Khi quá trình khai mở đang diễn ra, lớp tường trong suốt đang dần hình thành phủ kín một không gian rộng lớn bao gồm đàn lễ, hai người cậu Khanh, ông em, con vàng và hai con quỷ linh kia, thì chúng bắt đầu phát hiện ra sự việc, bởi chúng cảm nhận được nguồn khí âm đang giao động trở nên bất ổn. Lại bị con chó từ đâu nhảy xổ ra càn quấy, hai con quỷ nhi trở nên hung dữ, gầm rú vang trời. Lúc thì re ré chói tay, lúc lại ồm ồm như linh quái. Con vàng bấy giờ nghe theo lệnh ông nội phóng ra chỗ hai con quỷ nhi, bắt đầu lao vào tấn công chúng. Nhưng vì khoảng cách cản trở, một dưới đất một trên không, vàng vài pha đớp trượt, mặc dù đã co hai chân sau quật cái đuôi dài nhảy bật lên cao. Từ trong đáy mắt nó bắt đầu hắt ra hai tia sáng như lửa, chót đuôi cũng dần loang ra một quầng sáng cam đỏ rực. Vàng nhe nanh gầm gừ, ánh mắt hung tợn, không một tia sợ sệt, móng vuốt đen xì, dài sắc khoắm vào kẽ chân đang lộ ra bấu vào mặt đất. Nó lại bật lên giơ chân trước tát vào thân thể hai con yêu một nhát dứt khoát, như thể cách tấn công của một con hổ dũng mãnh thay vì của loài chó. Hai con quỷ nhi cũng không chịu ngồi yên chịu đòn tấn công từ con vàng, chúng gào rú bắt đầu trở mình ra đòn tàn ác mong kết liễu được con chó đáng ghét để nhanh chóng thoát ra khỏi vòng kết giới đang chuẩn bị hoàn thành kia. Nếu bị nhốt trong vòng tròn này, chúng xem như mất đi một nửa tự tại, không thể thoải mái thu hút âm khí, tụ dồn quỷ khí mà lớn mạnh được. Đoạn, biến thành hai con mèo đen xì với thân thể to lớn như hắc báo, phóng xuống mặt đất, vây khốn con chó lại. Con vòng trước mặt, con đảo sau lưng, trực chờ sơ hở để nhảy bổ vào. So với hình dáng lần chạm mặt trước thì lần này, cơ thể của hai con mèo kia đã to gấp rưỡi. Con chó đứng ở giữa chỉ giống con mèo nhà nhỏ bé giữa bầy thú hoang. Ông em chứng kiến cảnh ấy, bụng lại thầm lo lắng cho con chó, ông không muốn con vàng bị thương dẫu chỉ là một vết rách da, bèn nhăn nhó ngó nghiêng, cất lời nhắc nhở:

- Vàng, cẩn thận!.

Con chó đang lừ mắt chăm chú theo sát mọi hành động của hai con mèo tinh, cảnh giác tột độ, chót đuôi nó phừng lên một ngọn lửa âm trung, khiến bọn mèo đen tản ra đôi chút, réo lên liên hồi. Rồi bất thình lình, con đứng phía trước mặt vàng há rộng mõm, từ hàm trên, hai cái răng nanh vốn đã dài của nó đang ngày càng dài thêm ra, chốc lát áng chừng đã hơn nửa gang tay rồi, nom ghê người cứ như hai cái ám khí sắc lẻm khoằm xuống. Nó nhảy phốc một cái bay qua đầu con vàng, quay ngoắt đầu lại ngoạm một miếng vào đùi sau con chó, nghe phập một cái. Vàng bị trúng chiêu nó gào lên quay đầu cắn trả rồi lựa thế quật cái đuôi vào thân con mèo vừa bay qua đầu, nhưng con mèo đã nhanh nhẹn tránh được. Ông em nhìn con vàng bị trúng cú ngoạm ấy, không nhịn được thương xót la lên thất thanh:

- Ôi vàng ơi!. Cẩn thận!.

Cậu Khanh cũng nhìn thấy cảnh ấy, liền bặm môi gồng mình thi triển pháp lực nhanh hơn, chỉ còn chút nữa thôi là bức tường kết giới sẽ hoàn chỉnh. Con vàng tuy bị trúng một nhát cắn nhưng nó không hề suy xuyển ý chí, liền quay lại lao vào đáp trả bằng những cú tát vun vút của chi trước, lại dùng cái đuôi đỏ lửa của mình để tự vệ, đám mèo bèn đảo quanh chưa dám lao vào. Chỗ đùi con chó bị răng nanh bọn mèo ma kia cắn vào giờ đang sưng to và tạo thành hai cái lỗ tròn sâu hoắm.

- Bọn quỷ này toàn thân đều là chất độc!. Phải nhanh chóng trị thương cho con chó thôi!. - Khanh nghĩ thầm.

Cậu đưa hai tay kiết ấn, chắp lại trỏ lên trời, kình lực nổi lên, từ không trung xuất hiện một đạo lửa rừng rực, Khanh miệng hô vang một chữ " Nhập ", tức khắc đạo lửa biến thành một ký tự bằng chữ Phạn nhanh chóng túa ra nhập vào bức tường của kết giới, khiến nó sáng lên như phát quang. Trên vòng tròn lớn bằng muối nằm trên mặt đất, lúc này lan toả ra những vân tròn một cách đều đặn từ tâm. Cậu Khanh sau đó nhẹ nhàng đảo tay xuống, lồng ngực nhấp nhô điều hoà nguyên khí, cuối cùng đã hoàn tất việc khai mở kết giới rồi.

Bây giờ, bọn mèo kia có muốn thoát ra thì cũng đã muộn. Chúng dường như cũng nhận thấy điều đó, liền sục sôi giận dữ, quỷ khí bắt đầu phát tác ra hừng hực, những luồng khí đen kịt bắt đầu vần vũ, rin rít trong không trung. Con vàng thì vẫn đứng trong vòng vây của bọn chúng, một con mèo lại lao vụt qua, giơ móng vuốt xoẹt qua người con chó rồi đáp xuống. Vàng lẹ làng né được, thuận thế dùng đuôi lửa âm dương quét qua thân địch thủ, ngọn lửa chỉ mới lém qua phần da của một con trong số chúng, mà nó đã bắt đầu réo lên ghê gớm, có vẻ như đau đớn lắm, chỗ da bị lửa xoẹt qua bắt đầu bong tróc một mảng lớn, lộ ra lớp thịt tím đen nhầy nhụa, tanh tởm. Con mèo còn lại thấy thế cũng réo lên phẫn nỗ, gầm gè, cào cấu lớp đất dưới chân, chuẩn bị nhảy bổ vào vàng. Nó chúi hai chân trước xuống, hai chân sau nghển cao giơ cái đuôi đen xì về phía trước, luồng tà khí bắt đầu tụ lại ở chót đuôi, khiến nó cứ dài ra như gậy Thiết Bảng của Tề Thiên Đại Thánh trong truyền thuyết. Con mèo xoay tròn cái đuôi dài ngoằng vun vút xé gió như cái doi da, quật vào vị trí con chó đang đứng, vàng thấy thế nhảy qua nhảy lại tránh né, được mấy hồi, thân thủ nó dường như có phần chậm hơn, có lẽ do vết cắn trên đùi bắt đầu trở nên đau nhức. Khanh đang ngồi thiền toạ nuôi dưỡng nguồn chân khí bên trong cơ thể, chuẩn bị bước vào cuộc chiến tiêu diệt hai con quỷ linh kia, lúc này mới dùng " thần giao cách cảm " giao thức với ông em:

- Chú H, mau bảo vàng cẩn thận, chuẩn bị tìm cách quay lại vị trí cũ. Cháu sẽ yểm trợ!.

Ông em bụng đang chộn rộn không yên, lo lắng cho con chó thì lại nghe thấy giọng cậu Khanh truyền tới, ông bèn gật đầu nói vọng ra chỗ con vàng ngay:

- Vàng!. Chuẩn bị quay về vị trí, không cần đối phó với chúng nữa!. Mày bị thương rồi!. - Rồi giơ tay chỉ về phía cái cọc tre.

Con vàng vểnh tai nghe thấy lệnh của ông, nó đảo mắt nghĩ cách thoát ra khỏi vòng vây khốn của hai con mèo. Bỗng từ đâu, một tia sáng đỏ rực nhằm hướng ba con vật rẽ gió vun vút phóng tới.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện