Tỉnh Phi không biết Cung Phàm có biết chuyện này hay không. Bất quá với kiểu tính cách này của Cung Phàm, phỏng chừng là không biết. Cậu cũng không có muốn nói cho Cung Phàm biết chuyện này, chung quy lại cũng không liên quan quá lớn đến mình.

Thế nhưng Tỉnh Phi vẫn cùng Tiêu Dương bát quái một chút. Tiêu Dương cho một đánh giá thực sắc bén, đó chính là tiện nhân trong đám đàn ông, cặn bã trong hội “đồng chí”, cắm sừng cả hai bên! Hai người ngày đó trò chuyện một hồi, còn nhắc đến cả tiểu thuyết, căn cứ theo kết cục của con đường làm “tra nam” (*nhân vật nam xấu xa) trong tiểu thuyết, chú định gã chính là pháo hôi, thế nên gã sẽ ghét rất nhiều người. Vì thế Tiêu Dương nhiều lần nhắc nhở cùng cảnh cáo với Tỉnh Phi về người này.

Tỉnh Phi nghĩ nghĩ, cũng hiểu được không phải không có đạo lý. Trong khoảng thời gian lên kế hoạch kiến thiết tiệm trà sữa, Tỉnh Phi nghĩ khả năng về sau có thể sẽ xem nhẹ Cung Phàm, vì thế quyết định làm hiền thê một hồi. Chính là đưa cơm trưa tình yêu cho Cung Phàm. Cũng nói trước cho Cung Phàm biết, để anh không phải gọi cơm ngoài hoặc là đi căn tin công ty.

Tỉnh Phi làm cho anh món cá chép sốt nguyên con(1), tôm Long Tĩnh bóc vỏ(2), một đĩa rau cải thìa xào(3). Thời điểm Tỉnh Phi tới công ty Cung Phàm, vừa vặn là mười hai giờ trưa. Hiện tại nhân viên trong công ty đại đa số đều ở trong căn tin công ty. Chỉ còn vài người còn nán lại trong công ty. Tỉnh Phi xách bình thuỷ đi vào, khiến cho một số người ghé mắt trông theo. Tỉnh Phi bị những ánh mắt đánh giá của những người đó nhìn chằm chằm, vẫn có chút không được tự nhiên. Cũng may những người đó chỉ là nhìn nhìn một chút rồi đi luôn.

Tỉnh Phi đi thang máy lên văn phòng Cung Phàm. Thời điểm cửa thang máy sắp khép lại, có một người ôm một đống giấy vội vã chạy tới.

Mắt thấy cửa thang máy sắp khép lại, người nọ nói với Tỉnh Phi,“Xin lỗi, có thể mở giúp được không?”

Tỉnh Phi nhìn mặt người nọ, sửng sốt một chút, bất quá vẫn là vươn tay ấn giúp. Người nọ đi vào, trên trán có dính vài giọt mồ hôi. Thế nhưng mái tóc đỏ thời trang vẫn đủ kiêu ngạo mười phần. Tỉnh Phi xách bình thuỷ, thập phần không được tự nhiên.

“Hắc, ấn giúp số tám.” Người nọ thở dài một hơi, nói với Tỉnh Phi. Trong lòng Tỉnh Phi có chút khó chịu, sao lại trùng hợp như vậy! Văn phòng Cung Phàm cũng tại lầu tám! Tỉnh Phi tựa vào vách tường thang máy, không biết vì sao lại đụng tới gã ở trong này! Người nọ có vẻ không nhàn hạ, hơi thở cũng hơi suyễn, quay đầu đánh giá Tỉnh Phi vài lần. Tỉnh Phi không biết gã có nhận ra mình hay không, chung quy gã đứng ở phía sau bên phải của mình, nhiều lắm chỉ có thể nhìn đến một bên mặt nghiêng cùng sau ót.

Thang máy lắc lư một chút, đinh một tiếng, đến nơi, Tỉnh Phi khẩn cấp lao ra. Người nọ cũng cùng lúc đi ra, nhìn Tỉnh Phi một cái, sau đó xoay người rời đi. Tỉnh Phi trước tiên không phải xông vào văn phòng Cung Phàm, mà là chạy đến bên cửa sổ, hô hấp một chút không khí mới mẻ, chưa bao giờ thấy một người đàn ông đã kẻ mắt lại còn xịt nước hoa nồng nặc như vậy!!!!

