_Mọi người đang định đi đâu vậy? Bích Trâm bất chợt lên tiếng hỏi, dù sao trực thăng cũng đã hỏng, bọn họ cần phải có kế hoạch mới.
_Chúng tôi ra ngoài kiếm thêm nhu yếu phẩm cần thiết, dù sao vẫn còn hơn trăm người sống sót ở chỗ đó.
Trần Phong khẽ nói.
_Vẫn còn hơn trăm người?
Đám người tiến sĩ Tesla không khỏi ngạc nhiên. Hơn trăm người bình thường vẫn còn sống sót được dưới sự tấn công của quái vật và côn trùng biến dị? Nếu không phải là may mắn thì quả thật là chuyện lạ. Phải biết khu tập trung của bọn họ có đông người như vậy, thậm chí có cả quân đội chính quy hỗ trợ mà vẫn tan tác.
_Để tôi giải thích việc này.
Trần Phong lên tiếng, sau đó hắn nhanh chóng nói cho đám người tiến sĩ Tesla suy đoán của bản thân về tập tính phân chia lãnh thổ của đám quái vật, đặc biệt là về cả việc chúng xuất hiện từ đâu. Ba người Dũng, Huy và My không khỏi trợn mắt nhìn Lê Thành với ánh mắt không vui. Việc lớn như vậy tại sao lại không nói cho bọn họ biết đây?
Lê Thành đón ánh mắt của đồng đội nhìn mình. Hắn cười khổ, thở dài nói.
_Mong mọi người thông cảm, một ít quái vật xuất hiện đã đủ để làm chúng ta sợ hãi tuyệt vọng. Nếu nói ra tin tức về mười tám cánh cửa đá kia liên tục có quái vật chui ra mỗi đêm thì liệu mọi người có đủ cản đảm để chống chọi hay không? Tôi tính giấu được lúc nào hay lúc đấy, cho đến khi chúng ta gặp được sư đoàn của bạn tôi rồi tính.
Tất cả chợt im lặng, Lê Thành nói cũng không sai. Nếu chỉ là vài con quái vật thì bọn họ còn nuôi hi vọng chống lại. Nếu là hàng ngàn, thậm chí trăm ngàn thì sao đây?
_Sư đoàn?
Bích Trâm lộ ra vẻ thắc mắc, ánh mắt cô nàng lập lòe nhìn Lê Thành, có ý tứ dò hỏi.
Lê Thành biết mình đã lỡ lời, hắn cầm vội một miếng bánh nhét vào miệng nhai nhồm nhoàm. Kế hoạch của bọn hắn càng ít người biết càng tốt. Đám người tiến sĩ Tesla cũng chỉ là vừa mới găp, chưa thân quen gì cho lắm.
_Lát nữa chúng tôi sẽ lên đường khởi hành, mục tiêu là siêu thị Cát Long nằm cách đây vài cây số. Mọi người tính tiếp theo làm sao?
Trần Phong cướp lời, hướng tới Bích Trâm hỏi.
_Xin cho phép tôi vài phút.
Bích Trâm chưa vội trả lời mà quay ra rì rầm bàn luận với tiến sĩ Tesla và những người lính còn lại. Đám người Trần Phong cũng không để ý đến họ nữa mà chụm đầu lại bàn chuyện của mình.
_Thế nào? Tìm được xe không?
_Lúc nãy chúng tôi có tìm được một chiếc xe bus nằm ở mặt đường vẫn còn hoạt động tốt. Huy nói cậu ta miễn cưỡng có thể lái được
Dũng khẽ giọng nói.
_Được, vậy chúng ta chuẩn bị lên đường.
Lê Thành thì thầm, sau đó cả nhóm bắt đầu sửa soạn. Bích Trâm bỗng dưng tiến đến phía họ, điệu bộ có vẻ ấp úng ngại ngùng.
_Tôi xin lỗi! Sau khi bàn luận chúng tôi đã có quyết định. Không biết có làm phiền không nếu chúng tôi đi cùng mọi người.
Đây là kết quả cuối cùng sau khi tiến sĩ Tesla và những người lính kia bàn luận. Về phần tiến sĩ Tesla thì ông ta thấy hứng thú với người thức tỉnh và các năng lực kì lạ nên hi vọng được ở gần hơn để quan sát. Còn đối với những người lính kia thì họ cho rằng ở cạnh những người thức tỉnh như Trần Phong sẽ tăng khả năng sống sót cao hơn cho mục tiêu bảo vệ của họ là tiến sĩ Tesla và Bích Trâm, ít nhất là cho đến khi họ gặp được quân đội của chính phủ.
Đám người Lê Thành vô thức đều hướng ánh mắt về phía Trần Phong đợi hắn quyết định. Trần Phong trầm ngâm một lúc, sau đó gật đầu nói với Bích Trâm.
_Cũng được! Thế nhưng tôi có một điều kiện.
Bích Trâm còn chưa kịp vui mừng vì hắn nhận lời thì nghe được vế sau. Cô nàng lộ vẻ lo lắng buột miệng hỏi:
_Điều kiện? Sẽ không có gì nguy hiểm chứ?
Trần Phong nhoẻn miệng cười thân thiện nói tiếp.
_Đừng lo, tôi chỉ muốn mấy người lính đặc nhiệm dạy cho tôi kĩ năng chiến đấu cận thân và cách sử dụng súng. Còn tiến sĩ Tesla, tôi muốn ông ấy nói cho tôi biết cách rèn luyện để có thể duy trì sử dụng bộ não của mình ở mức cao nhất mà tôi có thể đạt được. Nếu họ đồng ý thì hoan nghênh mọi người gia nhập, còn nếu không thì thật xin lỗi chúng tôi còn có việc phải làm.
“Đáng ghét!”
Bích Trâm thầm mắng, quay qua phiên dịch lại cho đồng bọn. Mấy người lính thì vui vẻ gật đầu, riêng ánh mắt tiến sĩ Tesla nhìn Trần Phong lại có vẻ gì đó rất lạ thế nhưng ông ta cũng không hề từ chối.
Cuối cùng tất cả thống nhất làm theo thỏa thuận. Đám người tiến sĩ Tesla sẽ đi theo bọn Trần Phong cho đến lúc gặp được quân đội chính quy thì sẽ rời đi. Trong thời gian này họ sẽ dạy cho Trần Phong những thứ hắn muốn biết. Hắn cũng không có quyền sai khiến bọn họ, xem như là một cái hợp tác bình đẳng đi.
Cả nhóm kéo nhau lên chiếc xe bus mà Huy tìm được ban nãy, thẳng tiến mục tiêu là siêu thị Cát Long trong kế hoạch ban đầu của Lê Thành.
_Chúng tôi ra ngoài kiếm thêm nhu yếu phẩm cần thiết, dù sao vẫn còn hơn trăm người sống sót ở chỗ đó.
Trần Phong khẽ nói.
_Vẫn còn hơn trăm người?
Đám người tiến sĩ Tesla không khỏi ngạc nhiên. Hơn trăm người bình thường vẫn còn sống sót được dưới sự tấn công của quái vật và côn trùng biến dị? Nếu không phải là may mắn thì quả thật là chuyện lạ. Phải biết khu tập trung của bọn họ có đông người như vậy, thậm chí có cả quân đội chính quy hỗ trợ mà vẫn tan tác.
_Để tôi giải thích việc này.
Trần Phong lên tiếng, sau đó hắn nhanh chóng nói cho đám người tiến sĩ Tesla suy đoán của bản thân về tập tính phân chia lãnh thổ của đám quái vật, đặc biệt là về cả việc chúng xuất hiện từ đâu. Ba người Dũng, Huy và My không khỏi trợn mắt nhìn Lê Thành với ánh mắt không vui. Việc lớn như vậy tại sao lại không nói cho bọn họ biết đây?
Lê Thành đón ánh mắt của đồng đội nhìn mình. Hắn cười khổ, thở dài nói.
_Mong mọi người thông cảm, một ít quái vật xuất hiện đã đủ để làm chúng ta sợ hãi tuyệt vọng. Nếu nói ra tin tức về mười tám cánh cửa đá kia liên tục có quái vật chui ra mỗi đêm thì liệu mọi người có đủ cản đảm để chống chọi hay không? Tôi tính giấu được lúc nào hay lúc đấy, cho đến khi chúng ta gặp được sư đoàn của bạn tôi rồi tính.
Tất cả chợt im lặng, Lê Thành nói cũng không sai. Nếu chỉ là vài con quái vật thì bọn họ còn nuôi hi vọng chống lại. Nếu là hàng ngàn, thậm chí trăm ngàn thì sao đây?
_Sư đoàn?
Bích Trâm lộ ra vẻ thắc mắc, ánh mắt cô nàng lập lòe nhìn Lê Thành, có ý tứ dò hỏi.
Lê Thành biết mình đã lỡ lời, hắn cầm vội một miếng bánh nhét vào miệng nhai nhồm nhoàm. Kế hoạch của bọn hắn càng ít người biết càng tốt. Đám người tiến sĩ Tesla cũng chỉ là vừa mới găp, chưa thân quen gì cho lắm.
_Lát nữa chúng tôi sẽ lên đường khởi hành, mục tiêu là siêu thị Cát Long nằm cách đây vài cây số. Mọi người tính tiếp theo làm sao?
Trần Phong cướp lời, hướng tới Bích Trâm hỏi.
_Xin cho phép tôi vài phút.
Bích Trâm chưa vội trả lời mà quay ra rì rầm bàn luận với tiến sĩ Tesla và những người lính còn lại. Đám người Trần Phong cũng không để ý đến họ nữa mà chụm đầu lại bàn chuyện của mình.
_Thế nào? Tìm được xe không?
_Lúc nãy chúng tôi có tìm được một chiếc xe bus nằm ở mặt đường vẫn còn hoạt động tốt. Huy nói cậu ta miễn cưỡng có thể lái được
Dũng khẽ giọng nói.
_Được, vậy chúng ta chuẩn bị lên đường.
Lê Thành thì thầm, sau đó cả nhóm bắt đầu sửa soạn. Bích Trâm bỗng dưng tiến đến phía họ, điệu bộ có vẻ ấp úng ngại ngùng.
_Tôi xin lỗi! Sau khi bàn luận chúng tôi đã có quyết định. Không biết có làm phiền không nếu chúng tôi đi cùng mọi người.
Đây là kết quả cuối cùng sau khi tiến sĩ Tesla và những người lính kia bàn luận. Về phần tiến sĩ Tesla thì ông ta thấy hứng thú với người thức tỉnh và các năng lực kì lạ nên hi vọng được ở gần hơn để quan sát. Còn đối với những người lính kia thì họ cho rằng ở cạnh những người thức tỉnh như Trần Phong sẽ tăng khả năng sống sót cao hơn cho mục tiêu bảo vệ của họ là tiến sĩ Tesla và Bích Trâm, ít nhất là cho đến khi họ gặp được quân đội của chính phủ.
Đám người Lê Thành vô thức đều hướng ánh mắt về phía Trần Phong đợi hắn quyết định. Trần Phong trầm ngâm một lúc, sau đó gật đầu nói với Bích Trâm.
_Cũng được! Thế nhưng tôi có một điều kiện.
Bích Trâm còn chưa kịp vui mừng vì hắn nhận lời thì nghe được vế sau. Cô nàng lộ vẻ lo lắng buột miệng hỏi:
_Điều kiện? Sẽ không có gì nguy hiểm chứ?
Trần Phong nhoẻn miệng cười thân thiện nói tiếp.
_Đừng lo, tôi chỉ muốn mấy người lính đặc nhiệm dạy cho tôi kĩ năng chiến đấu cận thân và cách sử dụng súng. Còn tiến sĩ Tesla, tôi muốn ông ấy nói cho tôi biết cách rèn luyện để có thể duy trì sử dụng bộ não của mình ở mức cao nhất mà tôi có thể đạt được. Nếu họ đồng ý thì hoan nghênh mọi người gia nhập, còn nếu không thì thật xin lỗi chúng tôi còn có việc phải làm.
“Đáng ghét!”
Bích Trâm thầm mắng, quay qua phiên dịch lại cho đồng bọn. Mấy người lính thì vui vẻ gật đầu, riêng ánh mắt tiến sĩ Tesla nhìn Trần Phong lại có vẻ gì đó rất lạ thế nhưng ông ta cũng không hề từ chối.
Cuối cùng tất cả thống nhất làm theo thỏa thuận. Đám người tiến sĩ Tesla sẽ đi theo bọn Trần Phong cho đến lúc gặp được quân đội chính quy thì sẽ rời đi. Trong thời gian này họ sẽ dạy cho Trần Phong những thứ hắn muốn biết. Hắn cũng không có quyền sai khiến bọn họ, xem như là một cái hợp tác bình đẳng đi.
Cả nhóm kéo nhau lên chiếc xe bus mà Huy tìm được ban nãy, thẳng tiến mục tiêu là siêu thị Cát Long trong kế hoạch ban đầu của Lê Thành.
Danh sách chương