Xét về thực lực tổng thể Tiểu Hắc chắc chắn không phải tồn tại mạnh nhất Huyết tộc, thậm chí mạnh thứ hai cũng không có phần nàng trong đó. Thực ra nếu không phải Kỳ Kỳ bận thủ hộ thành phố Thanh Thủy không thể chuyên tâm cày cấp dẫn đến việc chậm hơn Tiểu Hắc và Tiểu Tuyết một nhịp chưa đột phá cấp 30 thì trận chiến này có lẽ cũng không cần đến nàng và Tiểu Tuyết tham gia.
Tuy nhiên nếu nói về sức mạnh nhục thể thuần túy Tiểu Hắc chắc chắn là kẻ mạnh nhất Huyết tộc, đến cả Trần Lâm nói riêng về thể chất cũng không bằng được Tiểu Hắc nàng, nhân loại hiển nhiên càng không có tuổi...
.
Chỉ nghe Đùng... một tiếng...
Mang theo lực đạo khủng bố mạnh mẽ đánh xuống, Tiểu Hắc như một cự thần da đen tỏa sức mạnh nguyên thủy bổ một búa cực mạnh đánh xuống mặt đất bình yên lập tức phá nát mặt đất thành một cái hố lớn.
Ngay lập tức trước sức mạnh vật lý đáng kinh ngạc của Tiểu Hắc cả đỉnh ngọn đồi bị đánh cho rung chuyển kịch liệt, lực đạo khủng bố lan ra bốn phía như hồng thủy hất bay những quân nhân gần đó ngả nghiêng trên mặt đất. Ngô Bình sớm đã thụ thương lại càng thảm hơn bị xung lực chấn bay té ngã trên mặt đất miệng mồm không ngừng phun máu, sâu trong ánh mắt không giấu được sự kinh sợ nhìn quái vật da đen hình người trước mặt…
Đây không phải lần đầu Ngô Bình gặp Tiểu Hắc, đôi bên tính ra cũng giao phong không ít lần nhưng lần nào lão cũng điều cảm nhận được nữ nhân da đen này ngày một mạnh hơn, nhất là lần này cảm giác áp bách từ người Tiểu Hắc làm cho Ngô Bình gần như không thở nổi.
Đây là hồi chuông cảnh tỉnh khiến cho Ngô Bình ý thức được bản thân đã bị bỏ lại phía sau rất xa, từ đó có thể thấy được khoảng cách của nhân loại so với những đại tộc đang lớn dần lên một cách đáng báo động.
.
Nhân loại vốn khởi đầu đã thua sút dị sinh vật càng không bằng hung thú, nếu không thể kéo ngắn khoảng cách còn ngày một bị bỏ xa thì tương lai nhân loại lấy gì để tồn tại.
Dựa vào bom nguyên tử cá chết lưới rách ư??? Không, đó chỉ là kế tạm thời Ngô Bình tin chắc rồi sẽ có một ngày theo vô hạn tiến hóa của hệ thống, một sinh vật nào đó sẽ có thể bằng nhục thân chịu được cảm bom nguyên tử. Nếu mãi dựa vào thứ vũ khí kia nhân loại chắc chắn sẽ bị tận diệt, hệ thống tiến hóa không ngừng tranh đấu vẫn là con đường duy nhất.
Đáng tiếc tình hình lúc này không để Ngô Bình nghĩ xa hơn về tương lai...
.
Sau khi mạnh mẽ đánh bay vòng vây của những quân nhân Vũng Hải, Tiểu Hắc cũng không đứng chơi mà một lần nữa chủ động lao đến muốn nhanh chóng kế thúc trận chiến này, một thân đen kịt cuồn cuộn cơ bắp như hổ lạc bầy gà một mình tả xung hữu đột giữa vòng vây của các cường giả Vũng Hải vẫn không chút yếu thế…
Chỉ thấy ánh đen lướt qua tựa như che phủ thiên địa, Tiểu Hắc vốn đã rất khủng bố, thiết phủ đen kịt dưới uy thế của nàng lại càng thêm khủng bố một lần nữa được huy động nhằm vào đầu quân nhân gần nhất chém xuống.
Chỉ nghe Đùng... một tiếng khiến cả đỉnh đồi nhỏ thêm một lần nữa run rẩy...
Trước sức ép khủng bố, tên quân nhân xấu số sao có thể né tránh được đến cả kêu lên cũng không kịp đã bị thiết phủ mạnh mẽ đánh xuống đập ra thành thịt băm máu thịt bê bết, từng đoạn từng đoạn máu thịt xương vụn theo đó văng ra tứ phía vô cùng dọa người.
…
.
- Khốn kiếp…
- Lão tử liều mạng với ngươi…
Chứng kiến thảm trạng của đồng bạn, những quân nhân còn lại không khỏi đều vừa sợ vừa giận cả người rung lên, nhất là Ngô Bình phẫn nộ đến độ đỏ cả mắt gầm lên như sói tru bất chấp thương thế lao lên liều mạng với Tiểu Hắc.
Cùng lúc đó những quân nhân còn lại cũng ôm tâm lý liều mạng đồng loạt lao đến chủ động tấn công Tiểu Hắc, dù sao thực lực của đối phương quá mạnh ngoài sức tưởng tượng gần như không cho họ nhìn thấy đường sống, đã không thấy đường sống đằng nào cũng chết sao không liều một phen.
.
Cứ thế ôm lấy tâm lý quyết tử đánh ra một đường sinh lộ…
Ngô Bình và những quân nhân Vũng Hải đồng loạt liều mạng phát động tấn công.
Máu chó nhất không ai khác ngoài Ngô Bình kim quang đại thịnh long ngâm gào thét vung lên thiết côn dẫn đầu đánh tới.
...
.
- Hừ... giãy giụa vô ích...
Đáng tiếc trông thấy lão Ngô Bình miệng mồm đầy máu run rẩy cầm lấy thiết công đánh tới, Tiểu Hắc thật sự hết sức cạn lời khịt mũi khinh thường.
Có phần lười biến chơi với lão già gân này, Tiểu Hắc nhanh tay rút lấy hắc phủ nhuộm đỏ bởi máu tươi ra khỏi thi thể tên quân nhân xấu số rồi không chút sợ hãi mạnh mẽ lao người đến trước, thiết phủ to lớn nặng nề đen kịt một màu một lần nữa vẻ một đường cong tuyệt mỹ đánh mạnh vào thiết công Ngô Bình.
.
Keng…
Một tiếng kim loại va vào nhau nghe đinh tai nhức óc bất chợt vang lên…
Trước sức mạnh khủng bố của Tiểu Hắc, Ngô Bình dù có hoàng kim chiến khí hộ thân vẫn không địch lại cả người lẫn côn đều bị thiết phủ nặng nề đánh bay tựa như diều đứt dây rơi ầm xuống đất một lần nữa phun máu.
Tuy nhiên cái mạng già này của Ngô Bình không phải liều vô ích mà đem đến cơ hội cho những cường giả Vũng Hải phía sau, như hai con báo săn hai quân nhân Vũng Hải sớm đã mai phục từ trước cấp tốc lao người đến lợi dụng lúc Tiểu Hắc đánh bay Ngô Bình đồng loạt vung quyền đánh lén.
.
Chỉ đáng tiếc kế hoạch đúng là rất hay nhưng đối thủ lại là Tiểu Hắc…
Nghe quyền phong xé gió vang lên sau lưng, Tiểu Hắc bằng một góc độ không tưởng cấp tốc quay người nhẹ nhàng né tránh hai thiết quyền đang đánh tới kia rồi nhẹ nhàng vung quyền đánh trả.
Tiểu Hắc rất trâu rất mạnh nhưng không có nghĩa là tốc độ nàng sẽ chậm, quyền phong sắc bén của nàng ngược lại vô cùng nhanh như một đạo hắc quang mạnh mẽ đánh vào lồng ngực tên quân nhân xấu số khiến lồng ngực hắn lập tức bị đánh lõm vào trong phun ra một dòng máu tươi bay ra xa không rõ sống chết...
Cùng lúc đó hắc phủ to lớn trong tay Tiểu Hắc lại trở nên nhẹ như bông xoay tròn một vòng trong không khí chém ngang người tên quân nhân còn lại làm đôi, hai nửa cơ thể theo quán tính tiếp tục bay đi phun ra một dòng máu tươi như huyết vũ, nội tạng cùng bê bết máu thịt đồng loạt lồi ra trông gớm ghiếc vô cùng.
Rõ ràng trước sức mạnh tuyệt đối mọi âm mưu quỷ kế đều là rác rưởi… liều mạng gì đó cũng là rác rưởi...
.
Đùng… Đùng…
Bất chợt liên tiếp những tiếng nổ lớn đồng thời vang lên…
Không biết từ lúc nào quanh người Tiểu Hắc đã xuất hiện hàng chục quả cầu lửa đỏ tựa như những con thiêu thân vỗ cánh bay đến rồi phát nổ, cuồn cuộn hỏa diễm lập tức lan ra bốn phía tạo thành một hình nấm nhỏ nuốt lấy Tiểu Hắc vào trong.
Chứng kiến cảnh đó hai quân nhân đang đứng phía xa và cũng là chủ nhân của hỏa trận kia không nhịn được thở ra một hơi may mắn vì đã thành công ám toán được quái vật hình người khủng bố kia, với hỏa diễm nổ lớn như thế dù không giết được đối thủ nhưng họ có lòng tin ít nhất cũng sẽ khiến đối thủ trọng thương.
Hiển hiện hỏa cầu thuật tập kích Tiểu Hắc là do những quân nhân này tạo ra, ngoài ba năng lực phổ biến đến mức phổ thông của nhân loại là hoàng quang tăng phúc, sắt thép cường hóa và gia tốc thì công kích nguyên tố tuy có phần ít phổ biến hơn rất nhiều nhưng cũng được không ít người sở hữu nhất là công kích bằng dây leo hay hỏa cầu thuần...
Pháo đài Viễn Đông có không ít cao tầng nhờ năng lực nguyên tố này chơi pháp sự hệ thì Vũng Hải cũng sở hữu một số cường giả như thế, có lẽ Lôi Thành cũng ý thức được bản thân khó lòng cận chiến lại cường giả Huyết tộc nên đã cất công đem những pháp sư này theo.
Rất may trời không phụ người có lòng hai hỏa hệ pháp sư của Vũng Hải rốt cuộc cũng đã thành công đánh trúng đối thủ lập tức tạo ra một biển lửa nuốt lấy Tiểu Hắc vào trong.
.
Đáng tiếc không có con heo quay nào nhảy ra như trong tưởng tượng của cường giả Vũng Hải...
Rất nhanh ngay khi khói bụi mù mịt cùng cuồn cuộn hỏa diễm dần dần tan đi, bên trong trung tâm hỏa cầu lửa chỉ có một con heo đen khổng lồ thân cao 5m toàn thân đen kịt nổi lên từng khối cơ bắp to lớn đang đứng đó lạnh lưng nhìn hai cường giả Vũng Hải khiến bất kỳ ai cũng phải vô thức rung lên cầm cập...
Phù... một tiếng...
Cái mũi heo to lớn thở mạnh thổi ra một đường nhiệt khí quét bay những đám lửa còn động lại gần đó, trên lớp da đen tuyền bắt đầu ánh lên những đường vân huyết sắc quỷ dị in đậm bóng đen to lớn khổng lồ như một thượng cổ hung thú dần dần nuốt lấy những cường giả Vũng Hải dám xúc phạm.
.
Cùng lúc đó trên đỉnh ngọn đồi gió lộng là trận chiến của sấm chớp và lôi điện...
Lôi quang không ngừng chớp động, Lôi Thành như phát điên cả người lông tóc dựng ngược lên trông hết sức khủng bố như một tôn lôi công trong truyền thuyết huy động ngân đao của mình đằng không chém xuống, cuồn cuộn lôi điện trên thân đao điên cuồng tỏa ra nhưng vạn con lôi xà không ngừng chớp động trong không khí khủng bố vô cùng...
Khí thế đó sức mạnh đó rõ ràng đã quá đủ để chứng minh Lôi Thành có thể trở thành hoàng đế Vũng Hải không chỉ đơn giản do lão họ Lôi và là em trai Lôi Chấn mà còn do lão thật sự có thực lực để hùng bá một phương như thế.
Tuy nhiên trước khủng bố lôi đao của Lôi Thành, Lôi Uyển Nhi lại không chút hoang mang chủ động đưa thanh rìu chiến của mình đáp trả.
Ngay lập tức một tiếng Keng... thật lớn đặc biệt chói tai vang lên...
Lôi Uyển Nhi máu chó là thế nhưng thực lực rõ ràng là không bằng được lão tướng thân kinh bách chiến như Lôi Thành bị lão nhất đao đánh bay ra xa chật vật vô cùng. Tuy nhiên dù thực lực lẫn cấp độ đều không bằng đối thủ nhưng giống như lão đại nhà mình Lôi Uyển Nhi lại thắng ở cao cấp trang bị hộ thân, sau phút chật vật bị đối phương bức lui đôi cánh lớn sau lưng Lôi Uyển Nhi cấp tốc xòe ra rồi nhẹ nhàng vỗ một cái không chỉ giúp Lôi Uyển Nhi ổn định lại cơ thể còn mạnh mẽ bức phá đưa nàng bay lên không trung...
Ngay lập tức cuồn cuộn lôi điên quanh thân Lôi Uyển Nhi không ngừng tỏa ra rồi như vạn đạo lôi xà tập trung về thanh rìu chiến trong tay nàng, tựa như lôi thần giáng thế Lôi Uyển Nhi chơi dơ vô cùng không chơi cận chiến mà ném mạnh rìu chiến của mình từ trên thiên không đánh xuống Lôi Thành.
...
.
- Khốn kiếp... hèn hạ...
- Có giỏi xuống đây đánh với ta một trận...
Trước khủng bố công kích từ thiên không đánh xuống, Lôi Thành vừa thẹn vừa giận đôi mắt đỏ ngầu như dã thú gầm lên inh ỏi phải cấp tốc đưa ngân đao trong tay lên đỡ lấy một kích kia.
Hiển nhiên không biết bay chính là khuyết điểm lớn nhất của Lôi Thành và ngược lại bay được chính là lợi thế lớn nhất của Lôi Uyển Nhi, đương nhiên cảm ứng từ trường với rìu chiến của mình cũng là một đoàn sát thủ độc nhất vô nhị của riêng Lôi Uyển Nhi.
.
Đùng... đùng...
Liên tiếp hai tiếng nổ lớn đột ngột vang lên khiến khói bụi bay lên mù mịt...
Dưới một kích của Lôi Uyển Nhi hay đúng hơn là một kích của Rìu Sát Thần nhiễm lấy lôi điện, Lôi Thành uất hận vô cùng bị khủng bố trang bị ức hiếp không sức chống trả một nện đánh bay ra xa tạo nên một cái hố lớn trên mặt đất ngay chỗ Lôi Thành vừa đứng.
Rất may Lôi Thành một thân bản lãnh vẫn có, phút nguy cấp lão đã kịp thời lui người ra sau tránh thoát một kíp bị chém làm đôi.
Đương nhiên dạo nhẹ một vòng qua quỷ môn quan chắc chắn không phải việc vui vẻ gì, dù thân kinh bách chiến cách mấy Lôi Thành vẫn không nhịn được sợ hãi mặt mũi trắng bệch, nhưng ánh mắt vẫn đỏ bừng khát máu tràn ngập oán nhiệm nhìn chằm chằm xuống phía dưới nơi phát sinh tiếng nổ lớn còn lại rồi nhìn lại vào Lôi Uyển Nhi nguồn cơn của tất cả.
.
Trong khí đó cách đỉnh đồi nơi Lôi Thành và Lôi Uyển Nhi đang chờ trò ném rìu không xa và cũng là nơi vừa phát ra tiếng nổ thứ hai sau một kích vừa rồi của Lôi Uyển Nhi.
Mặt đất bình yên gần như bị san thành bình địa, ngổn ngang thi thể nằm rải rác khắp mặt đất không ngừng chảy ra từng dòng huyết dịch đỏ tươi nhuộm đỏ cả đại địa sớm đã bị cày nát, cả một khoảng không chỉ còn lại một còn heo rừng to lớn khủng bố đang ngạo nghễ đứng đó gầm thét như một sự khinh thị trước những thi thể ngu ngốc bên dưới.
Bốn trên năm cường giả cùng với Ngô Bình vây công Tiểu Hắc tất cả đều đã nằm ở đó trở thành những cái xác ngu ngốc dưới chân nàng, đội hình Lôi Chấn đem đến đây hỗ trợ xem như đại bại không hơn không kém.
Ngô Bình cùng với cường giả Vũng Hải còn lại sớm đã bị đánh bay xem như may mắn tránh thoát một kiếp, đương nhiên tránh được một kíp này cũng chả có ích lợi gì to lớn khi kết quả vẫn thế nhất là khi chứng kiến đồng bạn bị giết sạch Ngô Bình không nhịn được một lần nữa thổ huyết tựa như người mất hồn ngồi bịch xuống đất chờ chết.
Cùng lúc đó như để hưởng ứng với Tiểu Hắc, Kỳ Kỳ và Tiểu Tuyết cũng làm xong nhiệm còn đang dang dở của mình lần lượt đánh hạ hết những đối thủ trước mặt, hai đại người đá khổng lồ bị Kỳ Kỳ đánh bay lăn xuống ngọn đồi như hai bị rác, bốn cường giả Vũng Hải vây công Tiểu Tuyết cũng bị chém chết sạch chỉ còn một người thiên sinh tốc độ nhanh chân chạy xuống ngọn đồi nơi đại quân đang chiến đấu.
Trong khi đó bên dưới chân ngọn đồi đại quân Vũng Hải thật ra cũng không khá hơn bị đại quân Huyết tộc đánh cho tan tác gần như không sức hoàn thủ.
Dù viện binh đến thế cuộc có đô chút biến hoá nhưng kết quả vẫn như thế.
...
.
- Lôi Thành ngày chết của ngươi đã đến...
- Để ta xem ngươi còn có quỷ kế gì...
Đại cuộc đã định, Lôi Uyển Nhi tràn ngập khinh thường tựa như thượng thần trên cao nhìn xuống Lôi Thành bên dưới cười lạnh nói.
.
Ngược lại chứng kiến tất cả Lôi Thành gần như chết lặng đưa ánh mắt trống rỗng nhìn một vòng tuyết phòng thủ đã sớm đổ nát rồi nhìn lại Lôi Uyển Nhi tựa như thiên thần dang cánh trên bầu trời đưa ra lời phán quyết cho mình.
Mặc dù bản thân Lôi Thành thật sự đã rất cố gắng không tiếc công lôi kéo cường giả Vũng Hải tham chiến còn đích thân liều mạng muốn thay đổi kết cuộc thế này, nhưng lúc này chênh lệch thực lực giữa song phương thật sự đã quá lớn không phải một Lôi Thành hay một chính quyền Lôi Chấn có thể xoay chuyển được.
Đừng quên Huyết tộc vẫn chưa dùng đến tàn phá chiến giáp...
.
Tuy nhiên Huyết tộc cũng đã đánh giá thấp sự ngoan cường của nhân loại, nếu nhân loại dễ dàng khuất phục như thế đã không thể thống trị thế giới này.
Binh bại như núi đổ cái kết đã gần như ngay trước mắt, nhưng sâu trong ánh mắt trống rỗng của Lôi Thành lại đột nhiên cháy lên một ngọn hỏa diễm, lửa cháy lập lòe tỏa ra sự điên cuồng không lẫn vào đâu được.
- Nhân tộc chi hỏa sẽ không bao giờ tắt...
Nghĩ đến đây khí thế Lôi Thành đột nhiên biến đổi hiện rõ sự điên cuồng khiến cho Lôi Uyển Nhi đang nhìn chằm chằm lập tức cảm thấy không ổn, đôi đồng tử không nhịn được co rút lại trong vô thức thoáng hiện lên tia sợ hãi.
Cùng lúc đó Kỳ Kỳ, Tiểu Tuyết và Tiểu Hắc như cảm nhận được gì đó đồng loạt nhìn qua đỉnh ngọn đồi nhỏ đang gào thét cuồng phong.