Cảm thấy hệ hô hấp thông thuận rất nhiều, Tỉnh Phi liền đi tới văn phòng Cung Phàm, ngoài văn phòng không có người, Tỉnh Phi đi vào, cửa phòng khép hờ, biết cậu muốn đến, Cung Phàm cũng không đóng cửa. Tỉnh Phi đi vào liền thấy được Cung Phàm ngồi ở sau bàn công tác nhắm mắt nghỉ ngơi. Tỉnh Phi nhẹ nhàng đi qua, nhìn đến Cung Phàm mí mắt có chút xanh đen, có chút đau lòng, sau đó hôn lên trán Cung Phàm một cái.

Cung Phàm đột nhiên bị đụng chạm liền kinh ngạc một chút, mở to mắt nhìn đến Tỉnh Phi còn chưa tới kịp lùi về, tay khoát lên trên thắt lưng Tỉnh Phi, dùng lực kéo lại, Tỉnh Phi bổ nhào vào trên người anh. Cung Phàm tách ra hai chân của cậu, khiến cho cậu ngồi khóa ở trên đùi mình. Hai người đến một nụ hôn nồng cháy.

Tỉnh Phi thở dốc, đỏ mặt mở ra bình thuỷ, đem đồ ăn đã chuẩn bị tốt lấy ra.

Hương vị thơm ngào ngạt, Cung Phàm nhìn lại càng đói. Anh khoát lên trên vai Tỉnh Phi,“Em đã ăn chưa?”

Tỉnh Phi gật gật đầu,“Ăn rồi. Ăn xong mới mang tới cho anh.” Cung Phàm thực vừa lòng. Anh thích ăn thịt, cá chép sốt cùng tôm Long Tĩnh bóc vỏ được anh gắp tương đối nhiều, cải thìa hầu như không bị đũa động đến.

“Ca, ăn chút thức ăn chay đi.” Tỉnh Phi đem cải thìa đẩy đến trước mặt anh.

Cung Phàm vẫn không thò đũa tới, mà chỉ nói,“Thức ăn chay không phải cho thỏ nhỏ ăn sao? Thỏ nhỏ ngoại trừ cà rốt còn ăn rau nữa.”

Tỉnh Phi bĩu môi không để ý đến anh. Cung Phàm cười cười, uy cho cậu một miếng tôm Long Tĩnh bóc vỏ. Lại uy cho cậu một ngụm thịt cá. Tỉnh Phi cũng không khách khí. Cung Phàm ăn mấy miếng liền uy cho cậu một miếng. Tỉnh Phi tựa vào trên người anh lười biếng. Cung Phàm ăn xong, hai người ngồi tại chỗ híp mắt. Hưởng thụ ánh mặt trời.

“Ca, Tiêu Dương nói ba ngày sau quán sẽ khai trương.” Quán trà sữa gần đại học thành phố, hai người thuê cửa hàng không lớn, Chỉ có khuôn viên dành cho khách là rộng rãi. Tên của quán cũng khiến hai người phải rối rắm một phen, chung quy người Trung Quốc đều cảm thấy một cái tên tốt sẽ mang đến vận may. Hai người cân nhắc hồi lâu, cuối cùng quyết định, đặt tên là “Phi Dương trà sữa quán”, “Phi” trong Tỉnh Phi, “Dương” trong Tiêu Dương.

“Ừm, đến lúc đó ca sẽ đưa lễ lớn cho hai người.” Cung Phàm cười nói.

Tỉnh Phi cũng cười theo,“Không lớn bọn em sẽ không cho anh vào cửa.”

Cung Phàm nhéo nhéo hắn mặt,“Ca muốn vào, hai tiểu thụ các ngươi ngăn được sao?”

Tỉnh Phi hi hi ha ha cười. Tay Cung Phàm di động con chuột, Tỉnh Phi nhìn anh mở ra QQ, nhìn đến avatar kia  bị cậu lén lút đổi lại, Tỉnh Phi nhất thời trở nên khẩn trương, vừa xấu hổ. Bất an nhìn qua tấm gương phản chiếu lại gương mặt của Cung Phàm, phát hiện anh không có biểu tình gì.

