Ánh đèn trong phòng rất mờ, máy điều hòa mở nhiệt độ thấp, chăn nặng nề đặt nhấp nhô trên thân thể, Kỷ Xuyên ngăn cản động tác của Hạ Hoài Chương: “Ba ba, con có một vấn đề”.

Hạ Hoài Chương ứng tiếng: “Cái gì?”

Kỷ Xuyên có tật giật mình, lặng lẽ hỏi: “Cô không biết đúng không?”

“Không biết cái gì?”

“Không biết chúng ta đang yêu đương…” nửa bên vai của cậu bị che khuất dưới lớp chăn, mặt Hạ Hoài Chương ở trong bóng tối, hô hấp nóng hầm hập, trực tiếp thổi tới trên mặt cậu rất ngứa. Hạ Hoài Chương dùng lại một chút, ngón tay chạm vào áo ngủ của cậu, lăn qua lộn lại mở ra rồi buộc vào.

Trả lời lệch khỏi trọng điểm: “Nói chuyện yêu đương?”

Hạ Hoài Chương nở nụ cười nhẹ: “Bảo bối nhi, con ý thức được chúng ta đang yêu đương sao?”

“…”

“Rất tốt, là đang nói chuyện yêu đương” Hạ Hoài Chương cúi đầu hôn cậu, hôn đến mấy lần, nhìn dáng vẻ của hắn hẳn là đã quên béng vấn đề.

Kỷ Xuyên không thể làm gì khác hơn lại hỏi tiếp một lần: “Cô không biết, ba ba, có phải ba chuẩn bị nói cho cô biết?”

“Con cảm thấy thế nào?” Hạ Hoài Chương nói, “Con muốn công khai, muốn người khác biết hay không?”

Kỷ Xuyên theo bản năng lắc đầu, phản ứng này quá nhanh, cậu bị ba ba nhìn kỹ có chút xấu hổ, lại bổ sung thêm một câu: “Con sợ người khác biết… Chúng ta sẽ bị chê trách, cũng sẽ ảnh hưởng đến danh dự của ba”.

Hạ Hoài Chương rơi vào im lặng, hắn chưa nói “Ba không sợ ảnh hưởng” nếu như vậy, Kỷ Xuyên sẽ thuận theo nói: “Đừng nói, chúng ta từ từ đi”. Hắn hôn đôi môi Kỷ Xuyên, thưởng thức vị ngọt ngào mềm mại như quả đông, từ từ cắn nhẹ, trấn an một hồi mới từ giữa môi răng, mút vào thật sâu mà hôn, làm cho ngực Kỷ Xuyên hô hấp dồn dập, eo như muốn nhũn ra.

“Ba ba…”

“Hả?”

Kỷ Xuyên ôm cổ của hắn, lại hỏi: “Cô về nước làm gì, cô sẽ không giới thiệu bạn gái cho ba nữa chứ?”

Hạ Hoài Chương sửng sốt một chút, không nhịn được cười, “Sẽ không, con rất lo lắng chuyện này sao?”

“Đương nhiên, con không muốn mẹ kế đâu” Kỷ Xuyên rất bất mãn mà làm bầm một câu.

Hạ Hoài Chương phản bác cậu: “Không phải mẹ kế, bảo bối, nếu như chị ấy giới thiệu bạn gái cho tôi, không phải là giới thiệu cho em mẹ kế, là tình địch, hiểu không?”

“…” Tình địch? Như vậy hình như cũng không sai, không có gì tốt cả, vẫn là “Mẹ kế” càng gây nên địch ý của cậu… Ai, nói chung không có gì vui cả.

Hạ Hoài Chương lại nói: “Yên tâm đi, tôi nói không có sẽ không có, lời tôi nói có lúc nào không đáng tin?”

“Dạ” trong lòng Kỷ Xuyên vẫn lo lắng, vẫn còn xác nhận, “Vậy ba bảo đảm?”

“Uh, tôi bảo đảm”

Đôi mắt Hạ Hoài Chương trong ánh đèn ảm đạm trong phòng dường như lại phát sáng, nhìn cậu chằm chằm, không hề rời đi cậu, thấy thế nào cũng như nhìn không đủ, giống như muốn đem cậu ăn tươi nuốt sống. Kỷ Xuyên nóng cả mặt, cả trái tim đều nóng lên, cậu nhớ tới một chuyện, hai cái tay ôm sát nhất thời liền thu lại, mở miệng gọi: “Ba ba, ba còn nhớ lúc con thi đấu không, mấy ngày trước có đánh nhau, lần đó…”

“Nhớ tới, làm sao vậy?”

“Lần tranh tài đó bị hủy bỏ,… Nếu như không dừng lại, ba nói con sẽ thắng đúng không?”

“Thắng”

“Có thật không?” Kỷ Xuyên nháy mắt mấy cái.

Hạ Hoài Chương khẳng định: “Thật”

“Được” Kỷ Xuyên lộ ra một cái mỉm cười thật tươi, thừa dịp Hạ Hoài Chương không có phản ứng lại, dùng sức nghiêng người, chính mình lật tới phía trên, đè lên eo của Hạ Hoài Chương, từ phía trên mà hôn xuống một cái.

Cùi chỏ của cậu chống phía trên ráp trải giường, cả người đều dính trên người của Hạ Hoài Chương, ngực dính chặt vào nhau, chóp mũi cọ chóp mũi, hôn người ta đến sắp nghẹt thở.

Lần đầu tiên cậu chủ động như thế.

Hạ Hoài Chương nửa ngày không kịp phản ứng, sau đó thì hưởng thụ mà nhắm mặt lại, tùy ý cậu dằn vặt.

“Sao không hỏi con tại sao, ba ba?” sau khi hôn xong, Kỷ Xuyên không kịp lấy hơi.

Hạ Hoài Chương nỏ nụ cười trầm thấp, phối hợp hỏi: “Ân, tại sao?”

“Không tại sao, ngày đó liền muốn hôn người” Kỷ Xuyên nói, “Ngày đó, ba ngồi trên khán đài, con…con chỉ muốn làm như vậy”

“Đầy đầu đều muốn hôn tôi? Vậy sao không làm”

“Đều do bọn họ đánh nhau, ồn ào nên quên mất”

“Muốn hôn ba cũng có thể quên sao, việc quan trọng như vậy…” Hạ Hoài Chương từ phía dưới mà giữ chặt eo Kỷ Xuyên, đem người giam giữ chặt chẽ trong lồng ngực mình, “Ba coi, con sẽ không quên, con mỗi thời mỗi khắc đều muốn hôn ba, như… Như bây giờ”

“…A…”

Một cái hôn kịch liệt, bao hàm ôn nhu cùng dục vọng không thể khống chế.

Kỷ Xuyên bị hôn đến đầu váng mắt hoa, cậu hoài nghi do ba cậu độc thân quá lâu, nên tinh lực dồi dào đến đáng sợ, bất luận lên giường hay là hôn môi cũng vậy, đều làm cho cậu không thể chống đỡ nổi, khi đó sẽ cảm thấy chính mình như bị nuốt lấy.

“Ba ba…” Hôn sâu một hồi lâu, Kỷ Xuyên bị đè xuống phía dưới, Hạ Hoài Chương đã quen khống chế mọi chuyện, ở trên giường tất nhiên cũng là phe đi xâm lược. Kỷ Xuyên vốn không muốn làm, nhưng tên đã lên dây rồi, cậu cũng không thể nhẫn nhịn được.

Vì vậy hết lần này đến lần khác dây dây dưa dưa, lúc làm xong luôn là nửa đêm.

Đêm đã khuya, ngoài cửa sổ mùa thu đã sắp đến rồi, lạnh giá của bóng đêm sắp tới mái hiên, bị hơi ấm của ánh đèn ngăn trở, ngăn cách ra một khoảng nhiệt độ khác nhau.

Kỷ Xuyên được Hạ Hoài Chương ôm đi tắm rửa xong, ráp trải giường cũng đổi mới rồi, khi nằm ở phía trên có thể cảm giác được nhiệt độ ấm áp của Hạ Hoài Chương, ấm áp dễ chịu, khô ráo như mùi vị của mặt trời. Cậu không kìm lòng đươc cọ cọ, như một con mèo được thõa mãn, giơ lên móng vuốt nhỏ, ôm cánh tay Hạ Hoài Chương, lười biếng hỏi: “Ba ba, hôm nay ngủ cùng con sao? Lát nữa cô có trở về hay không?”

Cậu nói ba câu đều không rời từ “Cô”, trong lòng đang sợ cái gì, Hạ Hoài Chương rất rõ ràng.

Hạ Hoài Chương sờ sờ đầu cậu: “Không được, ba trở về phòng ngủ”

Kỷ Xuyên có chút băn khoăn, nhưng cũng không có mở miệng giữ người ở lại, chỉ hôn Hạ Hoài Chương một chút, nhỏ giọng nói tạm biệt: “Ngủ ngon, ba ba”

“Ngủ ngon”

Buổi tối ngày hôm đó, Hạ Linh Chi không có trở về, nghe nói cùng Hạ Đình gặp mặt, sau đó đi gặp bạn của mình.

Hạ Linh Chi ở trong nước có không ít bạn bè, đều đã vài năm không gặp nhau, nhưng vẫn luôn có liên lạc. Kỷ Xuyên nghe nói, bà còn có ý định giúp Hạ Đình xem xét một người “Bạn gái xứng với y”, từ bên người bạn bè của bà để tìm gia thế tương đương.

Kỷ Xuyên quả thực nổi nóng thay Hạ Đình, việc này bị Hạ Hoài Chương ép xuống. Hạ Hoài Chương đối với chuyện này rất tức giận, cùng Hạ Linh Chi ầm ĩ một trận… Không thể tính là cãi nhau, bởi vì chỉ có một mình hắn phát hỏa mà thôi, trước mắt chị của hắn, hắn là một người gia trưởng nắm giữ quyền uy, nói một không thể là hai.

Hạ Hoài Chương nói: “Chị ở không thì tìm cho mình chút chuyện làm, đừng cả ngày nhìn chằm chằm Hạ Đình, có tâm trạng tìm đối tượng cho nó, sao không tìm cho mình một người?”

“…”

Hắn nói xong, Kỷ Xuyên trơ mắt nhìn biểu tình của Hạ Linh Chi trở nên vô cùng đặc sắc, tùy ý hỏi ngược lại một câu, “Cậu không phải cũng giống như vậy?” Kỷ Xuyên muốn cười cũng cười không nổi, tâm tình phức tạp mà chuồn đi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện