Kỷ Linh thấy bọn hắn rời đi, nhìn về quyển sách trong tay suy ngẫm nên chọn họ nào.
- Ngươi chọn họ nào? – Một thanh niên hỏi một thanh niên khác. Trang phục bọn họ đều giống nhau, trong là viên lĩnh, ngoài khoác giao lĩnh, đầu đội mũ, đi chân đất.
- Họ Trương! – Thanh niên này khẳng định.
- Còn ngươi? – Thanh niên họ Trương hỏi lại.
- Họ Phùng. – Thanh niên họ Phùng đáp.
Hai thanh niên vừa chọn họ xong, lấy dao đâm vào đầu ngón tay rồi nhỏ máu lên trên hai trong ba quyển sách. Chúng sáng lên kim quang, mỗi cái lại hiện một cái tên. Trương Vô Kỵ, Phùng A Chu.
- Chúng ta lại tự có tên rồi. – Trương Vô Kỵ bất ngờ nhìn vào. Mà từ đôi mắt của hắn nhìn vào bên trong quyển sách cũng thấy được cái tên đó của hắn được bôi màu kẻ đỏ như máu.
Mà một người khác khi nhỏ máu lên cũng hiện tên nhưng Trương Vô Kỵ lại không thấy được tên người đó được bôi máu. Hắn nghi hoặc...
- Ta còn đang định nghĩ ra một cái tên nào đó thật hay, vậy mà quyển sách này tự đặt tên cho ta. – Phùng A Chu bĩu môi nói.
- A Chu, ngươi bị định danh như thế là đúng rồi. – Hoàng lão đầu, người già nhất so với sáu người còn lại cười lớn.
Mọi người có chút không hiểu nhìn Hoàng lão đầu rồi nhìn về Phùng A Chu thấy cái mỏ hắn bĩu như đang chu thì đều phì cười.
Ba cuốn sách, Kỷ Linh đều đặt ba họ là Hoàng, Phùng, Trương. Còn họ Đỗ hay Nguyễn, hoặc là họ gì khác thì vẫn để khi nào có thời gian lại đi cày chiến công mua Gia Phả Toàn Thư cho bọn hắn.
Mà muốn mua Gia Phả Toàn Thư, Kỷ Linh lại phải tốn hai ngàn chiến công để tìm lại nó, tốn một ngàn chiến công cho mỗi quyển.
- Hệ thống này thật đúng là thèm tiền tới chết. – Kỷ Linh than thở.
Kỷ Linh hắn cùng đám thú của hắn đang ở bên ngoài chiến đấu, vừa canh thời gian để khai thông kinh lạc. Vị trí chính là Hắc Phong Nhai, với tà vật gần như vô tận này, hắn có thể sử dụng nó để cày chiến công.
Hệ thống đúng là rất kịp lúc làm giảm chiến công hắn kiếm được, nếu theo đà này, hắn có thể dẫn người của hắn càn quét nơi này, tìm được càng nhiều chiến công về mua đủ loại đồ, siêu việt thế lực các nơi đập chúng như đập con.
Kỷ Linh lao lên chiến tuyến, một đâm xuyên đầu một con tà vật, hắc khí lại trở về với không trung. Một con khác lại lao đến cào hắn một phát.
Keng! Một trảo không thành vì thân thể của hắn cứng rắn hơn bộ móng của tà vật, đao phong lướt qua, cắt cổ tà vật kia. Kỷ Linh không để ý nhiều, nếu không phải hắn chưa lên Tà Đồ, không cách nào thi triển được Tà Kỹ thì hắn cũng không để con tà vật chết tiệt đó đánh sau lưng mình.
Phập!
Kỷ Linh lại đâm xuyên đầu một con tà vật khác. Hắn nhận thấy đám tà vật này của hắn không còn chút sức lực nào chiến đấu tiếp, lập tức để Thụ Yêu làm lá chắn đem đầu lâu của đám tà vật kia đá vào trung tâm rồi bị những con Minh Viên cùng Kỷ Linh ra tay thu hoạch tà tinh.
Cộng thêm số lượng tà tinh có trong tay, Kỷ Linh đều dùng lên thân đám Ma Đao Lang, tăng lực lượng viễn công có thể trợ giúp từ xa. Dù sao thì có người âm thâm kè kè đầu địch còn hơn là cận thân. Cận thân bảo hộ nhiều khi còn rắc rối hơn cả viễn công bảo hộ.
Kỷ Linh đem hơn mười một vạn tà tinh cho đám Ma Đao Lang hấp thu, hai vạn cho hai nhóm Thụ Yêu cùng Minh Viên thì thông báo của hệ thống lại vang lên trong đầu hắn.
- Chúc mừng túc chủ thu được một vạn chiến công.
Trong đầu Kỷ Linh đầy dấu hỏi, chiến đấu kích liệt và lâu la như vậy cũng chỉ có một vạn chiến công? - Cũng đúng, dù sao thì tà vật vô cùng vô tận, chiến công nhiều quá chắc chắn sẽ không ổn chút nào.
- Tông chủ!
Kỷ Linh đang trong suy nghĩ thì thanh âm của Viên Long vang vọng từ cửa thế giới tới.
- Có chuyện gì? – Kỷ Linh truyền âm về.
- Tà Yêu tộc xảy ra bạo loạn. Ngoại trừ Sinh Nguyên vực, Vạn Khô vực ra thì ba vực cùng Hắc Đàm đều đang diễn ra. – Kỷ Linh nghe vậy cũng vội trở về, hắn không dám tin được lại xảy ra bạo loạn.
Hắn nghĩ lại một lúc thì nhớ tới Vạn Khô Vương lúc trước cũng thế, nhưng đó là lúc chuẩn bị phá giải lời nguyền, lần này lại không có liên quan tới.
Chạy mất gần một giờ trở về, vừa vào trong Tà Yêu giới, Kỷ Linh sử dụng thần thức quét ngang toàn bộ thế giới, Kỷ Linh phát hiện ra đầu lĩnh của chúng là đám viên hầu lần trước bị đuổi trở về.
Mà một con trong đó là lớn nhất trong đám viên hầu lãnh đạo ba vực cùng Hắc Đàm, Đại Lực Hùng Viên. Con này lực lớn, thân lớn hơn đồng loại gấp đôi, toàn thân lông đen vừa dày vừa cứng, tay chân đểu có móng vuốt.
Nó tọa lạc tại Kim Lâm vực, tu vi đến Tà Yêu Tướng đỉnh phong, còn kém một chút là hóa hình thành người.
Mà Kỷ Linh từng để Thất Cương cùng Âm Ảnh đi phát tán Tà Yêu công có thể hóa hình, hắn bắt đầu hối hận rồi. Ngay trong lúc đó, bầu trời ầm ầm nổi gió, mây đen ùn ùn kéo đến.
Lôi kiếp tới, trải qua lôi kiếp cũng xem như thành công, có thể hóa hình thành người.
- Tông chủ yên tâm, lôi kiếp này rất mạnh, tổng có bảy đạo, tư chất của hắn không hề kém nên lôi kiếp cũng mạnh hơn nhiều. Hắn khó thể vượt qua. – Viên Long khẳng định.
- Vậy sao?... – Kỷ Linh trầm ngâm, hắn cũng biết lôi kiếp mạnh, nhưng hắn lại không biết Đại Lực Hùng Viên này từ đâu ra. Có thể là hắn quá bận bịu, không có để ý tới nó.
Đạo lôi kiếp đầu tiên hạ xuống, Đại Lực Hùng Viên nhẹ nhõm để nó đánh lên thân rồi lôi kiếp tán đi, Kỷ Linh nhìn về phía Viên Long.
- Mạnh như vậy?
Viên Long nhìn ánh mắt đó, không biết nói gì, ánh mắt đầy khinh bỉ làm Viên Long cảm thấy vô cùng nhục nhã.
Ấm! Ầm! Viên Long vừa đinh mở miệng giải thích thì lại một đợt lôi kiếp nữa hội tụ ở phía Hỏa Sa vực, một con Hỏa Sa Hầu toàn thân màu vàng của cát, bỗng rộ lên ánh đỏ, nó bốc cháy toàn thân.
Đạo lôi kiếp đầu tiên hạ xuống, giống như Đại Lực Hùng Viên, lôi kiếp đánh lên thân nó rồi tán đi.
Kỷ Linh nhìn về phía Viên Long, chờ đợi một lời giải thích.
- Tông chủ, bọn chúng đều thiên về phòng ngự nên đạo đầu tiên rất dễ vượt qua.
Kỷ Linh gật đầu tiếp tục nhìn.
Đạo thứ hai bên Kim Lâm vực hạ xuống trước, Đại Lực Hùng Viên chỉ giơ tay lên chỗng đỡ lôi kiếp. Lôi kiếp bao chùm toàn thân nó rồi tán đi trong chớp mắt. xung quanh nó với bán kính ba mét đều bị cháy rụi, kể cả những cây lá kim cao vút cũng phải hóa tro tàn.
Mà trên thân nó mới chỉ có chút khói bốc lên trên đầu.
Bên Hỏa Sa vực cũng hạ xuống đạo thứ hai. Hỏa Sa Hầu bốc cháy càng thêm mãnh liệt, phạm vi đã bao chùm hơn chục mét. Đường kính đạo lôi kiếp thứ hai cũng chỉ có bảy mét nên không thể bao phủ được hết toàn bộ hỏa diễm.
Lôi kiếp hạ xuống rồi tán đi, để lộ ra một cái hố, mà không thấy được bản thân con Hỏa Sa Hầu đó đâu.
Cứ tưởng rằng nó đã chết, Kỷ Linh lập tức thấy hỏa diễm ngoài rìa không bị đánh tan kia kết hợp với địa hình toàn là cát ở Hỏa Sa vực này ngưng tụ lại thân hình Hỏa Sa Hầu.
Nó cười cười gãi đầu rồi kiêu ngạo nhe răng khiêu khích lôi kiếp nhưng lôi kiếp ở thế thượng vị nên cũng không có quan tâm tới nó, đám mây đen vẫn yên lặng ngưng tụ để hạ xuống đạo thứ ba.
Kỷ Linh cũng gật đầu, hiện tại xem như cũng hợp lý hơn rồi. Hắn cũng phải công nhận, năng lực phòng ngự của chúng thật rất mạnh.
Kỷ Linh không để ý tới nữa, hắn lấy thanh chiến phủ mình mua cho Ám Minh Viên, hiện trạng của nó bây giờ đã tanh bành, sứt mẻ như mạng nhện ở phần lưỡi rìu, phần cán cũng bị lực lượng Ám Minh Viên bóp in cả hình bốn ngón tay của nó.
Kỷ Linh biết nó khó thể mà sửa chữa được, nên thu vào trong mấy cái ô trữ vật. Ít ra thì nó vẫn còn có thể tinh luyện thêm để tạo ra đồ sắt cho nhân dân.
- Ám Minh Phủ, trình độ hư hại là 84%, túc chủ có muốn tốn một ngàn chiến công để sửa chữa nó không?
Thanh âm hệ thống vang lên làm Kỷ Linh vui mừng, hắn nhìn về phía màn hình xanh, ấn vào nút đồng ý.
- Ám Minh Phủ đang trong quá trình sửa chữa, vui lòng đợi. Tiến độ sửa chữa: 1%.
Kỷ Linh nhìn thấy vậy cũng vui mừng, hắn không ngờ nó còn có chức năng này. Ngẫm lại, Kỷ Linh nhớ ra trong chợ phiên còn có một thanh kiếm gãy.
Kỷ Linh lại mua về, rồi để vào trong ô trữ vật, giá cả sửa chữa vẫn vậy, Kỷ Linh còn biết thêm thông tin về danh tự của nó.
- Thuận Thiên Kiếm!!
Thuận Thiên Kiếm này so với Thuận Thiên Kiếm bản chính gốc mà vua Lê Lợi từng sử dụng yếu hơn, chỉ bằng một phần mười. Nhưng theo tu vi càng cao, quốc vận càng cao thì lực lượng của Thuận Thiên Kiếm không hề kém Thuận Thiên Kiếm của vua Lê Lợi.
Có điểm khác biệt là Thuận Thiên Kiếm này, xong việc cũng không cần trả lại.
Thậm chí có được bảy loại ngọc khảm nạm ở chuôi kiếm. Mỗi một viên tương ứng với bảy loại kỹ năng, còn tìm ở đâu thì hắn cũng chẳng biết. Thuận Thiên Kiếm không có ngọc châu, mà quốc vận càng cao, có thể siêu việt Thuận Thiên Kiếm của vua Lê Lợi.
Kỷ Linh cũng không ngờ được một thanh kiếm gãy một ngàn chiến công trong chợ phiên lại là Thuận Thiên Kiếm bản dị giới, công năng mạnh đến mê người. Kỷ Linh mang tâm trạng vui vẻ trở về phía Bắc hòn đảo.
Mấy vị kiến trúc sư cũng đã dựng xong mấy cây cột nhà, chỉ thiếu mỗi mấy tấm ván để gắn vào là hoàn thiện được ngôi nhà đầu tiên trên Tà Yêu giới.
Kỷ Linh trở về cũng là lúc mọi người đều đã hoàn thành được phần nào công việc của bản thân mình. Bảy người ưa viết sách hắn bảo đi tìm người cho mấy dòng họ kia đều đã trở về.
- Ngươi chọn họ nào? – Một thanh niên hỏi một thanh niên khác. Trang phục bọn họ đều giống nhau, trong là viên lĩnh, ngoài khoác giao lĩnh, đầu đội mũ, đi chân đất.
- Họ Trương! – Thanh niên này khẳng định.
- Còn ngươi? – Thanh niên họ Trương hỏi lại.
- Họ Phùng. – Thanh niên họ Phùng đáp.
Hai thanh niên vừa chọn họ xong, lấy dao đâm vào đầu ngón tay rồi nhỏ máu lên trên hai trong ba quyển sách. Chúng sáng lên kim quang, mỗi cái lại hiện một cái tên. Trương Vô Kỵ, Phùng A Chu.
- Chúng ta lại tự có tên rồi. – Trương Vô Kỵ bất ngờ nhìn vào. Mà từ đôi mắt của hắn nhìn vào bên trong quyển sách cũng thấy được cái tên đó của hắn được bôi màu kẻ đỏ như máu.
Mà một người khác khi nhỏ máu lên cũng hiện tên nhưng Trương Vô Kỵ lại không thấy được tên người đó được bôi máu. Hắn nghi hoặc...
- Ta còn đang định nghĩ ra một cái tên nào đó thật hay, vậy mà quyển sách này tự đặt tên cho ta. – Phùng A Chu bĩu môi nói.
- A Chu, ngươi bị định danh như thế là đúng rồi. – Hoàng lão đầu, người già nhất so với sáu người còn lại cười lớn.
Mọi người có chút không hiểu nhìn Hoàng lão đầu rồi nhìn về Phùng A Chu thấy cái mỏ hắn bĩu như đang chu thì đều phì cười.
Ba cuốn sách, Kỷ Linh đều đặt ba họ là Hoàng, Phùng, Trương. Còn họ Đỗ hay Nguyễn, hoặc là họ gì khác thì vẫn để khi nào có thời gian lại đi cày chiến công mua Gia Phả Toàn Thư cho bọn hắn.
Mà muốn mua Gia Phả Toàn Thư, Kỷ Linh lại phải tốn hai ngàn chiến công để tìm lại nó, tốn một ngàn chiến công cho mỗi quyển.
- Hệ thống này thật đúng là thèm tiền tới chết. – Kỷ Linh than thở.
Kỷ Linh hắn cùng đám thú của hắn đang ở bên ngoài chiến đấu, vừa canh thời gian để khai thông kinh lạc. Vị trí chính là Hắc Phong Nhai, với tà vật gần như vô tận này, hắn có thể sử dụng nó để cày chiến công.
Hệ thống đúng là rất kịp lúc làm giảm chiến công hắn kiếm được, nếu theo đà này, hắn có thể dẫn người của hắn càn quét nơi này, tìm được càng nhiều chiến công về mua đủ loại đồ, siêu việt thế lực các nơi đập chúng như đập con.
Kỷ Linh lao lên chiến tuyến, một đâm xuyên đầu một con tà vật, hắc khí lại trở về với không trung. Một con khác lại lao đến cào hắn một phát.
Keng! Một trảo không thành vì thân thể của hắn cứng rắn hơn bộ móng của tà vật, đao phong lướt qua, cắt cổ tà vật kia. Kỷ Linh không để ý nhiều, nếu không phải hắn chưa lên Tà Đồ, không cách nào thi triển được Tà Kỹ thì hắn cũng không để con tà vật chết tiệt đó đánh sau lưng mình.
Phập!
Kỷ Linh lại đâm xuyên đầu một con tà vật khác. Hắn nhận thấy đám tà vật này của hắn không còn chút sức lực nào chiến đấu tiếp, lập tức để Thụ Yêu làm lá chắn đem đầu lâu của đám tà vật kia đá vào trung tâm rồi bị những con Minh Viên cùng Kỷ Linh ra tay thu hoạch tà tinh.
Cộng thêm số lượng tà tinh có trong tay, Kỷ Linh đều dùng lên thân đám Ma Đao Lang, tăng lực lượng viễn công có thể trợ giúp từ xa. Dù sao thì có người âm thâm kè kè đầu địch còn hơn là cận thân. Cận thân bảo hộ nhiều khi còn rắc rối hơn cả viễn công bảo hộ.
Kỷ Linh đem hơn mười một vạn tà tinh cho đám Ma Đao Lang hấp thu, hai vạn cho hai nhóm Thụ Yêu cùng Minh Viên thì thông báo của hệ thống lại vang lên trong đầu hắn.
- Chúc mừng túc chủ thu được một vạn chiến công.
Trong đầu Kỷ Linh đầy dấu hỏi, chiến đấu kích liệt và lâu la như vậy cũng chỉ có một vạn chiến công? - Cũng đúng, dù sao thì tà vật vô cùng vô tận, chiến công nhiều quá chắc chắn sẽ không ổn chút nào.
- Tông chủ!
Kỷ Linh đang trong suy nghĩ thì thanh âm của Viên Long vang vọng từ cửa thế giới tới.
- Có chuyện gì? – Kỷ Linh truyền âm về.
- Tà Yêu tộc xảy ra bạo loạn. Ngoại trừ Sinh Nguyên vực, Vạn Khô vực ra thì ba vực cùng Hắc Đàm đều đang diễn ra. – Kỷ Linh nghe vậy cũng vội trở về, hắn không dám tin được lại xảy ra bạo loạn.
Hắn nghĩ lại một lúc thì nhớ tới Vạn Khô Vương lúc trước cũng thế, nhưng đó là lúc chuẩn bị phá giải lời nguyền, lần này lại không có liên quan tới.
Chạy mất gần một giờ trở về, vừa vào trong Tà Yêu giới, Kỷ Linh sử dụng thần thức quét ngang toàn bộ thế giới, Kỷ Linh phát hiện ra đầu lĩnh của chúng là đám viên hầu lần trước bị đuổi trở về.
Mà một con trong đó là lớn nhất trong đám viên hầu lãnh đạo ba vực cùng Hắc Đàm, Đại Lực Hùng Viên. Con này lực lớn, thân lớn hơn đồng loại gấp đôi, toàn thân lông đen vừa dày vừa cứng, tay chân đểu có móng vuốt.
Nó tọa lạc tại Kim Lâm vực, tu vi đến Tà Yêu Tướng đỉnh phong, còn kém một chút là hóa hình thành người.
Mà Kỷ Linh từng để Thất Cương cùng Âm Ảnh đi phát tán Tà Yêu công có thể hóa hình, hắn bắt đầu hối hận rồi. Ngay trong lúc đó, bầu trời ầm ầm nổi gió, mây đen ùn ùn kéo đến.
Lôi kiếp tới, trải qua lôi kiếp cũng xem như thành công, có thể hóa hình thành người.
- Tông chủ yên tâm, lôi kiếp này rất mạnh, tổng có bảy đạo, tư chất của hắn không hề kém nên lôi kiếp cũng mạnh hơn nhiều. Hắn khó thể vượt qua. – Viên Long khẳng định.
- Vậy sao?... – Kỷ Linh trầm ngâm, hắn cũng biết lôi kiếp mạnh, nhưng hắn lại không biết Đại Lực Hùng Viên này từ đâu ra. Có thể là hắn quá bận bịu, không có để ý tới nó.
Đạo lôi kiếp đầu tiên hạ xuống, Đại Lực Hùng Viên nhẹ nhõm để nó đánh lên thân rồi lôi kiếp tán đi, Kỷ Linh nhìn về phía Viên Long.
- Mạnh như vậy?
Viên Long nhìn ánh mắt đó, không biết nói gì, ánh mắt đầy khinh bỉ làm Viên Long cảm thấy vô cùng nhục nhã.
Ấm! Ầm! Viên Long vừa đinh mở miệng giải thích thì lại một đợt lôi kiếp nữa hội tụ ở phía Hỏa Sa vực, một con Hỏa Sa Hầu toàn thân màu vàng của cát, bỗng rộ lên ánh đỏ, nó bốc cháy toàn thân.
Đạo lôi kiếp đầu tiên hạ xuống, giống như Đại Lực Hùng Viên, lôi kiếp đánh lên thân nó rồi tán đi.
Kỷ Linh nhìn về phía Viên Long, chờ đợi một lời giải thích.
- Tông chủ, bọn chúng đều thiên về phòng ngự nên đạo đầu tiên rất dễ vượt qua.
Kỷ Linh gật đầu tiếp tục nhìn.
Đạo thứ hai bên Kim Lâm vực hạ xuống trước, Đại Lực Hùng Viên chỉ giơ tay lên chỗng đỡ lôi kiếp. Lôi kiếp bao chùm toàn thân nó rồi tán đi trong chớp mắt. xung quanh nó với bán kính ba mét đều bị cháy rụi, kể cả những cây lá kim cao vút cũng phải hóa tro tàn.
Mà trên thân nó mới chỉ có chút khói bốc lên trên đầu.
Bên Hỏa Sa vực cũng hạ xuống đạo thứ hai. Hỏa Sa Hầu bốc cháy càng thêm mãnh liệt, phạm vi đã bao chùm hơn chục mét. Đường kính đạo lôi kiếp thứ hai cũng chỉ có bảy mét nên không thể bao phủ được hết toàn bộ hỏa diễm.
Lôi kiếp hạ xuống rồi tán đi, để lộ ra một cái hố, mà không thấy được bản thân con Hỏa Sa Hầu đó đâu.
Cứ tưởng rằng nó đã chết, Kỷ Linh lập tức thấy hỏa diễm ngoài rìa không bị đánh tan kia kết hợp với địa hình toàn là cát ở Hỏa Sa vực này ngưng tụ lại thân hình Hỏa Sa Hầu.
Nó cười cười gãi đầu rồi kiêu ngạo nhe răng khiêu khích lôi kiếp nhưng lôi kiếp ở thế thượng vị nên cũng không có quan tâm tới nó, đám mây đen vẫn yên lặng ngưng tụ để hạ xuống đạo thứ ba.
Kỷ Linh cũng gật đầu, hiện tại xem như cũng hợp lý hơn rồi. Hắn cũng phải công nhận, năng lực phòng ngự của chúng thật rất mạnh.
Kỷ Linh không để ý tới nữa, hắn lấy thanh chiến phủ mình mua cho Ám Minh Viên, hiện trạng của nó bây giờ đã tanh bành, sứt mẻ như mạng nhện ở phần lưỡi rìu, phần cán cũng bị lực lượng Ám Minh Viên bóp in cả hình bốn ngón tay của nó.
Kỷ Linh biết nó khó thể mà sửa chữa được, nên thu vào trong mấy cái ô trữ vật. Ít ra thì nó vẫn còn có thể tinh luyện thêm để tạo ra đồ sắt cho nhân dân.
- Ám Minh Phủ, trình độ hư hại là 84%, túc chủ có muốn tốn một ngàn chiến công để sửa chữa nó không?
Thanh âm hệ thống vang lên làm Kỷ Linh vui mừng, hắn nhìn về phía màn hình xanh, ấn vào nút đồng ý.
- Ám Minh Phủ đang trong quá trình sửa chữa, vui lòng đợi. Tiến độ sửa chữa: 1%.
Kỷ Linh nhìn thấy vậy cũng vui mừng, hắn không ngờ nó còn có chức năng này. Ngẫm lại, Kỷ Linh nhớ ra trong chợ phiên còn có một thanh kiếm gãy.
Kỷ Linh lại mua về, rồi để vào trong ô trữ vật, giá cả sửa chữa vẫn vậy, Kỷ Linh còn biết thêm thông tin về danh tự của nó.
- Thuận Thiên Kiếm!!
Thuận Thiên Kiếm này so với Thuận Thiên Kiếm bản chính gốc mà vua Lê Lợi từng sử dụng yếu hơn, chỉ bằng một phần mười. Nhưng theo tu vi càng cao, quốc vận càng cao thì lực lượng của Thuận Thiên Kiếm không hề kém Thuận Thiên Kiếm của vua Lê Lợi.
Có điểm khác biệt là Thuận Thiên Kiếm này, xong việc cũng không cần trả lại.
Thậm chí có được bảy loại ngọc khảm nạm ở chuôi kiếm. Mỗi một viên tương ứng với bảy loại kỹ năng, còn tìm ở đâu thì hắn cũng chẳng biết. Thuận Thiên Kiếm không có ngọc châu, mà quốc vận càng cao, có thể siêu việt Thuận Thiên Kiếm của vua Lê Lợi.
Kỷ Linh cũng không ngờ được một thanh kiếm gãy một ngàn chiến công trong chợ phiên lại là Thuận Thiên Kiếm bản dị giới, công năng mạnh đến mê người. Kỷ Linh mang tâm trạng vui vẻ trở về phía Bắc hòn đảo.
Mấy vị kiến trúc sư cũng đã dựng xong mấy cây cột nhà, chỉ thiếu mỗi mấy tấm ván để gắn vào là hoàn thiện được ngôi nhà đầu tiên trên Tà Yêu giới.
Kỷ Linh trở về cũng là lúc mọi người đều đã hoàn thành được phần nào công việc của bản thân mình. Bảy người ưa viết sách hắn bảo đi tìm người cho mấy dòng họ kia đều đã trở về.
Danh sách chương