởi vì nàng chưa bao giờ để lộ thân thể mình trước mặt Thanh Ngọc cả.
Trương Phù Hoa đánh cái mông nhỏ của nàng một cái:- Đồ ngốc, sớm muộn gì cũng bị chàng thu vào tay, còn ngại cái gì.Chúng nữ dìu Thanh Ngọc vào căn phòng lớn bên phải vẫn luôn được đóng kín, thì thấy ở giữa phòng có một tôn đại đỉnh, bên trên ngập tràn những ký tự kỳ lạ khó hiểu.
Thân đỉnh màu đen, cao tới hai trượng, bên mép đỉnh là hai quai nắm chìa ra, bên dưới còn có ba cái chân trụ.Sau khi tất cả mọi người yên vị ở trong chiếc đỉnh to lớn, Thanh Ngọc thấy xung quanh mình có năm thân hình thiên kiều bách mị mà không tự chủ được, cái mệnh căn không nghe lời lại chậm rãi ngóc đầu dậy, làm Mai Sương Sương đỏ mặt không thôi.
Hắn bây giờ cả người bầm tím, không thể nào nhúc nhích chứ đừng nói là muốn làm loạn, chỉ đành nằm im, bất lực.Bên ngoài vọng vào tiếng nói của Hồng Vân Chân Nhân:- Tất cả vận chuyển công pháp luyện Tinh ta đã dạy, còn tiểu tử kia tự biết làm thế nào rồi đấy.Thanh Ngọc nghe vậy, cũng hiểu được lão nhân gia muốn cho mình và chúng nữ tắm thuốc luyện thể, bèn nhờ chúng nữ đỡ người dậy, nghiêm túc ngồi xếp bằng vận chuyển Hồng Mông Kinh.Một loại nước màu trắng mang theo làn hồng khí nhàn nhạt không biết từ đâu chảy vào trong đỉnh, đến khi ngập tới cằm mọi người mới dừng lại.Sau đó lại có vô số bụi phấn, hình như là các loại linh dược đã bị nghiền nát được Hồng Vân Chân Nhân thả vào trong, giọng nói của lão nhân gia lại vang lên:- Tiểu tử kia không được dùng Thiên Hỏa mà áp chế sức nóng đâu đấy.Thanh Ngọc thưa vâng, sau đó thì thấy nắp đỉnh được đóng kín lại.
Dần dần, mọi người thấy nước trong đỉnh đang bắt dầu từ từ nóng lên.Chúng nữ và Thanh Ngọc ngồi im nhắm mắt, vận chuyển công pháp luyện Tinh.
Thanh Ngọc thấy từng làn tinh hoa màu hồng nhạt trong nước thuốc bắt đầu ngấm vào trong da thịt, vô cùng dễ chịu, các vết bầm tím trong thân thể từ từ nhạt dần.
Trong chiếc đỉnh bỗng nhiên vang lên giọng nói của Hồng Vân Chân Nhân:- Phu chi đạo, trượng nghiêm mẫu mực, tích nhược khởi liêu, dĩ nan vi cường tâm, thái hòa vi gia trị.Thê chi đạo, nhân đức vi tiên, lễ nghi vi hậu, nhất đức kiến an gia, nhị đức dưỡng tâm tình…Cả Thanh Ngọc và chúng nữ nghe Hồng Vân Chân Nhân nói về phu thê chi đạo mà quên mất thời gian, một bên luyện thể, một bên lại âm thầm ghi nhớ những đạo lý cao thâm mà lão nhân gia đang giảng giải.Phía sau lưng Thanh Ngọc lại hiện ra vòng Linh luân, có vẻ nó vô cùng hứng thú với những đạo lý cao thâm này, cũng xoay tròn tròn mà ong ong cảm ứng.…Ba năm sau.Ngày tháng cứ trôi qua như vậy, mỗi tháng một lần Hồng Vân Chân Nhân lại lôi Thanh Ngọc ra hành hạ một trận, rồi lại đem hắn về tắm thuốc với chúng nữ.Tu vi luyện Tinh của mọi người nhanh chóng tăng cao, nhất là Trương Phù Hoa sau khi đột phá Đại Thừa sơ kỳ đã tiến vào Khai Mạch cảnh tầng bảy.Lý Mỵ Nương và mấy nữ còn lại cũng vừa giải khai được yếu huyệt thứ năm.
Hạ Tuyết sau khi chăm chỉ tu luyện giờ cũng đã tiến vào Trúc Cơ trung kỳ.Các nàng đã được lão nhân gia truyền cho Lực Đỉnh, sáng nào cũng cùng Thanh Ngọc đứng ở dốc đá gần đạo quan mà luyện tập.Da dẻ và dung nhan các nàng sau khi được tắm nước thuốc thì vô cùng mịn màng trắng trẻo, ai cũng như tiên nữ giáng trần, cả thân người tỏa ra hào quang dịu nhẹ, vô cùng xinh đẹp.Sau khi tiến vào Kim Đan kỳ, Thanh Ngọc mới biết mỗi một tiểu cảnh giới tăng lên khó khăn thế nào.
Từ ngày tới đây học đạo với sư công đã bốn năm rồi, chân khí trong đan điền mới tăng được quá nửa mà thôi, dự kiến phải ba bốn năm nữa mới tiến được lên Kim Đan trung kỳ.Nếu tu sĩ Kim Đan bên ngoài mà biết Thanh Ngọc nghĩ vậy chắc chắn sẽ tức chết, ta khổ tu bốn mươi năm chưa đột phá một tiểu cảnh giới, ngươi có bảy tám năm than cái rắm a?Hôm nay, Thanh Ngọc vẫn đang phòng thủ những làn gió điên cuồng lao tới từ phía Hồng Vân Chân Nhân.
Thân hình của hắn lắc lư du tẩu trong bãi đất trống, vô cùng thành thạo.
Đoản kiếm trong tay trái nhanh chóng linh hoạt, liên tiếp thi triển Vọng Nguyệt Trảm, trong một góc độ xảo diệu mà phá tan những làn gió đánh vào nơi hiểm yếu của bản thân.Thời gian qua một canh giờ, Hồng Vân Chân Nhân thu tay, nói:- Được, coi như không tệ, viết bộ pháp của con vào ngọc giản, có thời gian ta sửa đổi giúp con một chút.
Bây giờ tiếp tục đến bài học tiếp theo, bài này vô cùng đơn giản.Thanh Ngọc mừng rỡ hỏi:- Sư công, bài học gì vậy ạ?Hồng Vân chân nhân vuốt râu mỉm cười:- Bài học chịu đòn.Sau một hồi bị hành hạ thê thảm, Thanh Ngọc lại được chúng nữ dìu vào trong đại đỉnh.
Hồng Vân Chân Nhân nói vọng vào:- Tiểu tử kia lấy Bích Nhục Thánh Quả ra phục dụng đi, chuẩn bị trùng kích Luyện Bì cảnh trung kỳ.…Buổi tối sau bữa cơm, Hồng Vân Chân Nhân ném cho Thanh Ngọc cái ngọc giản, trong đó ghi lại Vạn Lý Thần Hành đã được lão nhân gia sửa đổi, rồi nói:- Ngày mai con dẫn mấy tiểu nha đầu cùng vào tầng thứ nhất của Cửu Đỉnh Tháp, bên trong có một khảo nghiệm, hoàn thành rồi sẽ có chỗ tốt.Thanh Ngọc kính cẩn thưa vâng, rồi trở ra báo với chúng nữ.Ngày hôm sau, trong tầng thứ nhất của Cửu Đỉnh Tháp.Trong đây là một đại điện vô cùng rộng lớn màu đỏ rực, bên trong có lượng Hỏa linh khí vô cùng nồng đậm.Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, làm Thanh Ngọc mừng rỡ, đây là giọng của Vân Tư Mộng mẹ hắn:- Ngọc Nhi! Có phải con không? Ngọc Nhi!Thanh Ngọc kinh hoảng hét to:- Mẹ, mẹ ở đâu? Con đây, con Ngọc Nhi đây!Chúng nữ nghe vậy nhao nhao hành lễ:- Con dâu bái kiến mẹ!Âm thanh kia mang theo sự kích động mừng rỡ, lại nói:- Không cần tìm mẹ, mẹ ở trên tầng chín, các con không lên được.
A, con dâu của mẹ đây hả, xinh đẹp, xinh đẹp, tốt.
Các con vào đây khảo nghiệm phải không? Tầng thứ nhất thuộc về Hỏa hệ, các con từng người sẽ phải chiến đấu với một con Hỏa Kỳ Lân cao hơn cảnh giới của mình một tầng, chỉ khi nào các con đánh bại nó, thì mới nhận được phần thưởng.
Cứ yên tâm đi, khi chiến đấu có bị thương hay mất mạng cũng không sợ, các con trực tiếp sẽ xuất hiện lại ở đại sảnh này.Mọi người nhìn nhau, Thanh Ngọc nói với chúng nữ:- Các nàng hầu hết thời gian đều chỉ tu luyện chân khí, nếu ở trong đây rèn luyện chiến đấu cũng tốt, hơn nữa còn phải đương đầu với sinh tử, không còn gì bằng.
Mọi người phải cố gắng lên.Hắn đi tới hôn mỗi người một cái vào má, Mai Sương Sương cũng không ngoại lệ.
Sau đó, Thanh Ngọc lập tức tiến ra ngoài đại điện, truyền tống đến nơi khảo nghiệm.Nơi đây là một địa phương cằn cỗi, mặt đất dưới chân hoàn toàn nứt nẻ, sức nóng hầm hập phả ra từ những ngọn núi lửa xa xôi, vô cùng oi bức.Đứng trước mặt Thanh Ngọc bây giờ là một con Hỏa Kỳ Lân cao hơn hai trượng, đầu nửa rồng nửa thú, có một sừng nai, mắt quỷ, mũi sư tử, miệng rộng, phà ra những hơi thở có màu đỏ nhạt, vô cùng hung mãnh.Hỏa Kỳ Lân sau khi thấy Thanh Ngọc tới cũng không để hắn có thời gian chuẩn bị, trực tiếp phà ra một ngọn lửa đỏ kéo dài, trực tiếp phá vỡ cả không gian, bắn về phía Thanh Ngọc.Thanh Ngọc lần đầu tiên nhìn thấy thần thú chân chính, tuy Tiểu Long cũng là thần thú nhưng mà hắn chỉ xem nó như con rắn con có chân ham ăn mà thôi.
Hốt hoảng, lập tức tránh né sang một bên nhưng không kịp, bên tay trái Thanh Ngọc đã bị cháy xém một khoảng da thịt, lộ ra cả xương trắng.Tu vi con Kỳ Lân này chỉ là Kim Đan trung kỳ thôi mà kinh khủng như vậy, nếu chân chính là bản thể thần thú ngoài kia thì sao?Thanh Ngọc cũng không dám nghĩ nhiều nữa, trực tiếp đạp Nhất Lý Bộ luồn lách tới bên cạnh Kỳ Lân, muốn áp sát nó.
Kỳ Lân không sợ, giơ một chân thi pháp, bắn ra một chục chiếc móng vuốt khổng lồ bằng hỏa diễm về phía Thanh Ngọc, khiến hắn muốn tiến không được mà muốn lùi không xong.Nếu không phải gần đây luyện tập tránh né chiêu thức với Hồng Vân Lão Nhân, có lẽ Thanh Ngọc không trốn thoát khỏi chiêu này.
Hắn xảo diệu luồn lách, chui qua từng kẽ hở của mười cái móng vuốt khổng lồ kia, nhưng trên thân lúc này cũng bị bỏng nặng, do hỏa diễm của Kỳ Lân thiêu đốt.Hỏa diễm này kinh dị như vậy! Còn mạnh hơn cả Vô Trần Hỏa của Thanh Ngọc!Thanh Ngọc vẫn luôn điềm tĩnh, nhớ tới bài học của sư công trước đây, hắn bây giờ chỉ coi con Kỳ Lân này như một hòn đá kê chân mà thôi, không có gì quan trọng cả.Điên cuồng thuấn di, khi Thanh Ngọc tới gần phạm vi ba mươi trượng so với Kỳ Lân, thì bỗng dưng mặt đất nứt ra, vô số luồng hỏa diễm từ bên dưới phừng lên, trực tiếp muốn nướng chín Thanh Ngọc trên ngọn lửa.Thanh Ngọc nhanh nhạy tránh né, sử dụng Ngự Phong thuật bay thẳng lên cao, hướng tới đỉnh đầu Kỳ Lân, một chiêu Cửu Hoang Trảm cách không mà tới.Kỳ Lân là thần thú, thân thể của nó cứng rắn tới mức nào? Nó để kệ Thanh Ngọc tấn công, không thèm di chuyển.Thanh Ngọc trực tiếp nhớ lại những giới thiệu trong cuồn sách “Vật”, mới ngỡ ra Kỳ Lân sợ nhất là tấn công vào sừng.
Phải chém gãy sừng rồi nó mới bị thương được.Không nghĩ nhiều, đang còn đà ở trên không trung, hắn thi triển một chiêu Vô Phong Trảm về phía thân thể kỳ lân, còn len lén khu sử phi kiếm bay vòng ra sau, ý đồ chặt đứt chiếc sừng này..
Danh sách chương