Tỉnh Phi thở dài nhẹ nhõm một hơi, đột nhiên nhìn đến trên gương phản chiếu lại, ánh mắt Cung Phàm động một chút, sau đó liền nhìn đến Cung Phàm lại trở vể biểu tình lúc ban đầu, Tỉnh Phi hiện tại cảm giác chính mình như một con thỏ bị nướng chín!!! Rất muốn tìm hang đất mà chui vào!

Cung Phàm nhìn nhìn avatar, lại nhìn nhìn Tỉnh Phi cúi đầu sắp nghẹn chết, cười cười,“Kỹ thuật chụp ảnh của Phi Phi không tồi ~”

Tỉnh Phi,“Ha ha.”

“Tấm hình lấy làm avatar này cũng rất không tồi.”

Cung Phàm mở ra tin nhắn người khác gửi đến, thật nhiều người đều hỏi anh, người anh hôn là ai. Cung Phàm cúi đầu ánh mắt nhìn Tỉnh Phi trở nên rất thâm thúy, không phải phẫn nộ, mà là một loại hàm ý xa xăm ở bên trong. Còn có vẻ thản nhiên trêu tức.

Tỉnh Phi, ông trời a, cho một đạo sét đánh chết tui đi, a a a!!!!

Cung Phàm cắn một phát lên vành tai cậu, Tỉnh Phi rành mạch nghe được tiếng cười thản nhiên không có ý tốt của  anh.

Cung Phàm trả lời tin nhắn, có cái thì bỏ mặc không để ý. Số người được trả lời lại đã ít lại càng ít, thống nhất một câu,“Vợ bé nhỏ của tôi.”

Tỉnh Phi vụng trộm nhìn một cái, cảm giác thật ngượng ngùng, thế nhưng trong lòng thực ngọt ngào.

Cung Phàm lại đánh một hàng chữ,“Dễ nhìn không?”

Một người tên “Yên” rất nhanh hồi phục,“Thoạt nhìn rất ngon miệng.”

Cung Phàm cúi đầu hôn hôn Tỉnh Phi, nhanh chóng hồi âm,“Cút!”

[Yên]: Khen lão bà nhà cậu dễ nhìn lại ngon miệng còn không vừa lòng? Làm người thật khó!

[Viễn sơn Lạc nhật]: Ông đây cảm thấy cúc hoa của lão bà nhà cậu cũng rất ngon miệng.

[Yên]: Phắc ziu, lão tử biết ngay mà, thì ra cậu nhìn trộm cúc hoa của vợ ông đây lâu như vậy! Bất quá thật tiếc cho cậu, ông đây hiện tại đang độc thân!

[Yên]: Cẩu độc thân cũng có điểm tốt, không cần lo lắng bạn xấu mỗi ngày nhìn chằm chằm cúc hoa của vợ mình!

Đối phương gửi một icon cười haha.

Tỉnh Phi cảm giác như trời sụp đất nứt…… Cậu không thể tin được nhìn Cung Phàm, Cung Phàm cảm giác được ánh mắt của cậu toát ra oán khí tận trời, cúi đầu nhìn cậu, Tỉnh Phi ánh mắt đỏ bừng, ánh mắt nhìn anh vừa quật cường vừa bi thương.

“Khụ khụ, Phi Phi, anh cùng nó nói đùa thôi.” Cung Phàm xoa bóp mặt Tỉnh Phi, Tỉnh Phi tính cách thực mẫn cảm, Cung Phàm cùng bằng hữu nói chuyện, tùy tiện quen rồi, lúc này lại làm lão bà tức giận.

Tỉnh Phi:“Hừ!!!!”

“Phi Phi?” Cung Phàm đẩy đẩy eo thon nhỏ của Tỉnh Phi.

Tỉnh Phi liếc mắt nhìn anh, không nói lời nào, lập tức thu dọn đồ trên bàn, lắp lại bình thuỷ. Từ trên đùi Cung Phàm ngồi dậy, đi ra ngoài cửa.

Cung Phàm đầu muốn đại, đứng lên từ phía sau ôm lấy Tỉnh Phi : “Phi Phi?” Dỗ dành lão bà như thế nào bây giờ? Vấn đề này vô cùng khó!!!!

Tỉnh Phi dựa vào anh không nói lời nào, bắt đầu chiến tranh lạnh!

“Phi Phi nói gì đi.” Cung Phàm có chút co quắp, lão bà không nói lời nào, hán tử cao lớn thô kệch thực đau đầu.

Tỉnh Phi quay đầu lại, hung tợn nói,“Hừ, anh đi mà phao(*) cúc hoa của người khác đi!”

(*phao : có nghĩ là  “ngâm” trong ngâm trà hay ngâm… gì đó)

Cung Phàm,“……” Lão công khiến lão bà tức giận, lão công nên dỗ thế nào? Nghe nói nếu dỗ dành không tốt, lão bà còn có thể chạy về nhà mẹ đẻ, còn nghe nói không cho lên giường……

Tỉnh Phi đợi thật lâu, nhìn đến Cung Phàm còn đang ở đó tự hỏi, cảm giác Tiểu Vũ Trụ(*) muốn bùng nổ!!! Tỉnh Phi hầm hừ xách bình thuỷ đi về! 

(*Tiểu Vũ Trụ : cụm từ này bắt nguồn từ bộ truyện tranh “Saint Seiya” là tên sức mạnh của các thánh đấu sĩ)

Cung Phàm nhìn bóng dáng vợ bé nhỏ đã đi xa, rất là thất vọng.

Buổi chiều hôm đó, Cung Phàm tan tầm về nhà, vợ bé nhỏ vẫn là áp dụng hình thức chiến tranh lạnh, Cung Phàm tự giác biết mình lúc trưa nói sai, lại làm sai, đành nhẫn nhịn vợ bé nhỏ. Tỉnh Phi không nói lời nào, Cung Phàm vẫn ôn ngôn ôn ngữ, tính tình không thể tốt hơn. Thế nhưng Tỉnh Phi lại không hiểu, áp lực quá độ chính là khơi nguồn cho lửa giận phun trào!

Buổi tối, Tỉnh Phi cố ý làm một bàn thức ăn chay! Một bàn xanh mượt, Cung Phàm nhìn bàn ăn, cảm giác thực ngán. Thế nhưng vẫn phải tôn trọng thành quả lao động của vợ bé nhỏ. Cung Phàm cau mày, ăn một chén cơm. Tỉnh Phi không đợi anh ăn xong, đã tự thu dọn bát đũa của mình, sau đó trở về phòng tắm rửa đi ngủ. Cung Phàm nhìn một bàn rau xanh, lại nhìn bát cơm chính mình, thiếu chút nữa đem bàn đập vụn.

Chịu đựng xong bữa cơm, Cung Phàm một cước đạp ghế dựa lui vào bàn, chân ghế dựa ma sát mặt đất, phát ra âm thanh chói tai, bàn ăn cũng vì bị va chạm mà lung lay.

Tỉnh Phi ôm quần áo, dán tai vào cửa, nghe động tĩnh bên ngoài, nghe được tiếng vang ngoài cửa, tay run một chút. Có chút bất an, hiện tại mà đi ra ngoài rất dọa người, khẽ cắn môi, vào phòng tắm tắm rửa.

Cung Phàm cầm bát, tự mình động thủ, tưởng tượng Tỉnh Phi rửa bát như thế nào, sau khi thành công làm vỡ hai cái đĩa, mặt đen xì đem số bát đĩa còn lại ném vào thùng rác.

(Rồi, chiến tranh lạnh… anh không biết rửa bát liền ăn xong thì vất đi… Tôi kì thị nhà giàu =)))) Mặc dù chiến sự trên mạng của hai nước đang rất căng thẳng nhưng là người có tâm… mỗ sẽ không để mn đợi chương mới lâu đâu :’>)

- .-.-.-

1-怀抱鲤: Hoài bão lí – cá chép ôm

21bOOOPICc5

2-龙井虾仁: Long tĩnh hà nhân – Tôm Long Tĩnh bóc vỏ

309274001352350260

3-小白菜: Tiểu bạch thái – Rau cải thìa

2
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện