*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi xong việc cần làm ở Rhodium, Weed đi đến Giáo Hội Freya. Freya là biểu tượng của sự giàu có và phồn vinh nên ở Rhodium có một nhà thờ rất lớn.

Lý do mà Weed trở lại Giáo Hội Freya là bởi số điểm cống hiến sau việc trả lại các thánh vật thiêng liêng cho phép cậu được quyền tự do sử dụng cổng dịch chuyển tại bất kì nhà thờ nào trên lục địa Versailles.

"Chào mừng cậu đến đây. Đại ân nhân của chúng tôi. "

Weed được chào đón bởi các Priest tối cao.

"Tôi muốn sử dụng cổng dịch chuyển."

ược. Chúng tôi sẽ bắt đầu việc chuẩn bị. Tuy nhiên, cậu có biết rằng Tổng Giám Mục rất muốn gặp cậu không? "

"Tổng Giám Mục?"

Weed bối rối. Các nhiệm vụ vốn đã hoàn thành khi cậu trao trả Chén Thánh Helaine. Cậu không biết tại sao Tổng Giám Mục lại muốn gặp mình.

"Anh có biết chuyện gì đã xảy ra không?"

"Tổng Giám Mục nói rằng cậu phải đi tìm Valley of Death – Thung lũng Tử thần, để tìm manh mối khôi phục lại danh dự của vị vua quá cố được chôn cất ở đó."

"Gì mà danh dự của nhà vua ...?"

"Các cận thần hoàng gia bị buộc tội và lăng mạ vì những chuyện đã xảy ra với hoàng đế của họ, nên Tổng Giám Mục muốn một nhà thám hiểm vĩ đại như cậu sẽ tìm lại sự thật bị che giấu và khôi phục danh dự của nhà vua."

"Tôi không phải là một nhà thám hiểm vĩ đại đâu."

"Có vẻ như ngài Tổng Giám Mục lại nghĩ khác. Hơn nữa vì cậu đã từng một lần đi về phía bắc, nên tốt hơn là để một người có kinh nghiệm tới nơi đó. "

Weed có thể đoán được loại nhiệm vụ này chỉ qua 1 lần mô tả.

‘Đây ít nhất phải là quest cấp A. '

Tổng Giám Mục đã chờ để giao cho cậu một nghiệm vụ tuyệt vời như trận chiến chống lại Quân đoàn Bất diệt.

‘Nhiệm vụ với cấp độ này à. Mình đã phải chịu bao nhiêu khổ cực khi giao chiến với Đội quân Undead. Dù level mình có cao hơn nữa cũng không nổi, đã vậy cái skill điêu khắc lại tăng chậm như rùa’

Weed ngay lập tức lắc đầu.

"Tôi không có hứng. Xin vui lòng đưa tôi đến Vùng đất Despair."

Cậu cần quay về với tổ đội của mình.

Các Priest cấp cao tập trung mana để vận hành cổng dịch chuyển.

****

Ở Rhodium, guild Cold Roses đã nhận khá nhiều người vào cuộc thám hiểm. Tổng cộng là 160 người! Ngoại trừ khoảng 30 nghệ nhân, còn 120 người khác thuộc class cận chiến.

"Vẫn chưa đảm bảo thành công vì đây là một chuyến đi khó khăn, nên tất cả mọi người phải sẵn sàng."

Oberon tặc lưỡi.

Dù sao, có người chơi mới cũng không thành vấn đề. Nhưng vẫn sẽ ổn định hơn nếu chỉ toàn người chơi lv cao.

Hầu hết những người đó đều tập trung cày level và chăm chỉ đi đến những bãi săn nguy hiểm để thu thập item hiếm.

Gương mặt Drum tràn đầy vui vẻ vì anh dự định sẽ gặt gái thật nhiều lợi nhuận từ thi vụ này.

"Người nhiều thì cơ hội thành công càng nhiều, đúng không?"


"Ừ, nhưng đoàn mình có số lượng lính đánh thuê nhiều quá cũng đồng nghĩa với việc gia tăng khả năng dính phốt gian lận hay lừa gạt."

"Vụ này khó mà, có lính đánh thuê biết đâu cứu nguy được khi có chuyện gấp xảy ra thì sao."

"Cứu nguy thì chỉ có thể là những người chơi nhiều kinh nghiệm và trình độ cao hơn những kẻ khác mà thôi."

Tất cả những người tham gia guild Cold Roses đều kiếm được một lượng tiền khổng lồ. Đa số họ tham gia chỉ đơn giản vì muốn phiêu lưu. Tuy nhiên, sức mạnh của đoàn viễn chinh đã tăng lên rất nhiều.

"Mấy người này từ đâu đến thế?"

Oberon hỏi, Kerberos giải thích.

"Anh có biết gần đây một số người bỗng trở nên nổi tiếng vì những lời thách đấu mạnh mẽ không?"

"Người thách đấu? Nghĩa là những người chuyên đi khắp nơi đòi đấu tay đôi với người khác hả? "

"Đúng thế."

Từ Geomchi tới Geomchi505.

Một số lên đường đi thách thức đấu solo vớinhững người chơi khác. Số còn lại đi train nơi vùng núi. Không nhất thiết phải đánh với con người.

Sâu trong những ngọn núi có vô vàn loài quái vật nguy hiểm, thú dữ, cùngđầy rẫy khó khăn thử thách của mẹ thiên nhiên.

Mỗi người họ có phong cách chiến đấu khác nhau.

Sức hủy diệt thường phụ thuộc vào chỉ số sức mạnh, nhanh nhẹn, và sự khác biệt giữa thời gian phản ứng.

Hơn nữa, họ đã học được rất nhiều điều khác nhau về đao kiếm.

Cơ thể của họ dần trở nên hòa hợp với thanh kiếm.

Họ học được cách chiến đấu trong các tình huống khác nhau và làm thế nào để bước chuyển động đồng nhất với vũ khí của mình.

Đao kiếm là ý nghĩa của việc sinh tồn!

Một tháng sau khi đánh bại con bù nhìn, họ lĩnh hội được khả năng làm chủ thanh kiếm.

Nhiều Geomchi tăng lv qua việc săn bắn. Trong đó, vài chục người bọn họ tham gia vào đoàn thám hiểm.

"Nghe hay đó."

Oberon nở một nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt mình.

Thật tốt khi biết rằng một số người họ đang ở trong đoàn viễn chinh của mình và ông rất muốn gặp họ.

"Kerberos."


"Có tôi, thưa chỉ huy."


"Tất cả đã chuẩn bị xong chưa?"


"Mọi vật dụng đều đã sẵn sàng."


"Các vòng tròn dịch chuyển thế nào rồi?"


" Vẽ xong hết rồi. Chúng tôi đã sẵn sàng đi theo kế hoạch. "


"Vậy một giờ sau sẽ tiến hành dịch chuyển. Bắt đầu với đội tiên phong chính."


"Vâng, họ sẽ thiết lập dịch chuyển để những người còn lại làm theo."

Cuộc viễn chinh phương Bắc!

Các Wizard vẽ một vòng tròn lớn ở khu đất. Sau đó, đội tiên phong của lực lượng đứng lên đó.

Có 150 chiến binh dẫn đầu bởi Kerberos! Cũng có một số thợ rèn và Archer.

"Ta sẽ gặp lại ở phía bắc."


"Hãy cẩn thận."


"Đừng lo, chúng tôi sẽ lập trại và trinh sát khu vực xung quanh."


"Hẹn gặp lại nhau trong tám giờ tới."


ược. Chúng tôi sẽ chờ. "

Có thể dịch chuyển ba lần trong một ngày nên tổng cộng 450 người sẽ đến đầu tiên. Do đó đoàn chia thành 11 nhóm theo thứ tự.

Công việc của người tiên phong là san bằng bãi đất để thiết lập các hoạt động, đồng thời do thám khu vực.

Oberon ra hiệu bắt đầu cuộc thám hiểm.

"Khởi hành nào. Đưa họ tới phương bắc."


"Teleport (dịch chuyển)!"

Các Wizard kích hoạt vòng tròn.

Họ chỉ có thể đưa mọi người đến một địa điểm được chỉ định sẵn chứ không phải muốn đi đâu thì đi.

Kerberos cùng các Warrior!

Đó là những người xuất sắc nhất trong guild.

Họ có một tình yêu kỳ lạ với chiến đấu. Luôn sẵn sàng đi vào các Dungeon mà những kẻ khác sẽ sợ hãi dù chỉ đứng ở lối vào.

Khi nhắm mắt và khi mở mắt, cảnh quan xung quanh họ biến đổi hoàn toàn khác đi.

Trời rất lạnh và mặt đất được bao phủ bởi tuyết.

Làn khí dày phả ra từ miệng.

"Ắt..xì..!"


"Sao lạnh dữ bây?"

Những Adventurer ngay lập tức lôi hết chăn mền ra.

Họ đã chuẩn bị chúng từ trước. Tất cả mọi người đều cười nhạo khi họ đóng gói chăn để mang theo.

"Ấm hơn rồi ..."


"Giờ chỉ việc rúc trong chăn rồi đi ngủ thôi."

Đến Lục địa phía Bắc mà không đem theo chăn thì coi như chết chắc.

Ruruyiiing!

Những cơn gió lạnh thổi qua như hàng vạn lưỡi dao cứa thịt.

Tiếng răng va vào nhau lập cập.

Mọi người lạnh run, hàm trên đập hàm dưới điên cuồng trong giá rét.

Vì cái lạnh, thật khó khăn cho họ để đi trinh sát khu vực.

"Mau ... chúng ta cần làm gì đó để thoát khỏi thời tiết này."

Kerberos ra lệnh đốt lửa trại. Tuy nhiên yêu cầu này không dễ dàng gì thực hiện nổi vì khó mà tìm ra củi trên mặt đất đóng băng.

Ngọn đồi Ras.

Một nơi đã hoàn toàn bị bao phủ trong tuyết và không chắc là có thể tìm ra bất cứ thứ gì.

Họ đi đến đỉnh đồi và nhìn xung quanh, chỉ thấy rằng họ đang ở giữa hư không.

Còn có những điều khác phải lo lắng hơn làcái lạnh.

Đâu đó phía xa xa vẫn là một màu tuyết trắng. Băng và tuyết nổi lên khỏi mặt đất và cuốn bay mọi thứ nơi nó đi. Như vũ điệu của băng và ánh sáng. Thứ sức mạnh vô cùng xinh đẹp của thiên nhiên. Một thiên cảnh độc đáo của lục địa phía bắc, cơn bão mang băng và tuyết đang đến gần.

****




Con boss của rừng Karaka!

Pale, Zephyr, Hwaryeong, và đội của họ lật tung khu rừng để tìm King Snake – Rắn Chúa. Tuy nhiên, họ vẫn không thể tìm thấy nó.




Geomchi5 nhìn thấy một cái cây với hoa văn đầy màu sắc.

“Nhìn nó đẹp lạ ghê, đem về cho Weed điêu khắc được đó, chị em ơi thấy saooo?”

Suy nghĩ một lúc xong không còn lo lắng lăn tăn gì nữa.

Anh bắt đầu di chuyển lại gần như phản ứng tự nhiên của cơ thể mà không thèm suy nghĩ.

Cảm giác như tiền đang ở trước mặt!

Anh rút kiếm ra và chém cây gỗ.

Lạ thay, chỉ cắt được tí bề mặt.

“Thứ gì trâu bò dữ?”

Geomchi5 thấy khúc cây này khó chặt chém hơn bình thường.

Pakakakash.

Có thứ âm thanh rùng rợn vang lên từ phía sau và đầu một con rắn lớn bỗng xuất hiện.

Shururuk!

Anh bắt gặp ánh nhìn của King Snake khi nó thè ra cái lưỡi chia hai!

“Bọn ngu chết tiệt. Dám đụng vào thân thể như hoa như ngọc của ta. “

King Snake là tên của con quái vật này.

Và thế là, trận quyết chiến với vua của loài rắn bắt đầu. Nó có chiều dài cơ thể hơn 10 mét và khả năng di chuyển vô cùng linh hoạt.

Một khi nó đã rượt thì đừng hòng chạy thoát. Cơ thể nó chứa đầy hơi độc khủng khiếp và làn da thì siêu cứng.

Vũ khí của King Snake chính là răng nanh và chất độc, cùng thứ sức mạnh dễ dàng quật nát một con bò.

Những chiếc răng cực nhọn có thể xuyên qua giáp nặng.

Trong quá khứ, có mơ họ cũng không bao giờ nghĩ đến việc săn King Snake. Tuy nhiên, bây giờ họ đã có rất nhiều đồng đội bên cạnh và cùng nhau chiến đấu vì lí tưởng mục tiêu cao đẹp.

“Fire Field – Vùng đất lửa!”

Romuna nổi lửa khắp khu vực xung quanh. Rắn ghét lửa!

Tuy không phải là một đòn tấn công trực tiếp vào King Snake nhưng nó làm giảm phạm vi di chuyển. Cũng vì vậy mà tổ đội chịu 1 chút sát thương.

“Hãy bảo vệ chúng ta khỏi lửa. Blessing of Water – Dòng nước bảo hộ. Kyaaaaa nóng quá đi.”

Irene hét lên.

Vai trò chính của cô là hồi phục HP. Còn kỹ năng phòng ngự và ban phước lành vẫn còn hơi thiếu sót.

Bởi vì skill Blessing Water vẫn ở đẳng cấp thấp, nên nó bất lực trước ngọn lửa của Romuna.

Sau khi thất bại, Irene tập trung vào việc chữa thương cho toàn đội bằng phép thuật thánh.

Zephyr có vai trò làm mồi nhử thu hút King Snake trong khi Hwaryeong nhảy.

“Dance of Confusion – Vũ điệu cồng chiêng!”

Điệu nhảy có khả năng làm giảm tinh thần chiến đấu của đối phương và phá vỡ sự cân bằng. Chỉ một lúc, nhưng điệu nhảy cực kì thích hợp khi đánh combat, vì nó làm kẻ địch mất thăng bằng và không trở lại bình thường được.

Đây là một phần sức mạnh của lời nguyền.

Con rắn bắt đầu có những hành vi bất thường khi Hwaryeong nhảy.

Khuôn mặt của cô như thể 1 chiếc lồng, nhốt kẻ thù bên trong mê cung hỗn loạn khi cô nhảy múa.

Những điệu múa này không thuộc kỹ năng của vũ công.

Đó là bởi khả năng nhảy của Hwaryeong có thể chuyển hóa thành skill.

Những bước nhảy tăng hiệu quả của các kỹ năng lên nhiều hơn.

“Oh, Hwaryeong đang nhảy kìa.”


“Đẹp quá điii.”


“Đẹp không thôi chưa đủ …”


“Cô ấy có một vòng eo thật thon thả và một chiếc cổ duyên dáng …”

Geomchi2, Geomchi3, Geomchi4, và Geomchi5 không cưỡng lại được điệu nhảy của Hwaryeong.

Đánh hay không, giờ thì tất cả sự chú ý của họ đều dành hết cho Hwaryeong.

“Keoheom!”

Họ chăm chú xem điệu múa của cô. Bản tính của đàn ông sẽ không hề thay đổi dù có bao nhiêu thời gian trôi qua. Thế nên lòng tin của chị em dành cho những đấng mày râu chỉ bằng mắt muỗi mà thôi.

Chururaah!

Con rắn chúa di chuyển cái đầu dài lớn của nó sang bên kia dọc theo sàn nhà. Sau đó, nó khè khí độc màu xanh ra. Những người khác thường theo bản năng rơi vào hỗn loạn hơn là chiến đấu và bảo vệ mình.

“Poison Cure – Trị độc!”

Irene đứng giữa và cô xua tan chất độc.


“Đến lượt chúng ta đó.”


“Dạ, sư phụ.”

Geomchi, Geomchi2, Geomchi3, Geomchi4, và Geomchi5 vội vã chạy theo kẽ hở và chém vào cơ thể của con quái.

“Ice Blade!”


“River Sword!”


“Revenge Slash!”

Geomchi, Geomchi2, Geomchi3, Geomchi4, và Geomchi5 tung ra các skill.

Bởi vì cơ thể King Snake quá dày, các kỹ năng không gây được nhiều thiệt hại.

Những người khác có xu hướng hạn chế sử dụng các skill nhưng một số thì không.

Hầu hết thời gian, hành vi và phản ứng của con quái vật đều sẽ thay đổi trước khi kịp xài skill.

Sẽ dễ dàng tận dụng lợi thế đối với kẻ thù bằng một thanh kiếm hơn là dùng kỹ năng.

‘Sử dụng skill đi! Tập trung sức mạnh của các anh! Sát thương sẽ dần dồn lại. ‘

‘Phán đoán cách dùng của skill. Sử dụng chúng liên tục và ra đòn vào điểm yếu của đối phương. Càng đánh chúng ta sẽ càng mạnh! ‘

Với những kỹ năng nhất định, họ có thể tăng mức thiệt hại lên và đạt được tầm cao mới trong khả năng mình. Trình độ kỹ năng của họ cao hơn nhiều so với level.


Chỉ số không phải là điều duy nhất gia tăng sức mạnh tấn công, mà sát thương gây ra sẽ nhiều hơn nếu ta biết cách chiến đấu đúng.

Những tiếng hét của Geomchi, Geomchi2, Geomchi3, Geomchi4, và Geomchi5 khi họ dùng kỹ năng có thể nghe rõ từ xa.

“Slice and Dice!”

Một cuộc tấn công khốc liệt giữa kiểm soát tốc độ chuyển động!

Người đàn ông vạm vỡ - Geomchi4, di chuyển lưỡi kiếm nhanh đến nỗi nhìn như có hàng chục thanh kiếm.

“Double Strike!”

Surka đập King Snake một hit cực mạnh. Bao đeo tay sắc nhọn của cô giáng đòn choáng váng vào lớp da cứng rắn của nó.

Họ hứng khá ítsát thương, lại thêm sức mạnh của các Geomchi, chỉ sau một lúc vật lộn giằng co là họ hoàn toàn có thể kết liễu con quái King Snake.

Sau khi săn con King Snake khó khăn cực khổ biết bao nhiêu, họ quay đầu tiến về tòa thành Dark Elf.

Weed trở lại Vùng đất Despair và cũng bắt đầu tiến về phía thành Dark Elf khi nghe tin tổ đội đã hoàn thành việc chinh phục rừng Karaka, rồi họ nghỉ ngơi một lúc. Lát sau Maylon xuất hiện và họ cùng nhau tám chuyện.

Khi cuộc đối thoại kéo dài được một nửa, Maylon nói.

“Pale cưng.”


Ơi?”


“Cưng biết hôm nay ngày gì hông?”


“Anh không biết. Có phải là đã 64 ngày kể từ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau?”


“Hôm nay em được nghỉ làm đấy.”

Maylon nói bằng một giọng rụt rè!

Chỉ có 2 người nghe nhau nói.

Pale gật đầu không chút do dự.

“Em muốn đi xem hòa nhạc.”


“Tối nay anh sẽ qua đón.”

Pale và Maylon nhanh chóng sắp xếp hẹn hò.

Romuna và Irene trông như dạ dày họ đang đau đớn gào thét.

“Cứ như Pale đã trở thành một con người khác í.”


“Vừa là bạn vừa là người yêu, tớ ủng hộ đó.”

Geomchi, Geomchi2, Geomchi3, Geomchi4, và Geomchi5 quan sát đôi uyên ương.

Họ hiểu rằng phụ nữ thích những người đàn ông mạnh mẽ và đáng tin cậy. Họ có bo–đì chuẩn 8 múi và đánh đấm giỏi. Mà chẳng hiểu sao vẫn ế tới giờ.

‘Tại saoooooooooooo?’

‘Hay phụ nữ không thích cơ bắp?’

‘Tập thể dục và luyện võ thuật hình như tốt mà ta …’

(Phải đạt 15 cm trở lên cơ :v)

Các Geomchi vẫn nghĩ rằng đàn ông cơ bắp cuồn cuộn mới thú vị và hấp dẫn.

Nhưng trong đời thực họ chưa từng có bạn gái.

Để duy trì tình trạng thể lực tốt nhất trong cuộc sống thực, họ chủ yếu ăn thịt gà và protein. Không hề nêm nếm hay có đồ gia vị, họ chỉ đơn giản là ăn thịt gà luộc với cơm! Đôi khi con gà có mùi tanh kì lạ. Lắm lúc nó thật khó nhai.

Đó là lẽ bình thường khi họ ăn như thế.

‘Xem chúng ta ăn gì này. ’

‘Phải ăn mới khỏe. ’

Họ buộc mình không được ăn các loại thực phẩm khác và chỉ ăn ức gà nạc.

Vấn đề là lòng trắng trứng.

Họ sẵn sàng ăn hàng chục quả trứng luộc cho đến khi họ phát điên. Thật dã man kinh khủng mỗi lần nghĩ tới cảnh họ sẽ đổ bệnh vì mùi của nó.

Họ phải tiêu hóa rất nhiều thức ăn bởi họ cần một lượng lớn protein.

Họ cũng gặp rắc rối với lượng nước trong cơ thể.

Họ cố gắng tăng cường sức chịu đựng cho bản thân bằng việc tập luyện thể dục thể thao bất cứ khi nào rảnh.

Nhiều người khác cũng đã vượt qua thách thức đó để làm bước đệm cho việc làm chủ thanh kiếm.

Chính vì thế nên họ ế tới giờ.

Surka đột nhiên nói.

“Nhân tiện đang nói việc này, tại sao chúng ta không gặp nhau ngoài đời thực nhỉ?”


“Cái gì?”


“Chúng ta có thể gặp gỡ nhau và nói chuyện giống vầy trong thực tế! Hay tất cả chúng ta cùng đi đến buổi hòa nhạc đi? “


“Không biết nữa.”


“Sao không. Thấy nhau ngoài đời thực chắc chắn sẽ rất tuyệt.”

Gặp gỡ ở cuộc sống thực.

Maylon, Irene, Surka, Romuna, và Hwaryeong!

Các Geomchi tất nhiên phải đi để gặp phụ nữ sau nhiều năm sống trong bóng tối chứ. Đây là một cơ hội hiếm có dù cho Surka còn quá trẻ và Maylon thì đã có bạn trai.

Uống cà phê và ăn bánh mì kẹp thịt.

Chỉ cần dạo quanh thành phố với phụ nữ là đủ mãn nguyện rồi.

Geomchi4 và Geomchi5 nhìn nhau.

“Geomchi4.”


Ơi, Geomchi5.”

“Trước đây anh đã từng đi xem hòa nhạc chưa?”


“Lần cuối cùng tôi đi có lẽ là cách đây sáu năm.”


“…”


“Lần này tôi muốn đi.”

Maylon và Pale kịch liệt phản đối vì họ không đời nào muốn bất cứ ai chen chân vô khoảng thời gian riêng tư của mình.

Tuy vậy, Zephyr và Hwaryeong lại tương đối thân thiện với các Geomchi.

Cùng gặp gỡ và nói chuyện trong cuộc sống thực tế là một cách tuyệt vời để giết thời gian.

Khỏi cần phải nói, Irene và Romuna duyệt luôn.

“Nghe hay đó.”


“Lâu rồi tớ chưa xem hòa nhạc.”


“Chị Hwaryeong ơi, tụi mình gặp nhau có sao không ?”

Surka đi lên và gật đầu hỏi Hwaryeong.

Ừm, chị rất muốn mình gặp nhau mà.”

Thực tế là Hwaryeong có hơi chút miễn cưỡng nếu gặp gỡ mọi người. Cô không muốn mọi người trong trò chơi biết được cô là một người nổi tiếng.

‘Đối với họ thì chắc sẽ ổn thôi ha.’

Khi được Hwaryeong chấp thuận, Surka hỏi Zephyr.

“Vậy anh Zephyr có đi không?”


“Tất nhiên.”

Zephyr cũng có một chút do dự.

Công ty của nhà anh kiếm được hàng triệu mỗi đêm.

Anh chỉ cần nói chuyện với người lạ khoảng 3 đến 6 phút là có được ngay thông tin liên lạc của họ.

Tay chơi huyền thoại này cũng thường có những cuộc hẹn 30 phút (lâu thế, gato vãi).

Vì điều này, Zephyr rất khó khăn để chấp nhận những mối quan hệ giữa các cá nhân.

Tuy nhiên, khoảng thời gian mà họ đã trải qua cùng nhau trong game không phải là vô nghĩa.

Cùng lúc này, Weed đã đến tòa thành của Dark Elf.

“Vậy là, mọi người ở đây.”

Trừ Mapan đang bận rộn, tất cả mọi người đều đã tập trung.

Không lãng phí thời giờ, Surka mắt sáng long lanh bước tới bên Weed và hỏi.

“Weed! Weed ộp pa! “


“Huh?”


“Chúng em định gặp nhau ở ngoài đời. Anh Zephyr, chị Hwaryeong, chị Irene, chị Romuna, anh Pale và cả chị Maylon nữa. Anh ơi em muốn gặp anh và đi xem hòa nhạc. Anh nghĩ sao?”


“…”

Weed khá hững hờ với việc này.

‘Một buổi hòa nhạc à… vé vào chắc chắn không phải dạng rẻ đâu’

Weed ghét tiêu tiền vào những hoạt động văn hóa.

Đối với cậu, văn hóa là không cần thiết.

Weed không nghĩ rằng văn hóa là những màn trình diễn tuyệt vời, rạp chiếu phim, triển lãm. Với cậu, chỉ cần dùng một cái kính lúp nhìn và chơi với con kiến là đủ. Cậu còn trồng rau mỗi khi rảnh rỗi. Giữa các loại rau hữu cơ và rau thị trường có sự khác biệt lớn nên cậu luôn cố gắng để tiết kiệm tiền.

Cậu đồng thời cũng lau dọn nhà cửa lẫn rửa chén dĩa.

Suốt ngày làm việc nặng nhọc.

Ngược lại thì văn hóa hoàn toàn là việc phải chi tiêu.

Tiền tiền tiền!

Dù bất cứ việc gì bạn làm hoặc bất cứ cái gì bạn ăn, cũng đều tốn tiền.

Weed quản lý ngân sách gia đình rất nghiêm ngặt.

Trong một tháng, cậu chỉ có một khoản trợ cấp là 2000 won.

Đó cũng là số tiền trích từ tiền mua thực phẩm để giải trí.

Weed định từ chối.

Nhưng thật khó xử nếu toàn bộ họ đều gặp mặt nhau mà riêng cậu lại không đi.

Sau đó Geomchi5 tiến đến và nói đỡ cho Weed.

“Weed là một người bận rộn, chúng ta không thể buộc một người bận rộn như cậu ta đến được đâu.”

Geomchi4 cũng gật đầu.

“Yea. Tôi chắc rằng Weed có rất nhiều việc để làm và tôi sẽ rất ngạc nhiên nếu cậu ấy có thời gian rảnh. “

Họ lập một rào cản mạnh mẽ bảo vệ Weed. Nhưng Hwaryeong mở miệng nói với chút thất vọng.

“Nếu Weed không đến thì tôi cũng không muốn đi.”

Irene và Romuna cũng adua theo.

“Tôi không nghĩ sẽ vui đâu nếu Weed không tới.”


“Đối với một buổi hòa nhạc, tôi nghĩ là sẽ rất ý nghĩa nếu tất cả chúng ta đi cùng nhau, hơn là chúng ta đi một mình.”

Zephyr vừa nói vừa đặt cần câu lên vai mình.

“Nếu Weed không đi thì thôi tôi cũng không cần phải đến. Tôi thà dành thời gian của mình làm gì khác còn hơn. “

Vào thời điểm đó, họ thay đổi hoàn toàn ý định gặp gỡ nhau trong đời thực.

Nếu Weed, người là trung tâm của nhóm, không đi thì họ cũng không đi.

Weed mà không đi, thì chẳng còn gì vui cả. Bao nhiêu đó là đủ thấy tầm quan trọng của Weed rồi.

Geomchi2 nhanh chóng thay đổi chủ đề.

“Ê Weed, tôi nghĩ đi cũng không có vấn đề gì đâu.”


“Chả phải ngày nào cậu cũng đến võ đường luyện công à?”


“Ah! Đúng, đi lúc đó đi. “

Geomchi5 cũng tham gia vào cuộc trò chuyện.

“Đây là một cơ hội tốt để hoà mình vào trong những giai điệu cổ điển. Ôi niềm đam mê âm nhạc.”

Geomchi4 cũng cười theo.

“Cậu biết không? Đàn ông ai cũng nghĩ rằng mình thích phụ nữ cho đến khi họ gặp được người đàn ông của đời mình. Nào, cùng đi thôi :3”

Geomchi2, Geomchi4, Geomchi5, Pale, Hwaryeong, và Irene đều lôi kéo cậu đi.

Cậu nhận ra rằng họ thực sự muốn gặp nhau.

Sẽ thực sự xấu hổ nếu bây giờ cậu từ chối.

“Okay. Ba ngày nữa được không? “


“Có lẽ … là được.”

Pale lén nhìn qua Geomchi2 – người vừa gật đầu.

“Vậy, cho đến lúc đó, chúng ta đi săn trong Dungeon nha.”


“Dungeon?”


“Ý tôi là ba ngày trong cuộc sống thực ấy. Nên nếu chúng ta bắt đầu đi săn từ bây giờ, sẽ là khoảng 8 ngày trong Lục địa Versailles. Nhiều thời gian vậy, chúng ta hoàn toàn có thể khám phá và quét sạch một dungeon. Nghe ổn không?”

Surka nghĩ về lời Weed nói.

“Chúng ta đủ trình càn quét một dungeon trong tám ngày không? Em sẽ đi với anh Weed.”

Maylon lắc đầu như thể cô đang nghe những điều vô nghĩa.

‘Bất kỳ dungeon nào cũng phải mất ít nhất hai tuần. Mà chưa gì đã mất ít nhất 10 ngày để vẽ bản đồ rồi. Tám ngày nghe hài ghê.’

Nhưng Maylon sao hiểu được. Khoảnh khắc Weed vừa nói xong, chân của Hwaryeong và Zephyr đã bất giác run lên.

Tất nhiên là bởi vì họ nhớ lại những kỷ niệm khi đi săn với Weed trong Caverns Basra – Hang động Basra.

‘Geuak …’

‘Đi săn liên tục …’

‘Ăn, săn, băng bó …’

‘Xong lại săn. Lúc đó chỉ ước được chết..! ‘

Săn giết suốt 29 giờ mà không nghỉ ngơi. Đó là trải nghiệm đầu tiên của họ khi làm một điều như vậy. Họ đạt tới giới hạn về thể chất và tinh thần chiến đấu của bản thân khi đối mặt với những con quái vật.

Và rồi, họ quay trở lại thị trấn để bán item rác.

Họ nghĩ rằng đây là kết thúc.

Chỉ một vài ngày nữa thôi họ sẽ biết thế nào là địa ngục…

Bây giờ cuộc đi săn mệt rã rời đã chính thức trở lại.

==============
Bạn là người đầu tiên khám phá Dungeon của Rotten Lich!

Phần thưởng:
Fame + 400.

Kinh nghiệm và tỷ lệ rơi item tăng gấp đôi trong vòng một tuần

Con quái vật đầu tiên bị giết sẽ rơi ra item tốt nhất mà nó có.
==============
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện