Ta có chút không phản ứng kịp: "Cái gì?"



Thi Cảnh Hòa ngồi dậy, dựa vào ta, cầm điện thoại để ở giữa, tiếp theo nhấn mở khung chat cùng La Mịch Mịch.



Khó trách La Mịch Mịch muốn gọi điện thoại tới, bởi vì cô ấy đã nhắn tận mấy tin mà Thi Cảnh Hòa không có trả lời cái nào.



Bởi vì chúng ta lúc đó đang......



Nghĩ đến đây lỗ tai ta lén lút đỏ lên, tiếp theo lại hết sức chuyên chú mà nhìn Thi Cảnh Hòa thao tác điện thoại di động.



La Mịch Mịch đã gửi một đường link, Thi Cảnh Hòa mở ra, màn hình chuyển sang giao diện Weibo.



Vừa nhìn tới ảnh bìa video, lông mày ta liền muốn dựng lên....đó là một tiệm cà phê, mà ta thình lình xuất hiện trong đó.



Video không dài, chừng mười giây, thoáng nhìn lượt share cùng bình luận, khoé miệng ta có chút co giật.



Phiền to, đã vài ngàn.



Thi Cảnh Hòa thoáng nhìn ta, do dự hỏi: "Mở xem không?"



"Ừ, mở đi."



Thi Cảnh Hòa gật đầu, ngay sau đó nhấn mở cái video mười giây này.



Mười giây rất mau liền kết thúc, giống như là chẳng thèm cho chúng ta cơ hội phản ứng.



Ta liếm môi dưới, nói: "Trước khi tới đây, em chính là cùng cô bạn kia trò chuyện ở tiệm cà phê, em còn tưởng rằng người ngồi bàn bên cạnh là đang tự chụp....."



Video không dài, nhưng ta xuất hiện rất rõ ràng, nét mặt nghiêm túc, giữa mày hơi nhíu lại, trong tay còn cầm cái muỗng đang chậm rãi quấy cà phê.



Vậy mà người đăng còn ghép nhạc nền thiếu nữ đáng yêu mơ mộng, làm ta nghe nổi cả da gà.



Weibo viết rất đơn giản: 【 gặp được một tiểu tỷ tỷ thoạt nhìn siêu ngọt!!! 】



Quá đơn giản, ba cái "!" làm mí mắt ta cũng nhảy nhảy.



Thi Cảnh Hòa nghiêng đầu, đôi mắt nàng cùng ta đối diện hai giây, nhìn đến ta có chút hoảng hốt.



Ánh mắt của nàng mang vẻ nghiền ngẫm, ta nuốt xuống một ngụm, hỏi nàng: "Làm, làm sao vậy?"



"Chi Chi, làm hot girl mạng không? Em tiếp quảng cáo nuôi chị." Thi Cảnh Hòa nói xong còn cười tươi.



Tựa hồ có quạ đen bay qua trên đỉnh đầu ta:

"......"



Nàng thấy biểu cảm của ta liền phụt một tiếng bật cười, tiếp theo lại chuyển tầm mắt về màn hình di động, cảm khái: "Chị thật muốn chuyển phát a, tuy rằng người này không có lịch sự khi quay video em, nhưng lại quay em rất đẹp."



"Chị đừng có chuyển phát tăng lớn nhiệt độ, để nó mau chóng chìm đi."



Thi Cảnh Hòa gật đầu, tiếp theo lại nói: "Chờ đã, để chị xem họ bình luận cái gì."



Ta lập tức che lại màn hình, nhìn vào mắt nàng, nói: "Đừng xem."



Thi Cảnh Hòa nhướng mày: "Em cầu chị, chị liền không xem."



Ta không phục: "Em cũng có thể tới Weibo chị, xem người ta chuyển phát bình luận nói cái gì."



"Chị còn sợ em không thèm xem."



"......"



Ta lập tức gục đầu xuống, kề lại gần, nhẹ nhàng cắn môi dưới của nàng, bày ra giọng điệu thành khẩn: "Cầu xin chị đó, học tỷ."



Thi Cảnh Hòa hé miệng, tránh thoát môi dưới khỏi miệng ta, tiện đà đặt điện thoại sang một bên, bàn tay nhẹ nhàng nắm lấy cằm ta, bắt đầu hôn lên.



......



Nhưng mà Thi Cảnh Hòa lại lần nữa chơi xấu, muộn một chút nàng vẫn là đọc bình luận.



"Tiểu tỷ tỷ này tuy rằng không cười nhưng thoạt nhìn thật sự rất ngọt, tớ cảm thấy đúng là hình mẫu mối tình đầu."



"Ba phút, tui muốn có được thông tin của cô gái này!"



"Dáng vẻ nhíu mày nhìn thích ghê đó, muốn cùng em ấy yêu đương a a a, muốn thấy em ấy vừa nhíu mày vừa.....f*k tôi."



Ta ở một bên uống nước, nàng đọc ra ba cái bình luận, nghe tới hai chữ cuối của cái thứ ba, ta hoàn toàn bị sặc đến ho khan.



Thi Cảnh Hòa vội vàng buông di động, đi lại vỗ vỗ sau lưng ta, cười nói: "Đừng kích động đừng kích động."



Ta cho nàng một ánh mắt u oán, nàng nhếch lên khóe miệng, lộ ra nụ cười nghịch ngợm.



Ta vô tội hỏi: "Em không phải đã cầu xin chị rồi sao?"



"Đúng vậy."



"Nhưng cùng chị đọc ra tới không xung đột."



"......Chị chơi xấu."



"Ai kêu chị mới lên Weibo lại thấy bạn chị chuyển phát ngay đầu trang." Thi Cảnh Hòa tìm lý do cho chính mình.



Ta nhéo nhéo giữa mày, lại thở dài, nhận mệnh.

Buổi chiều ta cùng Thi Cảnh Hòa ngủ một giấc, đắp chăn đơn thuần mà ngủ, ta tạm thời sẽ không "ban ngày tuyên dâm" giống như Tiểu Tự.



Ừm....nhưng mai mốt thì không biết chừng.



Mà sau khi thức dậy, di động cá nhân của ta bị một đống tin nhắn oanh tạc.



Mạnh Nhất Sênh cùng Tạ Oánh đều liên tiếp nhắn tin, cap màn hình gửi cho ta, hỏi ta có cảm tưởng gì không.



Cũng may ta có dự kiến trước nên đã để chế độ tĩnh âm, bằng không ta còn sẽ bị Bồ Hinh ầm ĩ gọi tới đánh thức.



Ta có thể có cảm tưởng gì ngoài lo lắng chứ?!



Lo lắng có khách hàng cũ tung ra nghề nghiệp của ta, tuy ta không phải danh nhân người nổi tiếng gì, nhưng ta rất lo lắng bị Thi Cảnh Hòa thấy được.



Đúng vậy, ta lo lắng nhất chính là cái này, bởi vì bản thân ta đã tính toán chôn vùi bí mật hành nghề trong lòng, về sau ta sẽ có một công việc khác.



Ta vốn học kế toán, nhưng bởi vì phía trước từng làm trong công ty kia nửa năm làm ta cảm thấy quá mệt mỏi, cho nên tương lai không muốn dính tới nữa. Có lẽ ta cũng có thể mở cửa hàng, nhưng không phải là bán kẹo.



Ngàn vạn loại ý tưởng ta đều đã nghĩ qua, nhưng thẳng đến hôm nay kết thúc công việc tiếp đơn, ta cũng còn không nghĩ ra được lúc sau sẽ làm gì.



Làm hot girl mạng càng không nằm trong phạm vi suy xét, không nói đến chuyện ta có chút sợ hãi ống kính, ta còn có một ít "lịch sử đen tối", này đương nhiên chính là nội dung công việc lúc trước.



Ta từng sắm vai gái nhà giàu khóc lóc đuổi theo gã trai lôi thôi, còn sắm vai bạn gái nhỏ đáng thương bị người ta đá, còn đảm đương vai người si tình theo đuổi không buông.



Vân vân, rất nhiều rất nhiều.



Nếu đều bị đào ra tới, như vậy ta quả thật.....không dám tưởng tượng.



Nghĩ một hồi liền cảm thấy đau đầu, ta nhịn không được nhắm mắt lại.



Thi Cảnh Hòa đã nhìn ra ta khó chịu, lập tức về phòng ngủ đi lấy thuốc, lại trở ra rót cho ta ly nước, làm ta uống thuốc.



Qua một lát, cảm giác đau đầu mới hoãn hoãn, Thi Cảnh Hòa ngồi xổm trước mặt, đau lòng mà nhìn ta.



Nàng hỏi: "Chi Chi....hình như mỗi lần em nghĩ chuyện gì đó đều sẽ đau đầu?"



"Rất nhiều chuyện." Ta đánh thái cực, "Có đôi khi không thể hiểu được liền sẽ đau đầu."



Thi Cảnh Hòa gật gật đầu: "Còn chị thì bị đau đầu khi lượng công việc quá nhiều."



Ta nâng lên tay sờ sờ mặt nàng: "Em biết." Ta lại khe khẽ thở dài, "Chúng ta về sau vẫn là tận lực đừng đau đầu, thật là khó chịu."



"Ừ."



Nhưng có đôi khi đúng là sợ cái gì liền tới cái đó, sáng hôm sau ta là trực tiếp bị tiếng gõ cửa của Tạ Oánh đánh thức. Hôm qua ta không ở lại chung cư Thi Cảnh Hòa, như cũ là lái xe về nhà.



Ta còn híp mắt, kêu một tiếng "vào đi", Tạ Oánh liền mở cửa ra.



Mặt ta còn vùi trong gối, nhưng chăn đã bị Tạ Oánh kéo ra, giọng cổ sốt ruột: "Chi Chi, mau tỉnh lại mau tỉnh lại."



Ta rốt cuộc mở to mắt, nhìn cổ một cái rồi lại nhắm, lên tiếng hỏi: "Có chuyện gì vậy?"



"Cái vụ video ngày hôm qua, trên Weibo có tin mới hot, nói ngươi đó."



Tạ Oánh chưa nói cụ thể nhưng cũng đủ làm lòng ta chấn kinh, ta lập tức mở mắt ngồi dậy, lấy qua di động của Tạ Oánh.



Không nhìn thì thôi, nhìn tới liền muốn tăng xông, ta đen mặt, vô lực mà nằm ngã lên giường, nhìn chằm chằm trần nhà phát ra nghi vấn: "Mẹ nó cái gì vậy trời?"



Ta hết nói nổi, cuối cùng chỉ mắng thô tục, "F*k."



Weibo ID chuyển phát tin nóng kia tên là 【 Ghi lại nước dùng 】, bất luận là "ghi lại" hay là "nước dùng", đều là đồng âm tên của ta.



Là tài khoản mới để ảnh chân dung đen, bởi vì nhấn mở vào thấy thời gian đăng ký là sáng hôm nay, không biết kẻ nấp đằng sau là nam hay nữ, tạm thời lấy "hắn" để miêu tả.



Hắn chuyển phát nội dung không dài lắm: 【 tỷ tỷ làm cho mọi người thích trong video này ta rất quen mắt, bởi vì tuy ta cùng nàng không quen biết, nhưng cũng biết nàng là tra nữ, thấy có bạn trên mạng nói muốn cùng nàng yêu đương? Ta cũng không cần nhiều lời, hiến dâng chứng cứ. 】



Chứng cứ chính là hình ảnh mà hắn đăng lên ngay sau đó, là một bức hình dài, bên trong có vài cảnh tượng ghép lại.



Thời điểm ta khóc lóc cầu xin tình yêu, thời điểm ta ở trên đường phố sóng vai cùng một thanh niên, thời điểm ta cùng Trịnh Kỳ Kỳ mặt đối mặt nói chuyện trong tiệm cơm Tây.....



Ta nhìn liền cảm thấy đau đầu, mấy hình ảnh này tuy không quá rõ nét nhưng cũng có thể nhìn ra nữ chính đúng là ta.



Tạ Oánh nôn nóng nói: "Chi Chi, này nếu như bị Thi muội thấy thì biết làm sao......"



Tạ Oánh càng nói thanh âm càng nhỏ, bởi vì ta đã bưng kín mặt mình, bất lực còn hơn cô ấy.



Trong đầu ta có muôn vàn dòng suy nghĩ, cuối cùng chống dậy thân thể: "Ta cũng không biết, nhưng ta phải đi giải thích với Thi Cảnh Hòa."



Rõ ràng ngày hôm qua ta còn làm ra tiễn đưa lần cuối với chức nghiệp này, thậm chí ta còn cảm thấy rất tốt đẹp, cho dù căn bản không có khuyên được Dương Thanh Điềm tỉnh táo bình tĩnh một chút. Nhưng ta vẫn là cảm thấy, ít nhất ta đã vẽ ra một dấu chấm coi như viên mãn cho bức tranh mấy năm qua.



Nhưng không ngờ, "kinh hỉ" cứ như vậy tới.

Ngàn tính vạn tính, không bằng ngẫu nhiên trời tính.

Ta cảm giác ta bị vận mệnh an bài đến rõ ràng, ta bị vận mệnh nắm trong tay, trước nay đều là bộ dáng chật vật bất kham.



Mà này còn chưa phải kết thúc, lúc ta mới vừa rửa mặt xong, Tạ Oánh cầm di động tới báo cho ta một tin khủng hơn: "Má nó, lại có thêm đứa khác, nói ngươi thật ra là thích con gái, nói ngươi là gei giả làm gái thẳng để lừa tình cảm nam nhân."



Ta hoàn toàn sững sờ, trong lúc nhất thời ngay cả mắt cũng không chớp.



"Bình luận đều đang nói biết người biết mặt không......"



Không đợi Tạ Oánh nói xong, ta cắt ngang: "Oánh Oánh, ngươi trước đừng nói nữa, ta đi tìm Thi Cảnh Hòa một chút." Ta nói, "Giấu không được nàng, ta hiện tại liền đi tự thú."



Tính chất công việc của chúng ta phức tạp, ngay từ đầu ta cũng đã sớm nghĩ đến vấn đề này, nếu có một ngày Thi Cảnh Hòa biết ra thì làm sao bây giờ.



Nhưng mà ta chỉ nghĩ vấn đề chứ không có nghĩ tới đáp án, bởi vậy hiện tại chân tay ta luống cuống, mặc quần áo cũng đều phát run.



Không phải bởi vì lạnh, mà là bởi vì sợ hãi.



Sợ Thi Cảnh Hòa biết ta phía trước đều là lừa nàng, bởi vậy mà rời đi ta.



Ngày mai mới là kỷ niệm chúng ta ở bên nhau hai tuần, đoạn tình cảm này, ta không muốn nó bị xử tội ở hôm nay.



Mà lúc ta mới vừa xuống lầu, Thi Cảnh Hòa đã gọi điện thoại tới.



Ta hít sâu hai cái, nhấn nghe.



Thi Cảnh Hòa mở lời trước: "Lục Chi, chúng ta đều trước bình tĩnh một chút, tạm thời đừng liên hệ." Giọng nàng nghe qua ẩn ẩn có nghẹn ngào, "Gặp em sau."



Tựa hồ cho hợp với tình hình, Vân thành lần này có lẽ rút hết ruột gan để mà khóc đến phá lệ thương tâm. Bởi vì trên không trung bỗng nhiên giăng đầy mây đen, tiếp theo liền mưa to tầm tã.



Có người sốt ruột chạy vào tránh mưa, sợ chính mình bị xối đến, mà trước mắt ta đã là một mảnh mơ hồ.



Ta nắm chặt điện thoại di động, nhắm lại hai mắt, tuỳ ý nước mưa đổ xuống người mình.



Hạt mưa rất lớn, dừng trên đỉnh đầu ta, trên mặt, dọc xuống vai cổ, từng chút một mà chảy vào trái tim ta, thấm vào máu thịt.



Quá lạnh.

Ta không khỏi rùng mình một cái.



Bên môi ta rốt cuộc là nước mưa hay là nước mắt ta đã có chút không phân biệt rõ, ta chỉ biết trong lòng tràn đầy mỏi mệt khó chịu, chỉ biết hốc mắt đang nóng lên, cùng một thứ gì đó đang tan vỡ.



Thật nhanh a.

Chú chim nhỏ ở cửa sổ nhà ta vẫn là bay đi.

Bay đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện