Những tiết tấu nhịp nhàng vang tên trong toa xe mở ảo, khi đến gân hơn, có thể nghe thấy tiếng rên rỉ kiêm
chế của người phụ nữ và tiếng thở hổn hển của người đàn ông.
Khi có xe chạy vào, Phó Nhàn Linh căng thẳng dừng £ại, túc đèn xe thoáng qua, cô có thể nhìn thấy Vu
Hướng tây đang cắn mút núm vú của mình, cô cắn môi, nước mắt trào ra từ khóe mắt, cổ họng không nhịn
được mà bật ra tiếng rên rỉ quyến rũ, “Ưm.. .Ư...”
Cậu dùng tực rất mạnh, tốc độ ngày càng nhanh, trái tỉnh hoàn đập mạnh vào mông cô, dương vật nóng bỏng
hết tân này đến tân khác cắm đến nơi sâu nhất, Phó Nhàn Linh không chịu nổi, cô tứm tóc cậu, âm thanh
phát ra trong miệng giống như khóc nức nở, “Vu Hướng Tây...Đừng... A...Sâu quá...”
Quy đâu chọc vào cổ tử cung nhiêu tân, tiểu huyệt bị tấp đây, cảm giác căng trướng khiến cô gân như phát
điên. Chàng trai ôm tấy cô, đâm mạnh mấy tân, sau vài cú thúc, toàn bộ vòng eo của cô run rấy dữ dội.
Khi cao trào, cô che kín miệng, nước mắt sinh tý bao phủ toàn bộ khuôn mặt, tiểu huyệt co rút kẹp Vu Hướng
Tây khiến cậu thở hổn hển, cậu ôm eo cô, nhấc cô tên rồi tại ấn mạnh xuống, gân xanh trên trán kéo căng,
khàn giọng nói, “Chị đừng kẹp em.”
Phó Nhàn Linh thở hổn hển dựa vào fòng ngực cậu, chiếc váy dài của cô tuột xuống dưới, cơ thể trân truông
bị chàng trai ôm trong tòng ngực, bộ ngực rấn chắc của cậu áp vào ngực cô, cọ xát người cô khiến núm vú
vừa tê vừa ngứa.
Vu Hướng Tây đặt cô ngồi tên ghế sau, bởi vì quá cao nên anh chỉ có thể ngôi xổm, nâng chân cô tên, đâm
vào giữa hai chân cô.
Khi có tiếng bước chân truyền đến, Vu Hướng Tây ôm eo cô, mạng mẽ thọc vào trong cơ thể cô, đụ tiểu
huyệt ngập nước mấy chục £ân, khiến cô trực tiếp phun nước.
Phó Nhàn Linh dùng hai tay che miệng, nhưng vẫn phát ra tiếng kêu giống như khóc nức nở.
Âm đạo chặt hẹp co rút bốn năm tân khiến eo Vu Hướng Tây tê dại, cậu thở hổn hển, xuất tỉnh tên người
cô.
“Chị.” Cậu cởi bao cao su, thất nút lại, gói vào giấy rôi bỏ vào ba lô, sau đó lại hôn lên môi cô.
Phó Nhàn Linh không còn sức, hai tay ôm cổ cậu, ngửa mặt hôn cậu, mũi phát ra tiếng kêu khe khẽ.
Vu Hướng Tây lật người cô lại, vén mái tóc dài ra sau, cúi đâu hôn dọc từ gáy đến eo cô. Cậu há miệng cắn
nhẹ mông cô, sau đó thè lưới liếm.
Phó Nhàn Linh bị liếm đến mức thoải mái, cô dựa vào ghế sau, nửa khuôn mặt vùi vào đó, cắn ngón tay rên rỉ
khe khẽ, khi chàng trai đâm vào từ phía sau, cô ngửa cao đâu, cổ họng bật ra tiếng kêu kéo dài: “A...”
Tư thế này không cân dễ dàng phát huy sức lực, Phó Nhàn Linh dựa vào ghế sau, Vu Hướng Tây vùi ở giữa
hai chân cô, cậu cao lớn, ngôi xổm xuống không làm được gì, vì thế cậu ôm Phó Nhàn Linh, ấn ghế phụ
xuống, sau đó nâng mông cô lên, mạnh mẽ đâm vào.
Đôi tay của Phó Nhàn Linh nắm chặt ghế phụ, đến nỗi móng tay đâm sâu vào đệm, bên tai là tiếng va chạm,
kèm theo tiếng thở dốc của chàng trai, trong tai cô chỉ còn lại ham muốn dâm mĩ.
Khoái cảm dâng trào, linh hôn như bay lên trời, ánh sáng lóc lên trong đâu, bụng cô run rẩy kịch liệt, một tay
không tự chủ được mà đưa ra sau nắm lấy cánh tay của Vu Hướng Tây, hét lên: “A a a...”
Vu Hướng Tây chấp hai tay cô lại, Ÿn lên mông cô, eo và hông đâm liên tục mấy chục lân, cho đến khi mu
bàn chân của Phó Nhàn Linh duỗi thẳng, tiểu huyệt trào nước ra ngoài.