Anh không hiểu nguyên lý hình thành trận pháp, nhưng có thể nhớ được toàn bộ đường vân của trận pháp.  

Khoảng một giờ sau.  

Advertisement

Lâm Mộc nhắm nghiền hai mắt, đưa tay chạm khẽ lên cửa đá.  

Các đường vân của trận pháp bắt đầu di chuyển trong bộ não anh, lấp lánh ánh sáng tím nhạt, sau đó dần phác họa nên trận pháp.  

Mãi đến khi trận pháp được phác họa hoàn toàn trong đầu, anh mới mở mắt ra.  

Advertisement

“Những gì xuất hiện trong bộ não mình ban nãy chính là thứ tự vẽ nên trận pháp, nhưng không phải phương pháp phá giải trận pháp!” Lâm Mộc lẩm bẩm.  

Dù biết được trận pháp được vẽ nên thế nào, anh cũng không hiểu cách phá giải nó.  

Phá giải trận pháp khó hơn nhiều so với việc tìm hiểu cách tạo nên trận pháp!  

Bởi muốn phá giải trận pháp đòi hỏi phải tìm ra điểm thiếu sót trong chính trận pháp đó, đồng nghĩa với người phá giải có trình độ cao về trận pháp.  

“Bỏ đi, trước tiên thử phác họa lại thứ tự vẽ nên trận pháp trên cửa đá xem sao!”  

Lúc này anh chỉ có thể thử mọi phương pháp mà mình  nghĩ tới.  

Lâm Mộc giơ tay lên, căn cứ vào thứ tự phác họa nên trận pháp xuất hiện trong đầu, dùng ngón tay làm bút, dùng nội lực làm mực, bắt đầu vẽ mô phỏng theo trên cửa đá.  

Sau khi trận pháp được phác họa xong.  

Ầm!  

Đường vân trên cửa đá lại lóe lên ánh sáng chói lọi.  

Cửa đá bỗng di chuyển, xuất hiện một khe hở.  

“Ơ? Cửa mở rồi ư?” Lâm Mộc vội đưa tay ra đẩy.  

Cửa đá được anh từ từ đẩy ra.  

“Ha ha! Không ngờ mở được thật rồi!” Lâm Mộc vui mừng khôn xiết.  

Anh không phá giải được trận pháp, chỉ vẽ mô phỏng lại nó theo trật tự phác họa nên trận pháp xuất hiện trong đầu, vậy mà mở được cửa đá rồi?  

Nói cách khác, muốn mở cửa đá, không cần biết phá giải trận  pháp, chỉ cần hiểu rõ nó được cấu tạo như thế nào, sau đó vẽ mô phỏng theo, trận pháp sẽ tự động được giải trừ!  

Dù sao cửa đá cũng mở rồi, Lâm Mộc không nghĩ nhiều, vội đi vào trong.  

Anh phát hiện ra phía trước là một bậc thang bằng đá thông xuống sâu hơn.  

Lâm Mộc đi theo bậc thang xuống dưới.  

Đến cuối lối đi, một cung điện xuất hiện trong tầm mắt anh.  

Giữa cung điện là một tấm bia đá, ngoài ra không còn gì khác.  

Sau khi đi dạo quanh cung điện một vòng, Lâm Mộc quay lại trước bia đá.  

“Trên bia lại là trận pháp sao?” Lâm Mộc nhìn kỹ, bia đá có rất nhiều  đường vân trận pháp. 
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện